Soán Đường
Quyển 9 - Chương 78: Lựa chọn của Phòng Huyền Linh
Giao Châu thuộc sự cai trị của An Nam phủ đô đốc nếu như không đầu hàng Lý Ngôn Khánh mà đầu hàng Lý Thế Dân thì mình cũng khốn khổ, Cao Sĩ Liêm là văn sĩ trong lòng tuy bất mãn nhưng chưa chắc đã làm chuyện quá phận mà Lý Ngôn Khánh kia thì lại là một người cường ngạnh, làm mất mặt mũi của hắn, chẳng lẽ không phải tự tìm đường chết sao? Phóng nhãn khắp Giao Châu cao thấp ai có thể đối địch với Lý Ngôn Khánh. Cho dù là con của Khâu Hòa là Khâu Hành Cung thân kinh bách chiến hơn nữa còn phụng mệnh Lý Thế Dân tới đây chiêu hàng nhưng nhắc tới Lý Ngôn Khánh cũng vẫn kính nể vạn phần... Dù sao danh tiếng Lý Vô Địch của Lý Ngôn Khánh cũng không cải biến được, chọc giận vào hắn nhất định hắn sẽ dùng binh với Giao Châu. Cao Lý Hành lại nghiêm mặt nói tiếp: - Lúc trước là nói về công còn về tư đường muội hôm nay gả cho Hà Nam vương mặc dù phụ thân bất mãn chuyện Hà Nam cưới tới ba vợ một thiếp nhưng thực sự không thể phủ nhận cả nhà đường muội nếu mấy năm nay không có Lý Ngôn Khánh trông nom thì khó có thể sinh sống... Con nghe nói lúc cô cô mang theo Vô Kỵ và Quan Âm tỳ tới nương nhờ hắn, thì Hà Nam vương không nói nhiều lời làm cho họ một cái ổ bảo sau đó còn phái thân binh của mình tới thủ hộ, ngày nay Phích Lịch đường ở Lạc Dương quật khởi, Trưởng Tôn Hành Thao mặc dù vô năng nhưng cũng dựa vào danh tiếng của Lý Ngôn Khánh mà chiếm được chỗ tốt, Hà Nam vương có thể nói là đối với người phe mình vô cùng tốt. - Phụ thân hài nhi nói những lời này hi vọng chúng ta với Hà Nam vương trở thành người một nhà. Mặc kệ cha bất mãn thế nào thì hài tử của Vô Cấu đã hai tuổi năm trước không phải cô cô đã phái người tới nói Quan Âm tỳ đang mang thai sao, còn nữa Vô Kỵ hiện tại đã tiến vào Sùng văn quán, làm học sĩ trong đó. Chờ một thời gian nữa hắn trọng chấn uy danh cũng không phải là không thể, phụ thân cho rằng cô cô thân mật hơn hay là Tần vương thân mật hơn? Cao Lý Hành giảng thuật một sự thật ở thời kỳ Tùy Đường tuyệt đại bộ phận sĩ nhân lấy gia tộc làm trọng bọn họ nương theo quan hệ huyết mạch biên chế ra một mạng lưới quan hệ rắc rối nhằm bảo trì sự lâu dài. Cao gia chính là đại tộc Đông Hải đồng thời cũng là hoàng tộc Bắc Tề năm đó thịnh vượng cỡ nào nhưng hôm nay chỉ còn lại một chi của Cao Sĩ Liêm, Cao Sĩ Liêm nếu như muốn trọng trấn gia tộc thì cần phải một mạng lưới mà mạng lưới kia thích hợp nhất là gia nhập Lý Ngôn Khánh. Trên thực tế mặc dù Cao Sĩ Liêm không muốn hắn cũng đã trở thành một phần tử của tấm lưới đó rồi. Đầu hàng Tần vương nghe đồn Tần vương chiêu hiền đãi sĩ rất có phong phạm minh chủ nhưng hắn có thể thật sự tin mình sao, cũng nghe nói Lý Ngôn Khánh và Lý Thế Dân có nhiều mâu thuẫn đã lâu. Hắn gửi mình vào một nhà xa lạ chẳng bằng gửi mình vào người nhà, Lý Ngôn Khánh hôm nay là tổng đốc Lĩnh Nam năm mươi bốn châu huyện, tiếp chưởng một phương nói cách khác chỉ cần Lý Ngôn Khánh vững chân ở Lĩnh Nam hắn sẽ là thổ hoàng đế ở nơi này. Cao Sĩ Liêm muốn trở về Trường An. Nhưng làm sao biết Lý Ngôn Khánh sẽ thường trú ở Lĩnh Nam? - Lý Hành con cho rằng Hà Nam vương người này là người thế nào? Tâm tư của Cao Sĩ Liêm quả nhiên đã chuyển động. Cao Lý Hành cười nói: - Phụ thân kỳ thật cha không cần phải bình luận Hà Nam vương... người này trí tuệ siêu phàm con và cha làm sao có thể phỏng đoán tâm tư của hắn? Cao Lý Hành nói những lời này làm sao Cao Sĩ Liêm không nhìn ra ẩn tình được, trên khuôn mặt của hắn nở ra nụ cười cổ quái: - Như vậy mau đi tìm Liễu Thanh tới. - Ta còn có một số nghi vấn muốn tìm hắn thỉnh giáo... mặt khác trở về Hải Môn trấn tập kết binh mã chuẩn bị cùng với Ninh Trường Chân giao phong. ****** Phòng Huyền Linh đi ra khỏi linh đường. Ở bên ngoài linh đường Vương Thị và Phòng Di Trực trong thân hiếu trang đang lẳng lặng chờ đợi. Phòng Di Trực tuổi tác còn nhỏ mà đoạn đường từ Tiễn Đường tới Kin sơn không quá yên ổn cho nên Phòng phu nhân mệnh cho Vương thị cùng đi... Vương thị vốn là lão bà của Tây Môn Quân Tiện trước kia gặp tội danh vì Phòng Huyền Linh mà được rửa sạch tội, về sau Đỗ Phục Uy tàn sát Giang Hoài Phòng Huyền Linh suýt nữa bị Tây Môn Quân Tiện chém chết. Vương Thị lúc đó không tiếc thân phản bội Tây Môn Quân Tiện lưng cõng Phòng Huyền Linh trong loạn quân mở một đường máu, Vương thị trời sinh thần lực một đôi chùy cho dù không thể xưng tụng là vạn phu khó đỡ nhưng ở trên chiến trường khó có người có thể địch nổi. Cho dù Đỗ Phục Uy có những tướng dũng mãnh cũng phải kính nể Vương thị vô cùng... Về sau Vương thị gả cho Phòng Huyền Linh đây cũng là lần đầu tiên sau khi thành thân Phòng phu nhân cho phép Phòng Huyền Linh thành thân với người khác. Sau đó Vương thị sinh cho Phòng Huyền Linh một trai một gái. Lần này có Vương thị đi cùng dĩ nhiên là Phòng phu nhân rất yên tâm. Đồng thời phái Vương thị đi cũng là có ý đồ giám sát Phòng Huyền Linh. - Đỗ tướng quân ở bên trong đã chờ lâu. Vương thị mang theo Phòng Di Trực tiến thẳng lên phía trước Phòng Huyền Linh thì sửa sang lại quần áo nhẹ giọng nói: - Được để ta qua. Phòng Huyền Linh gật đầu nhìn Phòng Di Trực. Phòng Di Trực cũng đi thẳng vào bên trong linh đường. - Ấu Mẫu gần đây Kinh sơn không quá yên bình, ta lại bề bộn công sự không cách nào trông nom mọi người mọi chuyện trong nhà phó thác cho nàng, tất cả hạ nhân đều do nàng điều khiển... nhớ kỹ nhất định phải lưu ý nhiều hơn. Ấu Mẫu là danh tự của Vương thị. Nghe Phòng Huyền Linh dặn dò nàng cười dịu dàng: - Tướng công cứ yên tâm, nếu như có ai không có mắt thiếp sẽ cho bọn chúng sinh tử lưỡng nan. Thanh âm rất nhu hòa nhưng lại lộ ra một khí tức cường hoành. Phòng Huyền Linh cũng nhịn không được mà cười khổ, Ấu Mẫu tính tình vô cùng tốt nhưng sát khí lại không hề ít. Phòng Huyền Linh có bốn đứa con trai thì Phòng Tuân Ái con của Vương thị cũng dũng mãnh nhất. Năm nay bảy tuổi nhưng trời sinh thần lực ngay cả những người trưởng thành ở trong phủ cũng không phải là đối thủ của hắn.... Có lẽ những vũ dũng hiếm thấy trong gia tộc đều nhận sự truyền thừa của Vương thị. Phòng Huyền Linh đi vào trong quan tòa thì đã thấy một võ tướng thanh niên đứng dậy đón chào. Thanh niên này tuổi tác ước chừng hai mươi hai hai mươi ba trời sinh phóng khoáng, hắn mặc một bộ thanh sam thấy Phòng Huyền Linh tiến lên hắn lập tức chắp tay hành lễ: - Phòng đại nhân thứ cho mạt tướng quấy rầy. - Tổng quản mau ngồi xuống, mỗ việc vặt quấn thân làm cho tổng quản phải chờ đợi, xin hãy thứ lỗi. - Lão đại nhân cả đời vì nước...Phục Uy ngưỡng mộ đã lâu chỉ sợ không được nghe đại nhân dạy dỗ. Hôm nay đột nhiên... xin đại nhân nén bi thương. Thanh niên này đúng là Đỗ Phục Uy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương