Sự Trỗi Dậy Của Đế Chế Đại Việt
Chương 20: Có Người Quỳ
Tin tức Ngô gia bị diệt, giết hơn 500 người khiến cho thiên hạ chấn động, phía tỉnh thành đã biết thế nhưng các diêm trường và điền sản của Ngô gia lại không nhận được tin tức. Hồng Đĩnh liền điều 100 quân thuộc các thành phần lính SS tinh nhuệ đi tới các vùng xung quanh diêm trường của Hà Hoa phủ với danh nghĩa là đề phòng tặc phỉ xâm hại.Thế nhưng trên thực tế là để khống chế chặt chẽ những nơi này, mỗi một cân muối đều bị kiểm tra, khống chế chặt chẽ.Hắn phái người đọc tuyên bố ở bên ngoài, đưa ra điều kiện, Giờ đây diêm hộ không còn làm việc cho Ngô gia nữa mà làm việc cho Kỉ Anh quận công, tất cả ruộng muối đều là của Kỉ Anh quận công, chiếu theo giá muối là 10 đồng 1 gánh muối, làm nhiều ăn nhiều, làm ít ăn ít, không làm bị đuổi.Với những lời đầu của tuyên cáo, đám diêm hộ không quan tâm lắm, dù sao cũng là tá điền đi làm thuê thôi, làm cho ai thì có khác gì đâu. Thế nhưng nghe những lời sau thì đám diêm hộ bắt đầu phát cuồng.Việc sản xuất muối của Ngô gia được tiến hành như sau, Ngô gia cho tá điền sử dụng các ruộng muối và tiến hành thu mua muối họ làm ra được. Với giá tiền là 3 đồng một gánh, một tháng cật lực làm việc, do điều kiện sản xuất thô sơ cho nên cùng lắm cũng chỉ thu được tầm 10 gánh muối, số tiền thu được từ việc bán muối thậm chí chỉ đủ để mua gạo ăn nửa tháng, có thể ăn được cả tháng đều là do dùng gạo đó nấu cháo ăn độn với đủ thứ.Nay vị quận công này tăng giá tiền mua muối lên 10 đồng 1 gánh, có thể nói đây là một tin kinh hỷ,Bên cạnh đó Hồng Đĩnh còn đưa ra đãi ngộ cao để thu hút diêm hộ từ các diêm trường triều đình trong tỉnh.Nhóm diêm hộ này bị diêm trường bóc lột nghèo gần chết, lần này bên ngoài có người thu nạp, mà đúng là biết mấy người bạn trước kia qua ruộng muối bên Kỉ gia cũng không tệ, đều đáp ứng gia nhập, kết quả là trong vòng 3 ngày, diêm trường Hà Hoa của triều đình đã chạy một nửa người.Còn mấy nhân vật không có lý tưởng kia thì Lý Mạnh cũng không thèm. Quan của diêm trường cố tình can thiệp vào nhưng mấy tên thủ hạ kia vừa nhìn thấy lính SS vũ trang trông coi bên ngoài hận không thể dập đầu, sao còn dám ra quấy rối.Hồng Đĩnh lúc này để 100 tên canh giữ ở diêm trường Ngô gia cũ, 50 tên ở diêm trường Kỉ gia.Số còn lại đem hết về Hồng gia bảo huấn luyện, hầu như tất cả đều đã được sử dụng hết, lính tinh nhuệ đều bị đánh tan biên chế đưa đi xây dựng các đội hình mới.3 ngày đầu sau cuộc chiến, Hồng Đĩnh đã làm ra hành động như vậy, quả thật là không cho người khác lợi dụng sơ hở, 2 diêm trường lớn nhất trên Hà Hoa phủ đều nhanh chóng đi vào quy củ, tiếng oán thán dậy trời đương nhiên là có, còn có 1 số người cso quyền lợi bên trong lúc này thì đánh trống reo hò, quan của diêm trường Hà Tĩnh còn đệ đơn kiện