Tam Thái Tử
Chương 933: Hỗn độn chi độc
Sa Thông Thiên luôn liếc trộm phản ứng của Lý Lân, trong lòng mắng chửi Lý Lân không biết tiến lui. Nhưng gã không làm cũng không được, gã biết rõ giao Triệu trưởng lão cho Lý Lân thì chắc chắn bị giết, hiện giờ tuy chật vật một chút, nhưng dù sao cũng có thể giữ được mạng sống.Trên mặt Lý Lân lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nói: - Sa tộc trưởng xin dừng tay, cứ đánh tiếp như thế sẽ chết người đó, Triệu trưởng lão dù sao cũng là cường giả Đế cấp, trụ cột vững chắc, lưu lại tai họa ngầm gì đó thì không tốt rồi.Sa Thông Thiên thở phào một hơi, rõ ràng một cửa này đã qua được rồi. Liền khoát tay với Sa Lâm, Sa Lâm vội đi tới đỡ Triệu trưởng lão nhanh chóng rời đi.Sa Thông Thiên nhìn như cứ đánh đấm thông thường, nhưng trên thực tế lại dùng đến lực lượng cấp Chí Tôn, nếu không Triệu trưởng lão dù sao cũng là cường giả Đế cấp, Đế cấp bất diệt thần được sử dụng thì gã cũng khó là đánh bị thương được.- Thiết yến, khoản đãi Tư Kha Đạt thiếu tộc trưởng!Sa Thông Thiên thở phào một hơi, theo mệnh lệnh của gã, các loại mỹ thực quý hiếm, rượu ngon liên tiếp được đưa lên, điều này đủ để thể hiện Sa Thông Thiên coi trọng Lý Lân đến mức nào.- Tư Kha Đạt thiếu tộc trưởng, Tây Sa tộc chúng ta ở nơi biên thùy, không có cái gì tốt để chiêu đãi, xin thiếu tộc trưởng chấp nhận. Tây Sa tộc không giàu có như gia tộc La Căn, có lẽ những nỗ lực này của gã trước mặt Lý Lân thì chỉ là trò cười. Ai mà biết được nếu là Tư Kha Đạt thực sự ở đây, chắc chắn sẽ bị số lượng mỹ thực kinh người này dọa ngất. Dù sao trước kia Tư Kha Đạt không hề được coi trọng, tự nhiên cũng không có cái gì tốt, nếu không cũng không gắn liền với Tát Ma thành một khối, đến đâu làm loạn đến đấy, thành hình tượng một thiếu gia chơi bời điển hình.Lý Lân bình tĩnh, ngược lại lại yên tâm hưởng dụng. Nhưng không hề thả lỏng với Tây Sa tộc, luôn giữ một chút cảnh giác.Lúc này Sa Lâm mang một cái bình trong suốt tới, cung kính rót đầy cho Sa Thông Thiên và Lý Lân.Sa Thông Thiên nâng chén, Lý Lân tự nhiên giữ thể diện cho hắn. Song phương chạm cốc rồi một hơi uống hết.- Tư Kha Đạt thiếu tộc trưởng, gia tộc La Căn có quan hệ sâu xa với Tây Sa tộc chúng ta, có lẽ trong cơ thể ngài còn chảy huyết mạch của Tây Sa tộc, vì tộc ta cũng có không ít cô gái được gả vào gia tộc La Căn. Sa Thông Thiên mỉm cười nói.Lý Lân gật đầu, nghĩ đến giữa những siêu cấp gia tộc ở thế giới này cũng thích liên kết với nhau. Chỉ cần nơi nào có người thì không thể tránh được âm mưu và tranh đấu.Bịch một tiếng, Lý Lân đang uống rượu đột nhiên nằm gục xuống bàn.Sa Thông Thiên bị dọa giật mình, hơi buồn cười nói: - Thiếu tộc trưởng tửu lượng kém quá!- Không phải hắn tửu lượng kém. Mà là ta đã bỏ đồ trong đó. Một tiếng cười lạnh vang lên. Một thân ảnh cao to đi vào, nhìn kỹ thì hắn ăn mặc giống như Quỷ Vương U Minh lúc trước chết trong tay Lý Lân, điểm khác biệt duy nhất là màu của bộ giáp mà thôi.Sa Thông Thiên biến sắc, một chút men say linh tửu bị khiếp sợ quét tan.- Ngươi muốn làm gì? Sa Thông Thiên sắc mặt khó coi, hiển nhiên gã sớm đã biết đến người vừa nói.- Sa Thông Thiên, đã quyết định kết minh với U Minh tộc ta, vậy không thể ăn hai mang được. Nếu ngươi đã không thể quyết định, vậy ta sẽ quyết định hộ ngươi. Thân ảnh hùng tráng cười lạnh.Ly rượu trong tay Sa Thông Thiên rơi trên mặt bàn, tức giận hét lên: - Xích Luyện Quỷ Vương, ngươi quá đáng rồi.Nam tử trung niên được gọi là Xích Luyện Quỷ Vương cười lạnh nói: - Quá đáng? Nếu ta không quá đáng, ngươi sẽ hoàn toàn trở thành chó săn của gia tộc La Căn. Hừ. Tình thế hiện giờ rõ ràng như thế, tộc ta có cường giả cấp Chúa Tể tọa trấn, huy hoàng chỉ là vấn đề thời gian, tam đại gia tộc khác đều mất đi cấp Chúa Tể tọa trấn. Một khi gạt bỏ bọn chúng đi, chính là lúc Tây Sa tộc các ngươi phát triển.- Hừ! Nói thì nhẹ nhàng, Chúa tể U Minh gây thù chuốc oán nhiều lắm, một khi ba vị Chúa Tể quay lại, chính là lúc U Minh tộc mất đi những ngày tháng tốt đẹp. Đoạn thời gian này giáo đình Quang Minh không ngừng tuyên truyền trong tối ngoài sáng, vỗ về dân chúng và tín đồ yên tâm chờ đợi ba vị Chúa Tể quay về.Sa Thông Thiên sắc mặt âm trầm, gã luôn không thực sự hạ quyết tâm hợp tác với U Minh tộc. Dù sao hiện giờ Chúa tể U Minh còn chưa hành động, khu vực trung tây bộ rộng lớn vẫn nằm trong khống chế của giáo đình Quang Minh, một khi để lộ ra, Tây Sa tộc sẽ phải đối diện với sự thảo phạt của gia tộc La Căn và giáo đình Quang Minh. Cho dù bọn họ là thế lực cường đại của khu vực phía tây cũng khó mà chống lại.- Ngươi đã làm gì hắn? Theo Sa Thông Thiên được biết, độc dược có thể khiến cường giả cấp Chí Tôn mê man không hề nhiều, nếu là độc dược phổ thông, có lẽ còn có cơ hội cứu vãn.Xích Luyện Quỷ Vương cười lạnh nói: - Đừng ôm cách nghĩ hão huyền nữa, ta đã hạ Hỗn Độn kịch độc với hắn, trừ phi là cường giả cấp Chí Tôn đỉnh phong, nếu không người khác tiếp xúc tất sẽ chết.- Cái gì? Sắc mặt Sa Thông Thiên biến đổi, vẻ khẩn trương biến thành xám xịt.- Khặc khặc, Sa tộc trưởng, ngươi hiện giờ không còn đường lui nữa rồi, chỉ có hợp tác với chúng ta, ngươi và gia tộc ngươi mới có một đường sinh cơ. Xích Luyện Quỷ Vương cười quái dị, hiển nhiên cực kỳ đắc ý với thủ đoạn nắm giữ Sa Thông Thiên của bản thân.Phụt một tiếng, máu tươi đột nhiên che mờ ánh mắt của Xích Luyện Quỷ Vương, đồng thời lực lượng cắn nuốt điên cuồng xé rách thần hồn của gã.Ầm một tiếng, một luồng U Minh chi lực bạo phát từ mi tâm, một thân ảnh to lớn đi ra từ U Minh chi lực nơi mi tâm Xích Luyện Quỷ Vương.- Quyền trượng Quang Minh, không ngờ thứ này lại chưa bị phá hủy. Người đến thân ảnh mơ hồ, nhưng lại có khí thế vô địch thiên hạ.- U Minh... Chúa tể U Minh! Sa Thông Thiên sợ đến phủ phục trên mặt đất. Hiển nhiên đối với cường giả cấp Chúa Tể, gã sợ hãi từ tận đáy lòng. Đây đương nhiên không phải chân thân của Chúa tể U Minh, mà là một hình chiếu thôi, bản thân khí thế to lớn, cũng có sức chiến đấu nhất định, chẳng qua là không phải chủ động bước ra, mà bị thần thánh quyền trượng mạnh mẽ phá tan cấm chế, vì thế uy năng phát huy không còn bao nhiêu, nếu không với tính cách của Chúa tể U Minh, căn bản không phí lời vô ích, mà trực tiếp diệt sát Lý Lân rồi.- A... Ta muốn giết ngươi! Tiếng rít gào từ phía sau hình chiếu của Chúa tể U Minh phát ra, đó là thần hồn của Xích Luyện Quỷ Vương đã tránh được một kiếp. Hiển nhiên hình chiếu kia là con bài bảo mệnh của gã.- Đi chết đi! Lý Lân xông tới, giơ thần thánh quyền trượng đánh về phía đầu Chúa tể U Minh.Sắc mặt Sa Thông Thiên đại biến, đây là cường giả cấp Chúa Tể, lại có người dám đánh tới hắn.Phân thân Chúa tể U Minh giơ một ngón tay, nhẹ nhàng búng ra, pháp tắc thiên địa chịu mệnh lệnh của hắn, hóa thành xiềng xích quấn lấy thần thánh quyền trượng. Trong tiếng nổ vang, Lý Lân bay ngược lại, nhưng phân thân Chúa tể U Minh cũng nhạt đi mấy phần, hiển nhiên đã đến cực hạn, khó làm gì nữa.- Đi thôi! Chúa tể U Minh tiếc hận mở miệng, ầm một tiếng, hư không phá ra một thông đạo, hình chiếu của Chúa tể U Minh cuốn theo thần hồn của Xích Luyện Quỷ Vương cuốn vào trong đó không thấy.- Đáng tiếc, để hắn đi rồi! Lý Lân thần sắc có phần buồn phiền. Đó là Chúa tể U Minh, nếu bản thân có thể diệt được phân thân của hắn, vậy Xích Luyện Quỷ Vương cấp Chí Tôn kia cũng chạy không thoát.- La Căn- Tư Kha Đạt thiếu tộc trưởng? Môi Sa Thông Thiên máy động, quả thực không biết nên nói gì. Biến hóa này quá đột ngột khiến gã không kịp phản ứng. Gã rất tò mò Lý Lân vì sao uống Hỗn Độn Chi Độc mà không hề hấn gì?- Sa tộc trưởng, hiện giờ Quỷ Vương U Minh đã bị ta đánh chạy rồi, ngươi còn chuẩn bị đầu nhập bọn họ không? Lý Lân lạnh giọng nói.Sa Thông Thiên toát mồ hôi lạnh, rất sợ hãi nói: - Thiếu tộc trưởng bớt giận, chúng ta không hề câu kết với Quỷ Vương U Minh, bọn họ tự tìm tới, cho dù thiếu gia không tới ta cũng chuẩn bị trói lại đưa tới giáo đình Quang Minh hoặc quý gia tộc đợi xử lý.Sa Thông Thiên mồm mép không tệ, đáng tiếc Lý Lân căn bản không tin.- Hy vọng ngươi có thể nhớ những lời hôm nay. Lý Lân bình tĩnh nói.- Thiếu tộc trưởng yên tâm, Sa Thông Thiên ta không muốn chết, càng không muốn diệt tộc, ta biết phải lựa chọn thế nào. Sa Thông Thiên mồ hôi ròng ròng. Hai người sau đó không còn tâm tư ăn uống, Sa Thông Thiên để lấy lòng Lý Lân, tự mình dẫn hắn tới bảo khố của gia tộc, cực kỳ đau lòng nhìn Lý Lân càn quét trong bảo khố.Lý Lân cũng không khách khí, chỉ cần bản thân dùng được, mặc kệ nhiều ít mang đi toàn bộ. Sắc mặt Sa Thông Thiên hắn mặc kệ, loại chuyện này khó mà gặp lại được.Lúc Lý Lân rời đi, sắc mặt cường giả Tây Sa tộc còn khó coi hơn chết nhiều.- Lão Sa, lần này ta không biết gì cả, hy vọng đừng có lần sau, nếu không ngươi có thể không còn thứ gì để hiếu kính ta nữa đâu. Lý Lân cười nói.Sa Thông Thiên cúi đầu, gắng sức ẩn giấu. Trên khuôn mặt già nua có nụ cười còn khó coi hơn khóc.- Xin nghe giáo huấn của thiếu tộc trưởng.Lý Lân khoát tay, tiêu sái rời đi, người của Tây Sa tộc sau lưng hắn ai nấy vẻ mặt đau khổ. Bảo khố gia tộc rỗng rồi, chuột chạy vào cũng phải khóc ròng bỏ đi, cả gia tộc làm sao vận hành đây? Từng thấy tham lam, nhưng chưa từng thấy ai tham lam như thế, hơn nữa thánh khí không gian của đối phương cũng lớn quá, lẽ nào hắn mang theo cả một tiểu thế giới sao.- Tộc trưởng, chúng ta nên làm gì? Lẽ nào cứ bỏ qua như vậy? Sa Hà Thông rất không cam lòng, Tây Sa tộc tồn tại vô số năm, lần đầu tiên chịu thiệt lớn như vậy.- Yên tâm đi, thứ mất đi thế nào thì sẽ lấy về thế đó. Huống hồ hắn lấy đi cũng chỉ là bên ngoài, thứ thực sự quý giá ta đã thu vào trong nội khố rồi. Hắn căn bản không thể tìm được. Sa Thông Thiên lộ ra một nụ cười giảo hoạt.- Tộc trưởng anh minh, vậy La Căn- Tư Kha Đạtkia phải làm sao? Lẽ nào cứ để hắn tiêu dao rời đi như vậy? Sa Hà Thông lạnh lùng nói. Ánh mắt nhìn Lý Lân dày đặc sát cơ.- Đương nhiên là không. Ta đi chuẩn bị một chút, một khi hắn rời khỏi khu vực sa tộc ta, lập tức sẽ triển khai vây giết. Làm việc phải sạch sẽ, chỉ cần không thể chứng minh là chúng ta làm, giáo đình Quang Minh và gia tộc La Căn cũng không dám nói gì. Sa Thông Thiên cười lạnh, hiện giờ gã giống như một đầu lĩnh cường đạo, nào có biểu hiện sống dở chết dở như lúc trước.Ra khỏi biển cát tám nghìn dặm, Lý Lân phun ra một ngụm máu đen, mặt đất bị ăn mòn nhanh chóng, trong chớp mắt với máu đen là trung tâm, thực vật trong phạm vi nghìn mét chết khô, động vật bất hạnh đi qua cũng chỉ trong mấy hô hấp là mất mạng.- Đây là độc gì, lại bá đạo như thế? Sắc mặt Lý Lân khó coi. Hắn quả thực đã trúng độc, nhưng trong nháy mắt hắn phát hiện trúng độc liền dùng chân khí bọc lại độc dịch trong dạ dày, tránh cho trúng độc sâu thêm. Lại thêm Lý Lân tuy không phải là cường giả Chí Tôn đỉnh phong, nhưng thân thể cường đại, thậm chí còn vượt xa cấp Chí Tôn đỉnh phong bình thường, vì thế loại Hỗn Độn Chi Độc này nhất thời khó mà ảnh hưởng đến hắn. Hiện giờ vừa buông lỏng, độc đã trúng cũng dần bộc phát.- Hy vọng Tây Sa tộc đừng ném đá xuống giếng. Lý Lân nhẹ nhàng chôn vùi dấu vết nơi này, thần sắc trắng bệch có một chút ửng hồng.Nhưng sắc mặt hắn nhanh chóng trở nên khó coi, vì hắn cảm thụ được trong phạm vi thế lực của Tây Sa tộc khí thế đột nhiên căng thẳng, các nơi tụ cư cũng có rất nhiều cường giả thực lực không tệ dò xét. Cho dù Lý Lân đã dịch dung, cũng khó tránh được cảm giác bị theo dõi này.- Chết tiệt, trúng kế rồi! Sắc mặt Lý Lân khó coi, đối phương tất đã lưu lại thứ gì đó trên người hắn, nếu không không thể nắm giữ vị trí của hắn chuẩn xác như vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương