Song Trùng
Chương 73: Vị khách đầu tiên
Lăng Giao nhìn thấy Mộ Nhược Vi đã thay đồng phục của nhà hàng rồi bước vào, liền lo lắng chạy đến kiểm tra một lượt người cô từ trên xuống dưới, sau đó mới lên tiếng xác nhận lại.
"Mộ Nhược Vi! Cậu không sao đấy chứ? Bà già kia có làm khó làm dễ gì cậu không? Cậu cứ đuổi tớ đi trước, làm tớ lo gần chết từ nãy giờ!"
Mộ Nhược Vi liền bật cười:"Cậu lo nhiều thế làm gì?" Nói rồi cô nhanh chóng chuyển chủ đề khác:"À phải rồi, tiếp theo tớ nên làm gì?"
Lăng Giao liền thở dài, cô bạn này đúng là không lúc nào làm người ta yên tâm được mà! Nhưng cô vẫn hướng dẫn những công việc cơ bản cho Mộ Nhược Vi, từ ghi đơn order, dọn bàn, bưng món...
"Nói chung công việc của chúng ta là vậy tớ, có gì cậu có thể hỏi tớ. À đúng rồi, tuyệt đối không được cãi nhau với khách đâu đó! Phải tỏ thái độ niềm nở một chút, nhớ chưa!"
Lăng Giao cố ý nhấn mạnh là không được cãi nhau và phải vui vẻ niềm nở với khách hàng, Mộ Nhược Vi lần nữa phụt cười:"Cậu nghĩ tớ chính là người thích gây sự đến vậy sao?"
Lăng Giao không hề suy nghĩ gì mà liền gật đầu đáp:"Phải!"
Mộ Nhược Vi:"..."
Thật ra...khả năng nhẫn nhịn và khống chế cảm xúc của cô rất tốt mà, đâu phải lúc nào cô cũng bật mode đồ sát lên đâu...nhưng quả thật, đúng là đừng nên chọc giận cô thì hơn!
Lăng Giao liếc nhìn ra bên ngoài vội chỉ về hướng bàn A501:"Bên kia, bên kia có khách vào kìa, là bàn A501, cậu qua đó ghi món trước đi, tớ đến khu bếp một lát."
Mộ Nhược Vi liền nhìn theo hướng mà Lăng Giao chỉ, quả thực nhìn thấy một cặp nam nữ vừa tiến vào, cô liền gật đầu với Lăng Giao một cái rồi qua đó.
"Xin chào quý khách! Xin hỏi hai vị dùng gì?" Mộ Nhược Vi hoá thân thành nhân viên phục vụ một cách chuyên nghiệp.
Lúc này người đàn ông mới định ngước đầu lên để nói chuyện, nhưng sau khi nhìn thấy gương mặt của vị phục vụ nọ, anh ta giật bắn mình, ném menu trong tay lên không trung sau đó hét lên:"Ôi mẹ ơ! Có ma!"
Nhưng Mộ Nhược Vi không hề để ý, cô chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra chụp lấy tập menu sắp rơi trúng đầu anh ta, rồi đưa cho cô gái ngồi cạnh.
Sinh thời là con gái, ai chẳng thích mình xinh đẹp hơn cô gái khác, vậy nên thái độ của cô gái kia rất bình thường, vì sự xuất hiện của cô phục vụ xấu xí là cô, càng làm tôn lên vẻ xinh đẹp nữ tính của cô ta.
Cô gái đó cũng quay sang lườm người đàn ông một cái:"Anh có lịch sự chút đi!" Nói xong cô quay menu sang phía anh nói tiếp:"Gọi món đi, em ăn gì cũng được."
Người đàn ông bỗng rất muốn khóc, mỗi lần đi ăn với cô bạn gái của mình, anh sợ nhất là nghe ba chữ "sao cũng được" này! Mặc dù là "sao cũng được" nhưng anh có làm sao thì cô cũng "không được"!
"Anh...anh..."
Cô bạn gái có chút khó chịu:"Anh ấp úm gì chứ? Mau gọi món đi!"
Mộ Nhược Vi đứng cạnh thật sự rất muốn cười, các cặp đổi bây giờ, cũng đáng yêu thật đấy! Nhìn cô khẽ liếc nhìn cô gái một cái, sau đó liền nheo mắt lại, hình như cô ấy...
"Cái này, cái này, còn có...cái này nữa. Cứ tạm nhiêu đó trước đi, lát tôi gọi thêm món sau." Người đàn ông bất lực mà chỉ đại vài món trên menu.
Nhìn thấy những món mà anh ta gọi, Mộ Nhược Vi liền cau mày, cái tên này hắn thật sự yêu bạn gái mình không vậy? Đàn ông đúng thật là...một lũ tra nam!
"Anh chắc chưa?" Mộ Nhược Vi lên tiếng xác nhận lại.
Người đàn ông liền có chút khó chịu:"Tôi gọi món cũng gọi rồi, cô mau đưa đơn xuống nhà bếp đi, nói nhiều làm gì!"
Mộ Nhược Vi biết không thể nói lý với anh ta, liền quay sang nói với cô gái:"Thưa cô, anh ta gọi một phần Cua sốt tiêu đen, Thịt Heo cuộc phô mai đút lò và một phần Kem Tươi tráng miệng...Cô chắc là muốn ăn những món này chứ?"
Người đàn ông liền tức giận đập một tay lên bàn:"Cô có ý gì vậy hả? Một nhân viên phục vụ như cô cứ làm đúng nhiệm vụ của mình là được, nhiều lời thế làm..."
Chưa nói hết, thì cô gái kia đã cầm cốc nước trên bàn hất thẳng vào người anh ta:"Anh không biết hôm nay là ngày đèn đỏ của tôi sao? Lại toàn kêu những món có tính hàn như vậy? Anh muốn tôi đau chết đúng không?"
Người đàn ông liền ngơ ngác:"Hả?"
Cô gái liền tức giận ném túi sách về phía anh:"Anh đúng là tên trai thẳng mà! Sao anh không bao giờ chịu để ý vậy hả? Lại thua cả một cô nhân viên phục vụ nữa!"
Người đàn ông vội vuốt lông cô bạn gái mình đang nổi điên của mình:"Thôi thôi, là anh sai, là anh sai, anh vô tâm, bảo bối em đừng giận nữa có được không?"
Nói xong anh liền rất tò mò mà quay sang hỏi Mộ Nhược Vi:"Làm sao cô biết cô ấy không thể ăn nhưng món tôi gọi vậy?"
Mộ Nhược Vi chỉ mỉm cười:"Váy đen, trên trán có tầng mồ hôi lạnh, liên tục xoa bụng, nếu cô ấy không đến ngày, cũng là sức khoẻ không tốt, không nên ăn những món có tính hàn như vậy."
Cặp nam nữ không khỏi cảm thán nhìn về phía cô gái phục vụ, vì sao thần thái này...lại ở trên người một cô gái xấu xí vậy chứ? À phải rồi, nếu cô ấy xinh đẹp, thì không là một nhân viên bình thường rồi.
...----------------...
"Mộ Nhược Vi! Cậu không sao đấy chứ? Bà già kia có làm khó làm dễ gì cậu không? Cậu cứ đuổi tớ đi trước, làm tớ lo gần chết từ nãy giờ!"
Mộ Nhược Vi liền bật cười:"Cậu lo nhiều thế làm gì?" Nói rồi cô nhanh chóng chuyển chủ đề khác:"À phải rồi, tiếp theo tớ nên làm gì?"
Lăng Giao liền thở dài, cô bạn này đúng là không lúc nào làm người ta yên tâm được mà! Nhưng cô vẫn hướng dẫn những công việc cơ bản cho Mộ Nhược Vi, từ ghi đơn order, dọn bàn, bưng món...
"Nói chung công việc của chúng ta là vậy tớ, có gì cậu có thể hỏi tớ. À đúng rồi, tuyệt đối không được cãi nhau với khách đâu đó! Phải tỏ thái độ niềm nở một chút, nhớ chưa!"
Lăng Giao cố ý nhấn mạnh là không được cãi nhau và phải vui vẻ niềm nở với khách hàng, Mộ Nhược Vi lần nữa phụt cười:"Cậu nghĩ tớ chính là người thích gây sự đến vậy sao?"
Lăng Giao không hề suy nghĩ gì mà liền gật đầu đáp:"Phải!"
Mộ Nhược Vi:"..."
Thật ra...khả năng nhẫn nhịn và khống chế cảm xúc của cô rất tốt mà, đâu phải lúc nào cô cũng bật mode đồ sát lên đâu...nhưng quả thật, đúng là đừng nên chọc giận cô thì hơn!
Lăng Giao liếc nhìn ra bên ngoài vội chỉ về hướng bàn A501:"Bên kia, bên kia có khách vào kìa, là bàn A501, cậu qua đó ghi món trước đi, tớ đến khu bếp một lát."
Mộ Nhược Vi liền nhìn theo hướng mà Lăng Giao chỉ, quả thực nhìn thấy một cặp nam nữ vừa tiến vào, cô liền gật đầu với Lăng Giao một cái rồi qua đó.
"Xin chào quý khách! Xin hỏi hai vị dùng gì?" Mộ Nhược Vi hoá thân thành nhân viên phục vụ một cách chuyên nghiệp.
Lúc này người đàn ông mới định ngước đầu lên để nói chuyện, nhưng sau khi nhìn thấy gương mặt của vị phục vụ nọ, anh ta giật bắn mình, ném menu trong tay lên không trung sau đó hét lên:"Ôi mẹ ơ! Có ma!"
Nhưng Mộ Nhược Vi không hề để ý, cô chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra chụp lấy tập menu sắp rơi trúng đầu anh ta, rồi đưa cho cô gái ngồi cạnh.
Sinh thời là con gái, ai chẳng thích mình xinh đẹp hơn cô gái khác, vậy nên thái độ của cô gái kia rất bình thường, vì sự xuất hiện của cô phục vụ xấu xí là cô, càng làm tôn lên vẻ xinh đẹp nữ tính của cô ta.
Cô gái đó cũng quay sang lườm người đàn ông một cái:"Anh có lịch sự chút đi!" Nói xong cô quay menu sang phía anh nói tiếp:"Gọi món đi, em ăn gì cũng được."
Người đàn ông bỗng rất muốn khóc, mỗi lần đi ăn với cô bạn gái của mình, anh sợ nhất là nghe ba chữ "sao cũng được" này! Mặc dù là "sao cũng được" nhưng anh có làm sao thì cô cũng "không được"!
"Anh...anh..."
Cô bạn gái có chút khó chịu:"Anh ấp úm gì chứ? Mau gọi món đi!"
Mộ Nhược Vi đứng cạnh thật sự rất muốn cười, các cặp đổi bây giờ, cũng đáng yêu thật đấy! Nhìn cô khẽ liếc nhìn cô gái một cái, sau đó liền nheo mắt lại, hình như cô ấy...
"Cái này, cái này, còn có...cái này nữa. Cứ tạm nhiêu đó trước đi, lát tôi gọi thêm món sau." Người đàn ông bất lực mà chỉ đại vài món trên menu.
Nhìn thấy những món mà anh ta gọi, Mộ Nhược Vi liền cau mày, cái tên này hắn thật sự yêu bạn gái mình không vậy? Đàn ông đúng thật là...một lũ tra nam!
"Anh chắc chưa?" Mộ Nhược Vi lên tiếng xác nhận lại.
Người đàn ông liền có chút khó chịu:"Tôi gọi món cũng gọi rồi, cô mau đưa đơn xuống nhà bếp đi, nói nhiều làm gì!"
Mộ Nhược Vi biết không thể nói lý với anh ta, liền quay sang nói với cô gái:"Thưa cô, anh ta gọi một phần Cua sốt tiêu đen, Thịt Heo cuộc phô mai đút lò và một phần Kem Tươi tráng miệng...Cô chắc là muốn ăn những món này chứ?"
Người đàn ông liền tức giận đập một tay lên bàn:"Cô có ý gì vậy hả? Một nhân viên phục vụ như cô cứ làm đúng nhiệm vụ của mình là được, nhiều lời thế làm..."
Chưa nói hết, thì cô gái kia đã cầm cốc nước trên bàn hất thẳng vào người anh ta:"Anh không biết hôm nay là ngày đèn đỏ của tôi sao? Lại toàn kêu những món có tính hàn như vậy? Anh muốn tôi đau chết đúng không?"
Người đàn ông liền ngơ ngác:"Hả?"
Cô gái liền tức giận ném túi sách về phía anh:"Anh đúng là tên trai thẳng mà! Sao anh không bao giờ chịu để ý vậy hả? Lại thua cả một cô nhân viên phục vụ nữa!"
Người đàn ông vội vuốt lông cô bạn gái mình đang nổi điên của mình:"Thôi thôi, là anh sai, là anh sai, anh vô tâm, bảo bối em đừng giận nữa có được không?"
Nói xong anh liền rất tò mò mà quay sang hỏi Mộ Nhược Vi:"Làm sao cô biết cô ấy không thể ăn nhưng món tôi gọi vậy?"
Mộ Nhược Vi chỉ mỉm cười:"Váy đen, trên trán có tầng mồ hôi lạnh, liên tục xoa bụng, nếu cô ấy không đến ngày, cũng là sức khoẻ không tốt, không nên ăn những món có tính hàn như vậy."
Cặp nam nữ không khỏi cảm thán nhìn về phía cô gái phục vụ, vì sao thần thái này...lại ở trên người một cô gái xấu xí vậy chứ? À phải rồi, nếu cô ấy xinh đẹp, thì không là một nhân viên bình thường rồi.
...----------------...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương