Sủng Thần
Chương 1: Giấc mơ của Điện hạ
Đây là một bộ truyện đam mỹ ngắn mà Cáo dịch, với kinh nghiệm đầu tay non nớt, mong các bạn hãy thông cảm cho vốn ngôn từ còn ít ỏi của Cáo. Thêm nữa truyện có bối cảnh là một quốc gia phương Tây có Bá tước này kia, nên đôi khi xưng hô sẽ hơi khác với truyện cổ đại phương Đông, cho nên các bạn nếu có thắc mắc hoặc đóng góp gì cứ bình luận nhé, để mình có thể tạo nên một câu chuyện hay hơn cho mọi người cùng thưởng thức.
────────────────────────────────────────────────────────
Tại sao tất cả mọi người cuối cùng lại bỏ lại y?
Phụ vương cũng vậy, mẫu hậu cũng thế, thậm chí đến cả cô cô yêu thương y nhất cũng như vậy.
"Vương thúc đoạt quyền, giết chết Bệ hạ và Vương hậu."
Trong cung hỗn loạn, Gaya tuổi còn nhỏ mờ mịt trong đám người, có người hét lên: "Điện hạ, người mau trốn đi, Vương thúc sắp đánh vào Vương cung rồi."
"Điện hạ, người chạy mau."
Gaya hoảng loạn bỏ chạy, y không muốn kế thừa Vương vị, hắn cũng không muốn ngồi lên cái vị trí đó, sau đó lại giống như Vương phụ, bị người khác chặt mất đầu.
Tất cả, đều là một cơn ác mộng, Gaya vẫn luôn mê man trong cơn ác mộng không thể tỉnh giấc được.
"Điện hạ, Điện hạ..."
Hình như có ai đó đang gọi y, nhưng lại không thể ra ngoài, y trốn trong một khe hở nhỏ của hòn nùi giả, chỉ có trốn vào đó là mới an toàn nhất thôi.
"Gaya..."
Có người đang gọi tên của y, là ai, y đã không còn phân biệt rõ được nữa. Nhưng mà, người đó không gọi y là Điện hạ, mà đang gọi tên của y, chỉ có Phụ vương, Mẫu hậu và cô cô mới gọi tên của y.
"Ta ở đây..."
Gaya trả lời yếu ớt, nhưng mà người đó hình như đã đi xa rồi, Gaya cố gắng đưa một chân của mình ra ngoài, y đã không còn chút sức lực nào nữa rồi.
"Điện hạ, là người sao?"
"Không phải bọn họ, không phải là Phụ vương, Mẫu hậu, cũng không phải là cô cô." .
||||| Truyện đề cử: Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình |||||
Gaya đau lòng khóc, nhưng y vẫn được người đó ôm trong lòng, trong mắt y đầy nước mất, y không nhìn rõ được dáng vẻ của người đó, chỉ nhớ là, người đó ôm y trong lòng, sau đó dịu dàng mà vỗ về y.
"Không sao rồi, Điện hạ, kẻ xấu đã bị đánh chết, người có thể về cung rồi."
Tại sao phải về cung, ta không muốn về, đáng sợ lắm, nơi đó đáng sợ lắm.
Người đó dường như cảm nhận được nỗi sợ của y, đưa tay ra nắm lấy tay y, trong lòng bàn tay có hơi ấm truyền lại, khiến cho Gaya cảm thấy ấm áp.
Ngươi là ai?
Gaya rất muốn hỏi, ngươi là ai, nhưng mà, bởi vì quá mệt, y không biết mình đã trốn bao lâu, y không nói được nửa câu nữa thì đã ngủ mê man rồi.
Y là Thái tử của Đế quốc Aslan, nhưng y vĩnh viễn cũng không muốn đăng cơ làm Vua, y không muốn!
────────────────────────────────────────────────────────
Tại sao tất cả mọi người cuối cùng lại bỏ lại y?
Phụ vương cũng vậy, mẫu hậu cũng thế, thậm chí đến cả cô cô yêu thương y nhất cũng như vậy.
"Vương thúc đoạt quyền, giết chết Bệ hạ và Vương hậu."
Trong cung hỗn loạn, Gaya tuổi còn nhỏ mờ mịt trong đám người, có người hét lên: "Điện hạ, người mau trốn đi, Vương thúc sắp đánh vào Vương cung rồi."
"Điện hạ, người chạy mau."
Gaya hoảng loạn bỏ chạy, y không muốn kế thừa Vương vị, hắn cũng không muốn ngồi lên cái vị trí đó, sau đó lại giống như Vương phụ, bị người khác chặt mất đầu.
Tất cả, đều là một cơn ác mộng, Gaya vẫn luôn mê man trong cơn ác mộng không thể tỉnh giấc được.
"Điện hạ, Điện hạ..."
Hình như có ai đó đang gọi y, nhưng lại không thể ra ngoài, y trốn trong một khe hở nhỏ của hòn nùi giả, chỉ có trốn vào đó là mới an toàn nhất thôi.
"Gaya..."
Có người đang gọi tên của y, là ai, y đã không còn phân biệt rõ được nữa. Nhưng mà, người đó không gọi y là Điện hạ, mà đang gọi tên của y, chỉ có Phụ vương, Mẫu hậu và cô cô mới gọi tên của y.
"Ta ở đây..."
Gaya trả lời yếu ớt, nhưng mà người đó hình như đã đi xa rồi, Gaya cố gắng đưa một chân của mình ra ngoài, y đã không còn chút sức lực nào nữa rồi.
"Điện hạ, là người sao?"
"Không phải bọn họ, không phải là Phụ vương, Mẫu hậu, cũng không phải là cô cô." .
||||| Truyện đề cử: Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình |||||
Gaya đau lòng khóc, nhưng y vẫn được người đó ôm trong lòng, trong mắt y đầy nước mất, y không nhìn rõ được dáng vẻ của người đó, chỉ nhớ là, người đó ôm y trong lòng, sau đó dịu dàng mà vỗ về y.
"Không sao rồi, Điện hạ, kẻ xấu đã bị đánh chết, người có thể về cung rồi."
Tại sao phải về cung, ta không muốn về, đáng sợ lắm, nơi đó đáng sợ lắm.
Người đó dường như cảm nhận được nỗi sợ của y, đưa tay ra nắm lấy tay y, trong lòng bàn tay có hơi ấm truyền lại, khiến cho Gaya cảm thấy ấm áp.
Ngươi là ai?
Gaya rất muốn hỏi, ngươi là ai, nhưng mà, bởi vì quá mệt, y không biết mình đã trốn bao lâu, y không nói được nửa câu nữa thì đã ngủ mê man rồi.
Y là Thái tử của Đế quốc Aslan, nhưng y vĩnh viễn cũng không muốn đăng cơ làm Vua, y không muốn!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương