Ta Là Con Rối Vô Địch
Chương 11: Kịch Chiến Trên Không Trung . . .
Uy lực của bùa thuyền không thua bùa sấm sét, vèo một cái đã bay thật xa.Gió thổi đập vào mặt, bùa thuyền không phải là linh thuyền bình thường, không có trận pháp thông khí phòng mưa bảo vệ, gió mạnh thiếu chút nữa đã thổi bay Yến Đồng Quy xuống.Hắn nhanh chóng nắm chặt mép bùa thuyền, đồng thời quay đầu nhìn về phía sau.Chỉ thấy phía sau giữa những ngọn núi, có thể nhìn thấy yêu thú tụ tập thành thú triều.Các yêu thú đuổi theo không bỏ, hơn nữa không ngừng có yêu thú ở gần đó gia nhập, dần dần hình thành thú triều.Yến Đồng Quy nhìn đến da đầu tê dại, nói với Cơ Thấu: “Tiền bối, làm sao bây giờ? Vạn nhất thật sự hình thành yêu thú triều, chúng ta sẽ trốn không được đâu!”Từ Nghiệp Hỏa Sơn cách thành thị gần nhất của nhân loại ước chừng đi mất một ngày, trong một ngày có quá nhiều biến cố.Hắn cũng không dám bảo đảm, bọn họ dưới sự truy đuổi của yêu thú, có thể thuận lợi đến thành trấn của nhân tu, nhận được sự che chở.Thần sắc của Cơ Thấu trầm ổn, nói: “Miệng đừng quạ đen!”Yến Đồng Quy có chút ủy khuất, hắn là miệng quạ đen hồi nào, hắn chỉ căn cứ theo đúng sự thật đưa ra phỏng đoán chính xác.Động tĩnh ở Nghiệp Hỏa Sơn quá lớn, những tên yêu tu ở động yêu sẽ không dễ dàng bỏ qua, hơn nữa nơi này cách xa địa bàn của nhân tu, yêu tu càng không cố kỵ cái gì, hắn hoài nghi những yêu thú phía dưới này kỳ thật chính là do yêu tu phái lại đây để giết bọn họ.Phi thuyền trôi ở giữa không trung, yêu thú phía dưới nỗ lực đuổi theo.Chỗ tốt chính là dùng máu của Yến Đồng Quy để vẽ bùa sẽ có cấp bậc rất cao, đạt tới phẩm chất thiên phẩm, tốc độ của bùa thuyền rất nhanh, rất nhiều yêu thú dần dần không đuổi kịp, cuối cùng có thể đuổi theo chỉ còn những con yêu thú có thể bay là chủ yếu, dưới đất chỉ có thể nhìn thấy một số yêu thú linh tinh vẫn đang đuổi theo không bỏ.Yêu thú chạy dưới đất sẽ không thể bay, cũng không thức tỉnh năng lực bay, ngược lại không cần để ý.Yêu cầu chú ý là những yêu thú đang bay lượn ở giữa không trung.“Chúng nó tới rồi kìa!” Yến Đồng Quy khẩn trương nói.Hắn đứng ở mép bùa thuyền, nhìn thấy yêu thú từ chân trời bay tới, cả người căng cứng.Lúc này, một con đại bàng hoang dã bàng hoang bay tới.Khi con đại bàng hoang dã dang rộng đôi cánh dài khoảng chừng mười trượng, móng vuốt sắc nhọn của nó đang chộp lấy những người trên bùa thuyền, móng vuốt sắc bén màu đen, sáng bóng như kim loại vậy, vô cùng cứng rắn, nếu lỡ như bị nó cào trúng, chỉ sợ đầu cũng bị đứt lìa.Thần sắc Cơ Thấu âm trầm, khi móng vuốt của đại bàng hoang dã lao tới, một quan tài ném qua.Thân thể đại bàng hoang dã hơi nghiêng qua một bên, tránh thoát một kích này, đồng thời móng vuốt của nó chộp lên quan tài, móng vuốt bén nhọn cọ vào quan tài, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.Quan tài vẫn hoàn hảo như cũ, không tổn hao gì.Đại bàng hoang nhanh nhẹn bay cao lên, sau đó lại lao xuống lần nữa.Lần này Cơ Thấu cũng nhắm chuẩn góc độ, hai tay nâng quan tài, rốt cuộc dùng quan tài đập bay đại bàng hoang dã.Đại bàng hoang dã phát ra tiếng kêu sắc nhọn, lông vũ màu đen bay loạn, có mấy sợi rơi xuống bùa thuyền, bị Yến Đồng Quy nhanh tay nhanh mắt nhặt lấy, nhét vào túi trữ vật.Thấy Cơ Thấu nhìn qua, cười hắn hắc hắc: “Lông vũ của đại bàng hoang dã là nguyên liệu để luyện khí, rất có giá.”Cơ Thấu như có điều suy nghĩ nhìn hắn, cảm thấy cả người Yến Đồng Quy lúc này nhìn trông có vẻ keo kiệt, xem ra nghèo không khác gì kiếm tu.Nàng đã rất lâu chưa gặp qua tu sĩ nghèo như vậy.Vì thế khi đại bàng hoang dã bay tới lần nữa, Cơ Thấu lại nhắm chuẩn thời cơ.Đại bàng hoang dã phát ra tiếng kêu phẫn nộ, có lẽ nó không nghĩ tới đường đường là yêu thú cấp bốn, thế nhưng sẽ bị một nhân tu chỉ Luyện Khí sơ kỳ đập trúng, quá tổn hại mặt mũi yêu thú của nó, nó muốn đòi lại mặt mũi.Nếu Yến Đồng Quy biết suy nghĩ của nó, nhất định sẽ dùng lời nói thấm thía mà nói cho nó, vị này kỳ thật là tiền bối giả heo ăn thịt hổ.Đại bàng hoang đã hùng hổ lao đến, kết quả vẫn là bị quan tài đập trúng.Lần này Cơ Thấu nhắm đến cực kỳ chuẩn, lông vũ của đại bàng hoang dã rơi xuống không ít, Yến Đồng Quy dùng một pháp quyết hệ gió, cuốn những lông vũ đang bay loạn xạ đó lại rồi cất hết vào túi trữ vật.Đại bàng hoang dã phát ra tiếng kêu phẫn nộ, nó đã nhìn ra hai tên nhân tu đáng giận này thế mà đánh chủ ý lên lông vũ của nó.“Tiếu”Yến Đồng Quy che lại túi trữ vật, sắc mặt khẽ biến: “Không tốt, nó đang triệu hoán những yêu thú khác.”Cơ Thấu đứng ôm quan tài, nói: “Có gì khác nhau sao?”Cho dù nó không triệu hoán, hiện tại đã có không ít yêu thú đuổi theo bùa thuyền rồi, nó lại triệu hoán những yêu thú khác tới đây thì cũng như vậy thôi mà, nhiều con rận không ngứa, yêu thú cũng giống thế thôi.Yến Đồng Quy không còn lời gì để nói.Quả nhiên chân trời lại có mấy con yêu thú bay xuất hiện, hùng hổ bay đến.Yến Đồng Quy nhìn nhìn, phát hiện những con yêu thú này đều là yêu thú cấp bốn, ngày thường khó gặp, ngày thường nếu gặp được một con đều khiến cho những tu sĩ Trúc Cơ vô cùng sợ hãi, bây giờ thế nhưng xuất hiện gần mười con.“Tiền, tiền bối….” Hắn run run kêu một tiếng.Vẻ mặt Cơ Thấu vẫn trầm ổn như cũ, nói: “Linh lực của ngươi khôi phục như nào rồi?”“Khôi phục ba phần!”“Được rồi, chút nữa ngươi tự bảo vệ tốt bản thân nhé.” Cơ Thấu nhìn bộ dáng sợ hãi của hắn, an ủi nói: “Pháp tu am hiểu công kích từ xa, ngươi có thể thử công kích chúng nó trước, ngươi có thể làm được chứ?”Trên người nàng hiện tại không có vật gì, chỉ có một cỗ quan tài có thể làm vũ khí, còn không bằng Yến Đồng Quy.Cho nên hy vọng xa vời nàng bảo hộ gì đó, vẫn là thôi đi.Tuy rằng nàng đúng là tiền bối, nhưng vừa mới sống lại, còn không biết rõ ràng tình huống, bản thân khó bảo toàn, không có biện pháp bận tâm quá nhiều.Yến Đồng Quy yên lặng nuốt nước miếng, nuốt lời định nói xuống, gật mạnh thiệt đầu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương