Ta Trở Thành Tiểu Phản Phái Trong Chính Bộ Truyện Viết Dở Của Mình
Chương 22: Chân Lý Tu Hành Của Lý He He.
Lý He He thấy tên này dũng mãnh lao tới hắn không nhịn được mà bật cười châm biếm hắn, mà tên tiểu đệ cầm đao kia lúc này cũng nhận ra dược dị dạng của Lý He He, chỉ thấy lúc này Lý He He lại chỉ chỉ tay về phía sau tên kia có vẻ như muốn ra hiệu cho hắn cái gì đó.Mà tên này cũng đã cảm thấy có chút không thích hợp, nên ngay khi nhìn thấy động tác chỉ tay của Lý He He tên này lập tức theo phản xạ mà nhìn lại phía sau mà ngay khi đó ánh mắt của hắn cũng hơi co lại, khi tên đại ca đã nói yển trợ hắn nay đã chạy xa được một đoạn.Nhưng chưa để hắn kịp làm ra đối sách tiếp theo thì một khí tức lạnh lẽo và sắc bén đã kèo tới đi kèm là giọng nói của Lý He He:“Kiếp sau thì nhớ lấy chọn bạn mà chơi nhé!”‘soạt’Khi tên này kịp làm ra phản ứng và xoay đầu lại thì một lưỡi kém sắc bén đã sẹt ngang cổ hắn, ngay tức khắc tên này ôm lấy cổ mình khuôn mặt lập tức sự hãi tới vặn vẹo, đôi mắt hắn hiện rõ sự kinh hoàng trước tử vong cùng một chút oán hận, thế nhưng mặc kệ cho hắn có cố gắng kể giữ chặt cái cổ của mình thì vẫn chẳng có tác dụng là bao.‘phụt’Chỉ thấy máu tươi bắt đầu phún ra, đôi mắt tuyệt vọng kia của hắn cũng dần dần ảm đạm xuống, cơ thể đã lung lay sắp đổ nhưng khi cơ thể hắn gần ngã xuống lập tức một bàn tay lạnh lẽo đã chụp lấy khuôn mặt hắn sau đó là giọng nói lạnh lùng của Lý He He:“Cho ta sức mạnh của ngươi, ta sẽ giúp ngươi báo thù”Cũng chẳng để hắn kịp trả lời, Lý He He đã ngựa quen đường cũ lập tức hút lấy toàn bộ tu vi của tên này, biến hắn trở thành một các xác khô thế nhưng cũng không biết có phải vì câu nói kia của Lý He He hay không nhưng khi hắn hấp thu ti tinh hoa của tên này có tu vi luyện khí tầng năm cũng chỉ mất mười hơi thở giống như tên luyện khí tầng bốn kia mà thôi.Còn về tên đại ca kia, lúc này hắn đã chạy được một đoạn khá xa rồi thế nhưng do là tu sĩ thế nên các giác quan sau khi tu luyện cũng đã được cường hóa lên rất nhiều vì thế mà khi hắn quay lại nhìn thì ánh mắt lập tức co rụt lại, miệng thầm mắng:“Phế vật”Hắn cũng không ngờ tên tiểu đệ này của mình lại đi đời nhanh đến như thế khi mà mới chỉ qua gần hai mươi hơi thở tên kia đã bị chém chết và biến thành một cái xác khô rồi, thế nhưng hắn đâu có biết rằng chính vì sự gian trá của mình mới có thể dẫn tới cái chết nhanh chóng của tên tiểu đệ kia như vậy.Mà lúc này Lý He He ở xa xa kia cũng đã hướng mắt nhìn về phía tên lão đại đang chạy trối chết kia, chỉ thấy khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo cùng chào phúng:“Đòi chạy!!!”Dứt lười, Lý He He nhấc chân một cái linh lực trong người ầm ầm điều động lập tức tốc độ của hắn tăng lên một cách tróng mặt khiến khoảng cách giữa đôi bên lập tức bị thu ngắn lại.Năm trăm mét, bốn trăm mét, ba trăm mét, hai trăm mét….‘phập’Rất nhanh, tên lão đại kia cũng chịu chung số phận với hai tên tiểu đệ của hắn, cũng không phải là hắn lập tức bị Lý He He chém chết thế nhưng cũng chỉ chống được vài ba chiêu sau đó luống cuống mà bị Lý He He tiêu diệt, mà nguyên nhân chính dẫn tới cái chết của tên này chính là do bóng ma của Lý He He để lại cho hắn.Vì thế trong tư tưởng của tên lão đại này chỉ có bỏ chạy và bỏ chạy, ý chí chiến đấu gần như bằng không vì thế mà sau khi nhận phải lôi đình công kích của Lý He He tên này mới gục nhanh như vậy và khi thần chết sắp đưa hắn đi đôi mắt của hắn vẫn hiện rõ sự sợ hãi cùng không cam lòng nhưng trong đó không hề chứa một chút hối hận nào khi đã hãm hại tiểu đệ của mình.Có lẽ, việc có thể chèo lên vị trí lão đại và sinh tồn trong thế giới nhược nhục cường thực này hắn đã hại không biết bao nhiêu người rồi nên trong mắt hắn việc dùng người khác chết thay cho mình cũng đã thành quen.Nhưng chỉ có điều làm Lý He He hơi kinh ngạc chính là việc hắn phải sử gần gần hai mươi hơi thở mới có thể hấp thụ hoàn toàn được linh lực bên trong người tên lão đại này và biến hắn trở thành một cái xác khô:“Aizz chỉ được cái tham sống sợ chết a nhưng mà giống ta haha”Lý He He nhìn về phía cái xác khô kia nhưng không hề có chút khinh bỉ nào mà thậm chí còn có một chút tán thưởng, vì hắn chính là kẻ tham sống sợ chết nhất ở cái thế giới này, hắn khao khát cuộc sống không gò bó thích làm gì thì làm như ở đây, chỉ cần có thực lực mọi thứ đều có thể thực hiện.Vì thế để có thực lực, Lý He He hắn không hề ngần ngại mà cũng sẽ sử dụng mọi thử đoạn bỉ ổi như giết người, đồ thành, hãm hiếp, gì cũng được chỉ cần hắn mạnh, mạnh tới một mức nào đó sẽ khiến mọi việc hắn làm đều là trân lý, nhưng đối thủ, thế lực bị hắn tiêu diệt sẽ đều trở thành những kẻ đại gian đại ác trong mắt thế nhân mà thôi vì đạo lý ở đây chính là cường giả luôn đúng và kẻ viết nên lịch sử là kẻ tồn tại sau cùng.Mà lúc này, ở một phương hướng khác chiến đấu giữa Bá Thiên và Kim lão cũng lại biến tới một giai đoạn khác, cả hai chiến đấu cực kì khóc liệt không bên nào chịu nhường bên nào khi Kim lão lợi dụng ưu thế tốc độ, và linh lực dồi dào trong cơ thể của mình cùng ưu thế trên mặt tu vi còn ở phía đối diện.Bá Thiên trong tay có đồ long đao, sức mạnh nhục thân vô cùng khủng bố lại kết hợp thêm việc thường xuyên rèn luyện chém giết với dã thú trong rừng khiến một kẻ tu vi dưới tầm của Kim lão nhưng vẫn có thể công thủ toàn diện trước một đối thủ mạnh mẽ như Kim lão.‘cheng cheng cheng’Nhưng âm thanh binh khí va chạm liên tục vang lên trong khu rừng, ở nơi bọn họ chiến đấu không biết đã có bao nhiêu gốc đại thụ bị chặt bỏ, những hòn đá tảng bị đánh cho vỡ vụ, trong không gian cũng là những đóa hoa lửa do hai thanh kim loại va chạm không ngừng hiện ra.“Ầm”Chỉ thấy lúc này, cả hai bên đều tung ra một chiêu cực mạnh lập tức cả Bá Thiên và Kim lão đều bị đẩy lùi ra phía sau, nhưng Kim lão chỉ lui hơn mười bước mà thôi còn Bá Thiên thì trực tiếp là trượt dài trên mặt đất một đoạn, hiển nhiên đứng trước một tu sĩ trúc cơ hậu kì Bá Thiên dù lợi hại nhưng vẫn là rất khó chiếm được ưu thế.Thế nhưng ở bên kia, Kim lão dù có chiếm được ưu thế nhưng lão lại chẳng hề vui nổi vì lão biết mình vẫn chưa thể làm gì được đối phương cả khi mà cả hai đã chiến đấu lâu như vậy nhưng linh lực trong người đối phương không hề có chút suy giảm nào cả, thậm trí có thể dùng từ càng chiến càng hăng cho kẻ này vì từ đầu lão có chiếm được chút ưu thế, nhưng càng về sau chiến đấu càng trở nên cân bằng rồi.Còn về phần Bá Thiên, sau khi bị đẩy lùi khóe miệng hắn trào máu trên người cũng là chằng chịt những vết thương lớn nhỏ nhưng cũng không quá nghiêm trọng mà đây không phải là điều quan trọng mà lúc này trên khuôn mặt của Bá Thiên rõ ràng là đang hiện lên sự hưng phân, sự hưng phấn khi được buông tay mà chiến không cần cố kị điều gì cả.Mà chiến ý trong mắt của Bá Thiên phát ra cũng phải khiến cho Kim lão trong lòng hơi run lên lập tức cho Bá Thiên một cái danh hiệu ‘kẻ điên’, chỉ thấy lúc này Bá Thiên chủ động mở lời, cũng là lần đầu điên hắn mở miệng trong cuộc đối đầu của hai người:“Lão già, ngươi rất mạnh đấy nhưng thời gian của ta không có nhiều, chúng ta nhất chiêu phân thắng bại đi!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương