Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Dịch)

Chương 36: Cao Thủ Bắn Cung



- Nguyên thiếu gia, cậu muốn chúng tôi cút cũng được, nhưng dựa theo hợp đồng, cậu làm thế là trái với điều khoản, phải bồi thường số tiền còn lại cho chúng tôi.

Lưu Phong cười lạnh nói.

- Cút đi.

A Nguyên lấy ra mấy cọc tiền vứt cho đám Lưu Phong, rồi quay người lại không thèm nhìn bọn họ nữa.

Đám Lưu Phong nhặt tiền lên, tuy nhiên trong lòng lại có chút phẫn nộ, nhưng bọn họ đều biết thân phận của mấy người A Nguyên, cũng không ai dám xằng bậy, chỉ oán độc nhìn Hàn Sâm rồi nói:

- Mấy vị thiếu gia, ở chỗ này đã cách Tí Hộ Sở rất xa, các cậu phải cẩn thận, tên này rất không đáng tin cậy.

- Hắn còn đáng tin cậy hơn các người gấp trăm lần, các người quản mình cho tốt là được rồi.

A Nguyên cũng không quay đầu lại nói ra.

Trong nội tâm mấy người Lưu Phong oán giận, tuy nhiên lại không dám phát tác ở trước mặt đám A Nguyên, tất cả đều hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Sâm rồi mới quay người rời khỏi.

- Cuồng mông, tiễn pháp của anh thật là lợi hại. . .

Sau khi mấy người Lưu Phong bị đuổi, A Khánh tán thưởng Hàn Sâm một câu, nhưng y lại phát hiện mình chỉ biết biệt danh của Hàn Sâm là cuồng mông, người ta vừa mới cứu mình, biệt danh này lại gọi ra thì ko hay, nên y vừa mới nói một chút đã lập tức đổi giọng.

- Người có thể sử dụng cung Tận Thế Chi Hồn trong serie Hắc Vũ Giả, lực lượng ít nhất phải đạt tới tiêu chuẩn Liên Minh 7.0 trở lên, đương nhiên lợi hại.

A Nguyên đứng một bên nói ra.

- Lực lượng 7.0 trở lên? Không phải nói hắn. . .

Mấy người A Khánh đều lộ ra thần sắc cổ quái nhìn Hàn Sâm và Tận Thế Chi Hồn trên tay hắn, không quá tin tưởng lời A Nguyên nói.

Dù sao sự tích về tên cuồng mông ở Cương Giáp Tí Hộ Sở thật sự quá nổi danh, ngay cả bọn họ vừa tiến vào Cương Giáp Tí Hộ Sở cũng biết rất rõ ràng.

- Tôi là nói ít nhất là 7.0, mỗi ngày anh ta luyện tập đều bắn nhiều mũi tên như vậy, mặc dù không kéo căng thân cung, nhưng nếu không có lực lượng 8.0 trở lên, khẳng định không thể làm nhẹ nhàng như vậy được.

A Nguyên lại nhìn Hàn Sâm rồi nói.

- 8.0!

Mấy người A Khánh càng thêm giật mình, giống như không biết Hàn Sâm, không ngừng đánh giá hắn.

Lực lượng 8.0, ở thế giới Tí Hộ Sở thứ nhất này, đã coi như là lọt vào tầng thứ tương đối cao cấp, bọn họ thật sự không thể tưởng được, tên cuồng mông hèn mọn bỉ ổi vô năng trong truyền thuyết lại có lực lượng8.0.

- Cho tôi mượn cung của anh thử một chút nhé?

Có một thiếu niên vẫn không tin người có biệt danh tên cuồng mông lại có lực lượng 8.0, muốn tự mình thử Tận Thế Chi Hồn một lần xem có phải thật sự như lời A Nguyên nói hay không.

Hàn Sâm cười cười, đưa Tận Thế Chi Hồn trong tay cho thiếu niên kia, hai tay thiếu niên cầm cung, dùng sức kéo một phát, kết quả dây cung kia vẫn bất động, một chút cũng không kéo được.

Thiếu niên lại dùng sức kéo thêm mấy lần, kết quả đều không thể kéo dây cung ra, bọn họ mặc dù xuất thân từ học viện quý tộc, từ nhỏ đã tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, nhưng dù sao vẫn chưa được cải tạo gen, lực lượng nhiều lắm cũng chỉ đạt tới 3.5, muốn kéo được Tận Thế Chi Hồn ít nhất phải có lực lượng 7.0 mới có thể kéo ra. Hiện giờ bọn họ còn kém xa lắm.

- Cậu có phải chưa ăn cơm hay không, để tôi tới.

Một thiếu niên khác không nhìn nổi nữa, giật lấy Tận Thế Chi Hồn kéo một phát, cả khuôn mặt lập tức đỏ bừng, dây cung giống như là một sợi dây thép vô cùng cứng, y dùng toàn bộ sức mạnh để kéo cũng không nhúc nhích được nửa phần.

Ngoại trừ A Nguyên ra, mấy thiếu niên khác đều thử một lần, nhưng không có ai có thể kéo được Tận Thế Chi Hồn, cuối cùng tất cả đều tâm phục khẩu phục Hàn Sâm.

Việc này cũng không trách bọn họ được, quá ít người bình thường sử dụng cung tiễn, luyện cung tiễn cần có thiên phú và cố gắng, hơn nữa hiệu quả rất chậm, phần lớn đều không hiểu về cung tên, có thể nhận ra Tận Thế Chi Hồn cũng không có mấy người, giống như bọn Hàn Hạo, cũng không biết rõ cây cung mũi tên mà Hàn Sâm vác trên lưng, lại là mặt hàng mấy trăm vạn, nếu không cũng đã không châm chọc hắn như vậy.

Đám thiếu niên A Khánh không dám tiếp tục coi thường Hàn Sâm nữa, huống chi Hàn Sâm còn cứu A Khánh một mạng, sau khi mấy người A Khánh hỏi tên Hàn Sâm, đều gọi Hàn Sâm một tiếng "Sâm ca".

Dù sao ở thế giới Tí Hộ Sở vốn là nơi cường giả vi tôn, hơn nữa bây giờ nhân loại đều vô cùng tôn trọng cường giả, Hàn Sâm có tiễn pháp và lực lượng khiến bọn họ tin phục.

- Sâm ca, hay anh biểu diễn cho chúng tôi xem một chút tiễn thuật chân chính đi?

A Khánh đột nhiên đề nghị, mấy thiếu niên khác cũng tràn đầy mong đợi nhìn Hàn Sâm, bọn hắn cũng muốn biết tiễn thuật của Hàn Sâm rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.

- Tiễn pháp của tôi chỉ là bình thường, chưa nói tới hai chữ tiễn thuật.

Hàn Sâm cười nói.

- Sâm ca, đều là người một nhà, anh không cần khiêm tốn, khiêm tốn quá chính là kiêu ngạo.

A Khánh lại nói, mấy thiếu niên kia đều ồn ào muốn Hàn Sâm biểu diễn một chút.

- Được, vậy tôi thử bắn một mũi tên nhé.

Hàn Sâm cũng có chút ngứa ngáy tay chân, từ khi mua được Tận Thế Chi Hồn, hắn chưa từng thực sự thử uy lực của Tận Thế Chi Hồn.

Bọn A Khánh vô cùng vui mừng, Hàn Sâm nhìn quanh bốn phía, đi đến một dốc núi bên cạnh, sau khi đánh giá một hồi, chọn một phương hướng, chậm rãi rút một mũi tên hợp kim đặt lên Tận Thế Chi Hồn, gân xanh trên cánh tay nổi lên, dây cung mạnh mẽ trực tiếp bị kéo ra, sau đó ánh mắt tập trung, mũi tên hợp kim liền hóa thành một tia điện quang vọt tới khu rừng dưới sườn núi, trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.

- Không bắn trúng?

Bọn A Khánh không nghe được tiếng con mồi bị thương truyền ra trong núi rừng, cho rằng Hàn Sâm đã thất thủ.

- Khoảng cách quá xa, từ đây đến khu rừng kia ít nhất phải 300~400m đi, thất thủ cũng rất bình thường.

A Khánh an ủi.

- Đi thôi, chúng ta đi qua kia nhìn một chút.

Hàn Sâm nói xong đã xuống dốc đi vào trong khu rừng.

Mấy người A Nguyên A Khánh cũng nghi ngờ theo sau, sau khi đi vào khu rừng, lại đi gần trăm mét, lập tức thấy một đầu Hắc Ban Thú trực tiếp bị mũi tên sắc bén bắn thủng đầu, mũi tên xuyên qua giữa ấn đường trực tiếp ghim nó vào một thân cây.

- Khó trách không nghe được tiếng vang, một mũi tên này trực tiếp hủy thần kinh của Hắc Ban Thú, ngay cả thời gian phản ứng nó cũng không có, thật là lợi hại.

Bọn A Khánh vừa sợ vừa bội phục, khoảng cách từ đây tới dốc núi chừng 400m, có thể dùng một mũi tên bắn chết Hắc Ban Thú trong khoảng cách xa như vậy, tiễn thuật như thế ở thế giới Tí Hộ Sở thứ nhất đã có thể tính là nhất lưu.

Từ đó về sau, bọn A Khánh đều vô cùng sùng bái Hàn Sâm, hắn nói gì thì nghe nấy, Hàn Sâm một mực bảo vệ an toàn của bọn họ, vô kinh vô hiểm trải qua nửa tháng trong hợp đồng, kết thúc hợp đồng, Hàn Sâm cũng lấy được mười lăm vạn Kim Tệ thù lao.

Đám A Khánh đều hy vọng có thể ký hợp đồng dài hạn với Hàn Sâm, nhưng Hàn Sâm lại uyển chuyển cự tuyệt, lần này chẳng qua là vì tình hình kinh tế eo heo nên hắn mới làm thêm để kiếm ít tiền tiêu, muốn hắn trường kỳ đi theo bọn A Khánh khẳng định là không được, tự mình tiến hóa mới là ổn định nhất.

Hàn Sâm tự mình trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở. Nhưng vừa mới đến cửa lớn đã bị mấy người ngăn lại, cầm đầu nhóm người đúng là Lưu Phong, vài người khác chính là đám người bị A Nguyên đuổi đi, Hàn Hạo cũng ở trong đó.

- Cuồng mông, mày khiến lão tử rất khó chịu, mày nói nên làm như thế nào để bồi thường lão tử đây?

Hai mắt Lưu Phong lộ ra hàn quang, một bên xoa xoa hai ngón tay tạo ra tiếng nổ bành bạch, một bên chậm rãi tới gần Hàn Sâm.
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...