cho tuần phủ Hà Tĩnh đạo.Có điều đến ngày thứ 5, cho dù là lấy tốc độ rua bò thì trận chém giết ở trên quan đạo và cuộc tàn sát ở Ngô gia trang cùng với tin tức về nhân số tử vong đều được truyền ra, tất cả mọi người liền câm như hến, Hồng Đĩnh quy định xuống cái gì thì đều thành thật mà làm cái đó, 1 câu nói thừa cũng không dám nói.Nửa đầu tháng 2, bộ phận phía nam của thành Hà Tĩnh ở Hà Hoa phủ trên cơ bản đều đã ổn định lại, 4 người Vàng Lí Dũng, Trần Trung, Ngô Dương, Hoàng Hải đều dẫn một đám người đồn trú ở các nơi. Trong đó Hoàng Hải người đã lập công lớn trong cuộc chiến trên quan đạo được cất nhắc lên làm đại đội trưởng chỉ huy đại đội hỗn hợp gồm các thành phần lính SS trung thành và lính mới tuyển mộ được giao trọng trách huấn luyện và bảo vệ diêm trường Ngô gia. Chỉ là những người này cứ 3 ngày lại thay đổi luân phiên một lần, cứ 7 ngày lại kiểm tra một lần.Đối với việc thương vong không đáng có trong các trận đánh vừa qua, kết luận của Hồng Đĩnh rất đơn giản, đó chính là huấn luyện không đủ, nhất định phải tăng cường huấn luyện.Lính cận vệ SS được tăng cường và phát triển lên cỡ 1 tiểu đoàn, bất quá do thiếu quân số nên tiểu đoàn này chỉ có 2 đại đội, tuy nhiên về vũ khí thì đây là lực lượng được số 1 được ưu tiên, mục tiêu là trở thành lực lượng đặc nhiệm đột phá mũi nhọn cho nên được trang bị đầy đủ và tối tân hơn những đơn vị khác rất nhiều.Ngô gia bị diệt, đám tay sai chạy tứ tán, Hồng Đĩnh bảo quản gia Lão Phúc tới, sửa sang lại sổ sách.Điều này không khó, có điều Hồng Đĩnh kỳ quái là lúc Ngô gia diệt mấy người thân thích, lũ chim sợ cành cong bỏ chạy kia đối đa cũng chỉ mang đi 2000 lượng bạc, nói như vậy thì họ Ngô làm bao năm trong tay chỉ có hơn 5 vạn lượng bạc.Nhưng nếu bản thân chỉnh đốn 1 chút thì hàng năm cho dù tiêu hao cho gia đinh, binh lính, một năm cũng có được tầm cỡ gần vạng lạng từ tất cả các nguồn thu, tiêu dùng của họ Ngô cho dù có xa xỉ đi chăng nữa cũng không hết được bao nhiều ở trong cái thành Hà Tĩnh nho nhỏ này. Thế thì số tiền còn lại đi đâu.Chẳng lẽ còn bạc được chôn dưới đất hay sao, Hồng Đĩnh rất kỳ quái, điểm nghi vấn này tới ngày thứ 8 mới được làm rõ.Hôm nay Hồng Đĩnh vừa định ra cửa thì nghe Đoàn Mạnh tới thay phiên trực vội vàng vào trong nhà, trên mặc có chút mơ hồ nói:-Thiếu chủ, cửa ra vào trạch viện có người quỳ, trời chưa sáng đã quỳ ở đó, sáng sớm tiểu đinh gác cửa đã cho tôi biết.Lại nói thêm một chút nữa, binh lính dưới trướng Hồng Đĩnh hoàn toàn dựa theo biên chế trong quân đội hiện đại mà xây dựng, huấn luyện giảng khóa, kể cả các loại quy định đều có, bao gồm cả lính gác. -Chúng ta ở đây cũng không phải là nha môn ,quỳ ở đây làm chi.-Người kia tự xưng là sư gia trước đây của họ Ngô…
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương