Siêu Quậy - Thiên Thần Sa Ngã

Chương 10



- Để mình xách cho.. – Kim Anh lên tiếng, mắt vẫn dán vào hắn, đúng là cái đồ hám trai mà,..nhưng thế nó mới ko phải xách đồ cho hắn, nhưng như vậy thì hạ giá con bạn nó quá.. à đúng rồi, trong 36 kế của Gia Cát Lượng có chiêu ‘nhìn rau gắp thịt thì phải’ (để t/g giải thích nha..đó là chiêu ‘Dương đông kích tây ý’, đánh lạc hướng đối phương, ngày trước nó học dốt quá, để cho 2 con bạn giải thích mãi mà ko hiểu thế là đành giải thích có liên quan đến thức ăn thì nó mới hiểu đc)... he he..cho biết tay nha...

- A..fan của anh kìa.. – nó hét tướng rồi chỉ ra đằng sau hắn sau đó túm tay Kim Anh bỏ chạy ...nhưng..ôi thôi,...nó bị hắn túm tay lại rồi còn đâu.. sao mà nó đen thế ko biết, toàn bị ng khác túm lấy tay khi chạy là sao ?..

- Đừng có mà tìm cớ chạy, sao tôi phải sợ fan chứ.. – hắn nhìn nó đầy thách thức, rõ ràng muốn chọc điên nó đây mà..hừm. - ...định dùng ‘tháo vi kế à’ ? (tẩu vi kế, chạy là thượng sách anh ui.. =_=’’) (hai ng này xứng đôi thật).

Đã thế thì nó ko nhân nhượng nữa đâu nha..

- Quá đáng vừa phải thôi à nha – Kim Anh nhìn nó, níu níu, nó gạt phăng ra, bực dọc.. - .. níu làm gì..1 điều nhịn là chín điều nhục đó nha.. ko nhịn nữa.. bực lắm rồi... muốn gì hả tên kia ?

Hắn há hốc mồm kinh ngạc tột độ, hắn chỉ định nhờ nó xách đồ hộ mà nó làm ầm lên vậy..thật khó hiểu.. RENGGGGGGG.....tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp, tốt quá, thoát khỏi hắn rồi, phải vào lớp thôi, may quá, giá như tiếng chuông nhanh thêm mấy phút nữa, chưa bao giờ nó thấy yêu cái chuông trường đến vậy nha..hihi..thoát khỏi tên hung thần ấy rồi, vui quá...trông anh khôn lắm cơ, đồ ngu ạ, hô hô..nhìn thế này mà còn ko nhận ra nữa à ? hé hé.. thế nhưng, nó ko ngờ, tất cả những việc nó làm đã bay vào mắt của ai đó, và một mối nguy hiểm đang dần dần rình rập...

Nó vừa đi, vừa tìm lớp, ko biết cái lớp chết bầm nào là lớp của nó nhỉ ? Vừa đi, vừa nhìn quanh các dãy hành lang, nó và Kim Anh mới sực nhớ đến Thảo Uyên, lại đang như gà mắc tóc thì...

- 2 bà đi đâu để tôi tìm mãi, lớp tụi mình trên tầng 2 cơ mà..quanh quẩn dưới này làm gì, cô giáo sắp tới rồi đấy.. – tiếng Thảo Uyên ‘nhỏ nhẹ’ làm nó muốn rớt cả tim ra ngoài.. (@@)

- Lớp tụi mình ? – Kim Anh nói mà mặt ngạc nhiên hết mức..nó cũng ko khỏi ngạc nhiên.. - ...tụi mình chung lớp ư ? Tao ko nghe lầm đó chứ ?

- Nghe lầm thế nào được khi tao nhờ papa iu dấu của tao xin cho học chung lớp đào tạo ca sĩ chuyên nghiệp? – Thảo Uyên dõng dạc lên tiếng.

- C..cái.. gì ? – Nó tròn mắt và sau 2s mới tiêu hóa hết được lời Thảo Uyên nói thì nó la lên.. - ...sao ko vào lớp hội họa, sáng tác..gì cũng được, sao lại vào lớp đào tạo ca sĩ chứ ? Mày ko còn lớp gì để vào nữa sao ? Mà sao cứ nhất thiết phải vào lớp đào tạo ca sĩ.. trời ơi, tao ko muốn làm ca sĩ.... (^~^)

- Ba em ? – tiếng 1 ng phụ nữ cất lên, giọng thanh, trong trẻo, hình như là 1 ng luyện thanh thứ thiệt, và dường như đang ám chỉ đến chúng nó..mà đúng rồi, ở đây làm quái gì còn 3 ng nào ngoài ba chúng nó ra.. 3 đứa quay lại..nhìn..1 ng phụ nữ trung niên, khuôn mặt thông minh, hiền lành, với cặp kính trông rất tri thức..- ..sao còn ở đây? Chưa vào lớp sao? Mà các em... – cô bỗng lật lật trang hồ sơ và rồi cô cũng dừng lại.. - ..là 3 em : Trần Kiều Nguyệt Nga, Vũ Hoàng Kim Anh, Dương Kiều Thảo Uyên đúng ko ?

3 đứa nhìn nhau rồi gật đầu, nhìn tụi nó ngoan như cún con vậy.. (^^)
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...