Ta Trở Thành Tiểu Phản Phái Trong Chính Bộ Truyện Viết Dở Của Mình

Chương 4: Tìm Kiếm



Kim lão vừa ra ngoài không lâu, Lý He He một thân một ngựa trực tiếp tiến về vị trí khu rừng của He He trấn, ban đầu chưa quen nên Lý He He cưỡi ngựa có vẻ khá chật vật, thế nhưng cũng chỉ trong chốc lát hắn đã không chế được cục diện, cứ thế một đường phi nước đại hướng tới địa điểm kia.

Tuấn mã ở Vĩnh Thế đại lục do hấp thu linh khí thế nên vô cũng mạnh mẽ nên cũng chỉ mất khoảng hơn 2 giờ di chuyển thì Lý He He cũng đã đi tới bìa rừng, mà trên đường đi hắn cũng chỉ biết cảm thán không thôi.

“Qủa thực là cảnh quan không có ô nghiễm a, mọi thực quả thực rất tuyệt vời”

Thu hồi tiểu tâm tư, Lý He He nhìn thẳng vào phía khu rừng trước mắt mình chỉ thấy chiếc nhẫn trên tay hắn lóe lên, một tấm bản đồ đã hiện ra trước mắt hắn đây chính là tấm bản đồ của khu rừng sau He He trấn.

Khu rừng này cũng không lớn, yêu thú cũng không quá lợi hại cũng chỉ đạt cực hạn ở cảnh giới cấp 2 tương đương tu sĩ trúc cơ mà thôi thế nên chỉ cần cẩn trọng Lý He He hắn vẫn có thể sử dụng khoái mã thoát thân.

Nhìn vào điểm đánh dấu trên bản đồ Lý He He nhếch miệng:

“Cơ duyên đầu tiên, lão tử đến a”

‘Hí’

Quất một roi vào mông con tuấn mã rõ đau, nó hí dài một tiếng sau đó một đường lao nhanh vào bên trong khu rừng.

Lại mất thêm vài giờ di chuyển, tốc độ khoái mã cũng chậm lại Lý He He cũng bắt đầu đề cao cảnh giác, hắn không thể kinh thường được vì dù là yêu thú cấp 1 cũng vô cùng khó đối phó khi cơ thể hắn chỉ tương đương một con ma bệnh vốn dĩ đối phó tu sĩ cùng cấp đã khó khăn thế nên khi đối phó với yêu thú có tố chất cơ thể tốt và kinh nghiệm thực chiến phong phú lại trở nên khó khăn hơn nhiều.

Trên tay hắn cũng đã nắm vững trường kiếm, đây cũng chính là vũ khí lợi hại nhất trấn He He đạt tới phàm cấp trung giai cực kì sắc bén.

“Theo đúng kịch bản thì có lẽ người đó còn cách nơi đây không xa a”

Quả nhiên, khi vừa dứt lời một mùi máu chui vào mũi của Lý He He khiến khóe miệng hắn hơi nhếch chỉ thấy tên này làm ra một bộ lấm la lấm lép, hắn xuống ngựa, buộc lại con ngựa vào một gốc cây tử tế sau đó mới từ từ tiếp cận vị trí phát ra mùi máu tanh kia.

Lại mất năm phút trường bò đúng theo tiêu chuẩn học ở trong khu rèn luyện quân sự của hắn, Lý He He cũng đã tiếp cận vị trí kia, hắn bình tĩnh nhô đầu ra ánh mắt lập tức bị thu hút với hình ảnh trước mặt.

‘Gào gào gào’

Âm thanh khiến con người ta phải cảm thấy lạnh lẽo cõi lòng vang lên, chỉ thấy trước mắt Lý He He xuất hiện một đàn sói đang bao vây lấy một lão giả.

Lão giả khoác một bộ trường bào màu trắng, thân thể có chút gầy sắc mặt thì trắng bệch tiều tụy, hơn nữa bộ trường bào trắng kia nay đã bị nhuộm đầy máu không biết là máu sói hay máu người, vì ở gần đó cũng có vài thi thể sói.

‘Gào’

Chỉ thấy một con sói đã không nhịn được mà lao tới, tộc độ nó cực nhanh lại kết hợp cùng bộ răng sắc ngọn kia quả thực khiến người ta tê cả gia đầu, thế nhưng lão giả kia cũng không phải tay mơ, chỉ thấy hắn xuất ra một kiếm.

Kiếm này không hề ẩn chứa linh lực, chỉ thuần túy là kiếm thế nhưng lại ảo diệu và sắc bén vô cùng chẳng những thế tốc độ lại cực nhanh.

‘Phốc’

Một kiếm xuyên tâm, con sói kia lập tức rên ư ử vài tiếng sau đó gục luôn tại chỗ.

Lý He He thấy cảnh này cũng chỉ biết nuốt nước bọt một cái ực thầm than:

“Qủa thực là đại nhân vật có khác a, cạn kiệt linh lực nhưng vẫn lợi hại như vậy”

Thế nhưng dù sao đây cũng chỉ là một lão đầu đã trọng thương mà thôi, dù có lợi hại nữa cũng khó lòng chống lại đám sói kia, quả nhiên chỉ thấy có thêm vài con sói nữa tập kích.

‘Phập phập phập’

Lại là 3 kiếm được tung ra, thế nhưng lần này cũng chỉ chặn được hai con sói mà thôi, một con khác lập tức chớp lấy thời cơ lao tới chỉ thấy lão giả gầm lên một tiếng:

“Súc sinh”

Cánh tay còn lại lập túc tung ra một đòn ngăn cản đợt tấn công của con dã thú:

“Phập”

Máu tươi tung tóe, con dã thú lập tức bị đánh ra xa vài mét co giật vài cái sau đó cũng tuyệt khí bỏ mình.

“Qủa thực là tu sĩ cấp cao có khác tố chất thân thể quả thực không thể nào coi thường được, đừng nhìn lão giả kia có vẻ già lọ khọ nhưng thể trạng con tốt hơn thể trạng con ma bệnh như ta a”

Lý He He than thở sau đó cũng từ từ rút lui, còn việc cứu ư? Không thể nào.

Lão đầu kia còn sống được một lúc nữa và giờ ra tay khéo còn bồi cả mạng mình vào đó cũng không đem lại hiệu quả tối đa giờ việc Lý He He hắn phải làm quan trọng hơn là tìm kiếm một thứ khác.

Ban đầu hắn cũng chưa định tới thẳng chỗ này vì biết lão đầu tử kia chắc chắn không thể chết được, nếu hắn chết ai sẽ ban cơ duyên cho nhân vật chính a, thế nhưng Lý He He vẫn là cẩn thận phòng ngừa vạn nhất, vì hắn xuyên qua thế giới này vốn đã là biến cố rồi nhỡ lại có thêm vài biến cố nữa thì hỏng việc.

Còn giờ khi thấy lão đầu này còn khỏe chán, vẫn phải chém được vài ba chục con dã thú nữa hehe thế nên hắn tạm thời rời đi tìm kiếm một mục tiêu khác.

Nhẹ nhàng dắt ngựa ra một khoảng, sau đó Lý He He trực tiếp rời đi phóng theo một hướng hoàn toàn khác miệng lẩm nhầm:

“Lão đầu nhớ cầm cự a”

Tuấn mã lại chạy băng băng trong rừng mất thêm khoảng gần một giờ đồng hồ nữa Lý He He cũng thả chậm bước tiến, vì giờ trước mắt hắn lại xuất hiện một cái hang động.

“Mẹ nó! Sao trước lão tử lại cho tên này chết ở cái hang này a, lại còn tạo hình tối như vậy nữa a”

Nuột một ngụm nước bọt khô khốc, Lý He He tự động viên chính mình:

“Đừng sợ a, trong đó không có gì đâu chỉ có vài bộ xương khô thôi a”

Sau khi làm công tác tinh thần xong Lý He He cũng rút ra thanh kiếm trực tiếp chém mở của hang, dọn dẹp đường lối sau đó cẩn thận tiến vào.

Càng vào trong khí tức ẩm mốc cùng âm u lại càng khiến người ta trở nên khó chịu, Lý He He tinh thần tập chung tới cực điểm hắn hết ngó đông lại nhìn tây, chỉ sợ có một ma nữ nào đi ra hút khô hắn.

‘Rắc rắc’

Âm thanh sương vỡ vụn vang lên khiến Lý He He giật nảy cả mình buộc miệng kinh hô nhẹ một tiếng:

“Mẹ nó”

Chiếu cây đuốc xuống phía bên dưới, Lý He He sắc mặt trắng bệch khi phát hiện mình vừa đạp vào chính là một cái đầu lâu.

Thế nhưng cũng rất nhanh hắn cũng trở lại bình tĩnh sau đó là kích động rồi nợ nụ cười đáng khinh bỉ:

“Ha ha ha”

“Nguyên anh lão đại cũng chỉ có thể bị ta dẫm lên mà thôi haha”

Tự sướng mất một lúc, Lý He He mới bắt đầu đào móc xung quanh.

Đúng thế đây chính là thứ mà hắn đang tìm, nói chính xác là di vật của bộ thi cốt này là thứ hắn đang tìm vì đây chính là bộ xương cốt của một lão quái nguyên anh viên mãn.

Hắn còn nhớ rõ khi tạo ra nhân vật này hắn đã viết:

“Hấp Huyết lão quái, chuyên đi hút máu tu sĩ để tăng tiến tu vi sau này bị đại năng hóa thần chu sát nhưng may có thủ đoạn giữ lại tàn hồn khiến hắn từ từ hấp thụ máu huyết sau đó khôi phục lại thực lực, thế nhưng khi mới chỉ đạt tới nguyên anh hậu kì, lại gặp phải đối thủ chính là lão giả khi nãy.

Cả hai đại chiến liên miên khiến cho đôi bên đều lưỡng bại câu thương, tàn hồn kia thì bỏ chốn để lại sào huyệt này, còn lão giả kia thì trọng thương đang vẫn phải cố chống đỡ đám dã thú kia.

Miệt mài đào sới mất một lúc, Lý He He cũng nở nụ cười:

“Đây rồi!”

Chỉ thấy trước mắt hắn xuất hiện một cái ngọc giản bị bùn đất bao phủ bên trên có ghi bốn chữ:

“Hấp Huyết Đại Pháp”
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...