Tao Thích Mày, Con Bạn Thân!
Chương 11: Bạn thân bị cướp, đương nhiên khó chịu (1)
- Aaa, mày.. mày, cái con đĩ này, lại dám tóm tay tao?
Hắn tức điên lên, giật mạnh tay khỏi cô gái kia. Cô lạnh lùng xoa xoa phần cổ tay, do dùng sức nhiều mà có chút đau buốt, đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn đám du côn kia, không một gợn sóng.
Đám đàn em nhanh chóng nhận được chỉ thị từ đại ca, vội vàng lao lên đánh cô gái nhỏ nhắn kia. Vì còn nhỏ, một mình đấu lại hai ba người đã đủ mệt, đây còn có đến năm, sáu người, cô chống đỡ quả thực có chút chật vật, khó khăn. Tưởng chừng phải sống mái với đám tiểu nhân hạ lưu này một phen, nhưng cuối cùng, cô lại được cứu giúp.
Chàng trai với mái tóc ngắn đen tuyền, đôi mắt sắc sảo lạnh lùng, nụ cười luôn nở trên môi, chẳng biết từ đâu xuất hiện, cùng một người nữa cũng vô cùng anh tuấn, thay cô hạ hết đám du côn không biết điều này.
Hai người này sau khi hạ xong trong một nốt nhạc, liền đập tay ăn mừng, nhìn là có thể hiểu rằng, cả hai chơi rất thân với nhau. Một người mang nét đẹp yêu mị, người còn lại lạnh lùng khó đoán.
Kiều Phương một thân đều là nam trang – sở thích đóng giả người anh trai của mình từ khi Diệp Kiều Phong biến mất. Nó quay sang cười với cô gái xinh đẹp mà mạnh mẽ kia. Cô gái chưa bỏ đi lớp phòng bị của mình, lạnh lùng tra hỏi:
- Tốt hay xấu?
Câu hỏi ngắn gọn, ngắn gọn chẳng khác nào tính cách của cô gái này. Kiều Phương vui vẻ đưa tay về phía cô gái, cười tươi:
- Đương nhiên là tốt rồi! Tôi là Diệp Kiều Phong, đây là Lãnh Hàn. Chào!
- Alissa, chào!
Không đánh không quen, dù không phù hợp với hoàn cảnh của Kiều Phương và Alissa, nhưng cũng có thể nói, nếu lần này nó không ra giúp, chắc chắn hai người không thể thành bạn, chẳng hề quen biết.
* * *
- Ali!
Kiều Phương vui vẻ lao về phía cô gái đang khệ nệ kéo theo chiếc vali to khủng bố đứng giữa sân bay, miệng kêu gào ầm lên như muốn cho cả thế giới này nghe thấy.
Alissa ngoảnh đầu nhìn nó, cười rạng rỡ tiến lại gần cô bạn. Theo sau nó là Lãnh Hàn, Kiều Phong và Vương Thùy Chi. Sau khi ôm ôm ấp ấp một hồi, Kiều Phương vui vẻ giới thiệu:
- Đây là ông anh trai mất tích năm năm liền của mình, Diệp Kiều Phong!
Alissa hướng ánh mắt thăm dò về phía hai người lạ, khẽ gật đầu biểu lộ ý đã hiểu. Kiều Phong khẽ cười, khá là thân thiện chào bạn của em gái:
- Chào em.
- Chào..
Alissa thờ ơ trả lời. Kiều Phương tiếp tục công việc làm người giới thiệu, chạy qua nắm lấy tay Vương Thùy Chi:
- Còn đây là chị Vương Thùy Chi, bạn học của anh Phong, cũng là chị dâu của tao.
- Tom/Tiểu Phương!
Hai giọng nói, một nam một nữ cùng vang lên. Kiều Phương và Lãnh Hàn không hẹn mà cùng lườm hai con người kia một cái.
- Chào chị, em là Alissa, chị cứ gọi em là Ali được rồi.
Khác với Kiều Phong, thái độ của Alissa đối với Thùy Chi dễ mến hơn nhiều.
- Chào em, Ali, gọi chị là Chi Chi..
Alissa lại tiếp tục nhìn Kiều Phương, ánh mắt xinh đẹp hiện rõ vẻ thất vọng, lẩm bẩm:
- Chán ghê, đi đón người ta mà cũng không biết điều..
Thùy Chi và Kiều Phong ngơ ngẩn ra, nghĩ rằng con bé Kiều Phương này làm gì khiến cô bé Alissa kia buồn. Chỉ có Lãnh Hàn và Kiều Phương mới hiểu, Alissa đây là buồn vì nó không giả nam!
Ai mà ngờ được đâu chứ, ngay từ lần gặp đầu tiên, Kiều Phương kia đã lỡ bẻ cong cô gái ngây thơ này rồi!
* * *
Sau khi đón Alissa từ sân bay, Lãnh Hàn đưa mọi người tới biệt thự của mình gần biển – cũng là nơi nó với Lãnh Hàn thường xuyên qua chơi.
Alissa cởi bỏ lớp mặt nạ lạnh lùng luôn đeo bên người, cười vui vẻ khoác tay Kiều Phương trong thân phận nam thong thả dạo phố, ngắm cảnh đêm trên bãi cát.
Lãnh Hàn không hiểu sao lại khó chịu khi để hai người này đi "hẹn hò", liền trở thành cái đuôi bám nhẵng theo sau.
Thấy dáng vẻ hai người thân mật như vậy, Lãnh Hàn khó chịu bước đến cạnh Kiều Phương, nắm lấy tay nó. Kiều Phương giật nảy mình, vội rút tay ra, nhưng Lãnh Hàn lại càng nắm chặt hơn. Nó liền quay sang, tức giận nói Lãnh Hàn:
- Mày làm cái trò khỉ gì vậy hả thằng kia?
Lãnh Hàn liếc nhìn Alissa với dáng vẻ ghét bỏ, uất ức trả lời:
- Tại sao Alissa khoác tay mày, mày không kêu lên đi?
- Ali khác, mày khác!
- Khác chỗ nào?
Ban đầu, khi thấy nó vẫn tiếp tục đôi co, Lãnh Hàn đã ngớ người, tự hỏi tại sao lại có hành động lạ như vậy. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hắn quyết định ném hành động và cảm xúc lúc này vào một lí do: "Bạn thân bị người khác cướp, đương nhiên khó chịu, muốn giành lại".
Cãi nhau qua lại, cuối cùng vẫn là Kiều Phương đuối lý, đành phải để hai tay của mình, một bên bị cô bé đáng yêu ôm chặt cứng, bên kia bị thằng bạn thân nắm chặt.
Người qua đường nhìn ba đứa nó chỉ biết há hốc mồm, không thể tưởng tượng ra quan hệ giữa ba người này là gì.
Đa số đều nghĩ, tên con trai đi giữa (Kiều Phương) là kẻ trăng hoa ong bướm, chơi được cả nam (Lãnh Hàn) lẫn nữ (Alissa).
Kiều Phương hiểu được thâm ý từ ánh mắt của những người đó, trong lòng than khổ không thôi.
Cái số nó sao lại khổ thế này cơ chứ!
Hắn tức điên lên, giật mạnh tay khỏi cô gái kia. Cô lạnh lùng xoa xoa phần cổ tay, do dùng sức nhiều mà có chút đau buốt, đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn đám du côn kia, không một gợn sóng.
Đám đàn em nhanh chóng nhận được chỉ thị từ đại ca, vội vàng lao lên đánh cô gái nhỏ nhắn kia. Vì còn nhỏ, một mình đấu lại hai ba người đã đủ mệt, đây còn có đến năm, sáu người, cô chống đỡ quả thực có chút chật vật, khó khăn. Tưởng chừng phải sống mái với đám tiểu nhân hạ lưu này một phen, nhưng cuối cùng, cô lại được cứu giúp.
Chàng trai với mái tóc ngắn đen tuyền, đôi mắt sắc sảo lạnh lùng, nụ cười luôn nở trên môi, chẳng biết từ đâu xuất hiện, cùng một người nữa cũng vô cùng anh tuấn, thay cô hạ hết đám du côn không biết điều này.
Hai người này sau khi hạ xong trong một nốt nhạc, liền đập tay ăn mừng, nhìn là có thể hiểu rằng, cả hai chơi rất thân với nhau. Một người mang nét đẹp yêu mị, người còn lại lạnh lùng khó đoán.
Kiều Phương một thân đều là nam trang – sở thích đóng giả người anh trai của mình từ khi Diệp Kiều Phong biến mất. Nó quay sang cười với cô gái xinh đẹp mà mạnh mẽ kia. Cô gái chưa bỏ đi lớp phòng bị của mình, lạnh lùng tra hỏi:
- Tốt hay xấu?
Câu hỏi ngắn gọn, ngắn gọn chẳng khác nào tính cách của cô gái này. Kiều Phương vui vẻ đưa tay về phía cô gái, cười tươi:
- Đương nhiên là tốt rồi! Tôi là Diệp Kiều Phong, đây là Lãnh Hàn. Chào!
- Alissa, chào!
Không đánh không quen, dù không phù hợp với hoàn cảnh của Kiều Phương và Alissa, nhưng cũng có thể nói, nếu lần này nó không ra giúp, chắc chắn hai người không thể thành bạn, chẳng hề quen biết.
* * *
- Ali!
Kiều Phương vui vẻ lao về phía cô gái đang khệ nệ kéo theo chiếc vali to khủng bố đứng giữa sân bay, miệng kêu gào ầm lên như muốn cho cả thế giới này nghe thấy.
Alissa ngoảnh đầu nhìn nó, cười rạng rỡ tiến lại gần cô bạn. Theo sau nó là Lãnh Hàn, Kiều Phong và Vương Thùy Chi. Sau khi ôm ôm ấp ấp một hồi, Kiều Phương vui vẻ giới thiệu:
- Đây là ông anh trai mất tích năm năm liền của mình, Diệp Kiều Phong!
Alissa hướng ánh mắt thăm dò về phía hai người lạ, khẽ gật đầu biểu lộ ý đã hiểu. Kiều Phong khẽ cười, khá là thân thiện chào bạn của em gái:
- Chào em.
- Chào..
Alissa thờ ơ trả lời. Kiều Phương tiếp tục công việc làm người giới thiệu, chạy qua nắm lấy tay Vương Thùy Chi:
- Còn đây là chị Vương Thùy Chi, bạn học của anh Phong, cũng là chị dâu của tao.
- Tom/Tiểu Phương!
Hai giọng nói, một nam một nữ cùng vang lên. Kiều Phương và Lãnh Hàn không hẹn mà cùng lườm hai con người kia một cái.
- Chào chị, em là Alissa, chị cứ gọi em là Ali được rồi.
Khác với Kiều Phong, thái độ của Alissa đối với Thùy Chi dễ mến hơn nhiều.
- Chào em, Ali, gọi chị là Chi Chi..
Alissa lại tiếp tục nhìn Kiều Phương, ánh mắt xinh đẹp hiện rõ vẻ thất vọng, lẩm bẩm:
- Chán ghê, đi đón người ta mà cũng không biết điều..
Thùy Chi và Kiều Phong ngơ ngẩn ra, nghĩ rằng con bé Kiều Phương này làm gì khiến cô bé Alissa kia buồn. Chỉ có Lãnh Hàn và Kiều Phương mới hiểu, Alissa đây là buồn vì nó không giả nam!
Ai mà ngờ được đâu chứ, ngay từ lần gặp đầu tiên, Kiều Phương kia đã lỡ bẻ cong cô gái ngây thơ này rồi!
* * *
Sau khi đón Alissa từ sân bay, Lãnh Hàn đưa mọi người tới biệt thự của mình gần biển – cũng là nơi nó với Lãnh Hàn thường xuyên qua chơi.
Alissa cởi bỏ lớp mặt nạ lạnh lùng luôn đeo bên người, cười vui vẻ khoác tay Kiều Phương trong thân phận nam thong thả dạo phố, ngắm cảnh đêm trên bãi cát.
Lãnh Hàn không hiểu sao lại khó chịu khi để hai người này đi "hẹn hò", liền trở thành cái đuôi bám nhẵng theo sau.
Thấy dáng vẻ hai người thân mật như vậy, Lãnh Hàn khó chịu bước đến cạnh Kiều Phương, nắm lấy tay nó. Kiều Phương giật nảy mình, vội rút tay ra, nhưng Lãnh Hàn lại càng nắm chặt hơn. Nó liền quay sang, tức giận nói Lãnh Hàn:
- Mày làm cái trò khỉ gì vậy hả thằng kia?
Lãnh Hàn liếc nhìn Alissa với dáng vẻ ghét bỏ, uất ức trả lời:
- Tại sao Alissa khoác tay mày, mày không kêu lên đi?
- Ali khác, mày khác!
- Khác chỗ nào?
Ban đầu, khi thấy nó vẫn tiếp tục đôi co, Lãnh Hàn đã ngớ người, tự hỏi tại sao lại có hành động lạ như vậy. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hắn quyết định ném hành động và cảm xúc lúc này vào một lí do: "Bạn thân bị người khác cướp, đương nhiên khó chịu, muốn giành lại".
Cãi nhau qua lại, cuối cùng vẫn là Kiều Phương đuối lý, đành phải để hai tay của mình, một bên bị cô bé đáng yêu ôm chặt cứng, bên kia bị thằng bạn thân nắm chặt.
Người qua đường nhìn ba đứa nó chỉ biết há hốc mồm, không thể tưởng tượng ra quan hệ giữa ba người này là gì.
Đa số đều nghĩ, tên con trai đi giữa (Kiều Phương) là kẻ trăng hoa ong bướm, chơi được cả nam (Lãnh Hàn) lẫn nữ (Alissa).
Kiều Phương hiểu được thâm ý từ ánh mắt của những người đó, trong lòng than khổ không thôi.
Cái số nó sao lại khổ thế này cơ chứ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương