Siêu Việt Tài Chính
Chương 1006: Máy chủ phụ
Ánh mắt của Mã Hóa Đằng nhìn chằm chắm Thiếu Kiệt vì nếu dựa theo phương án dương đông kích tây của Thiếu Kiệt nói khá không khả thi. Khi hai người lựa chọn núp ở một vị trí trên cao. Còn hai người khác lại ở dưới đất. Người còn lại thì chạy mất bố cục này trong mắt Mã Hóa Đằng không thấy giống một chút nào.- Ông đừng quá để ý đến những thứ không thật sự ở trước mắt. Những bố cục này đều dựa trên một nguyên lý đó. Nếu như bỏ một bên nào đi nữa thì cũng rời vào cái bố cục này thôi. Ông không là lính không biết được việc này đâu.Trương Hạo lúc này sau khi giải quyết nỗi buồn cho bầu tâm sự đi ra nghe Thiếu Kiệt nói như vậy liền hỏi. - Mọi người đang nói gì vậy. Không phải xong hết rồi sao kiếm cái gì đó bỏ bụng rồi nghỉ ngơi nữa là được rồi ở lại đây làm gì. - Mày chỉ có thể nghĩ đến ăn thôi sao. Có những thứ còn chưa xong hơn nữa lúc này cũng không thể nào rời khỏi đây được. Mày muốn làm chuyện cho người khác chú ý sao. Chỉ có thể để Doanh Doanh cô ta gọi món đem đến đợi tới sáng thành viên Vô Ảnh về thôi.Thiếu Kiệt nhìn Trương Hạo bác bỏ ngay ý kiến muốn rời đi của hắn. Vì giờ này dù Thẩm Quyến có thể được mệnh danh là thành phố nhộn nhịp sôi động bởi các chợ linh kiện mở cửa cả ngày lẫn đêm thì nó còn có một mặt khác là người ở đây đều có một cuộc sống đi kèm theo sự phát triển này. Bên ngoài hầu như xe cộ vẫn đông đúc và những chợ đêm đồ ăn luôn tồn tại để phục vụ khách. Một nơi như tencent ở gần những nơi này nên chắc hẵn rằng không xa lạ gì khi những tên ksy giả vẫn còn ẩn núp đâu đó nhắm lấy được một thông tin thú vị sau khi Tencent trải qua một cuộc thay đổi cổ đông.- Như vậy tôi đi làm việc của mình hiện tại còn khá nhiều thứ còn cần phải chỉnh sửa để hoàn thiện mấy cái kế hoạch mà cậu đã đưa ra. Nên cho tôi xin phép. Mã Hóa Đằng thấy mình ở lại cũng không làm gì. Nên lập tức muốn rời đi. Thiếu Kiệt cũng không ngăn lại. Đối với hắn để cho Mã Hóa Đằng chứng kiến những gì cần thiết đã xong. Việc để Doanh Doanh cùng với Mã Hóa Đằng chứng kiến toàn bộ những gì vừa mới xảy ra Thiếu Kiệt dùng để cảnh cáo hai người đừng suy nghĩ về việc cố gắng làm điều gì đó bất lợi cho Thiếu Kiệt hắn. Vì điều này sẽ phải trả giá bằng máu. - Vậy để tôi đi gọi đồ ăn tối. Trương Hạo cần nghỉ ngơi thì có thể theo tôi ở đây chúng tôi có những phòng dành cho những nhân viên ở lại. Điều kiện cũng không hề kém làm mấy. Trương Hạo nghe vậy cũng gật đầu. Hắn thấy định lực của mình cũng không trâu bò đến mức thức thâu đêm suốt sáng giống như Thiếu Kiệt được. Hơn nữa còn phải đứng không nhìn những thứ mình không hiểu Trương Hạo thấy tốt nhất mình kiếm chỗ nào đó nằm xuống ngủ một giấc vẫn tốt hơn.- Như vậy thì Doanh Doanh cô rời đi lát nữa nếu có quay lại thì giao đồ ăn hay thứ có thể bỏ bụng được cho Tú Trinh đi. Hiện tại phòng này chỉ cần một mình tôi ở lại là được. Doanh Doanh nhận được chỉ thị như thế nhìn Tú Trinh gật đầu cũng không đáp lại lời nào mà rời đi cùng Trương Hạo. Là một người nữ nhân cô hiểu lúc nào nên hỏi và lúc nào không. Chuyện Thiếu Kiệt muốn ở một mình trong phòng nhất định là việc quan trọng không để người khác biết. Nếu còn ở lại không hiểu việc cô sẽ trở thành cái gai trong mắt Thiếu Kiệt. - Tú Trinh lát nữa cô canh cửa không để ai vào. Tôi phải liên lạc về bên kia cô hiểu rồi chứ. Tú Trinh gật đầu. Chuyện Thiếu Kiệt muốn liên lạc thẳng về tổng bộ trong thời điểm tối mịch như thế này thì hắn phải có việc gì đó gấp rút lắm nên mới cần thiết làm như vậy. Bởi chênh lệch múi giờ không bao nhiêu. Ở nơi này đã là đêm khuya thì ở quốc gia họ cũng như vậy thậm chí có thể nói là thời điểm này bên đấy đang trong lúc giấc ngủ say nhất.Cánh của của căn phòng được khép lại Thiếu Kiệt ngồi một mình trong phòng một lúc lâu sau cho cả nơi này thật sự im ắng mới tiếng đến bên máy tính bắt đầu thao tác trên bàn phím một cách nhanh chóng.Trên màn hình lúc này những dòng chữ chạy nhanh trên một nền màn hình đen của máy tính. Tất cả những dòng chữ đó hoàn toàn giống như chạy đi một cách nhanh chóng. Nó không có quy luật cho đến khi bàn tay Thiếu Kiệt dừng lại.Một khung hình lúc này hiển thị lên một hình ảnh nhỏ ở bên kia quốc gia. Tymothy đang trong trạng thái ngái ngủ nhưng ánh mắt vẫn chằm chằm nhìn vào màn hình. - Việc kết nối sao rồi?Thiếu Kiệt lúc này mới lên tiếng một câu hỏi Tymothy làm hắn bừng tỉnh nhìn vào một góc máy đang để gần mình đáp lời Thiếu Kiệt. - Vừa mới thâm nhập vào được. Hiện tại đang bắt đầu cấy mã nguồn. Số lượng này khá lớn. Nhưng sao cậu lại chia sẻ nó lên một sever phụ ở Tencent vậy. Không phải sever kia của chúng ta cậu nói hết sức an toàn sao?Tymothy ngay lập tức đưa ra lập luận của mình về việc mà hắn cùng với đội nhóm mình đang làm.- Đây không phải là sever phụ duy nhất mà còn vài cái nữa các cậu nghĩ sever chúng ta sẽ chịu tải nổi với số người sẽ tham gia vào hình thức này à. Hơn nữa việc mỗi năm công nghệ càng phát triển với mức sever ẩn giấu của chúng ta mà đem nó hoạt động mãi mãi như thế không nâng cấp thì sớm muộn con số hai mươi mốt triệu này chưa kịp công bố rộng rãi đã phải hết vì công nghệ lỗi thời hơn người kiếm nó. Suy nghĩ một chút Tymothy lúc này mới gật đầu xác nhận việc hắn chủ quan rằng sever hiện tại được cất giấu ở một nơi bí mật nào đó chỉ có Thiếu Kiệt biết có thể so sánh với sever quy mô của trạm không gian hàng không vũ trụ. Nơi mà dữ liệu có thể chạy mãi chạy mãi không ngừng. - Tôi quên mất có những khả năng chúng ta sẽ không bao giờ nghĩ đến thậm chí dù rất nhỏ nhưng nó đều có thể xảy ra. Nhưng nếu cậu đã là nakamoto satoshi tại sao không công khai danh tính thật. Tôi thấy đây là bước tiến rất lớn trong ngành công nghiệp tiền tệ. Biết đâu tên tuổi của cậu được lưu lại mãi mãi không chừng. Sự tiện lợi nó mang lại là không giới hạn. Chỉ cần có đủ khả năng thì dòng lưu chuyển này sẽ không ai hạn chế được nó. Tymothy theo ý nghĩ của mình về việc hắn đã đọc qua những phương án phát triển và kế hoạch Thiếu Kiệt đặt ra cho đồng tiền kỹ thuật số đầu tiên trên thế giới mà giới công nghệ hiện tại đều đang nhắm vào. Những con người có thể là tiến sĩ công nghệ, những lập trình viên, những tin tặc giống như họ đang nhìn đến thị trường phát triển của đồng tiền này ở những năm sắp tới. - Tôi không muốn làm tâm điểm của sự chú ý. Hơn nữa anh nghĩ sẽ có người dễ dàng tin tưởng như vậy sao. Nhất là anh là người tạo ra tiền tệ. Những quốc gia khác họ sẽ không để một người như thế làm xáo trộn nền kinh tế của họ. Đối mặt với việc công khai danh tính chưa biết chừng tôi phải hết lần này đến lần khác để chứng minh rằng mình là nakamoto satoshi. Vậy cần gì phí thời gian để làm điều đó. Cứ để họ đoán già đoán non là được. Cái gì càng bí mật càng gây tò mò.Tymothy dù đang nói chuyện với Thiếu Kiệt nhưng lúc nào tay cũng đang thao tác trên bàn phím. Bên cạnh hắn lúc này vang lên một số những tiếng nói. - Lên được một phần ba mã nguồn rồi. Cần xác nhận lệnh từ quyền tối cao nhất để chấp thuận mã nguồn chạy trên sever phụ. - Tới lượt cậu rồi đấy Thiếu Kiệt. Chúng tôi cần mã hóa của cấu trúng MD5 và Sha1 của cậu để có thể cho những mã nguồn tiếp theo đồng bộ chạy ẩn trên máy chủ của quốc gia kia. Nhìn vào màn hình nói chuyện với Thiếu Kiệt. Tymothy và mấy người khác đều dừng tay lại. Bởi họ có cố gắng để đem mã nguồn tiếp theo lên trên máy chủ cũng không được. Vì trong tay Thiếu Kiệt đang nắm chuỗi mã code kết nối khối nguồn cần thiết cho thuật toán của bitcoin.- Tôi sẽ tiến hành nhập lệnh cách anh cứ quan sát khi nào tôi nói xong thì tất cả tiếp tục. Thiếu Kiệt bây giờ đôi bàn tay chạy trên những bàn phím số nhấn vào những dãy số mã nhị phân nối dài. chốc chốc lại chèn vào những ký tự chữ cái. Phía bên bàn phím cứ được gõ xuống một cách liên tục không ngừng nghĩ. Những con số chạy ngang màn hình nối liền nhau giữa dòng trên và dòng dưới Tymothy với mọi người ngồi ở đây đều nhìn thấy nó thậm chí có thể lên cả ngàn ký tự trong vài phút.Bên kia Tymothy không lên tiếng khi hắn còn đang nhìn vào màn hình. Cô theo đuổi cái chuỗi mã bảo mật có trong từng đoàn code mã nguồn chia nhỏ của bitcoin để kết nối thực thi câu lệnh chạy trong máy chủ. “ Cậu ta làm cách nào có thể nhớ hết được những con số sha này nếu như chỉ cần sai một ký tự toàn bộ mã nguồn phải được gõ lại từ đầu. Làm thế nào mà có thể nhớ chính xác được hết những chữ nằm ở nơi nào và những mã nhị phân đến đâu là kết thúc chứ.”Lời nói của một thành viên phía bên kia màn hình khiến cho Tymothy bât cười quay qua nhìn người vừa cất tiếng nói bông đùa một câu. - Nếu cậu có thể nhớ hết được thì Thiếu Kiệt cậu ta cũng không công khai mã nguồn của bitcoin cho chúng ta biết. Nếu như dễ như thế thì làm gì đến lượt chúng ta. Hơn nữa cậu ta hiểu rõ nó như thế nào mới có thể làm ra được đồng tiền giao dịch như vậy chúng ta làm sao làm được. Các cậu có thể nhớ được một, một trăm, một ngàn ký tự đi nữa cũng không ghi nhớ chính xác bằng người đã tạo ra nó đâu. Hơn nữa ở mã nguồn có ít nhất bốn đoạn như thế các cậu có ngon mà nhớ.Tymothy giọng nói châm chọc nhưng thật sự trong thâm tâm hắn thật sự nể phục hắn chắc chắn sẽ không làm được. Khi mà phải nghi nhớ những đoạn code này chính xác đến từng chi tiết nếu không mọi cái đều phải bắt đầu lại từ đầu đấy còn chưa kể đến việc nếu sau ba lần thất bại toàn bộ máy chủ đang thực hiện việc này đều bị xóa sạch hết dữ liệu. Dù điều này không biết đúng hay không bản thân cũng chưa kiểm nghiệm nhưng với một người như Thiếu Kiệt anh ta tin chắc rằng điều này chắc chắn sẽ có.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương