Sủng Thần
Chương 18: Yêu! Đức vua của ta (Kết thúc - hơi H)
Thái tử điện hạ của Đế quốc Aslan cuối cùng cũng đồng ý đăng cơ thành Vua, thế là cả nước hoan hô, tất cả đại thần cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi.
Chỉ là, Thái tử đăng cơ, đồng thời, còn đồng loạt sắc phong cả Vương hậu, chẳng qua, thân phận của vị Vương hậu này có chút...
"Ta có chết cũng không mặc bộ quần áo này đâu."
Vương hậu tương lai của chúng ta, cũng chính là Bá tước đại nhân Landy, đang nhìn một cách vô cùng ghét bỏ chiếc áo choàng thêu đầy trân châu, hoa lệ vô ngần kia.
"Nhưng mà, Bá tước đại nhân, đây là Điện hạ dặn dò, đến lúc hai người cùng nhau đăng cơ, cho nên..."
"Cút!"
Bá tước đại nhân đá bay chiếc áo choàng, giận dữ ngồi trên ghế, hắn thật là tự chọc giận mình mà, nghe lời cha khuyên Gaya đăng cơ, kết quả, chính hắn vậy mà lại sắc phong thành Hậu.
Vị nam hậu đầu tiên trong lịch sử của Aslan, chính là hắn.
Nhưng mà, Landy siết chặt nắm tay, rõ ràng người đáng yêu kia mới là thụ, nhưng tại sao bây giờ thân phận lại thay đổi, hắn sầu muộn vô cùng, hắn lại không thể trở thành Vua, Gaya làm Hậu, đây là soán vị.
"Landy, quần áo thử xong chưa?"
Gaya vui vẻ bước vào, trên người y mặc chính là bộ quần áo sẽ mặc lúc đăng cơ. Cắt ghép vừa người, thợ may cao cấp nhất Đế quốc đích thân chế tạo, bộ áo choàng Vua thuần thủ công, khiến cho Thái tử điện hạ của chúng ta càng thêm tuấn mỹ.
"Í, Landy, sao anh chưa mặc đồ nữa?"
"Anh không mặc đồ dành cho phụ nữ đâu."
"Sao lại là đồ cho phụ nữ chứ, rõ ràng là nó được cắt may theo số đo của cơ thể anh cơ mà."
"Nhưng mà, nó là kiểu của Vương hậu."
"Vậy sao? Nhưng mà, anh vốn dĩ là Vương hậu mà, Vương hậu của em."
Gân xanh trên trán Landy giật giật, vốn dĩ hắn cho rằng mọi người sẽ phản đối ý nghĩ hoang đường này của Gaya, nhưng ai ngờ, đám quần thần đó vốn dĩ là chỉ cần y đăng cơ, thì đừng nói là nam hậu, cho dù là y muốn sao trên trời, các đại thần cũng sẽ nghĩ cách hái xuống cho y.
Bảo bối mà tất cả các đại thần nâng niu trong tay, người được cả nước yêu chiều, khụ khụ... Đương nhiên, bản thân hắn đối với y cũng là thương yêu hết mực, ai bảo bảo bối đáng yêu như vậy chứ, ngây thơ, mê người...
"Landy, có phải là anh không bằng lòng trở thành Vương hậu của em không?"
Y đáng yêu chu chu môi, ánh mắt xanh lục lấp lánh, Landy vội vàng đưa tay ôm y vào lòng, an ủi: "Không phải, chỉ là anh không muốn mặc bộ đồ này."
Thực ra, có một cách có thể không cần phải mặc nó, ánh mắt xanh của Landy tối lại, khóe miệng nhếch lên, cúi đầu hôn lấy bảo bối trong lòng.
"Gaya, anh yêu em..."
Vừa nghe thấy câu này, Thái tử điện hạ của chúng ta đã không thể khống chế được nữa, chủ động vòng lấy cổ của Landy, đáp trả lại nụ hôn của hắn sâu hơn nữa, thế là...
"Ưm... Sướng quá, đừng dừng lại..."
Thái tử điện hạ của chúng ta, không đúng, Bệ hạ tương lai của chúng ta, bò trên mặt đất, đương nhiên, trên đất đã trải sẵn bộ quần áo của vị Vương hậu nào đó, buông thả mà kêu to thành tiếng.
"Thoải mái không? Bảo bối."
"Ưm..."
Phía sau lưng bị nhấp dồn dập điên cuồng, dục vọng dưới thân bị người đàn ông nắm trong tay, trêu chọc, liên tục điên cuồng cắm rút và vuốt ve, Gaya kêu to rồi bắn ra.
"Còn chưa chơi đã mà, bảo bối, hôm nay chúng ta nhất định phải chơi thật đã."
Thế là, mặt đối mặt tiến vào cơ thể một lần nữa, hai người cứ mân mê trên mặt đất tuyên dâm không hề cố kỵ, tinh dịch bắn đầy khắp nơi.
......
Ngày đăng cơ, Vương hậu không có mặc bộ quần áo trong lòng, mà là mặc một bộ quân phục màu xanh lam, thể hiện được thân người hoàn mỹ của Vương hậu của chúng ta.
"Landy, anh mặc bộ này thật mê người."
"Bệ hạ, em cũng vậy."
Bệ hạ và Vương hậu nói nhỏ với nhau, hoàn toàn quên mất bộ quần áo hoa lệ bị hai người làm dơ kia mất rồi.
End
......
Tất cả các vết thương rồi sẽ kết vảy, tất cả nỗi đau rồi sẽ được tình yêu vỗ về, và chữa lành.
────────────────────────────────────────────────────
Câu chuyện đến đây là kết thúc rồi, chuyện tình của Thái tử và Bá tước không có nhiều trắc trở, ngọt ngào và ngây ngô, không có kẻ thứ ba, cũng không có những biến cố căng go, nhưng nó cũng đủ khiến cho mọi người ấn tượng và say mê. Mong là câu chuyện này cũng được mọi người yêu thích nhiều nhé!
Cám ơn mọi người vì đã theo dõi.
Chỉ là, Thái tử đăng cơ, đồng thời, còn đồng loạt sắc phong cả Vương hậu, chẳng qua, thân phận của vị Vương hậu này có chút...
"Ta có chết cũng không mặc bộ quần áo này đâu."
Vương hậu tương lai của chúng ta, cũng chính là Bá tước đại nhân Landy, đang nhìn một cách vô cùng ghét bỏ chiếc áo choàng thêu đầy trân châu, hoa lệ vô ngần kia.
"Nhưng mà, Bá tước đại nhân, đây là Điện hạ dặn dò, đến lúc hai người cùng nhau đăng cơ, cho nên..."
"Cút!"
Bá tước đại nhân đá bay chiếc áo choàng, giận dữ ngồi trên ghế, hắn thật là tự chọc giận mình mà, nghe lời cha khuyên Gaya đăng cơ, kết quả, chính hắn vậy mà lại sắc phong thành Hậu.
Vị nam hậu đầu tiên trong lịch sử của Aslan, chính là hắn.
Nhưng mà, Landy siết chặt nắm tay, rõ ràng người đáng yêu kia mới là thụ, nhưng tại sao bây giờ thân phận lại thay đổi, hắn sầu muộn vô cùng, hắn lại không thể trở thành Vua, Gaya làm Hậu, đây là soán vị.
"Landy, quần áo thử xong chưa?"
Gaya vui vẻ bước vào, trên người y mặc chính là bộ quần áo sẽ mặc lúc đăng cơ. Cắt ghép vừa người, thợ may cao cấp nhất Đế quốc đích thân chế tạo, bộ áo choàng Vua thuần thủ công, khiến cho Thái tử điện hạ của chúng ta càng thêm tuấn mỹ.
"Í, Landy, sao anh chưa mặc đồ nữa?"
"Anh không mặc đồ dành cho phụ nữ đâu."
"Sao lại là đồ cho phụ nữ chứ, rõ ràng là nó được cắt may theo số đo của cơ thể anh cơ mà."
"Nhưng mà, nó là kiểu của Vương hậu."
"Vậy sao? Nhưng mà, anh vốn dĩ là Vương hậu mà, Vương hậu của em."
Gân xanh trên trán Landy giật giật, vốn dĩ hắn cho rằng mọi người sẽ phản đối ý nghĩ hoang đường này của Gaya, nhưng ai ngờ, đám quần thần đó vốn dĩ là chỉ cần y đăng cơ, thì đừng nói là nam hậu, cho dù là y muốn sao trên trời, các đại thần cũng sẽ nghĩ cách hái xuống cho y.
Bảo bối mà tất cả các đại thần nâng niu trong tay, người được cả nước yêu chiều, khụ khụ... Đương nhiên, bản thân hắn đối với y cũng là thương yêu hết mực, ai bảo bảo bối đáng yêu như vậy chứ, ngây thơ, mê người...
"Landy, có phải là anh không bằng lòng trở thành Vương hậu của em không?"
Y đáng yêu chu chu môi, ánh mắt xanh lục lấp lánh, Landy vội vàng đưa tay ôm y vào lòng, an ủi: "Không phải, chỉ là anh không muốn mặc bộ đồ này."
Thực ra, có một cách có thể không cần phải mặc nó, ánh mắt xanh của Landy tối lại, khóe miệng nhếch lên, cúi đầu hôn lấy bảo bối trong lòng.
"Gaya, anh yêu em..."
Vừa nghe thấy câu này, Thái tử điện hạ của chúng ta đã không thể khống chế được nữa, chủ động vòng lấy cổ của Landy, đáp trả lại nụ hôn của hắn sâu hơn nữa, thế là...
"Ưm... Sướng quá, đừng dừng lại..."
Thái tử điện hạ của chúng ta, không đúng, Bệ hạ tương lai của chúng ta, bò trên mặt đất, đương nhiên, trên đất đã trải sẵn bộ quần áo của vị Vương hậu nào đó, buông thả mà kêu to thành tiếng.
"Thoải mái không? Bảo bối."
"Ưm..."
Phía sau lưng bị nhấp dồn dập điên cuồng, dục vọng dưới thân bị người đàn ông nắm trong tay, trêu chọc, liên tục điên cuồng cắm rút và vuốt ve, Gaya kêu to rồi bắn ra.
"Còn chưa chơi đã mà, bảo bối, hôm nay chúng ta nhất định phải chơi thật đã."
Thế là, mặt đối mặt tiến vào cơ thể một lần nữa, hai người cứ mân mê trên mặt đất tuyên dâm không hề cố kỵ, tinh dịch bắn đầy khắp nơi.
......
Ngày đăng cơ, Vương hậu không có mặc bộ quần áo trong lòng, mà là mặc một bộ quân phục màu xanh lam, thể hiện được thân người hoàn mỹ của Vương hậu của chúng ta.
"Landy, anh mặc bộ này thật mê người."
"Bệ hạ, em cũng vậy."
Bệ hạ và Vương hậu nói nhỏ với nhau, hoàn toàn quên mất bộ quần áo hoa lệ bị hai người làm dơ kia mất rồi.
End
......
Tất cả các vết thương rồi sẽ kết vảy, tất cả nỗi đau rồi sẽ được tình yêu vỗ về, và chữa lành.
────────────────────────────────────────────────────
Câu chuyện đến đây là kết thúc rồi, chuyện tình của Thái tử và Bá tước không có nhiều trắc trở, ngọt ngào và ngây ngô, không có kẻ thứ ba, cũng không có những biến cố căng go, nhưng nó cũng đủ khiến cho mọi người ấn tượng và say mê. Mong là câu chuyện này cũng được mọi người yêu thích nhiều nhé!
Cám ơn mọi người vì đã theo dõi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương