Tạm Biệt, Cô Nàng Lạnh Lùng
Chương 18: Tôi không cần sự giúp đỡ của cô
~ Kin vừa thức dậy ~ Thấy mình đg ở trong 1 căn phòng lạ ~ Căn phòng không hề nhỏ tí nào ~ Nhưng thực sự căn phòng chỉ đơn giản có 1 chiếc giường to và 1 chiếc tủ gỗ trống trơn ~ Điều đáng ngạc nhiên là căn phòng này có rất nhiều đèn ~ Trên tường, phía đầu giường có 1 chiếc đèn, không chỉ vậy bên cạnh giường cũng có 1 đèn nhỏ, trên trần nhà là 1 chiếc đèn chùm lớn ~~ Kin nheo mắt lại ~ 1 người con gái mở cửa bước vào ~- Ai thế ? Mà tôi đang ở đâu ? - Kin - Nhà tôi !~ Kin vẫn chưa nhận ra ai đg nói chuyện với mình vì quá nhiều đèn làm anh chói mắt tới mấy phút liền ~ - Lala hả ? - Kin- Trần Hân Hân - Vẫn là cái giọng lạnh như băng Bắc cực đã lôi Kin về tới hiện thực - Ồ ! Vậy ra là cô. Hả ? LÀ CÔ Ư ? - Kin- Tiếc thật, tôi không phải là cô hotgirl xinh đẹp mà anh đang chờ đợi - Rick- Sao tôi lại ở đây ? - Kin- Ai biểu anh ngất trước cửa nhà người ta làm chi. Ha ? - Rick- Khỏi phiền cô. Tôi về ! - Kin~ Kin tính lết thân ra khỏi người nhưng vết thương trên người anh lại nhói đau ~- Ai biểu oánh nhau cho đã làm chi ... Haiz - Rick- Tôi biết rồi. Không biểu cô phải chọc - Kin- Thôi cởi áo ra - Rick- Cô tính làm j với tôi hả ? Tôi đường đường là 1 hotboy đấy , người xấu như cô tôi chả ham đâu - Kin - Thay băng. Anh đg nghĩ đen tối cái j vậy - Rick~ Kin đành ngồi yên cho Rick thay băng ~ Nhưng để thay được băng Rick phải tiến sát lại gần ~ Lúc này đập vào mắt Kin là một đôi mắt màu xanh ngọc. Tuy đẹp nhưng lại ánh nên nỗi đau thương vô bờ ~ Lúc này, chả hiểu sao Kin muốn là người bảo vệ cho cô gái này, xoa dịu đi nỗi đau của cô ~ Uỳnh ! Tiếng cửa đập mạnh vào tường ( Cửa và tường : Ít gì hai ta cũng chết cùng nhau / Tường : Không có mày chết thôi !/ Em cửa đã ra đi )
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương