Ta Có Một Toà Đạo Quan
Chương 45: 45: Non Xanh Nước Biếc
Liễu Phú Vân nhìn cỏ dại núi hoang trước mắt, đáy mắt nặng nề như mây đen chồng chất, “Nàng ở nơi này hay sao?”Phương Nhị cho rằng hắn hỏi là Phó quan chủ, gật đầu nói: “Đúng vậy.Nơi này hoang vắng một chút, nhưng cũng là chốn non xanh nước biếc phong thủy không tệ.”Liễu Phú Vân đưa mắt nhìn “nơi non xanh nước biếc phong thủy tốt” này, sắc mặt càng thêm khó coi.Đoàn người đi nhanh lên núi, chẳng mất bao lâu, một tòa đạo quan nằm giữa đống gạch vụn xuất hiện trước mắt Liễu Phú Vân.Đạo quan?Liễu Phú Vân còn chưa kịp hỏi tại sao lại là đạo quan, Phương Nhị đã bắt chuyện với Hà thợ mộc còn đang làm việc.“Nhà bếp nhanh như vậy đã sắp xong rồi?”“Phải nhanh thôi, trời bắt đầu lạnh sẽ không dễ làm việc.” Hà thợ mộc vừa nói vừa nhìn về phía vài gương mặt xa lạ phía sau Phương Nhị, “Là tới tìm quan chủ sao?”“Đúng vậy.”“Trông không giống người thường.” Phía sau có tùy tùng, trên người đều mang binh khí.“Đúng thế, có điều ở trước mặt Phó quan chủ cũng vô dụng thôi.” Phương Nhị nói.Binh khí của phàm nhân, nào có tác dụng với quỷ thần.“Nói cũng phải.” Hà thợ mộc cười ha hả nói.Khi hai người nói chuyện phiếm, Liễu Phú Vân đã dẫn đầu đám tùy tùng vào đạo quan.Hắn dạo qua trong đạo quan một vòng, sau đó lại ra hỏi Phương Nhị: “Không phải ngươi nói nàng ở trên núi sao?”Phương Nhị lập tức chỉ chỉ thái dương phía chân trời, “Lập tức có thể gặp được.”Dứt lời, mặt trời lặn về tây, sáng và tối giao hội tại thời khác này, trời đất mênh mông, nháy mắt thay đổi nhân gian.Trong đạo quan, lúc này Đại Lang từ từ đi ra, đầu tiên là chào hỏi Phương Nhị và Hà thợ mộc, sau đó mới nhìn về phía Liễu Phú Vân còn đang sửng sốt, nói với hắn: “Vị công tử này, quan chủ ở bên trong cho mời.”Liễu Phú Vân tự nhận kiến thức không hề ít, nhưng hiện tại nhìn thấy một thiếu niên cả người trắng toát đột nhiên xuất hiện thế này, hắn cảm thấy trong chuyện này sợ là có hiểu lầm gì đó.Hắn tới tìm Tam Nương, nếu nói Tam Nương nghèo túng đến nỗi phải ở lại trong quan thì còn dễ hiểu, nhưng đạo quan trống rỗng đột nhiên có một người như quỷ bước ra thì phải giải thích thế nào?Có điều xưa nay hắn luôn duy trì được bình thản, nhấc chân đi vào bên trong đạo quan.Chuyện đến tột cùng là thế nào, hỏi người được gọi quan chủ kia là được.Sau khi vào bên trong, phía sau tượng Tam Thanh có hai nữ tử đang đánh cờ.Một người đưa lưng về phía hắn, hắn không nhìn thấy khuôn mặt, một người khác mặc quần áo đen, trên đầu còn đội mũ rèm, trang phục này giống y như đúc lời nói của chưởng quầy tiệm rượu.Hắn chần chờ một chút, thử nói: “Tam Nương?”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương