Số Phận
Chương 4: Bất Hạnh 2
Nó đâu ngờ cuộc đời nó bất hạnh đến thế đâu . Nhà trường có báo tin cho mẹ nó , mẹ nó liền chạy xe vừa chạy vừa sợ vừa run , nước mắt cứ chảy hoài ko ngừng , mà cứ nghĩ vân vơ và ................................ vì ko để ý trong lúc quẹo cua mẹ nó đã đâm vào chiếc xe tảiÔi! Cuộc đời nó sao mà bất hạnh đáng thương đến thếNó đang ôm xác ba nó , nó ôm thật chặt , chẳng ai có thể kéo nó ra khỏi ba nó .Điện thoại cho túi quần ba nó reng lên , nó bật máy thấy số Mẹ nó . nó nói trong vô hồn : MẹĐầu dây bên kia ko phải là tiếng Mẹ nó mà là tiếng đàn ông : Cho tui gặp Chồng cô NgânNó là lạ , ko hiểu ý , nó trả lời lại : Tui là con gái của cô Ngân- À, vậy cô là con gái cô Ngân , bây giờ cô có thể đến bệnh viện Chợ Rấy đc ko?Mẹ của cô đã tông vào xe tải và đã bị tử vong trên đường đưa đến bệnh việnNó nghe như đất trời sụp đổ , lần này nó khó còn to hơn trước , nó la hết , nó quằng quại người như 1 người điên dại Nhìn nó mà mọi người trong trường phải rơi lệCô giáo Thủy đến gần nó hỏi chuyện j` , nó trả lời run lắm trong tiếng nức ko thành lời :- mẹ....mẹ....mẹ hức....hức ......bị......xe ...tải hức hức hức.......tông chết rồiThật sự làm cho mọi người choáng đến bất ngờ Trời ơi !!!! Cùng 1 ngày mà 1 cô bé lại mất hết cả Cha lần Mẹ . Số phận ư . Cô bé ko còn 1 người thân nào cảNhà trường đưa cô bé về . 2 cái xác đc đặt nằm trên ghế bố .Nó ôm chầm lấy mẹ nó rồi đến ba nóMọi người tản về để nó 1 mình , 1 cậu con trai vẫn đứng đóa nhìn nó bằng cặp mắt đau bùn . Cậu ta chính là Đường Minh long , con trai của ông bà Đường , 1 gia đình giàu có và thế lực , kinh doanh kim cương đá quý , xe hơi xe máy , gỗ , cảng biển , tàu thủy .Long rất đẹp trai , mọi người gọi Long là LonghotLonghot nhìn ngắm nó rồi quay đi , để lại nó 1 không gian yên tĩnh
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương