Tai Trái
Chương 1.9
[1.9]Một ngày hoàng hôn, mẹ của Hứa Dặc, dì tôi, còn có mẹ tôi, đều bị gọi vào văn phòng của hiệu trưởng.Sau khi ra về, mẹ chỉ nói với tôi một câu: “Lý Nhị, con làm mẹ quá thất vọng.”Mẹ nắm lấy quần áo của tôi, nói: “Con nói xem, tại sao thành ra như vậy? Lại còn đi lôi kéo với một đứa con trai, thực chẳng ra làm sao!”“Dì đừng mắng em ấy nữa.” Vưu Tha giải vây cho tôi.Mẹ lập tức thay đổi giọng nói: “Dì có muốn mắng nó đâu, con cũng thật là, đánh nhau thì có gì tốt, sắp thi vào đại học rồi đấy, nếu mà bị kỷ luật, dì xem con phải làm sao!”Tôi vừa ngẩng đầu lên, liền thấy Ba Lạp, Ba Lạp hôm nay không có trang điểm, cô ấy mặc một bộ quần áo đơn giản, đang đứng phía trước, dùng một loại ánh mắt khó hiểu nhìn tôi.Đám người chúng tôi đi qua cô ấy, không dám cùng cô ấy chào hỏi, ngay chính lúc đang hận bản thân quá yếu đuối, thì Ba Lạp lại lên tiếng gọi tôi, cô ấy không có gọi tôi là Tiểu Nhĩ Đóa, mà nói: “Lý Nhị, cậu đợi một chút.”Đám người chúng tôi đi qua cô ấy, không dám cùng cô ấy chào hỏi, ngay chính lúc đang hận bản thân quá yếu đuối, thì Ba Lạp lại lên tiếng gọi tôi, cô ấy không có gọi tôi là Tiểu Nhĩ Đóa, mà nói: “Lý Nhị, cậu đợi một chút.”Nhiều người liền dừng lại, cảnh giác nhìn cô ấy.“Mình đã biết hết rồi.” Ba Lạp nói, “Mình đến thay cậu làm chứng, chứng minh việc này không có liên quan đến cậu! Có việc gì, đều đổ hết ình đi.”“Cô cút đi cho tôi!” Vưu Tha hung tợn nói.“Tôi sẽ đi.” Ba Lạp lạnh lùng nói, “Chỉ cần Lý Nhị không có việc gì.”“Em ấy không có việc gì, cô tránh xa em ấy một chút, em ấy sẽ chẳng có việc gì!”“Vưu Tha!” Tôi lớn tiếng kêu lên, “Không cho anh nói Ba Lạp như vậy!”“Tại sao?” Vưu Tha hỏi, “Chẳng lẽ cô ta hại em còn chưa đủ thê thảm?”“Tại sao?” Vưu Tha hỏi, “Chẳng lẽ cô ta hại em còn chưa đủ thê thảm?”“Bởi vì Ba Lạp là bạn của em!” Tôi nói, “Cậu ấy là bạn tốt của em, em không cho phép anh nói cậu ấy như vậy! Tuyệt đối không cho phép!”Vưu Tha tức giận lùi về sau vài bước, mẹ và dì đều há hốc miệng kinh ngạc. Thế giới im lặng, tôi lại chẳng còn nghe được gì, chỉ nhìn Ba Lạp, nhìn đến nụ cười tươi rói trên gương mặt của cô ấy. Gương mặt cô ấy tỏa sáng như một loại ánh sáng lóa mắt. Cô ấy nhìn tôi, trong ánh mắt dường như cũng tỏa sáng.Sau đó, tôi nghe được cô ấy nhẹ giọng nói: “Tiểu Nhĩ Đóa, mình thật sự không nhìn lầm cậu.”« Xem Chương Cũ Hơn Chương 8 [END] Chương 7.6 Chương 7.5 Chương 7.4 Chương 7.3 Chương 7.2 Chương 7.1 Chương 6.9 Chương 6.8 Chương 6.7 Chương 6.6 Chương 6.5 Chương 6.4 Chương 6.3 Chương 6.2 Chương 6.1 Chương 5.9 Chương 5.8 Chương 5.7 Chương 5.6 Chương 5.5 Chương 5.4 Chương 5.3 Chương 5.2 Chương 5.1 Chương 4.14 Chương 4.13 Chương 4.12 Chương 4.11 Chương 4.10 Chương 4.9 Chương 4.8 Chương 4.7 Chương 4.6 Chương 4.5 Chương 4.4 Chương 4.3 Chương 4.2 Chương 4.1 Chương 3.10 Chương 3.9 Chương 3.8 Chương 3.7 Chương 3.6 Chương 3.5 Chương 3.4 Chương 3.3 Chương 3.2 Chương 3.1 Chương 2.14 Chương 2.13 Chương 2.12 Chương 2.11 Chương 2.10 Chương 2.9 Chương 2.8 Chương 2.7 Chương 2.6 Chương 2.5 Chương 2.4 Chương 2.3 Chương 2.2 Chương 2.1 Chương 1.10 Chương 1.9 Chương 1.8 Chương 1.7 Chương 1.6 Chương 1.5 Chương 1.4 Chương 1.3 Chương 1.2 Chương 1.1Xem Chương Mới Hơn »
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương