Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 39: Giá trị của cổ mộ



Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn:

Lý Thành đã khôi phục khôi ít, ngày hôm sau đã có thể ngồi dậy, ngày thứ ba là có thể xuống giường đi lại, tới rồi ngày thứ tư thì ngoại trừ có chút suy yếu thì hắn không khác lúc bình thường bao nhiêu.

Bên phía trường học, khi Lý Thành có thể ngồi dậy thì bên này cũng bắt đầu khai quật, giá trị của ngôi cổ mộ này lớn vượt xa dự đoán lúc đầu, nó không chỉ kinh động cục văn vật tỉnh mà ngay cả cục văn vật quốc gia và bảo tàng cố cung cũng phái không ít chuyên gia tới, Ngô Hiểu Lỵ mỗi ngày đều chạy tới bệnh viện thông báo tình hình khai quật cho Lý gia nghe.

-Lý Dương, anh biết không, những người của viện bảo tàng cố cung khi thấy những món đồ sứ này cũng đã trợn mắt há to mồm, những người kia giống như là gặp quỹ liên tục nói không có khả năng, không có khả năng!

Trong phòng bệnh cao cấp, Ngô Hiểu Lỵ ngồi ở một bên giường hưng phấn kể lại mọi chuyện cho gia đình Lý Dương nghe, Lưu Tuyết Tùng-ông ngoại của Ngô Hiểu Lỵ cũng đã đến Minh Dương, về phần cô, mấy ngày nay vì nguyên nhân kể lại mọi việc cho gia đình Lý Dương nên cô danh chính ngôn thuận ở lại nơi này.

-Vì cái gì mà lại nói không có khả năng?

Phương Thục Cầm ngồi bên cạnh Ngô Hiểu Lỵ nhịn không được hỏi một câu, mấy ngày nay gia đình của Lý Dương đã dần dần quen với cô gái Ngô Hiểu Lỵ này rồi, Ngô Hiểu Lỵ cùng trải qua một lần nguy hiểm với Lý Dương ở Thanh Đảo nên mọi người rất có cảm tình với cô, hơn nữa cô còn là giới nữ nên mọi người càng đối với cô tốt hơn cả đối với Lý Dương.

-Vì ngôi mộ như thế này bọn họ đã từng khai quật được một ngôi, hơn nữa bên trong cũng toàn là tinh phẩm, những thứ này cũng được ghi vào "đồ cổ bách khoa toàn thư”, hiện nay lại xuất hiện một cái y chang như vậy thì bọn họ làm sao mà không kinh ngạc và khiếp sợ chứ!

Ngô Hiểu Lỵ nhếch miệng cười cười, mấy hôm nay cô cũng có không ít lần rung động, mỗi một món đồ sứ được đưa lên cô đều bị kích động, đặc biệt là mười món trân phẩm được ngự tứ, khi mười món này được đưa lên thì tất cả mọi người đều điên cuồng.

-Lý Dương, anh có biết ngôi mộ đó đào ra bao nhiêu đồ sứ hay không?

Ngô Hiểu Lỵ đột nhiên quay đầu nhìn Lý Dương hỏi, Lý Dương đang gọt táo đột nhiên bị hỏi nên có chút sững sốt.

-Ít nhất mấy chục món!

Lý Dương tuy thấy được bên trong rất nhiều đồ gốm sứ nhưng hắn cũng không thấy hết nên chỉ còn cách đoán bừa.

-Tổng cộng sáu mươi chín món, mỗi món đều là quốc bảo, Lý Dương, anh có biêt những món đồ cổ này nếu bán hết thì được bao nhiêu không?

Ngô Hiểu Lỵ có chút đắc ý, lần khai quật này làm cho cô có thêm rất nhiều kiến thức, từ trước tới nay cô cũng chưa từng tiếp xúc qua nhiều món đồ cổ như lần này.

-Ít nhất cũng mấy trăm vạn?

Lý mẫu đang nghe nhập thần bỗng nhiên nói một câu.

-Mẹ, Hiểu Lỵ nói mỗi món đều là quốc bảo, theo con thấy thì nó ít nhất cũng mấy nghìn vạn?

Phương Thục Cầm vội nói một câu, nói xong cô nhìn Ngô Hiểu Lỵ, Ngô Hiểu Lỵ thì cười cười không nói lời nào, ánh mắt cô nhìn chằm chằm về phía Lý Dương.

-Tôi nghĩ là một nghìn vạn hoặc là một ức? Những món này dù sao cũng chỉ có từ thời Càn Long!

Lý Dương chậm rãi nói, hắn không biết nhiều về đồ cổ, hắn chỉ biết là đồ càng để lâu thì càng có giá, mà thời Càn Long tới nay chỉ hơn hai trăm năm nên những món đồ này chắc sẽ không quá đắt.

-Ha ha, mọi người đều đã sai, những chuyên gia cho biết những món đồ cổ này cộng lại có giá từ sáu tới bảy ức, nếu như bán đấu giá thì chúng sẽ có giá hơn mười ức, trong những món đồ cổ này thì có một món được Càn Long dùng qua, các chuyên gia đánh giá nó có giá trị hơn một ức!

Ngô Hiểu Lỵ cười nói, Lý Dương và người nhà đều bị con số này dọa sợ, đặc biệt là Lý Dương, lúc trước hắn từng nghĩ tới việc chiếm ngôi mộ này làm của riêng nhưng may mắn là không có làm, hiện tại Lý Dương khi nghĩ tới việc này thì có chút sợ, nếu như hắn chiếm ngôi mộ này không báo thì chẵng những không bán được những món đồ cổ này mà còn có thể bị tử hình do giá trị của những món đồ này quá lớn.

-Có, có đáng giá như vậy không?

Lý mẫu nuốt nước miếng một cái, Lý Quân Sơn cũng không khá hơn bà bao nhiêu, Lý Thành và Phương Thục Cầm thì há to miệng nhìn nhau.

Những món đồ cổ này đào trong trường học của bọn họ, nếu như là chỗ khác thì bọn họ cũng chỉ cười cười mà không có cảm giác gì, nhưng mà nó lại nằm trong trường học của bọn họ, điều này làm cho bọn họ có cảm giác rất vinh hạnh, đặc biệt là Lý Thành, nếu không phải Lý Thành bảo hộ thì rất có thể những người công nhân đã đào luôn phần mộ này ra, những món đồ cổ này rất có thể là không tới được tay những chuyên gia.

-Đúng vậy, nó quả thật có giá như vậy, hơn nữa ông ngoại của tôi còn đề nghị khen ngợi anh Lý Thành nữa!

Ngô Hiểu Lỵ gật mạnh đầu rồi nói, đương nhiên việc ông của Ngô Hiểu Lỵ dưa ra ý kiến muốn khen ngợi Lý Thành có không ít công sức của cô nhưng cô sẽ không nói ra.

-Khen ngợi hay không cũng không quan trọng, điều quan trọng là khi nào thì trường học có thể tiếp tục xây dựng, Hiểu Lỵ có biết việc này không?

Lý Thành nằm trên giường bệnh hỏi, thứ khen ngợi này dù sao cũng chỉ là hư vô, có thể sớm một chút xây dựng trường học mới quan trọng. Đừng thấy kiến trúc đã được xây khá nhiều, nếu cứ để như vậy thì tiền vốn đặt vào trong những công trình này sẽ tăng lên rất nhiều, hơn nữa còn có rất nhiều công trình chưa được xây dựng, nếu cứ để thế này thì tình huống sẽ rất khó khăn.

Ngô Hiểu Lỵ ngừng cười rồi cúi đầu suy nghĩ, gia đình Lý Dương thì lo lắng nhìn cô.

-Anh, việc này không quan quá quan trọng, việc của quốc gia phải được đặt lên hàng đầu!

Lý Dương vội vàng nói một câu, hắn nói cũng không có ý gì khác, với hắn bây giờ mà nói thì một chút tiền xây dựng này chẳng là gì, nếu cần thì hắn có thể tăng thêm vốn đầu tư vào trong công trình này, thứ hắn cần chính là gia đình vui vẻ chứ không phải là kiếm thật nhiều tiền.

-Lý Thành ca, trong thời gian ngắn thì việc xây dựng không thể thực hiện được, những món đồ cổ này đều là văn vật cấp quốc gia, chúng có giá trị rất lớn về mặt Lỵch sử, đội khảo cổ đang đóng quân ở đó, trước khi tìm ra chân tướng lai Lỵch của ngôi mộ thì bọn họ sẽ không rồi khỏi!

Dừng một chút, Ngô Hiểu Lỵ nói tiếp:

-Hơn nữa, đài truyền hình trung ương cũng sẽ lập một chuyên mục dành cho việc này, mấy ngày nay tôi còn nghe nói bọn họ định lập một khu bảo vệ tạm thời ở chỗ đó, cho nên...

Ngô Hiểu Lỵ không có nói tiếp, nhưng mà người nhà Lý Dương đều hiểu, việc xây dụng là không thể tiếp tục trong thời gian ngắn, số tiền đầu tư của bọn họ biến thành mây khói.

-Ai, tôi biết rồi, không có gì đâu!

Hơn trăm vạn đó, Lý Thành có cảm giác tim mình bị kim đâm, nhưng ở trước mặt người nhà hắn không thể biểu hiện ra, tổn thất lần này Lý Thành đã đổ hết trách nhiệm lên người của mình.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...