Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính
Chương 43: Đại Minh Tinh Tiểu Tình Nhân (6)
Edit: An Minh Tuệ ___________________Tuy Triệu Hằng đã đi diễn được nhiều năm, nhưng trên người hắn vẫn còn tràn ngập mơ ước thuộc về người mới, đồng thời lại còn có nhiều năm rèn luyện lắng đọng trầm ổn nội liễm, hắn mỗi một bước đều đi được rất vững vàng, không kiêu không gấp, chỉ là bởi vì chí khí nhiều năm chưa từng thực hiện, hai đầu lông mày anh tuấn liền có một tia nghiêm túc để cho người ta khó mà xem nhẹ. Bây giờ mặc trang phục diễn vào, khí chất ôn nhuận phong lưu liền tự nhiên mà ra. Lý Đường từng ở một buổi tiệc rượu gặp qua Triệu Hằng, lúc ấy ông liền cảm giác Triệu Hằng cùng hình tượng của Mạnh Thiên Văn trong «điệp viên» rất phù hợp, lần này chọn diễn viên, liền để cho người ta thông báo cho hắn đến để thử vai, bây giờ xem ra, quả nhiên là thích hợp. Lý Đường đối với Triệu Hằng rất hài lòng, đến khi hắn mặc trang phục diễn vào lại càng hài lòng hơn, mà kỹ thuật diễn của Triệu Hằng cũng không sai, dù sao cũng đã chạy không ít ở nhiều đoàn làm phim, bản thân hắn cũng luôn chú ý nghiên cứu kỹ nhân vật, mấy năm qua làm trong nghề này, kỹ thuật diễn của hắn cũng có thể đóng được vai diễn này. Khi hắn ôm sách vở đi đến bục giảng, vừa để xuống sách giáo khoa, ánh mắt thâm thúy quét xuống dưới, khí chất cả người đều bộc lộ ra, bất kể là nhìn bên ngoài hay trong máy quay, cơ hồ cũng không có điểm gì có thể bắt bẻ. Lý Đường liên tục gật đầu, ông rất hài lòng về Triệu Hằng, biên kịch đối với Triệu Hằng cũng hết sức hài lòng. Dù sao đây cũng là một tác phẩm lớn của Lý Đường, đầu tư hơn trăm triệu, nhưng nhà sản xuất nhà đầu tư lại muốn diễn viên đang nổi tiếng đến đóng, ví dụ như một số diễn viên nam đang nổi tiếng gần đây, nhân vật nữ chính là Thị Hậu có uy tín lâu năm, nhất định khi quay xong có thể hấp dẫn không ít người! Lý Đường mặc dù là đạo diễn, nhưng quyết định của ông chưa chắc các nhà đầu tư đã đồng ý, nhà đầu tư muốn đầu tư, điều đầu tiên nghĩ đến sẽ là lợi nhuận, bọn họ muốn chọn người đang nổi tiếng, lưu lượng fan hâm mộ đều phải nhiều như minh tinh, sẽ không quan tâm diễn viên đó có thích hợp với nhân vật hay không, Triệu Hằng chỉ có chút fan hâm mộ, nhưng hắn không nổi tiếng, không có sức ảnh hưởng lớn... Lý Đường lại không nghĩ cứ thế từ bỏ, càng tiếp xúc cùng Triệu Hằng, lại thấy hình bóng Mạnh Thiên Văn trong lòng của ông cùng với Triệu Hằng càng giống nhau. Từ lúc đó hai ý kiến đưa ra bắt đầu giằng co. Triệu Hằng đối với việc lần này không khỏi cũng có chút khẩn trương, không chỉ bởi vì « điệp viên » là một kịch bản tốt, mà tính cách của nhân vật Mạnh Thiên Văn này ở trên phim ảnh rất khó thấy được trong nhiều năm qua, cũng bởi vì đạo diễn Lý Đường ở trong vòng rất nổi danh, hắn đã xem những tác phẩm trước đó của Lý Đường, hắn đã sớm muốn hợp tác với Lý Đường, bây giờ có cơ hội này, tự nhiên nghĩ muốn đạt được. Đương nhiên, sau khi hợp tác với Lý Đường xong, hắn chỉ cần không như xe bị tuột xích, kỹ thuật diễn sẽ được nhiều người công nhận, chuyện này đối với cuộc sống diễn viên của hắn chính là một bước ngoặt lớn! Triệu Hằng nghĩ muốn đạt được «điệp viên »,đương nhiên Tinh tú cũng là như thế. Xác thực những năm này Tinh tú nuôi dưỡng không ít Thị Hậu Thị Đế, nhưng mấy năm nay lại có chút theo không kịp, ở bên trong thế hệ diễn viên trẻ tuổi, bọn họ cũng đã đào tạo rất nhiều nam diễn viên, nhưng một người thật sự nổi tiếng cũng không có, có thể không nóng nảy sao? Bây giờ đạo diễn Lý Đường cùng « điệp viên » vừa vặn cho bọn họ cơ hội! Chính là bởi vì đều biết cơ hội này khó có được, tự nhiên Tinh tú cũng hành động. So sánh ra, ngược lại người biết trước tương lai là Kỷ Á Linh lại rất thư giãn vui vẻ, không giống với Triệu Hằng cùng công ty đang cảm thấy khẩn trương, dù sao nhân vật Mạnh Thiên Văn này trừ Triệu Hằng ra thì cũng không ai có thể đóng. Mặc dù có Giang Niệm là ngoài ý muốn, nhưng phần lớn mọi việc đều phát triểu theo hướng tương lai mà cô ta biết, cô ta đã dựa vào việc biết trước về thị trường chứng khoán mà kiếm được không ít tiền, mua không ít đồ dùng xa xỉ, chỉ tiếc tài chính của cô ta không quá nhiều, bằng không thì cô ta đã đổ thêm nhiều vào chứng khoán, có khi tiền đã gấp mấy lần! Lúc đầu cô ta đem nhà ở đi cầm cố, sau đó mang tiền đổ vào thị trường chứng khoán, lấy một nửa tiền lãi ra, còn lại tự nhiên lại đổ vào thị trường chứng khoán. Huống chi Triệu Hằng cũng sắp nổi tiếng, đến lúc đó tiền cô ta có được không phải chỉ có chút ấy? Lại nói Triệu Hằng nhất định sẽ nổi tiếng, cô ta cũng không lo lắng sẽ xuất hiện việc gì ngoài ý muốn, đồng thời đã bắt đầu liên lạc với hai nam diễn viên trong tương lai sẽ nổi tiếng, đến lúc đó trong tay cô ta không chỉ không thiếu cái gì, còn sẽ trở thành kim bài người đại diện! "Chị Kỷ, chị cảm thấy đề nghị này thế nào?" "... Chị cảm thấy có thể." Kỷ Á Linh lấy lại tinh thần, mới nhớ tới cô ta còn đang ở trong công ty thảo luận về bộ phim mới của Triệu Hằng, mỉm cười nói,"Đạo diễn Lý Đường đối với A Hằng của chúng ta rất hài lòng, tiếng nói của ông ấy đương nhiên sẽ rất có trọng lượng, chỉ cần đạo diễn Lý Đường kiên trì, tin tưởng rằng bên kia đầu tư sẽ đồng ý. Khoảng thời gian này A Hằng có thể suy nghĩ về kịch bản nhiều một chút, để đạo diễn Lý Đường tin rằng quyết định của ông ấy không có sai, em mới là diễn viên thích hợp với Mạnh Thiên Văn nhất!" Ngược lại cô ta nói chuyện đúng là giọt nước không lọt, con mắt Triệu Hằng nhắm lại, nhìn người đang ngồi ở ghế tổng giám đốc Ngô, nói: "Kịch bản em đã suy nghĩ rất kỹ, nhưng em thấy bên phía nhà sản xuất cùng phía đầu tư đối với em có ý kiến rất lớn, em lo lắng khả năng đạo diễn Lý chịu không được áp lực..." Kỷ Á Linh nghĩ Triệu Hằng là buồn lo vô cớ, cười trấn an nói: "Không đâu, em yên tâm, chị nhìn lần này có thể thành công." Cô ta biết, không bao lâu nữa, đạo diễn Lý Đường sẽ mang tin tức tốt đến, giống như mọi chuyện ở kiếp trước. Triệu Hằng đáp một tiếng, nhưng trên mặt cũng không có vì vậy mà buông lỏng: "Chị Kỷ nắm chắc như vậy có phải là nghe được tin tức gì, có phải là chị đã gặp qua nhà đầu tư bọn họ đồng ý nhả ra rồi? Trước đó em còn nghe đạo diễn Lý Đường nói ông ấy rất khó khăn, không nhất định có thể quyết định được là em, để cho em đừng ôm hi vọng quá lớn..." Kỷ Á Linh: "... Không đâu, đạo diễn Lý Đường hài lòng em như vậy cơ mà." Triệu Hằng bộ dáng vẫn có chút lo lắng, bất đắc dĩ nói: "Đạo diễn Lý hài lòng về em như vậy đương nhiên không còn gì tốt hơn, nhưng cũng đã qua mấy ngày, vẫn không khỏi để cho em có chút bận tâm. Chị Kỷ chị có làm gì không? Bên kia đạo diễn Lý đang cực lực thuyết phục, tự nhiên chúng ta bên này cũng không thể ngốc ngốc mà chờ được, cơ hội lần này khó có được, bỏ lỡ còn không biết lúc nào có thể có một cơ hội tốt như vậy nữa." Tổng giám đốc Ngô gật đầu: "A Hằng nói đúng, Á Linh, tôi thấy cô mấy ngày nay cũng đang bận, chuyện này xử lý như thế nào rồi? Hẳn là hẹn được lịch ăn cơm rồi? Bọn họ có hay không nhả ra?" Kỷ Á Linh căng thẳng trong lòng, cô ta chỉ đợi đến lúc Lý Đường mang tin tức tốt đến, làm sao còn hao tổn nhiều tâm trí đi chạy quan hệ? Khổ sở nói: "Em cũng đã thử hẹn gặp, nhưng căn bản là bọn họ không đồng ý gặp em, em cũng không có cách nào..." Tổng giám đốc Ngô nhíu mày càng sâu, ông năm nay hơn bốn mươi tuổi, ở trong vòng hỗn lâu như vậy, người muôn hình muôn vẻ thấy cũng nhiều, chút tâm tư nhỏ kia của Kỷ Á Linh đúng thật là không thể lừa được ông, vừa rồi lúc đang họp không biết tâm tư của cô ta đã chạy đến chỗ nào, bây giờ khó khăn lắm mới có một cơ hội tốt như vậy, vẫn là một nhân vật mà nhiều người muốn tranh đoạt, thủ đoạn của những công ty khác thì chồng chất, chen vỡ đầu muốn đi vào, bây giờ Triệu Hằng có đạo diễn coi trọng đã chiếm được ưu thế, ngược lại Kỷ Á Linh lại tốt, không nghĩ đến việc mượn quan hệ mà muốn trực tiếp đem nhân vật cầm xuống, thế mà chỉ nói một câu không có cách nào? Vậy mà vừa rồi tâm hồn còn chạy đi chỗ nào?! Không có cách nào chính là không có năng lực thể hiện, ngay cả mặt mũi người ta còn không thể gặp được, đó cũng không phải là vấn đề mà một câu không có năng lực có thể nói rõ. Sau chuyện này ngược lại là có thể thấy được Kỷ Á Linh mang mấy diễn viên nhỏ không nổi tiếng còn có thể, nhưng đến thời điểm cần năng lực, cô ta lại không làm được. Bây giờ Triệu Hằng đã là đối tượng trọng điểm mà tổng giám đốc Ngô chú ý, nếu như nhân vật này có thể lấy xuống, về sau địa vị của Triệu Hằng khẳng định không phải như bây giờ, chí ít hiện tại hắn đã cảm thấy đem Triệu Hằng giao vào trong tay Kỷ Á Linh cũng không phải là một chuyện khiến người khác yên tâm. Cuối cùng thời điểm ra khỏi phòng làm việc, Triệu Hằng không để lại dấu vết nhìn tổng giám đốc Ngô mắt lộ ra suy nghĩ sâu xa, thu lại thâm ý trong đáy mắt. Sau khi hắn được đạo diễn Lý Đường coi trọng, biểu hiện của Kỷ Á Linh rất vui vẻ, hoặc là nói tất cả nhân viên làm việc bên cạnh hắn đều rất vui vẻ, chỉ là bọn họ vui vẻ nhưng bên trong còn có khẩn trương cùng lo lắng, dù sao hợp đồng kia cũng chưa có ký được, kết quả cuối cùng như thế nào ai cũng không dự đoán trước được bất ngờ. Tương phản Kỷ Á Linh vui vẻ liền thư giãn thích ý rất nhiều, tựa hồ cô ta tuyệt đối không lo lắng cùng khẩn trương, hoặc là bởi vì biểu hiện của cô ta quá mức tự tin, nhưng nhẹ nhàng như vậy ở trong mắt Ngô tổng nhìn ra thì chính là lười biếng, là đối với công việc lơ là. Triệu Hằng muốn đổi Kỷ Á Linh đi cũng không dễ dàng, dù sao cô ta cũng là người do công ty sắp xếp, không có phạm rõ ràng lỗi sai lớn nào, làm sao có thể bởi vì mấy câu của hắn liền thay đổi người? Chẳng lẽ muốn nói Kỷ Á Linh xóa tin nhắn của hắn? Việc này chỉ sợ ở công ty xem ra là chuyện bình thường, căn bản không thể lấy ra làm lý do. Nhưng bây giờ lại khác, chỉ cần tổng giám đốc Ngô coi trọng hắn, vậy chí ít ông ấy sẽ cân nhắc Kỷ Á Linh đến cùng có phải là một người có năng lực hay không. Rất hiển nhiên, cô ta không phải. ... Mấy lần họp về sau, ngẫu nhiên Triệu Hằng cũng sẽ như hôm nay nói một câu như vậy, Kỷ Á Linh không cảm thấy có cái gì, một mực trấn an Triệu Hằng không cần lo lắng, nhân vật Mạnh Thiên Văn này sớm muộn là của hắn, dưới cái nhìn của cô ta là đã tính trước mọi việc, ở trong mắt tổng giám đốc Ngô liền thành tự tin mù quáng, ông lạnh lùng hừ một tiếng, đối với Kỷ Á Linh càng thêm bất mãn hơn, mà một bên khác ông cũng tìm quan hệ để liên lạc cùng với mấy nhà sản xuất nhà đầu tư bên kia, dựa vào Kỷ Á Linh, chỉ sợ món ăn cũng đã lạnh. Đương nhiên mặc dù Triệu Hằng có đối phó với Kỷ Á Linh, nhưng hắn cũng rất lo lắng có thể hay không được diễn nhân vật trong « điệp viên», trừ xem kịch bản, cũng cùng Ngô tổng, đạo diễn Lý cùng mấy nhà sản xuất giám chế nhà đầu tư bên kia gặp mấy lần, trong lòng không có gì chắc chắn. Mọi việc một mực không có quyết định xuống, đương nhiên Triệu Hằng cũng không về được Đế Đô, trước đó nói làm xong sẽ nghỉ ngơi mấy ngày ở bên cô tự nhiên là không được, mỗi ngày chỉ có thể cùng Giang Niệm gọi gọi điện thoại nói lên nỗi nhớ tình yêu. Giang Niệm cũng không cảm thấy có vấn đề gì, bởi vì chính cô cũng bề bộn nhiều việc, không chừng Triệu Hằng trở về cũng là cô không có thời gian ở cùng hắn. «Tôi cùng năm triệu yêu hận tình thù» đã khai máy, ngày hôm nay muốn quay chính là lần đầu gặp gỡ của nam nữ chính, nữ chính đau chân, nam chính đi ngang qua đúng lúc đỡ cô dậy, sau đó liền cọ xát sinh tình cảm, sau đó sẽ có chuyện lén lút ở bên nhau. Nam chính dù sao cũng là một người thành công, mua được Maserati Rolls-Royce, vậy tự nhiên quần áo cũng không thể quá khó nhìn, Giang Niệm cầm tiền đầu tư trong tay hầu như đều mang đi mua máy quay phim, thiết bị, còn lại tiền thì dùng làm kinh phí quay chụp, mỗi ngày còn phải quan tâm hai mươi người bọn họ ăn uống ngủ nghỉ, tự nhiên không có tiền để thuê đồ vét cao cấp cho nam chính, mà bởi vì đoàn làm phim này của bọn họ đều không có tiếng tăm gì, cũng không có kéo được nhà tài trợ lớn nào đến, bản thân làm tạo hình quần áo mấy đàn em kim chủ lại có đất dụng võ. Tất Lỗi có một anh trai có tiền là Tất Tranh, trong nhà Trịnh Kỳ cũng có hai anh trai tài giỏi, âu phục cao cấp kia chính là thứ không thiếu nhất, nói ít thì trong nhà cũng có chừng trăm mười bộ, lén lút cầm hai bộ đi, hình như cũng là có thể, mang quần áo đi còn giống như thiếu chút gì đó, liền lại cầm thêm đồng hồ cùng giày da cà vạt kẹp cà vạt, trọn vẹn đầy đủ, Trần Khánh cảm giác mình giống như dạng chó hình người. Thợ trang điểm phun sáp lên tạo kiểu tóc cho cậu, đừng nói, nhìn đúng thật là đẹp trai! Trần Khánh ho khan một cái, đứng đấy không dám ngồi, một bộ đồ này trên người cậu nói ít cũng gần trăm mười vạn, còn có trên cổ tay cậu cái đồng hồ Vacheron Constantin... Rõ ràng Giang Niệm khóc rất lâu với cậu, nói cô thật nghèo thật nghèo thật nghèo, cũng chỉ có mấy trăm để dùng, tất cả tiền đều lấy ra quay phim, cũng không có kéo được tài trợ hay nhà đầu tư gì cả, tiền trả cho diễn viên khẳng định là không có bao nhiêu, tất cả mọi người đều là bạn học thông cảm cho nhau một chút nha. Thông cảm liền thông cảm, dù sao cái kịch bản này cậu xem liền rất có ý tứ, bây giờ phim internet vừa mới nóng, cậu tin tưởng nếu như Giang Niệm quay tốt, hiệu quả hẳn là sẽ không quá kém, quan trọng nhất chính là cậu mấy năm nay làm diễn viên cũng không có nổi tiếng, Giang Niệm làm người cũng không tệ, coi như là tham dự hữu nghị. Cậu đang suy nghĩ, liền thấy Tất Lỗi ưỡn ngực nhỏ đứng ở trước mặt Giang Niệm nói: "Đại tỷ, em trộm hai bộ quần áo của anh trai em mang đến, chị xem có thể kiên trì được hai ngày hay không?" "Sẽ không bị phát hiện?" "Đại tỷ yên tâm, anh em có mới nới cũ còn thích phô trương lãng phí, bình thường mặc mấy lần anh ấy liền không mặc nữa." "Vậy là tốt rồi." Giang Niệm vỗ vỗ bả vai cậu, một mặt thành khẩn nói: "Vất vả cho em, tất cả mọi việc phải cẩn thận, sau khi quay xong em lại vụng trộm trả về rồi đổi lại hai bộ mang đến! Không được lặp lại nha." Tất Lỗi: "Đại tỷ yên tâm!" Trần Khánh: "...?!" Trần Khánh đương nhiên nhận ra Tất Lỗi, ở trong vòng này ai không biết tiểu vương tử Tất Lỗi, Tất Lỗi nổi tiếng như vậy, cũng là bởi vì anh trai của cậu Tất Tranh là điển hình nhà giàu mới nổi, hắn đầu tư chưa từng nương tay, cũng không ít tiểu minh tinh muốn trèo lên Tất Tranh, dù sao Tất Tranh nâng đỡ người cũng là không nương tay... Bây giờ cậu không có trèo lên cành cây cao của Tất Tranh, nhưng có thể mặc được quần áo của Tất Tranh sao?:) A, còn không chỉ có như vậy, còn có tiểu thiếu gia Trịnh gia làm tài xế cho cậu, tiểu thiếu gia Trần Gia làm bảo vệ nhà cho cậu. Đây tuyệt đối là sắp đặt quá xa hoa. So với Trần Khánh, nữ chính là Tống Hàm Hàm liền có chút rùng mình, trên người cũng không có cái gì là hàng hiệu, nhẹ nhàng giống như rau xanh, điểm sáng duy nhất chính là dáng dấp cô tốt, mặc lại quần áo bình thường ở trong máy quay nhìn cũng không có khó nhìn lắm, cũng coi như là một loại an ủi. Trần Khánh cùng Tống Hàm Hàm vừa đến đoàn làm phim liền bị Maserati cùng Vacheron Constantin làm cho rung động, còn tưởng rằng Giang Niệm nói "Đây là một đoàn làm phim rất nghèo khó" là nói đùa, nhưng là ở cùng nhau tiếp xúc được hai ngày, bọn họ phát hiện đoàn làm phim này là nghèo thật sự, nhân viên công tác liền chỉ có mười mấy người, còn thường xuyên là một người làm nhiều công việc, có đôi khi diễn viên quần chúng cũng không cần mời, tự mình liền lên, bọn họ còn thấy những người đó đều cùng Giang Niệm rất quen, rõ ràng nghèo như vậy nhìn cũng không có tiền đồ gì, nhưng tất cả đều đồng ý đi theo cô làm, nhìn còn thật vui vẻ, bất luận nhiều khổ nhiều mệt mỏi thế nào, một câu oán giận khó chịu đều không có. ... Xem ra cái miệng đó của Giang Niệm lừa gạt không ít người đơn thuần giống cậu đến đây. Đặc biệt làm cho Trần Khánh cùng Tống Hàm Hàm ngoài ý muốn nhất chính là đoàn làm phim lại còn tự mình làm cơm, trước đó bọn họ còn tưởng rằng là để ăn uống lành mạnh bảo vệ môi trường, về sau mới biết được làm cơm cho hai mươi mấy người chỉ cần thuê một bác gái là đủ rồi, cái này so sánh với việc lúc nào cũng đi mua cơm hộp là tiết kiệm được một số tiền lớn. Liền ngay cả thời điểm quay phim đạo diễn Giang cũng đã nói, vì tiết kiệm chi phí, số lần NG tuyệt đối không thể quá nhiều, hai người diễn viên chính phải thẳng lưng mà học thuộc kịch bản, NG nhiều một lần thì sẽ phải ăn nhiều một lần dưa muối cùng bánh bao! Bọn họ càng là ở trên bàn cơm liền nhìn thấy đạo diễn Giang của bọn họ lay lay quyển vở nhỏ sầu đến trắng đầu, nghèo a, là nghèo thật sự a. Bọn họ ở bên trong biệt thự đang ngồi ăn cơm, muốn nói rằng thời gian này bọn họ sống rất là gian khổ khó khăn đâu? Đương nhiên dù nghèo, nhưng kịch bản vẫn phải quay, mỗi ngày Trần Khánh đều mặc không phải là âu phục mà Tất Lỗi trộm được thì chính là giày da mà Trịnh Kỳ trộm được, ngồi trên xe Maserati hoặc Porsche mà tiểu thiếu gia vụng trộm mang đi, mỗi ngày ra vào biệt thự, còn có cơ hội đi một chuyến đến tòa nhà văn phòng của Trịnh gia, ừ, lúc này đã gọi là Thẩm thị! Còn đứng ở trong văn phòng của tổng giám đốc Trịnh gia, thời điểm cậu ngồi ở trên cái ghế lớn này biểu hiện ra tự do phóng khoáng, trái tim nhỏ đều run. Lúc ấy Trần Khánh mới biết được, hóa ra đại danh đỉnh đỉnh Trịnh gia kỳ thật cũng không có đáng sợ như bên ngoài truyền ra như vậy, đặc biệt là dáng vẻ cha Trịnh ưỡn lấy bụng, cổ đeo dây chuyền vàng thô cười ha hả nhìn còn rất thân thiết. Tự dưng lại một lần đổi mới về việc cậu đối với cái nghèo khó mà cậu biết, không đúng, phải nói là đổi mới của cậu đối với Giang Niệm mà cậu quen biết.:) Có thể nói Giang Niệm là đem tất tần tật mọi thứ sử dụng đến mức tối đa! ... Giang Niệm ở đoàn làm phim chạy mấy năm, đối với lần này quay phim cũng là rất rõ ràng, mọi thứ đều làm rất nhanh, chính là tiền cũng đi nhanh, để tóc cô rơi không ít, phần diễn yêu đương lúc đầu cũng quay xong, nam chính giàu có cũng đã thể hiện đủ rồi, bên này mẹ chồng xấu liền vào đoàn phim. Diễn mẹ của nam chính chính là bạn cũ của Giang Niệm, hai người thường xuyên ở đoàn làm phim gặp nhau, lần đầu tiên gặp liền quen thuộc, lần này nghe nói Giang Niệm lần thứ nhất làm đạo diễn, không nói hai câu liền đồng ý sẽ đến ủng hộ. Chưa nói xong thật là khéo, vừa vặn mẹ Trịnh cũng đến xem đoàn làm phim, mẹ Trịnh vịn bà nội Trịnh, bước chân đi trên đường nhẹ nhàng như gió, trong tay vác theo túi Hermes, còn đặc biệt để cho người mang cà phê đồ uống lạnh cùng hoa quả đến: "Cô nhìn các cháu một ngày vội vàng cực khổ như thế, đặc biệt tới thăm các cháu một chút, mang cho các cháu chút đồ ăn." Đương nhiên là Giang Niệm vô cùng vui vẻ, cám ơn mẹ Trịnh lại cảm ơn bà nội Trịnh, Trịnh Kỳ ở bên cạnh đang mặc quần áo của nhân viên phục vụ quán cà phê còn có chút tiếc nuối, "Mọi người sao lại đến đây?" Mẹ Trịnh vui vẻ nói: "Chúng ta là đến xem Niệm Niệm quay phim, cũng không phải tới thăm con, con cũng đừng tự mình đa tình." Trịnh Kỳ: "... Vậy ạ." Kỳ thật, mấy ngày gần đây mẹ Trịnh và bà nội Trịnh thật sự rất vui vẻ, không vì những cái khác, cũng chỉ bởi vì con trai từ trước đến nay ham chơi, không đi chơi không đi nhảy disco đua xe, càng không có chuyện hai ba ngày mà không thấy bóng dáng đâu, mỗi ngày trời chưa sáng đã rời giường để đến đoàn làm phim « năm triệu » của Giang Niệm, tối muộn mới về nhà rồi lại lăn ra giường ngủ, mệt mỏi cùng chó con giống nhau, cho dù có tâm tư khác cũng không có nhiều sức lực mà đi làm. Nghe nói mấy thằng nhóc của Trần Gia, Tất gia kia cũng thế, chỗ này của Giang Niệm đều thành căn cứ địa của bọn nó, nhóc con thúi trong nhà khó được ngoan như vậy, cho nên coi như thỉnh thoảng nó có vụng trộm mang hai bộ quần áo lái một cái xe sang trọng ra ngoài mọi người cũng có thể làm như không nhìn thấy, còn có thể vụng trộm trợ giúp một chút. Con trai lớn con trai hai trong nhà nếu mà dám nói một câu, hai người sẽ là người đầu tiên che dấu. Đương nhiên mẹ Trịnh cũng nghe nói không ít việc, tin đồn liên quan đến con trai của mình, những người trong vòng kia đều đang nói Trịnh Kỳ, Tất Lỗi, Trần Hâm mấy người là ăn no rồi không có chuyện làm, làm cậu ấm khỏe mạnh không thích làm, lừa tiền trong nhà để đầu tư một bộ phim không nói, còn ở lại đó làm chân chạy việc vặt nữa, xem xét chính là một cuộc làm ăn lỗ vốn, cũng không biết ở đấy có cái gì tốt mà lãng phí nhiều tinh lực như vậy, đây không phải chuyện để cho người ta chế giễu sao? "Tôi thấy bọn nó chính là người ngốc nhiều tiền, có tiền không có chỗ tiêu, chờ lấy, bọn nó sẽ hối hận thôi." "Tôi nghe nói bộ phim kia là một đạo diễn mới quay, mời diễn viên chả biết là ai, toàn bộ đoàn làm phim đều không nhiều hơn 100 người, mấy người nói có thể quay ra được bộ phim tốt sao?" "Sợ là quay cho mình làm kỷ niệm?" Bình thường mấy người Trịnh Kỳ, Tất Lỗi, Trần Hâm cũng đùa nghịch uy phong không ít, là một đám Tiểu bá vương, bây giờ lại đi làm mấy việc kia, làm không ít người cho là vì nhàm chán, còn một lần vì vậy mà thành trò cười trong vòng. Mẹ Trịnh cũng nghĩ thoáng ra, những người này đều không có kiến thức, đương nhiên cũng không nhịn được mà tức giận, thằng con trai trời đánh của mình đều biết cố gắng như thế, còn các ngươi vẫn đang sống phóng túng có tư cách gì nói người khác? Lần này tới, cũng là nghĩ tới xem một chút, cho con trai của mình cổ vũ động viên. Không nghĩ tới lần này đến không chỉ có thấy một chút mới mẻ, động viên cho con trai, còn có thể làm diễn viên quần chúng trong quán cà phê nữa, bà nội Trịnh vui vẻ cười đến nỗi răng giả đều muốn rơi, đặc biệt là thời điểm nhìn thấy cháu trai ngoan của bà đang làm nhân viên phục vụ bưng cà phê, còn kém chút nữa là đưa tay sờ vào cháu trai nói cháu trai thật ngoan! Bất quá bà nội Trịnh vẫn là rất có tinh thần diễn viên, bà chỉ mò một tờ tiền đỏ cho cháu trai ngoan làm tiền típ. Nhân viên phục vụ Trịnh: "..." Mẹ Trịnh: "..." Giang Niệm: "..." Quay phim: "..." Tất Lỗi & Trần Hâm & đám người: "..." Nhân viên phục vụ Trịnh dù sao cũng là diễn qua không ít nhân vật quần chúng, cậu tỉnh táo nhận lấy: "Cảm ơn bà." Liền bưng khuân mặt đẹp trai cao lãnh tức giận đi xa. Bà nội Trịnh nãi nãi: "Ài, cháu trai đáng yêu!" Phốc -- Nhân viên phục vụ Trịnh chân vừa bước một bước lảo đảo kém chút ngã sấp xuống. Đám người: "... Khụ khụ!" Giang Niệm cũng không nhịn được ho khan một cái, bà nội Trịnh không hổ là bà nội Trịnh, còn rất có linh khí, cũng không có tạp nham, bên kia mẹ của nam chính Diêu nữ sĩ đem túi Hermes để ở một bên, cao quý lại ưu nhã nhìn nữ chính nói: "Bác tới gặp cháu là bởi vì cái gì, cháu nên rõ ràng, đúng không?" Bà cầm một tờ chi phiếu năm triệu để lên bàn. ... ... Lần này quay rất thuận lợi, lúc đầu Giang Niệm còn có chút bận tâm về việc phô trương không đủ, nhưng mẹ Trịnh cùng túi Hermes của mình vừa xuất hiện, lo lắng của Giang Niệm cũng bị đánh bay, bây giờ xem xét, khí thế kia của mẹ của nam chính là trọn vẹn. - -Toàn người đều là hàng hiệu, tuyệt đối chính là phu nhân nhà giàu không thể nghi ngờ. Diêu nữ sĩ sau khi quay xong cũng không nhịn được cùng Giang Niệm nói: "Tớ còn là lần đầu tiên cầm đạo cụ chân thật như thế." Giang Niệm vỗ vỗ bả vai cô, để cho cô chớ kinh ngạc, mấy cái này đều không tính là gì, đoàn làm phim của cô mặc dù rất nghèo, nhưng nghèo cực kỳ có phong cách. Đợi đến tối kết thúc công việc, mẹ Trịnh còn vung tay lên mời toàn nhân viên đoàn làm phim cùng nhau ăn cơm, Giang Niệm đương nhiên rất vui vẻ đi, dù sao cũng là tiết kiệm một bữa tiền cơm đâu, thịt muỗi cũng là thịt. Bất quá cô ngược lại là không nghĩ đến, ban đêm Trịnh Kỳ đưa cô về nhà, thế mà Triệu Hằng cũng quay về rồi, còn vừa vặn đúng lúc gặp phải Trịnh Kỳ đưa cô trở về. Thời gian đầu dự định trở về bây giờ còn muộn hơn nửa tháng. Lúc này hắn không chỉ ký được kịch bản của « điệp viên », còn như ước nguyện của hắn thay đổi Kỷ Á Linh đi, công ty đã sắp xếp cho hắn một người đại diện uy tín lâu năm là lão Ngụy, Triệu Hằng trước đó có cùng lão Ngụy tiếp xúc qua, làm người xử lý cũng không tệ lắm, chí ít so với Kỷ Á Linh còn tốt hơn rất nhiều, Triệu Hằng tự nhiên không có phản đối. Kỷ Á Linh lại vì chuyện này mà giận điên lên, cô ta mãi mới chờ đến lúc Triệu Hằng nhận kịch bản « điệp viên», mắt thấy Triệu Hằng sắp một lần là nổi tiếng, dựa vào cái gì đem cô ta đá đi? Đáng tiếc biểu hiện của Kỷ Á Linh vào mấy lần trước đã để tổng giám đốc Ngô thất vọng, Triệu Hằng càng không có khả năng nói giúp cho Kỷ Á Linh, cho nên bất luận Kỷ Á Linh làm cái gì, việc này đã là kết quả đã định. Kỷ Á Linh nghĩ mãi mà không biết vì sao mọi việc sẽ phát triển trở thành dạng này, cô ta chỉ có thể nghĩ đến Giang Niệm, chỉ có Giang Niệm so với trí nhớ của cô ta là thay đổi, khẳng định là do cô động tay động chân! Huống chi khoảng thời gian này cô ta cũng nghe nói không ít chuyện liên quan đến Giang Niệm, ví dụ như cô cùng mấy thằng nhóc Trịnh, Tất, Trần kia rất thân cận, còn nhờ vào bọn họ đầu tư để quay một bộ phim internet đầu tiên Vân Vân. Kỷ Á Linh liền muốn tìm cơ hội cùng Triệu Hằng châm ngòi, nhưng lại hết lần này tới lần khác tìm không thấy cơ hội, lần này cô ta nghe nói Triệu Hằng trở về Đế Đô, cô ta sớm biết nơi ở của Triệu Hằng, liền đến đây chờ, quả nhiên cô ta đã chờ được Triệu Hằng đã vậy ông trời còn giúp cô ta, thế mà gặp đúng lúc Trịnh Kỳ đưa Giang Niệm trở về! Đã muộn như thế này, cô nam quả nữ, có thể nói ra không có ít chuyện a? Kỷ Á Linh nhìn Trịnh Kỳ phía xa sau khi xuống xe tự mình mở cửa xe cho Giang Niệm, cô ta nhìn Giang Niệm lúc đi xuống xe giống như là công chúa được người ta nâng niu, khó chịu trong lòng, lại nhìn thấy đáy mắt thâm thúy của Triệu Hằng nhìn Giang Niệm cùng Trịnh Kỳ, nhịn không được nói: "Trong vòng đều đang đồn Trịnh Kỳ đối tốt với Giang Niệm một mực khăng khăng, là bởi vì cậu ta thích Giang Niệm. Bây giờ nhìn xem, giống như Giang Niệm cũng có ý tứ với Trịnh Kỳ?" Triệu Hằng nhíu mày: " Tại sao chị lại ở chỗ này?" Kỷ Á Linh ôn nhu nói: "A Hằng, chị đến đây tự nhiên là tìm em rồi rồi. Nhưng là em nhìn xem, em ở bên ngoài khổ cực như vậy, Giang Niệm đang làm cái gì? Đều đã muộn như vậy, cô ấy còn ở cùng Trịnh Kỳ giống như là không để ý gì vậy?" Kỷ Á Linh tin tưởng, không có một người đàn ông nào chấp nhận khi nhìn thấy người phụ nữ của mình cùng một người đàn ông khác có quan hệ thân mật như vậy. Trong lòng cô ta âm thầm đắc ý, lại một lần nữa nhìn về phía Giang Niệm cùng Trịnh Kỳ cách đó không xa, lại đột nhiên thấy cửa sau xe cũng bị người đẩy ra, Tất Lỗi xuống xe trước, sau đó là Trần Hâm, cuối cùng là Trần Khánh, mấy người đều là bộ dáng thân thiết nhưng lại có thêm cung kính. Sau đó đồng thanh nói: "Đại tỷ cẩn thận, Đại tỷ đi thong thả, Đại tỷ gặp lại." Triệu Hằng: "...!!!" Kỷ Á Linh: "...???"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương