Tô Viễn khuyên nhủ, để Trương Tiện Quang dừng bước.
Hắn thừa nhận hắn thật sự có chút nóng nảy.
Dù sao phát hiện như vậy, có thể nói là chưa từng có.
Một khi cuối lối đi thật là một thế giới, khi đó khả năng thao tác
cũng sẽ lớn hơn rất nhiều.
Ví dụ như một khi thế giới linh dị triệt để mất kiểm soát, như vậy
mượn dùng Quỷ vực đả thông thế giới này, có lẽ có thể trở thành
nơi ở cuối cùng của nhân loại.
Tiếp theo, nếu như thế giới kia không thích hợp cho con người
sinh sống, có lẽ có thể đem lệ quỷ tất cả đêu chuyển dời đến thế
giới đó, như vậy, cũng sẽ không để lại tai họa ngầm.
Còn những con quỷ bị đưa qua có hay không thể quay lại, đó
không phải là vấn đề cần cân nhắc lúc này.
Dù thế nào, đều tốt hơn rất nhiều so với kế hoạch chốn đào
nguyên mà hắn từng lên kế hoạch.
"Là ta quá hấp tấp, không có suy xét đến điểm này, nhưng mà
phát hiện của ngươi, tuyệt đối là kinh người.'
Trương Tiện Quang hít sâu vài hơi, bình ổn lại suy nghĩ có chút
kích động trong lòng. Tô Viễn thấy hắn đã khôi phục tỉnh táo, lúc
này mới tiếp tục mở miệng nói:
"Ta biết ngươi có chút nóng nảy, nhưng cũng không cân thiết phải
vội vàng như vậy, chúng ta cho đến hiện tại vẫn chưa biết tình
huống bên kia, mà tình hình trong nước lại khẩn trương như vậy,
cho nên không cân thiết phải gấp gáp như vậy."
"Bất quá ta lại có một ý nghĩ...
"Ý nghĩ gì?"
Trương Tiện Quang nói:
Lúc này ngươi đừng có làm ta thòm thèm nữa.
"Ngươi cảm thấy chúng ta đưa lệ quỷ qua như thế nào? Như vậy
vừa có thể giải quyết vấn đề hạn chế lệ quỷ, thứ hai cũng có thể
tránh xuất hiện loại kết quả mà ngươi lo lắng, nuôi ra một sự tồn
tại kinh khủng chưa từng có."
Quỷ Anh có hay không mất kiểm soát, điểm này Tô Viễn cũng
không thể khẳng định 100%, dù sao liên quan đến linh dị, thực tế
là có quá nhiều yếu tố không chắc chắn.
Ngay cả quy tắc giết người của lệ quỷ cũng có thể bị sửa đổi,
huống chỉ là Quỷ Anh.
Một khi tốc độ trưởng thành của Quỷ Anh quá nhanh, xuất hiện
một chút sai lệch dường như cũng không phải rất kỳ lạ.
Mặc dù Tô Viễn cũng không cảm thấy loại linh dị diễn sinh này sẽ
mất kiểm soát.
Tuy nhiên có câu nói rất hay, cẩn tắc vô hoạn, mọi thứ đều không
thể nghĩ quá mức hoàn hảo, trước đó là không có lựa chọn nào
tốt hơn, mà bây giờ có, tự nhiên có thể tính toán khác.
Nhưng mà điều mà Tô Viễn không ngờ tới chính là, hắn chẳng
qua là đưa ra yêu cầu thăm dò như vậy, Trương Tiện Quang lần
này lại đồng ý không chút do dự.
"Đương nhiên có thể, nếu như có thể đem lệ quỷ đều ném vào
thế giới kia, tự nhiên là không còn gì tốt hơn."
Hả?
Tô Viễn có chút khó hiểu nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ
khuyên ta nghĩ lại...
"Tại sao phải khuyên ngươi?"
Trương Tiện Quang kỳ quái hỏi ngược lại.
"Bởi vì... Một thế giới khác cũng có khả năng có con người a, vạn
nhất chúng ta đem quỷ ném qua đó, chẳng phải cái thế giới vốn
không có quỷ tôn tại đó sẽ bị quỷ quấy phá sao?"
"Vậy ngươi làm sao biết thế giới kia không có quỷ?"
Trương Tiện Quang có chút vừa hào khí vừa buồn cười nói:
"Ngươi có phải hay không cho rằng ta là thánh mẫu gì đó không?
Trước không nói đến thế giới kia có hay không con người tôn tại,
cho dù là có, sống chết của bọn họ thì có liên quan gì đến ta?"
"Ta đồng tình, ta thương hại, thậm chí ta kính dâng, đây hết thảy
đều là dựa trên việc chúng ta thuộc vê cùng một dân tộc, cùng
một quốc gia, trên người chảy cùng một dòng máu, đồng thời nơi
này là nơi sinh ra và nuôi dưỡng ta."
"Còn một thế giới khác, ta đâu có quan tâm người ở đó là người
ngoài hành tỉnh, hay người da xanh hoặc là người bình thường.
"Người xưa không phải đã sớm nói rõ, không cùng tộc thì tất khác
lòng, trời đất không có tình người, coi vạn vật như chó rơm,
huống chi chúng ta còn có tư tâm của mình."
Tam quan chính trực như vậy, ngược lại khiến Tô Viễn ngẩn
người.
Không có so sánh thì không có tổn thương, so sánh với nhau, hắn
ngược lại còn cảm thấy mình càng giống thánh mẫu hơn.
"Đã ngươi nói như vậy, vậy ta cũng không còn nhiều gánh nặng
như vậy...
Sau đó, hai người lại bắt đầu làm thí nghiệm.
Đem lệ quỷ ném sang một thế giới khác, đây chẳng qua là một
tong những phương án dự phòng, còn có thể hay không làm như
vậy, còn phải dò xét rõ ràng tình hình mới được.
Trước đó, những việc nên làm vẫn phải làm, ví dụ như thử
nghiệm ra biện pháp thích hợp nhất cho tình hình trước mắt, triệt
để ngăn cách linh dị và hiện thực.
Mà muốn làm được điều này, con đường phải đi còn rất dài.
Thời gian trôi qua, Quỷ vực của Tô Viễn cũng dân dần bị phát
hiện một số thiếu sót, mà những thiếu sót này dưới sự đề nghị
của Trương Tiện Quang cùng nỗ lực của hai người, cũng dân dần
được bù đắp.
Khi nghiêm túc làm việc, thời gian luôn trôi qua rất nhanh.
Trong nháy mắt, đã một tuần trôi qua.
Như thể phát hiện ra điều gì đó, Vương San San ngẩng đầu, nhìn
vê phía căn phòng kia.
Cả tuần nay, nàng vẫn luôn canh giữ ở cửa, bên cạnh còn có Quỷ
Anh làm bạn, bởi vậy không cân lo lắng vấn đề an toàn.
Có Quỷ Anh ở đó, cho dù gặp phải lệ quỷ cũng sẽ không nguy
hiểm đến tính mạng.
Nghe thấy tiếng bước chân dần dần truyền đến từ căn phòng tối
om kia, trong lúc chờ đợi, thân ảnh của Tô Viễn cùng Trương Tiện
Quang chậm rãi xuất hiện.
Làm việc trong thời gian dài, ít nhiều cũng khiến hai người cảm
thấy mệt mỏi, mặc dù là người ngự quỷ, nhưng cũng không thể
có tinh lực vô hạn, nếu như không nghỉ ngơi một chút, hai người
đều cảm thấy có chút không chịu nổi.
Nhìn thấy hai người xuất hiện, Vương San San hỏi:
"Các ngươi ở trong đó lâu như vậy, không sao chứ?”
"Không sao, chỉ là làm thí nghiệm thôi, ngươi vẫn luôn canh giữ ở
đây?"
"Ừm, các ngươi rất lâu không ra, có chút lo lắng."
Nhìn thấy Vương San San vẫn như trước lạnh lùng như trước đó
nhưng lại có chút thân cận với mình, Tô Viễn hơi nhíu mày.
Dấu ấn Quỷ nô trồng trên người sống dù sao vẫn có chút tác
dụng phụ, trước đó khi lấy linh dị của Quỷ Nhãn làm chủ đạo,
Vương San San thân cận với Dương Gian.
Mà bây giờ lấy sức mạnh của Quỷ Chết Đói làm chủ đạo, rõ ràng
là có khuynh hướng về phía mình hơn, nếu không, sao có thể
canh giữ ở cửa, trong lời nói còn để lộ ra ý lo lắng.
Điều này rõ ràng không phải tác phong thường ngày của Vương
San San.
Bị ảnh hưởng bởi sức mạnh linh dị, thay đổi một cách vô thức
sao? Bản thân còn không tự biết...
Quỷ nô Quỷ nô, thật đúng là danh xứng với thực.
Mà Trương Tiện Quang lại hứng thú đánh giá dấu tay màu nâu
xanh trên cổ Vương San San, là người từng trải thời dân quốc, tự
nhiên sẽ không nhận không ra đây là thứ gì, cũng nhìn ra được
mối quan hệ giữa đối phương và Tô Viễn.
"Thú vị, đem dấu ấn Quỷ nô trông trên người sống? Nàng đắc tội
với ngươi sao?”
"Dĩ nhiên không phải."
Tô Viễn kỳ quái nhìn hắn một cái, giải thích:
"Rất lâu trước đó nàng bị một con quỷ để mắt tới, lúc đó để cứu
nàng, không thể không trông lên cho nàng dấu ấn Quỷ nô mà
thôi, ngươi vì sao lại nghĩ như vậy?”
Trương Tiện Quang nói:
"Không có gì, chỉ là không nghĩ tới ngươi lại dùng để cứu người,
thời đại chúng ta, biện pháp này đa số là dùng để đối phó kẻ thù,
mục đích là để cho đối phương trải nghiệm cảm giác sống không
được chết cũng không xong, bình thường mà nói, trừ phi là thù
sâu như biển, nếu không cũng sẽ không làm như vậy...
Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu
Chương 1577: Tỏ thái độ
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương