Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê

Chương 35: 35: Tương Kế Tựu Kế 1



Thẩm Thanh Hi vừa bước vào Vi Lan Cư đã bảo Tĩnh Nương đi ra ngoài, chỉ lưu lại Xuân Mai ở trong.“Xuân Mai, mẫu thân của ta chết như thế nào, ngươi kể lại đầu đuôi mọi chuyện một lần cho ta!”Thấy Thẩm Thanh Hi tức giận, trong lòng Xuân Mai rất đắc ý, trên mặt thì nước mắt lã chã nói lại một lần.Thẩm Thanh Hi vỗ mạnh lên bàn trà một cái: “Thảo nào, thảo nào Tổ mẫu lại đối xử với ta tốt như vậy!”Xuân Mai khóc lóc nói: “Cũng không hẳn vậy, là trong lòng lão phu nhân cảm thấy lo lắng.

Nghe nói có một thời gian lão phu nhân ngủ không được ngon, chính là sợ vong hồn của mẫu thân tiểu thư quấn quít lấy lão phu nhân.”Khóe môi Thẩm Thanh Hi mím chặt, vừa phẫn hận lại vừa luống cuống.“Xuân Mai, lão phu nhân hại mẫu thân ta, vậy ngươi nói xem ta nên làm gì đây?”Trong lòng Xuân Mai vui mừng như điên, vội hỏi: “Tiểu thư thật muốn báo thù sao?”Thẩm Thanh Hi gật đầu, Xuân Mai tiến lên một bước, nói nhỏ: “Tiểu thư, với thân phận của lão phu nhân, cho dù người nói chuyện này ra thì người khác cũng sẽ không tin.

Muốn báo thù, chỉ có thể dùng chút thủ đoạn sau lưng.”“Thủ đoạn gì?”Vẻ mặt Thẩm Thanh Hi trông vô cùng mê man, Xuân Mai cắn răng, dứt khoát nói thẳng ra một cách rõ ràng.

Dù sao Thẩm Thanh Hi ngu xuẩn như vậy, nàng ta nói gì cũng sẽ tin.

Với lại phu nhân đã hứa hẹn, nếu làm xong chuyện này sẽ trả khế ước bán thân cho nàng ta, còn có thể cho nàng ta một chỗ ở thôn trang bên ngoài.

Như vậy, sau này nàng ta không cần phải khom lưng khuỵu gối làm nô tỳ nữa rồi.“Tiểu thư, ngài có biết thuật yểm bùa?”Con ngươi đen như mực của Thẩm Thanh Hi co lại cực nhanh, kiếp trước Hồ thị chỉ là khiến cho nàng hận lão phu nhân, cùng lão phu nhân trở mặt.

Đời này, bởi vì sự cố hai lần trước, vậy mà Hồ thị lại dùng tới thủ đoạn ác độc như thuật yểm bùa!Thuật yểm bùa ở tiền triều rất thịnh hành, về sau lại huyên náo khiến cho bách tính lâm vào khổ cực lầm than, triều đình rung chuyển bất ổn, diệt quốc cũng bởi vậy mà đến.

Do đó, đến triều Đại Tề, thuật yểm bùa được coi là điều cấm kỵ.

Hai mươi năm trước, một nhà Binh Bộ Thượng Thư Hà Vũ bởi vì dùng thuật yểm bùa nguyền rủa Hoàng Hậu và phi tần mà bị tru di cửu tộc.

Từ đó về sau, mỗi người dân ở Đại Tề Quốc đàm luận đến thuật yểm bùa này đều biến sắc.Nhưng hôm nay Hồ thị lại muốn Xuân Mai khuyến khích nàng dùng cấm thuật, nếu nàng thực sự ngu xuẩn mà trúng kế, vậy chờ đợi nàng chính là cái chết.

Hồ thị rõ ràng là muốn lấy đi tính mạng của nàng!Đáy mắt lóe lên một tia sắc bén rồi biến mất, lúc Thẩm Thanh Hi ngước mắt lên, sự mê mang mờ mịt càng hiện ra rõ ràng: “Thuật yểm bùa là cái gì?Nói tới đây, Xuân Mai không có ý định tham dự vào sâu hơn nữa, liền nhìn thoáng qua ra bên ngoài: “Chuyện này muốn bí mật mà làm, sao tiểu thư không đem tình hình thực tế nói cho Tĩnh Nương - người thương yêu ngài nhất biết? Ngài không biết làm như thế nào, nhưng nhất định Tĩnh Nương sẽ biết nên làm như thế nào.”Vẻ mặt Thẩm Thanh Hi tỏ ra đã hiểu, thuận theo gật đầu: “Được, ta sẽ đi nói cho Tĩnh Nương.”Xuân Mai vô cùng hài lòng, lại nghe Thẩm Thanh Hi rất là vui vẻ nói: “Xuân Mai, ngươi đối với ta thật tốt.

Sau này ngươi cứ đi theo ta, ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi.Dưới đáy lòng Xuân Mai cười lớn, đi theo ngươi? Đi theo ngươi mới là ngốc!Thẩm Thanh Hi tỏ ra rất nhu hòa dịu dàng, tính tình ngây thơ, nhưng sự đắc ý và giễu cợt trên mặt Xuân Mai thì nàng vẫn nhìn thấy rất rõ ràng.

Trong lòng nàng cười lạnh một tiếng, không phải chỉ là diễn kịch thôi sao? Kiếp trước nàng không biết giả bộ, nhưng kiếp này giả ngu thì nàng chính là ‘hạ bút thành văn’.

Hồ thị có độc kế muốn chết người không cần dùng dao, vậy thì nàng liền tương kế tựu kế.

Xuân Mai đã ra sức như vậy, đương nhiên nàng sẽ không bạc đãi nàng ta.Nghĩ như vậy, Thẩm Thanh Hi mỉm cười càng thêm ôn nhu.

Xuân Mai vốn cảm thấy chuyện Hồ thị sai nàng ta đi làm, nàng ta đã hoàn thành xuất sắc nên vô cùng đắc ý.

Nhưng bất thình lình nhìn thấy Thẩm Thanh Hi cười như vậy, không hiểu sao khẽ rùng mình một cái..
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...