Tà Thần Thực Tập Sinh Tại Thế Giới Giả Tưởng
Chương 32: Tư tưởng của Thí Thần Giả
Bỏ xuống Necronomicon, Tokoyogi Masamune nén cảm giác khó chịu trong đầu, cầm chén trà đưa lên miệng uống.
Đã ba ngày trôi qua.
Sau hôm đó, Masamune cùng Luo Hao cuối cùng cũng tạo một [hiệp ước tạm thời] với Hầu tước Voban cùng Phu Nhân Aisha, đồng ý sẽ phối hợp ở một mức độ nhất định trong trường hợp Dị Thần từ ngoài vũ trụ tấn công.
Masamune biết Hầu Tước Voban ước gì hắn cùng Luo Hao đi chết, nhưng việc đó có thể để xử lý sau. Ba ngày qua Hầu Tước cũng có nhiều cơ hội xác nhận lại kiến thức toán học cơ bản [hai lớn hơn một], không thể không tạm thời ngậm đắng nuốt cay.
Vì Pandora đã dùng “Thần Nhãn” để xác định địa điểm Dị Thần hàng lâm là ở Bắc Cực, Masamune cũng chế tạo cho mỗi vị Thí Thần Giả một kiện Binh Khí Thần Tạo dùng một lần - [hòn đá truyền tống].
Hắn cũng từng thử chế tạo vũ khí, nhưng tài liệu ma thuật ở thế giới này quá hiếm hoi, hiệu quả của [Binh Khí Thần Tạo] được chế tạo bằng tài liệu thông thường còn không bằng quyền năng của Thí Thần Giả.
Chỉ cần bóp nát hòn đá, phép thuật truyền tống sẽ đưa người sử dụng đến thẳng Bắc Cực. Như vậy, bốn vị Thí Thần Giả ở các nơi khác nhau trên thế giới đều có thể sẵn sàng tham gia chiến đấu bất kỳ lúc nào.
… Thực ra hắn cũng chỉ cần tạo một kiện [hòn đá truyền tống].
“Masamune tiên sinh, cảm ơn ngài đã cho ta tạm tá túc ở đây. Ta vô cùng biết ơn!”
… Chẳng lẽ đầu ta bị nước ngấm vào sao? Tại sao lại đồng ý nàng đến Nhật Bản?
“Masamune tiên sinh, tòa lâu đài này là của ngài sao? Ta không thấy ở đây có binh lính bảo vệ, là do danh tiếng của ngài khiến bọn hắn không dám xâm lấn đúng không?”
Nói thật, hắn không muốn có quá nhiều quan hệ với [máy chế tạo phiền phức] này. Nhưng sau khi nhận ra quyền năng của Phu Nhân Aisha là [Sống hay Chết], hắn đột nhiên nảy ra ý tưởng muốn để nàng hỗ trợ Luo Hao trong chiến đấu.
Dù sao quyền năng duy nhất của Luo Hao hiện nay là Kung Fu Cult Master, không trực tiếp giúp nàng tăng sức chiến đấu của cá nhân. Nữ giáo chủ chắc chắn hoàn toàn có khả năng đánh đơn với bất kỳ Dị Thần nào nhờ vào trình độ võ thuật kinh khủng, nhưng thiếu quyền năng chiến đấu cũng là một yếu tố rủi ro.
Lúc này, sự tồn tại của Phu Nhân Aisha lại trở nên rất có giá trị. Quyền năng [Sống hay Chết] của tu nữ Ấn Độ có thể làm bình máu đảm bảo các “binh sĩ” của Luo Hao có thể sống sót.
[Sống hay Chết] là quyền năng Aisha có được sau khi vô tình chinh phạt Nữ thần Mùa xuân và Mùa đông Persephone, có khả năng hồi phục thương thế và giải trừ nguyền rủa cực mạnh, cũng có khả năng phát ra ngọn gió đủ để đông cứng Dị Thần và Thí Thần Giả.
Đáng tiếc là không thể hồi phục thương thế của Thí Thần Giả - nồng độ ma lực khổng lồ trong cơ thể bọn hắn cũng dẫn đến việc các quyền năng hồi phục sẽ có hiệu quả rất thấp. Chỉ có Masamune nhờ quyền năng [Ma Thuật chi Vương] nên mới có thể có hiệu quả khoảng 50% khi sử dụng ma thuật.
Thanh niên tóc đen đột nhiên có một ý nghĩ hoang đường: Nếu như đây là game RPG, hắn là DPS, Luo Hao là Tank, Phu Nhân Aisha là CC/Support, còn Hầu Tước Voban… Là đạo tặc (Rogue)?
“Masamune tiên sinh, hay là ngài cho ta tạm thời làm việc tại đây? Ngày xưa ta cũng từng làm nữ bộc cho quý tộc Anh, ta rất biết làm việc nhà!”
“... Phu Nhân Aisha, ngươi đang nói đùa sao?”
Câu nói cuối cùng của tu nữ Ấn Độ rõ ràng có vấn đề trong đầu óc khiến Masamune ngạc nhiên.
Trò đùa này cũng hơi quá mức.
“Ngươi là Thí Thần Giả, Phu Nhân Aisha. Ngươi cần phải chú ý đến thân phận của mình, vì ngươi cũng đại diện cho [chúng ta].”
Thanh niên tóc đen nghiêm túc nói.
“Ô… thật xin lỗi…” Aisha thấy hắn có vẻ tức giận, buồn bã trả lời: “Ta chỉ là muốn kiếm một ít tiền đi giúp đỡ người dân ở đây, dù sao họ sống rất khổ.”
“Tại sao lại muốn giúp bọn hắn?”
“Đâu cần lý do tại sao… Ta chỉ cảm thấy muốn giúp thôi.”
×— QUẢNG CÁO —
“Phu Nhân biết rằng nếu ngươi đi giúp bọn hắn thì sẽ tạo ra càng nhiều rắc rối, đúng không?”
m Dương Hiệp Hội sẽ không thể nào bỏ mặc một vị tân sinh Thí Thần Giả chạy loạn ở khu dân nghèo đi “cứu tế” - giống như chính phủ hiện đại sẽ không để Osama Bin Laden đến Nhà Trắng để thuyết trình về hoà bình vậy.
“Ta sẽ yêu cầu bọn hắn không được ngăn cản ta giúp đỡ dân chúng!”
“Lúc này ngươi mới biết [yêu cầu bọn hắn]... Sao ngươi không yêu cầu bọn hắn đưa ngươi tiền để phát cho dân nghèo?”
“Vì như vậy là không đúng!”
Phu Nhân Aisha giống như cảm thấy logic của mình là có vấn đề nên ngập ngừng trả lời, nhưng sự kiên quyết trong ánh mắt khiến Masamune hiểu rằng nàng thực sự nghĩ như vậy.
“... Ha, Ha ha ha!”
Đột nhiên, thanh niên tóc đen bật cười. Tiếng cười của hắn khiến tu nữ bất mãn cùng tức giận, thậm chí còn có chút buồn bã.
Chẳng lẽ [đồng loại] duy nhất chịu nói chuyện cùng nàng cũng coi thường suy nghĩ của nàng sao?
“Phu Nhân Aisha… Ngươi thật sự rất thú vị. Có lẽ ngươi thực sự cũng đã có tự giác là một Thí Thần Giả, nhưng chính ngươi còn chưa biết thôi.”
“Hả?”
“Thật sự… rất thú vị.”
Nhìn ánh mắt của thanh niên tóc đen hoàn toàn không giống như là đang nói dối, thậm chí còn có ý cười trong đó, bất mãn cùng buồn bã trong lòng nữ tu sĩ đột nhiên biến mất. Thiếu nữ đỏ mặt lắp bắp hỏi:
“Masamune tiên sinh, ý ngài là.. là gì?”
“Ta sẽ đồng ý Phu Nhân Aisha làm cố vấn cho ta, sẽ trả lương để Phu Nhân có thể làm theo ý mình. Nhưng ngược lại, ta muốn Phu Nhân đảm bảo phải dùng hết sức trong trận chiến cùng Dị Thần sắp tới.”
“Ngài nói thật ư?”
“Ta không hay nói đùa, cũng khinh thường nói dối, Phu Nhân.”
Trong lòng Phu Nhân Aisha như có một dòng nước ấm chảy qua - lần đầu tiên kể từ ngày bạn tốt của mình qua đời, nàng cảm nhận được sự tôn trọng một cách chân thành.
Các tổ chức ma thuật cũng đã từng phái người cố gắng tiếp xúc với tu nữ Ấn Độ, nhưng nàng cảm thấy bọn hắn không thể trao đổi được. Sự sợ hãi về Thí Thần Giả khiến tất cả các ma thuật sư hay kỵ sĩ đều run chân, tự động xuyên tạc câu nói của nàng.
Các [đồng loại]... Chỉ có vị thanh niên tóc đen này là đồng ý trao đổi cùng nàng, thậm chí bây giờ còn tạo điều kiện để nàng thực hiện ý muốn của mình.
“Cảm ơn ngài, Masamune tiên sinh, ngài là người tốt! Ta dù không biết chiến đấu, nhưng sẽ cố gắng hết sức có thể!!”
Ngăn lại xúc động trong lòng, tu nữ Ấn Độ chắp tay trước ngực, cúi đầu chân thành cảm tạ thanh niên tóc đen, không hề chú ý rằng hành động của mình khiến thanh niên tóc đen nhìn rất rõ khe vực hùng vĩ nào đó.
Thẻ người tốt x1
Tokoyogi Masamune thu hồi ánh mắt. Bây giờ hắn cũng đã có phần hiểu vì sao hàng này có thể sống đến 200 năm sau - Về mặt bản chất mà nói, nàng vẫn là một Thí Thần Giả hợp cách.
Áp đặt ý chí của bản thân lên trên người khác, thực hiện ý muốn của mình - Dù ý muốn đó là ác ý hay thiện ý, đây chính là Thí Thần Giả, là Ma Vương.
Phu Nhân Aisha biết hành động thiện ý với người dân của nàng có thể sẽ dẫn đến rắc rối thậm chí là tai nạn, nhưng tu nữ Ấn Độ này vẫn quyết tâm thực hiện theo ý mình. ×— QUẢNG CÁO —
Quá thú vị rồi. Có lẽ ta nên nói phát hiện này cho Luo Hao?
Masamune suy nghĩ một hồi, sau đó vẫn quyết định không làm như vậy. Luo Hao có thể sẽ tán đồng [cách suy nghĩ] của Phu Nhân Aisha, nhưng điều đó không có nghĩa là nữ giáo chủ sẽ chấp nhận một người có [lý tưởng] như vậy làm đồng loại của nàng, có thể sẽ càng có quyết tâm giết chết vị đồng loại này mới đúng.
Quả thật Thí Thần Giả không có tên nào là người bình thường, đều là một đám đầu óc có vấn đề.
Thanh niên thở dài, chấp nhận mình cũng là một trong những kẻ “đầu óc có vấn đề” kia.
Đột nhiên, tiếng gõ cửa vang lên.
“Masamune đại nhân, Seishuun Naoki xin được phép bái kiến!”
“Vào đi.”
Công Chúa Vu Nữ bước vào căn phòng, sững sờ nhìn Phu Nhân Aisha - nàng nhận ra vị Thí Thần Giả thứ tư trên thế giới này, dù sao trang phục cùng làn da của tu nữ Ấn Độ quá đặc biệt.
“Xin chào ngài, Phu Nhân Aisha! Thật xin lỗi, ta không biết ngài cùng Masamune đại nhân đang trò chuyện!”
“Không sao, Naoki. Ta cùng Phu Nhân đã thảo luận xong rồi, ngươi đến rất đúng lúc.”
Masamune trả lời thay cho tu nữ, sau đó hướng phía Seishuun Naoki vẫy tay.
Seishuun Naoki biết cái vẫy tay này của hắn có ý nghĩa thế nào, đỏ bừng mặt bước lại gần, sau đó ngồi xuống cạnh thanh niên tóc đen, để mặc cho cánh tay của hắn choàng qua eo mình.
Không thèm quan tâm rằng ở đây có “người ngoài”, Masamune kéo thiếu nữ sát vào ngực, thoải mái cảm nhận cơ thể mềm mại trong lòng. Đồng thời, hắn dụi má của mình vào gương mặt hơi hốt hoảng của thiếu nữ.
“Công Chúa Vu Nữ của ta, có vấn đề gì cần báo cáo?”
“Đại đại đại đại nhân! Phu Nhân Aisha đang nhìn! Việc này sẽ gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh của ngài trong mắt các vị Vương khác!”
“Không có gì không có gì, đã làm bao nhiêu chuyện mà bây giờ ngươi còn thẹn thùng vì cái này? Phu Nhân Aisha sẽ không quan tâm… Ừm, ngươi làm sao vậy phu nhân?”
Thanh niên tóc đen khó hiểu nhìn tu nữ Ấn Độ đang há hốc mồm nhìn hắn.
“... Masamune tiên sinh, ngài… ngài…”
“Thật xin lỗi, quên không giới thiệu. Đây là Seishuun Naoki, Công Chúa Vu Nữ kiêm tình nhân của ta.”
“Ta nghĩ là ta phải ra ngoài chuẩn bị, cảm phiền ngài!!!”
Phu Nhân Aisha chạy ra ngoài như một cơn gió, để lại Seishuun Naoki cùng Masamune trong phòng.
“Masamune đại nhân, ngài có ý với Phu Nhân Aisha, đúng không?”
“Không thể nói là có, cũng không thể nói là không có.”
Công Chúa Vu Nữ thở dài.
Đã ba ngày trôi qua.
Sau hôm đó, Masamune cùng Luo Hao cuối cùng cũng tạo một [hiệp ước tạm thời] với Hầu tước Voban cùng Phu Nhân Aisha, đồng ý sẽ phối hợp ở một mức độ nhất định trong trường hợp Dị Thần từ ngoài vũ trụ tấn công.
Masamune biết Hầu Tước Voban ước gì hắn cùng Luo Hao đi chết, nhưng việc đó có thể để xử lý sau. Ba ngày qua Hầu Tước cũng có nhiều cơ hội xác nhận lại kiến thức toán học cơ bản [hai lớn hơn một], không thể không tạm thời ngậm đắng nuốt cay.
Vì Pandora đã dùng “Thần Nhãn” để xác định địa điểm Dị Thần hàng lâm là ở Bắc Cực, Masamune cũng chế tạo cho mỗi vị Thí Thần Giả một kiện Binh Khí Thần Tạo dùng một lần - [hòn đá truyền tống].
Hắn cũng từng thử chế tạo vũ khí, nhưng tài liệu ma thuật ở thế giới này quá hiếm hoi, hiệu quả của [Binh Khí Thần Tạo] được chế tạo bằng tài liệu thông thường còn không bằng quyền năng của Thí Thần Giả.
Chỉ cần bóp nát hòn đá, phép thuật truyền tống sẽ đưa người sử dụng đến thẳng Bắc Cực. Như vậy, bốn vị Thí Thần Giả ở các nơi khác nhau trên thế giới đều có thể sẵn sàng tham gia chiến đấu bất kỳ lúc nào.
… Thực ra hắn cũng chỉ cần tạo một kiện [hòn đá truyền tống].
“Masamune tiên sinh, cảm ơn ngài đã cho ta tạm tá túc ở đây. Ta vô cùng biết ơn!”
… Chẳng lẽ đầu ta bị nước ngấm vào sao? Tại sao lại đồng ý nàng đến Nhật Bản?
“Masamune tiên sinh, tòa lâu đài này là của ngài sao? Ta không thấy ở đây có binh lính bảo vệ, là do danh tiếng của ngài khiến bọn hắn không dám xâm lấn đúng không?”
Nói thật, hắn không muốn có quá nhiều quan hệ với [máy chế tạo phiền phức] này. Nhưng sau khi nhận ra quyền năng của Phu Nhân Aisha là [Sống hay Chết], hắn đột nhiên nảy ra ý tưởng muốn để nàng hỗ trợ Luo Hao trong chiến đấu.
Dù sao quyền năng duy nhất của Luo Hao hiện nay là Kung Fu Cult Master, không trực tiếp giúp nàng tăng sức chiến đấu của cá nhân. Nữ giáo chủ chắc chắn hoàn toàn có khả năng đánh đơn với bất kỳ Dị Thần nào nhờ vào trình độ võ thuật kinh khủng, nhưng thiếu quyền năng chiến đấu cũng là một yếu tố rủi ro.
Lúc này, sự tồn tại của Phu Nhân Aisha lại trở nên rất có giá trị. Quyền năng [Sống hay Chết] của tu nữ Ấn Độ có thể làm bình máu đảm bảo các “binh sĩ” của Luo Hao có thể sống sót.
[Sống hay Chết] là quyền năng Aisha có được sau khi vô tình chinh phạt Nữ thần Mùa xuân và Mùa đông Persephone, có khả năng hồi phục thương thế và giải trừ nguyền rủa cực mạnh, cũng có khả năng phát ra ngọn gió đủ để đông cứng Dị Thần và Thí Thần Giả.
Đáng tiếc là không thể hồi phục thương thế của Thí Thần Giả - nồng độ ma lực khổng lồ trong cơ thể bọn hắn cũng dẫn đến việc các quyền năng hồi phục sẽ có hiệu quả rất thấp. Chỉ có Masamune nhờ quyền năng [Ma Thuật chi Vương] nên mới có thể có hiệu quả khoảng 50% khi sử dụng ma thuật.
Thanh niên tóc đen đột nhiên có một ý nghĩ hoang đường: Nếu như đây là game RPG, hắn là DPS, Luo Hao là Tank, Phu Nhân Aisha là CC/Support, còn Hầu Tước Voban… Là đạo tặc (Rogue)?
“Masamune tiên sinh, hay là ngài cho ta tạm thời làm việc tại đây? Ngày xưa ta cũng từng làm nữ bộc cho quý tộc Anh, ta rất biết làm việc nhà!”
“... Phu Nhân Aisha, ngươi đang nói đùa sao?”
Câu nói cuối cùng của tu nữ Ấn Độ rõ ràng có vấn đề trong đầu óc khiến Masamune ngạc nhiên.
Trò đùa này cũng hơi quá mức.
“Ngươi là Thí Thần Giả, Phu Nhân Aisha. Ngươi cần phải chú ý đến thân phận của mình, vì ngươi cũng đại diện cho [chúng ta].”
Thanh niên tóc đen nghiêm túc nói.
“Ô… thật xin lỗi…” Aisha thấy hắn có vẻ tức giận, buồn bã trả lời: “Ta chỉ là muốn kiếm một ít tiền đi giúp đỡ người dân ở đây, dù sao họ sống rất khổ.”
“Tại sao lại muốn giúp bọn hắn?”
“Đâu cần lý do tại sao… Ta chỉ cảm thấy muốn giúp thôi.”
×— QUẢNG CÁO —
“Phu Nhân biết rằng nếu ngươi đi giúp bọn hắn thì sẽ tạo ra càng nhiều rắc rối, đúng không?”
m Dương Hiệp Hội sẽ không thể nào bỏ mặc một vị tân sinh Thí Thần Giả chạy loạn ở khu dân nghèo đi “cứu tế” - giống như chính phủ hiện đại sẽ không để Osama Bin Laden đến Nhà Trắng để thuyết trình về hoà bình vậy.
“Ta sẽ yêu cầu bọn hắn không được ngăn cản ta giúp đỡ dân chúng!”
“Lúc này ngươi mới biết [yêu cầu bọn hắn]... Sao ngươi không yêu cầu bọn hắn đưa ngươi tiền để phát cho dân nghèo?”
“Vì như vậy là không đúng!”
Phu Nhân Aisha giống như cảm thấy logic của mình là có vấn đề nên ngập ngừng trả lời, nhưng sự kiên quyết trong ánh mắt khiến Masamune hiểu rằng nàng thực sự nghĩ như vậy.
“... Ha, Ha ha ha!”
Đột nhiên, thanh niên tóc đen bật cười. Tiếng cười của hắn khiến tu nữ bất mãn cùng tức giận, thậm chí còn có chút buồn bã.
Chẳng lẽ [đồng loại] duy nhất chịu nói chuyện cùng nàng cũng coi thường suy nghĩ của nàng sao?
“Phu Nhân Aisha… Ngươi thật sự rất thú vị. Có lẽ ngươi thực sự cũng đã có tự giác là một Thí Thần Giả, nhưng chính ngươi còn chưa biết thôi.”
“Hả?”
“Thật sự… rất thú vị.”
Nhìn ánh mắt của thanh niên tóc đen hoàn toàn không giống như là đang nói dối, thậm chí còn có ý cười trong đó, bất mãn cùng buồn bã trong lòng nữ tu sĩ đột nhiên biến mất. Thiếu nữ đỏ mặt lắp bắp hỏi:
“Masamune tiên sinh, ý ngài là.. là gì?”
“Ta sẽ đồng ý Phu Nhân Aisha làm cố vấn cho ta, sẽ trả lương để Phu Nhân có thể làm theo ý mình. Nhưng ngược lại, ta muốn Phu Nhân đảm bảo phải dùng hết sức trong trận chiến cùng Dị Thần sắp tới.”
“Ngài nói thật ư?”
“Ta không hay nói đùa, cũng khinh thường nói dối, Phu Nhân.”
Trong lòng Phu Nhân Aisha như có một dòng nước ấm chảy qua - lần đầu tiên kể từ ngày bạn tốt của mình qua đời, nàng cảm nhận được sự tôn trọng một cách chân thành.
Các tổ chức ma thuật cũng đã từng phái người cố gắng tiếp xúc với tu nữ Ấn Độ, nhưng nàng cảm thấy bọn hắn không thể trao đổi được. Sự sợ hãi về Thí Thần Giả khiến tất cả các ma thuật sư hay kỵ sĩ đều run chân, tự động xuyên tạc câu nói của nàng.
Các [đồng loại]... Chỉ có vị thanh niên tóc đen này là đồng ý trao đổi cùng nàng, thậm chí bây giờ còn tạo điều kiện để nàng thực hiện ý muốn của mình.
“Cảm ơn ngài, Masamune tiên sinh, ngài là người tốt! Ta dù không biết chiến đấu, nhưng sẽ cố gắng hết sức có thể!!”
Ngăn lại xúc động trong lòng, tu nữ Ấn Độ chắp tay trước ngực, cúi đầu chân thành cảm tạ thanh niên tóc đen, không hề chú ý rằng hành động của mình khiến thanh niên tóc đen nhìn rất rõ khe vực hùng vĩ nào đó.
Thẻ người tốt x1
Tokoyogi Masamune thu hồi ánh mắt. Bây giờ hắn cũng đã có phần hiểu vì sao hàng này có thể sống đến 200 năm sau - Về mặt bản chất mà nói, nàng vẫn là một Thí Thần Giả hợp cách.
Áp đặt ý chí của bản thân lên trên người khác, thực hiện ý muốn của mình - Dù ý muốn đó là ác ý hay thiện ý, đây chính là Thí Thần Giả, là Ma Vương.
Phu Nhân Aisha biết hành động thiện ý với người dân của nàng có thể sẽ dẫn đến rắc rối thậm chí là tai nạn, nhưng tu nữ Ấn Độ này vẫn quyết tâm thực hiện theo ý mình. ×— QUẢNG CÁO —
Quá thú vị rồi. Có lẽ ta nên nói phát hiện này cho Luo Hao?
Masamune suy nghĩ một hồi, sau đó vẫn quyết định không làm như vậy. Luo Hao có thể sẽ tán đồng [cách suy nghĩ] của Phu Nhân Aisha, nhưng điều đó không có nghĩa là nữ giáo chủ sẽ chấp nhận một người có [lý tưởng] như vậy làm đồng loại của nàng, có thể sẽ càng có quyết tâm giết chết vị đồng loại này mới đúng.
Quả thật Thí Thần Giả không có tên nào là người bình thường, đều là một đám đầu óc có vấn đề.
Thanh niên thở dài, chấp nhận mình cũng là một trong những kẻ “đầu óc có vấn đề” kia.
Đột nhiên, tiếng gõ cửa vang lên.
“Masamune đại nhân, Seishuun Naoki xin được phép bái kiến!”
“Vào đi.”
Công Chúa Vu Nữ bước vào căn phòng, sững sờ nhìn Phu Nhân Aisha - nàng nhận ra vị Thí Thần Giả thứ tư trên thế giới này, dù sao trang phục cùng làn da của tu nữ Ấn Độ quá đặc biệt.
“Xin chào ngài, Phu Nhân Aisha! Thật xin lỗi, ta không biết ngài cùng Masamune đại nhân đang trò chuyện!”
“Không sao, Naoki. Ta cùng Phu Nhân đã thảo luận xong rồi, ngươi đến rất đúng lúc.”
Masamune trả lời thay cho tu nữ, sau đó hướng phía Seishuun Naoki vẫy tay.
Seishuun Naoki biết cái vẫy tay này của hắn có ý nghĩa thế nào, đỏ bừng mặt bước lại gần, sau đó ngồi xuống cạnh thanh niên tóc đen, để mặc cho cánh tay của hắn choàng qua eo mình.
Không thèm quan tâm rằng ở đây có “người ngoài”, Masamune kéo thiếu nữ sát vào ngực, thoải mái cảm nhận cơ thể mềm mại trong lòng. Đồng thời, hắn dụi má của mình vào gương mặt hơi hốt hoảng của thiếu nữ.
“Công Chúa Vu Nữ của ta, có vấn đề gì cần báo cáo?”
“Đại đại đại đại nhân! Phu Nhân Aisha đang nhìn! Việc này sẽ gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh của ngài trong mắt các vị Vương khác!”
“Không có gì không có gì, đã làm bao nhiêu chuyện mà bây giờ ngươi còn thẹn thùng vì cái này? Phu Nhân Aisha sẽ không quan tâm… Ừm, ngươi làm sao vậy phu nhân?”
Thanh niên tóc đen khó hiểu nhìn tu nữ Ấn Độ đang há hốc mồm nhìn hắn.
“... Masamune tiên sinh, ngài… ngài…”
“Thật xin lỗi, quên không giới thiệu. Đây là Seishuun Naoki, Công Chúa Vu Nữ kiêm tình nhân của ta.”
“Ta nghĩ là ta phải ra ngoài chuẩn bị, cảm phiền ngài!!!”
Phu Nhân Aisha chạy ra ngoài như một cơn gió, để lại Seishuun Naoki cùng Masamune trong phòng.
“Masamune đại nhân, ngài có ý với Phu Nhân Aisha, đúng không?”
“Không thể nói là có, cũng không thể nói là không có.”
Công Chúa Vu Nữ thở dài.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương