Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Chương 32: Bảo bối trong đá kê chân (4)
Nhóm dịch: QuyVoThuong Nguồn: Khi Lý Dương về tới ký túc xá đã là bốn giờ năm mươi phút chiều, ở trên xe Trương Ưng đã dùng điện thoại di động chụp hình gửi về tổng công ty, chỉ sau mười phút tổng công ty đã trả lời, lập tức ra giá mười triệu mua lại khối Phỉ Thúy này, đồng thời còn thưởng cho Trương Ưng mười vạn. Hơn nữa, phía tổng công ty lập tức đặt vé máy bay phái nhân viên bảo vệ của công ty đến Minh Dương lấy hàng, từ hành động này có thể thấy sự quan tâm của châu báu An Thị đối với khối Phỉ Thúy này, đồng thời cũng chứng minh rằng thị trường Phỉ Thúy trong nước đã nóng đến mức tương đối trầm trọng. Trương Ưng đang bận, Lý Dương cũng đang bận, ký túc xá mà công ty cấp cho hắn là chung cư nên căn bản không thể đặt nổi cái máy giải thạch khổng lồ này, Lý Dương lại thuê một cái sân nhỏ gần đó, đợi đến lúc những công nhân kia đem máy giải thạch và nguyên thạch tới cũng đã bảy giờ tối. Lý Dương lén bỏ khối đá kê chân đầy bùn đất vào trong túi, lúc này mới yên tâm đi gọi những người kia đến giúp. Một chiếc xe tải, mười ba công nhân, Lý Dương trả tiền thù lao cho bọn họ là hai ngàn nguyên, tiền thuê xe chỉ có hai trăm, những công nhân bốc vác mỗi người một trăm, còn thừa thì để cho bọn họ đi ăn cơm tối, coi như là Lý Dương cảm ơn bọn họ vì giúp mình lâu như vậy. Trở lại ký túc xá của công ty, Lý Dương lập tức vào phòng vệ sinh, móc khối đá kê chân trong túi ra rửa thật sạch, nguyên thạch chỉ to bằng nửa bàn tay nên rửa rất đơn giản, chỉ chốc lát liền lộ ra dáng vẻ thật của nó. - Nếu không phải tao, e rằng sẽ chẳng có ai phát hiện ra giá trị của mày đâu! Nhìn từ phía nào khối nguyên thạch này cũng có vẻ là nguyên thạch chất lượng cực kỳ kém, Lý Dương nặng nề thở dài nói, cho dù là người không hiểu về cược thạch, nhìn thấy vẻ bề ngoài kém như vậy cũng sẽ chẳng thèm để ý. Thứ nhất, khối nguyên liệu này rất nhỏ, quá lắm cũng chỉ tới một cân, hình bầu dục, có một mặt đã bị cắt.Tiếp theo, trên mặt cắt lộ ra vết đuôi ngựa, ở dưới lớp vỏ còn có một lớp màu xanh xám rất rõ, lớp xanh xám trên khối đá rất dễ bị nhìn nhầm thành màu xanh , nhưng khối nguyên liệu này biểu hiện quá rõ ràng, ngay cả Lý Dương là người mới trong nghề cũng nhìn ra nó là phế phẩm, cộng thêm cái vết đuôi ngựa ngứa mắt kia. Bất kỳ một người chơi cược thạch nào cũng không muốn lãng phí thời gian và sức lực vào viên đá này. Giống như lời Lý Dương nói với chính mình, nếu không phải là hắn, không ai phát hiện ra giá trị đích thực của khối nguyên liệu này. - Ping pong!Lý Dương đang ca thán, tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, Lý Dương cẩn thận đặt khối nguyên liệu vào tủ treo quần áo trong phòng ngủ, rồi mới đi mở cửa. Có thể tới nhà Lý Dương vào lúc này chỉ có Trương Ưng, cửa mở, quả nhiên là Trương Ưng đang đứng ngoài, hắn đã đem khối cao cấp Băng Chủng Phỉ Thúy mà Lý Dương đưa cho hắn tạm thời khóa vào rương bảo hiểm của công ty. Tiền tổng công ty chuyển tới cũng được hắn trực tiếp chuyển vào tài khoản của Lý Dương. Lúc này Lý Dương còn chưa biết trong tài khoản của hắn đã có thêm mười triệu Mặt Trương Ưng đầy nét cười, hắn nói:- Còn không đi ăn cơm, tiểu tử cậu hôm nay lại kiếm được một triệu, cậu nói đi, chuẩn bị mời đi đâu ăn đây!Lý Dương cười cười:- Không thành vấn đề, chúng ta đến nhà hàng Vương Triều, gọi tất cả người trong công ty nữa, từ khi tôi làm trợ lý còn chưa mời mọi người ăn một bữa tử tế! So với Trương Vĩ và Vương Hạo Dân, công ty châu báu An Thị quả là hào phóng hơn nhiều, họ trực tiếp trả cho Lý Dương giá cao, cái giá mười triệu là rất tương xứng với giá thị trường hiện nay. Đối với nhân viên có thể nghĩ vì công ty, tổng công ty tuyệt đối sẽ không bạc đãi. Thấy Lý Dương sảng khoái hưởng ứng, Trương Ưng lắc đầu cười cười, trong lòng cũng rất bái phục vận may của Lý Dương, mới có mấy ngày, nhờ cược thạch Lý Dương đã kiếm được nhiều hơn tài sản của hắn, hắn làm việc ở châu báu An Thị lâu năm như vậy, lại làm lãnh đạo cao cấp mấy năm, cũng chỉ tích góp được mấy triệu mà thôi. …………………………………… Nhà hàng Vương Triều là một nhà hàng lớn mới mở ở thành phố Minh Dương, xét về cấp bậc mà nói tuyệt đối là hạng nhất nhì, trừ Ngô Hiểu Lỵ vẫn còn nghỉ phép, tất cả nhân viên công ty đều được Trương Ưng gọi tới đây. Trương Ưng vốn định gọi điện thoại cho Ngô Hiểu Lỵ, nhưng sau đó lại suy nghĩ một chút rồi thôi, Ngô Hiểu Lỵ là con gái, trải qua chuyện như vậy chỉ e không hồi phục nhanh như Lý Dương, lúc này tốt nhất không nên quấy rầy cô ấy. Trên bàn ăn vô cùng náo nhiệt, tửu lượng khá như Lý Dương cuối cùng cũng phải nhờ Trương Ưng đưa về nhà trong tình trạng say, người tửu lượng cao hơn nữa cũng không chịu nổi khi bị nhiều người như vậy chuốc rượu, nhân viên trong công ty đã sớm nghe nói ở Thanh Đảo, Lý Dương cược thạch kiếm được hơn một trăm vạn, hôm nay lại kiếm được mười triệu, ghen tỵ và tức giận bọn họ không chuốc rượu Lý Dương mới là lạ. - Đau đầu quá!Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Dương ôm đầu đi uống nước, cổ họng của hắn khó chịu giống như là nhét một lớp giấy bên trong khó nói ra tiếng, đầu thì có cảm giác như bị kim châm.Cũng không để ý nước trong bình lọc lạnh như băng, Lý Dương uống liền một mạch hai cốc lớn, nước lạnh như băng vào đến bụng dường như làm cho cái bụng trống đang cồn cào dễ chịu hơn một chút, Lý Dương nghiêng đầu nằm trên ghế sô pha, nét đau khổ đầy trên mặt. - Khó chịu thật! Thứ bọn họ uống ngày hôm qua chính là rượu Ngũ Lương mấy trăm một chai , vốn không phải rượu ngon nhất, nhưng cũng không vì thế mà có thể uống nhiều hơn, ngày hôm qua chắc chắn là Lý Dương uống nhiều nhất, chính vì vậy nên sáng hôm nay đầu hắn đau như búa bổ vậy. Lý Dương ôm cái đầu đang đau nhức mà rên rỉ, hắn hối hận ngày hôm qua cậy mình mạnh mà không từ chối ai tới mời rượu cả, hắn ước chừng ít nhất cũng đã uống hết một chai rưỡi rượu Ngũ Lương, nhiều gấp đôi tửu lượng bình thường của hắn, không nhức đầu mới là lạ. Lý Dương không nhịn được xoa hai tay, cảm giác đau đầu thật không dễ chịu, giờ hắn rất muốn biết có phải trong đầu thật sự có thứ gì chọc vào hay không.Hình lập thể lại xuất hiện lần nữa, Lý Dương dồn hết sự tập trung vào bản thân, mỗi một mạch máu, mỗi một khí quan tất cả đều hiện rõ trong ý thức. - Ý? Lý Dương đột hơi nhiên sửng sốt, thoáng nhìn đúng là hắn phát hiện ra gì đó, trong huyết dịch có một loại chất màu trắng đặc biệt di động theo huyết dịch, khi chất màu trắng này đi qua đầu đã đi sâu vào bên trong một chút, đây là hiện tượng trước đây hắn chưa từng thấy. - Chẳng lẽ là những thứ màu trắng này giở trò quỷ quái ư? Lý Dương nghĩ trong lòng, theo bản năng dồn hết sự tập trung vào chất màu trắng này. Đột nhiên, Lý Dương lại ngồi ngây ra đó, cái sợi kia vẫn lẳng lặng nối những sợi màu đen vào hai bên cơ biến thành từng sợi màu đen rất nhỏ, toàn thân dường như cũng bị những sợi màu đen đó bao bọc, sau đó những sợi màu đen này lại trở về vị trí cũ, còn những chất màu trắng thần bí kia hoàn toàn biến mất. Sự đau đầu của Lý Dương cũng đã biến mất, lúc này thân thể của hắn không còn chút nào sự khó chịu của rượu nữa. Lý Dương ngơ ngác ngồi trên ghế sô pha, cho đến khi hắn cảm thấy chóng mặt hắn mới định thần lại, một Lý Dương rất bình tĩnh khi có chuyện cũng phải kinh ngạc trước sự việc bất khả kháng này, việc này còn kinh ngạc hơn cả lúc hắn mới phát hiện năng lực đặc biệt.- Thôi, sau này hãy tính, sẽ có ngày chân tướng rõ ràng! Lý Dương lắc đầu, những thứ khoa học cũng không thể lý giải được như thế này hắn càng không hiểu, như khi mới phát hiện ra năng lực đặc biệt, nghĩ không ra Lý Dương cũng không thèm nghĩ nữa, ít nhất cho đến bây giờ kết quả của những chuyện kỳ quái này không gây ảnh hưởng đến hắn.Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương