Tất Cả Những Người Khám Bệnh Trên Livestream Đều Muối Mặt
Chương 16-1
Lòng bàn tay của Bạch Giới Tuệ đặt trên mạch đập của đối phương, trong lúc đó cô không nói lời nào, rũ mắt xuống nghiêm túc bắt mạch.
Bắt mạch cần phải chuyên chú hết sức, cho nên ngoại trừ việc dò hỏi bệnh trạng, trên cơ bản trung y hỏi khám sẽ không phân tâm nói chuyện.
Nhưng bây giờ bọn họ đang ghi hình tiết mục, tiết mục yêu cầu có không khí, mọi người không thể để hình ảnh đứng im vài phút.
Bởi vậy các khách mời khác đều tò mò mà nhìn về phía bọn họ, bắt đầu nói chuyện phiếm.
“Hướng Minh Húc, trước kia anh từng khám trung y chưa?” Có người hỏi.
“Chưa, bởi vì tôi kiên trì rèn luyện, tôi rất ít khi bị bệnh, bị cảm mấy ngày, không uống thuốc cũng có thể khỏi.” Hướng Minh Húc rất có tự tin với tố chất của cơ thể mình.
Anh ta là vị khách mời trẻ tuổi nhất biết tập thể hình, lại là người thích tập thể hình trẻ tuổi nhất trong số các khách mời, anh ta tự tin cũng không phải không có lý do gì.
Nói chuyện một lúc, mấy người trong đoàn phim của bọn họ nói mấy chuyện thú vị khi quay chụp phim mới.
“Mùa đông năm trước đóng phim cơ căn cứ quay phim, độ ấm âm bảy tám độ, quay một suất diễn xuống nước, quay xong trong nước có vài người bị cảm, ngày đầu tiên hình như Hướng Minh Húc không có chuyện gì đi.”
“Hôm đó rất lạnh, tôi nhớ rõ hai trợ lý của anh ấy đều bị cảm lạnh, mội mình Hướng Minh Húc sinh long hoạt hổ.”
Hướng Minh Húc: “Đều là rèn luyện từ khi làm thực tập sinh, lúc ấy chúng tôi mỗi ngày phải huấn luyện mười lăm mười sáu tiếng đồng hồ, mỗi lần kết thúc huấn luyện vừa mệt vừa buồn ngủ, chỉ muốn nhanh chóng tắm rửa đi ngủ, người trong công ty lại nhiều, chỉ có phòng tắm công cộng, xếp hàng tắm rửa phải chờ một tiếng, để có thể ngủ thêm một tiếng nên tôi tắm bằng nước lạnh, mặc kệ là mùa nào, đã thành quen rồi.”
Anh ta rất thích nói chuyện khổ sở khi mình làm thực tập sinh, mỗi việc đều bị anh ta nói đi nói lại vô số lần.
Solo 5 năm, anh ta vẫn luôn nói 5 năm, sợ không ai biết anh ta sống thảm thế nào trong nhóm.
Nhưng cho dù anh ta kể bao nhiêu lần, fans của anh ta vẫn khoa trương như cũ.
[Đau lòng cho anh trai nhà tôi, thật sự không dám tưởng tượng mùa đông tắm nước lạnh vất vả bao nhiêu]
[Công ty chó chết không quan tâm người, lắp thêm mấy cái máy nước nóng cũng luyến tiếc, đóng cửa sớm chút đi!]
[May mắn anh trai nhìn xa trông rộng, nắm lấy cơ hội ra solo, nếu không sẽ bị công ty rác rưởi hút máu nữa mất, công ty rác rưởi ăn bánh bao máu người không được chết tử tế]
[Không trải qua một lần lạnh thấu xương, sao có thể ngửi được mùi hoa mai đầy mũi, anh trai đã trải qua kiếp sống thực tập sinh địa ngục, tu được năng lực nghiệp vụ vững chắc, anh trai không nổi thì thiên địa bất dung!]
[Anh trai đáng yêu, anh trai tốt, chuyên nghiệp như vậy của chúng em, nhất định sẽ càng ngày càng tốt, càng ngày càng nổi]
Hiện trường có người là lần đầu tiên nghe chuyện cũ năm xưa của Hướng Minh Húc, cũng có người đã từng nghe, lúc này đều phải giả vờ ra vẻ khiếp sợ.
Nhưng có người cố tình hủy đài của anh ta ngay lúc này.
Pick: “Mấy thứ như tắm nước lạnh, tôi từng ngâm người ở đó, năm đó đến Nga thi đấu, bọn họ có phong tục tắm nước lạnh bên ngoài vào mùa đông, những người khác trong đội thấy cũng không dám xuống nước, một mình tôi đi xuống, ngâm dưới nước đá 10 phút, còn liên tục ngâm người ba ngày, không cảm lần nào, thuận tiện còn cầm giải quán quân về.”
Pick kiêu ngạo mà nhìn Hướng Minh Húc, rất có ý tứ muốn so sánh với anh ta.
Cậu ta đã sớm nhìn Hướng Minh Húc không thoải mái, cảm thấy người này có nhân cách biểu diễn hơi quá mức, người cũng không thẳng thắn thành khẩn, đến việc makeup cũng không dám thừa nhận, quá ra vẻ.
Trước đó còn ra vẻ quan tâm nói mấy câu với cô Tiểu Bạch, suýt thì làm cậu ta nghe đến buồn nôn.
Lần đầu tiên Kha Văn nghe nói chuyện này: “Em còn ngâm nước đá tắm? Làm gì mà ngâm nước đá tắm ở Nga, còn ngâm ba ngày, đầu óc của em có phải bị gì không?”
Pick thanh thanh giọng nói, nói gần nói xa: “Anh đừng động, cái này gọi là ngâm nước đá chiến lược, chủ yếu là có tác dụng có tính uy hiếp, trước khi thi đấu làm đối thủ sợ thực lực bên ta.”
Kha Văn: “…”
Dùng ngón chân nghĩ cũng biết chỗ này có chuyện, cậu ta không muốn nói thật.
Pick không muốn nói, có rất nhiều người biết nội tình.
[Cậu còn không biết xấu hổ mà nói, lúc trước cậu ngâm nước đá tắm là tự nguyện sao, đừng tưởng chúng tôi không biết, rõ ràng là cậu khiêu khích đối thủ ở hậu đài, giận dỗi với huấn luyện viên mới đi ra ngoài ngâm nước đá]
[Tôi cũng biết chuyện này, nghe theo lời nhân viên công tác, lúc ấy huấn luyện viên nói một câu tức giận, làm tính tình như thuốc nổ của cậu ta bùng nổ ra phải đi ngâm nước bình tĩnh lại, sau đó tên ngốc này coi như thật mà dí ngâm nước đá, đồng đội của cậu ta đứng ở trên bờ nói một loạt mới khuyên được tên ngốc này đi lên]
[Theo nhân sĩ biết mọi việc tiết lộ, lúc tên ngốc nào đó lên bờ đã bị đông lạnh đến mức mặt trắng môi xanh, còn mạnh miệng nói không lạnh chút nào]
Sắc mặt của Hướng Minh Húc vi diệu, anh ta không tin Pick thật sự đi ngâm nước đá tắm, cho dù thật sự có ngâm, nhất định không kiên trì được như lời cậu ta nói, kiên trì mười phút, còn ngâm ba ngày gì.
Phóng đại sự thật thì ai chẳng biết làm, anh ta cũng thường xuyên thêm mắm thêm muối nói chuyện của mình.
Hướng Minh Húc: “Tôi vẫn luôn rất muốn đi thể nghiệm tắm nước đá một chút, nghe nói tắm nước đá có thể tăng cường thể chất, có thời gian tôi nhất định phải tìm cơ hội đi thử xem.”
Còn về việc bao giờ mới “có thời gian”, thì lại là một chuyện khác.
Đã trò chuyện được một lúc lâu, Bạch Giới Tuệ còn đang bắt mạch cho Hướng Minh Húc.
Hướng Minh Húc nhìn Bạch Giới Tuệ còn trẻ tuổi, luôn cảm thấy cô không đáng tin cậy bằng lão trung y, nếu không làm sao lâu như vậy vẫn còn bắt mạch.
Tuy cao đuổi muỗi của cô hữu hiệu, nhưng đó cũng là tổ truyền, không có bất cứ quan hệ gì với năng lực chuyên nghiệp của cô.
Hướng Minh Húc chờ không kiên nhẫn, thúc giục cô đẩy nhanh động tác, tùy tiện khám là được, dù sao anh ta cũng không trông cậy vào việc Bạch Giới Tuệ có thể nhìn ra được cái gì.
“Ai ấy nhỉ…” Lúc lời nói đến miệng, Hướng Minh Húc nhất thời không nhớ được tên của Bạch Giới Tuệ, nói được một nửa thì mắc kẹt.
Pick kinh ngạc nói: “Làm sao anh không nhớ được tên của cô Tiểu Bạch thế, lực ghi nhớ của anh thế này còn có thể nhớ được thoại trong phim sao?”
“Em bớt tranh cãi lại, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì?” Kha Văn vẫn luôn đưa mắt ra hiệu với Pick, hy vọng cậu ta có thể thu liễm một chút.
Anh ta đã sớm nghe nói đến fans của Hướng Minh Húc, đó là một quần thể không dễ chọc, Pick không cố kỵ nói chuyện như vậy rất dễ bị công kích.
Kha Văn đoán không sai, fans của Hướng Minh Húc đã đang mắng cậu ta không gia giáo, chẳng qua fans của Pick lợi hại hơn, tập thể cười nhạo fans của Hướng Minh Húc không có kiến thức.
[Làm sao cô có thể nói cậu ấy không có gia giáo chứ, cẩn thận cậu ấy khiêng bình xịt đến trộm nhà của cô đấy]
[Cái này gọi là không gia giáo, mấy người chưa từng thấy lúc P Thần hoả lực toàn khai, rõ ràng chính là một cô nhi mắng người sống sờ sờ]
Hướng Minh Húc lại là một biểu cảm dễ nói chuyện: “Đột nhiên hơi mắc kẹt.”
Sau đó lại nhìn về phía Bạch Giới Tuệ: “Ờm, cô Tiểu Bạch, tôi…”
“Được rồi, đổi tay khác.” Bạch Giới Tuệ đột nhiên cắt ngang.
Hướng Minh Húc phản ứng một chút, sau đó thay đổi tay khác theo.
“Tôi còn phải bắt mạch bao lâu…”
Bạch Giới Tuệ: “Đừng nói chuyện, há miệng để tôi nhìn xem bựa lưỡi.”
Bạch Giới Tuệ cắt ngang lời nói của Hướng Minh Húc hai lần, làm fans của Hướng Minh Húc không vui.
[Cô ta thật sự rất lạnh nhạt, thật biết ra vẻ, anh trai dịu dàng nói chuyện với cô ta như vậy rồi]
[Không biết cô ta đang cao ngạo gì, cũng dám lạnh nhạt với anh trai]
[Cô ta có phải muốn chiếm tiện nghi của anh trai nhà tôi, cho nên mới nắm lấy tay anh trai không bỏ hay không?]
Ngôn luận cực phẩm của fans đến người qua đường cũng không nhìn nổi.
[Mấy người bình thường tý đi, bắt mạch thôi cũng bị mấy người nói thành nắm lấy không buông, nhìn nhiều hơn một cái có phải sẽ bị mấy người nói thành đang phóng điện hay không?]
Các fans suy bụng ta ra bụng người.
[Đương nhiên, nếu anh trai ngồi trước mặt tôi, tôi nhất định sẽ không nhịn được mà nhìn anh ấy chằm chằm, tôi sẽ luôn nắm lấy tay anh ấy không buông]
[Tôi cũng thế! Tôi muốn nắm tay anh trai đến thiên hoang địa lão!]
Lúc này Bạch Giới Tuệ cũng kết thúc việc bắt mạch cho Hướng Minh Húc.
Cô tạm thời không nói gì, cầm lấy khăn tay đã chuẩn bị ở một bên, thong thả ung dung lau tay mình.
“Tình huống cơ thể của tôi thế nào, cô nhìn được kết quả gì?” Hướng Minh Húc gấp không chờ nổi hỏi.
Chủ yếu là anh ta tin tưởng tố chất của cơ thể mình, rất hy vọng có thể nghe được kết quả tốt trong miệng Bạch Giới Tuệ.
Bạch Giới Tuệ tỉ mỉ mà lau khô tay, lại không nhanh không chậm mà gấp khăn tay lại, rồi sau đó mới ngẩng đầu nhìn về phía anh ta.
“Tôi đã có kết quả chẩn bệnh, thấy anh gấp như vậy, anh muốn hỏi cái gì? Tôi có thể trả lời vấn đề anh khá quan tâm trước.”
Hướng Minh Húc thanh thản dựa lưng vào ghế ngồi, lúc này anh ta cũng không quên bày pose, lấy góc nghiêng 45 độ đối với màn ảnh, lộ ra sườn mặt mà anh ta vừa lòng nhất.
Làm cho fans của anh ta kích động gào thét ở bên ngoài ống kính.
Hướng Minh Húc vẫn là thần thái chú chó con phúc hậu và vô hại kia: “Tôi không có gì muốn hỏi, cô tùy tiện nói đi, kết quả chẩn bệnh là gì, tôi rốt cuộc là có tình huống thế nào.”
Bạch Giới Tuệ nhìn thoáng qua nhân viên công tác bên ngoài ống kính, cuối cùng tầm mắt lại về trên người Hướng Minh Húc.
Cô hơi do dự: “Tình huống chẩn bệnh của anh có thể nói thẳng không, có chỗ nào cần kiêng dè hay không?”
Hướng Minh Húc không cảm thấy mình có tình huống gì cần kiêng dè, tuổi tác của anh ta nhẹ nhàng cơ thể khoẻ mạnh, cùng lắm thì chính là dễ tức giận, cũng không đến mức mắc bệnh nan y.
Hướng Minh Húc không để ý cười nói: “Tôi không có bệnh gì cần kiêng dè, cô có thể nói thẳng.”
Nhận được câu trả lời khẳng định của Hướng Minh Húc, Bạch Giới Tuệ gật đầu một cái.
“Nói tình huống của anh một chút trước, việc làm việc và nghỉ ngơi của anh vô cùng không quy luật, thường xuyên thức đêm hoặc không ngủ được, cho dù ngủ thì phần lớn cũng là sau nửa đêm, thời gian ngủ ít, thấp hơn thời gian ngủ so với người bình thường nghiêm trọng.”
Hướng Minh Húc không cảm thấy có chuyện gì, thậm chí còn cảm thấy đây là chuyện tốt.
“Đóng phim là như vậy, vì theo đuổi tiến độ, người trong đoàn làm phim đều không tránh được việc thức thâu đêm, đến giai đoạn quay chụp cuối cùng, toàn bộ đoàn phim đều quay cả đêm không ngủ, thời gian tôi chịu đựng lâu nhất là năm ngày, năm ngày liên tục không ngủ.”
Lại là câu chuyện cũ của Hướng Minh Húc, không biết đã nói mấy trăm lần.
Đặt xuống cảnh tượng trước mắt, vô cùng tương xứng, làm fans càng thêm đau lòng cho anh ta.
[Anh trai của chúng tôi thật sự rất chuyên nghiệp, lúc trước để quay một video ba giây, nghe nói anh ấy không ngủ cả đêm, treo cả đêm trên dây cáp]
[Tôi khóc chết, trình độ chuyên nghiệp của anh trai nhà tôi tuyệt đối là tiêu chuẩn của giới giải trí trong nước, nên để những người khác đến học]
Bắt mạch cần phải chuyên chú hết sức, cho nên ngoại trừ việc dò hỏi bệnh trạng, trên cơ bản trung y hỏi khám sẽ không phân tâm nói chuyện.
Nhưng bây giờ bọn họ đang ghi hình tiết mục, tiết mục yêu cầu có không khí, mọi người không thể để hình ảnh đứng im vài phút.
Bởi vậy các khách mời khác đều tò mò mà nhìn về phía bọn họ, bắt đầu nói chuyện phiếm.
“Hướng Minh Húc, trước kia anh từng khám trung y chưa?” Có người hỏi.
“Chưa, bởi vì tôi kiên trì rèn luyện, tôi rất ít khi bị bệnh, bị cảm mấy ngày, không uống thuốc cũng có thể khỏi.” Hướng Minh Húc rất có tự tin với tố chất của cơ thể mình.
Anh ta là vị khách mời trẻ tuổi nhất biết tập thể hình, lại là người thích tập thể hình trẻ tuổi nhất trong số các khách mời, anh ta tự tin cũng không phải không có lý do gì.
Nói chuyện một lúc, mấy người trong đoàn phim của bọn họ nói mấy chuyện thú vị khi quay chụp phim mới.
“Mùa đông năm trước đóng phim cơ căn cứ quay phim, độ ấm âm bảy tám độ, quay một suất diễn xuống nước, quay xong trong nước có vài người bị cảm, ngày đầu tiên hình như Hướng Minh Húc không có chuyện gì đi.”
“Hôm đó rất lạnh, tôi nhớ rõ hai trợ lý của anh ấy đều bị cảm lạnh, mội mình Hướng Minh Húc sinh long hoạt hổ.”
Hướng Minh Húc: “Đều là rèn luyện từ khi làm thực tập sinh, lúc ấy chúng tôi mỗi ngày phải huấn luyện mười lăm mười sáu tiếng đồng hồ, mỗi lần kết thúc huấn luyện vừa mệt vừa buồn ngủ, chỉ muốn nhanh chóng tắm rửa đi ngủ, người trong công ty lại nhiều, chỉ có phòng tắm công cộng, xếp hàng tắm rửa phải chờ một tiếng, để có thể ngủ thêm một tiếng nên tôi tắm bằng nước lạnh, mặc kệ là mùa nào, đã thành quen rồi.”
Anh ta rất thích nói chuyện khổ sở khi mình làm thực tập sinh, mỗi việc đều bị anh ta nói đi nói lại vô số lần.
Solo 5 năm, anh ta vẫn luôn nói 5 năm, sợ không ai biết anh ta sống thảm thế nào trong nhóm.
Nhưng cho dù anh ta kể bao nhiêu lần, fans của anh ta vẫn khoa trương như cũ.
[Đau lòng cho anh trai nhà tôi, thật sự không dám tưởng tượng mùa đông tắm nước lạnh vất vả bao nhiêu]
[Công ty chó chết không quan tâm người, lắp thêm mấy cái máy nước nóng cũng luyến tiếc, đóng cửa sớm chút đi!]
[May mắn anh trai nhìn xa trông rộng, nắm lấy cơ hội ra solo, nếu không sẽ bị công ty rác rưởi hút máu nữa mất, công ty rác rưởi ăn bánh bao máu người không được chết tử tế]
[Không trải qua một lần lạnh thấu xương, sao có thể ngửi được mùi hoa mai đầy mũi, anh trai đã trải qua kiếp sống thực tập sinh địa ngục, tu được năng lực nghiệp vụ vững chắc, anh trai không nổi thì thiên địa bất dung!]
[Anh trai đáng yêu, anh trai tốt, chuyên nghiệp như vậy của chúng em, nhất định sẽ càng ngày càng tốt, càng ngày càng nổi]
Hiện trường có người là lần đầu tiên nghe chuyện cũ năm xưa của Hướng Minh Húc, cũng có người đã từng nghe, lúc này đều phải giả vờ ra vẻ khiếp sợ.
Nhưng có người cố tình hủy đài của anh ta ngay lúc này.
Pick: “Mấy thứ như tắm nước lạnh, tôi từng ngâm người ở đó, năm đó đến Nga thi đấu, bọn họ có phong tục tắm nước lạnh bên ngoài vào mùa đông, những người khác trong đội thấy cũng không dám xuống nước, một mình tôi đi xuống, ngâm dưới nước đá 10 phút, còn liên tục ngâm người ba ngày, không cảm lần nào, thuận tiện còn cầm giải quán quân về.”
Pick kiêu ngạo mà nhìn Hướng Minh Húc, rất có ý tứ muốn so sánh với anh ta.
Cậu ta đã sớm nhìn Hướng Minh Húc không thoải mái, cảm thấy người này có nhân cách biểu diễn hơi quá mức, người cũng không thẳng thắn thành khẩn, đến việc makeup cũng không dám thừa nhận, quá ra vẻ.
Trước đó còn ra vẻ quan tâm nói mấy câu với cô Tiểu Bạch, suýt thì làm cậu ta nghe đến buồn nôn.
Lần đầu tiên Kha Văn nghe nói chuyện này: “Em còn ngâm nước đá tắm? Làm gì mà ngâm nước đá tắm ở Nga, còn ngâm ba ngày, đầu óc của em có phải bị gì không?”
Pick thanh thanh giọng nói, nói gần nói xa: “Anh đừng động, cái này gọi là ngâm nước đá chiến lược, chủ yếu là có tác dụng có tính uy hiếp, trước khi thi đấu làm đối thủ sợ thực lực bên ta.”
Kha Văn: “…”
Dùng ngón chân nghĩ cũng biết chỗ này có chuyện, cậu ta không muốn nói thật.
Pick không muốn nói, có rất nhiều người biết nội tình.
[Cậu còn không biết xấu hổ mà nói, lúc trước cậu ngâm nước đá tắm là tự nguyện sao, đừng tưởng chúng tôi không biết, rõ ràng là cậu khiêu khích đối thủ ở hậu đài, giận dỗi với huấn luyện viên mới đi ra ngoài ngâm nước đá]
[Tôi cũng biết chuyện này, nghe theo lời nhân viên công tác, lúc ấy huấn luyện viên nói một câu tức giận, làm tính tình như thuốc nổ của cậu ta bùng nổ ra phải đi ngâm nước bình tĩnh lại, sau đó tên ngốc này coi như thật mà dí ngâm nước đá, đồng đội của cậu ta đứng ở trên bờ nói một loạt mới khuyên được tên ngốc này đi lên]
[Theo nhân sĩ biết mọi việc tiết lộ, lúc tên ngốc nào đó lên bờ đã bị đông lạnh đến mức mặt trắng môi xanh, còn mạnh miệng nói không lạnh chút nào]
Sắc mặt của Hướng Minh Húc vi diệu, anh ta không tin Pick thật sự đi ngâm nước đá tắm, cho dù thật sự có ngâm, nhất định không kiên trì được như lời cậu ta nói, kiên trì mười phút, còn ngâm ba ngày gì.
Phóng đại sự thật thì ai chẳng biết làm, anh ta cũng thường xuyên thêm mắm thêm muối nói chuyện của mình.
Hướng Minh Húc: “Tôi vẫn luôn rất muốn đi thể nghiệm tắm nước đá một chút, nghe nói tắm nước đá có thể tăng cường thể chất, có thời gian tôi nhất định phải tìm cơ hội đi thử xem.”
Còn về việc bao giờ mới “có thời gian”, thì lại là một chuyện khác.
Đã trò chuyện được một lúc lâu, Bạch Giới Tuệ còn đang bắt mạch cho Hướng Minh Húc.
Hướng Minh Húc nhìn Bạch Giới Tuệ còn trẻ tuổi, luôn cảm thấy cô không đáng tin cậy bằng lão trung y, nếu không làm sao lâu như vậy vẫn còn bắt mạch.
Tuy cao đuổi muỗi của cô hữu hiệu, nhưng đó cũng là tổ truyền, không có bất cứ quan hệ gì với năng lực chuyên nghiệp của cô.
Hướng Minh Húc chờ không kiên nhẫn, thúc giục cô đẩy nhanh động tác, tùy tiện khám là được, dù sao anh ta cũng không trông cậy vào việc Bạch Giới Tuệ có thể nhìn ra được cái gì.
“Ai ấy nhỉ…” Lúc lời nói đến miệng, Hướng Minh Húc nhất thời không nhớ được tên của Bạch Giới Tuệ, nói được một nửa thì mắc kẹt.
Pick kinh ngạc nói: “Làm sao anh không nhớ được tên của cô Tiểu Bạch thế, lực ghi nhớ của anh thế này còn có thể nhớ được thoại trong phim sao?”
“Em bớt tranh cãi lại, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì?” Kha Văn vẫn luôn đưa mắt ra hiệu với Pick, hy vọng cậu ta có thể thu liễm một chút.
Anh ta đã sớm nghe nói đến fans của Hướng Minh Húc, đó là một quần thể không dễ chọc, Pick không cố kỵ nói chuyện như vậy rất dễ bị công kích.
Kha Văn đoán không sai, fans của Hướng Minh Húc đã đang mắng cậu ta không gia giáo, chẳng qua fans của Pick lợi hại hơn, tập thể cười nhạo fans của Hướng Minh Húc không có kiến thức.
[Làm sao cô có thể nói cậu ấy không có gia giáo chứ, cẩn thận cậu ấy khiêng bình xịt đến trộm nhà của cô đấy]
[Cái này gọi là không gia giáo, mấy người chưa từng thấy lúc P Thần hoả lực toàn khai, rõ ràng chính là một cô nhi mắng người sống sờ sờ]
Hướng Minh Húc lại là một biểu cảm dễ nói chuyện: “Đột nhiên hơi mắc kẹt.”
Sau đó lại nhìn về phía Bạch Giới Tuệ: “Ờm, cô Tiểu Bạch, tôi…”
“Được rồi, đổi tay khác.” Bạch Giới Tuệ đột nhiên cắt ngang.
Hướng Minh Húc phản ứng một chút, sau đó thay đổi tay khác theo.
“Tôi còn phải bắt mạch bao lâu…”
Bạch Giới Tuệ: “Đừng nói chuyện, há miệng để tôi nhìn xem bựa lưỡi.”
Bạch Giới Tuệ cắt ngang lời nói của Hướng Minh Húc hai lần, làm fans của Hướng Minh Húc không vui.
[Cô ta thật sự rất lạnh nhạt, thật biết ra vẻ, anh trai dịu dàng nói chuyện với cô ta như vậy rồi]
[Không biết cô ta đang cao ngạo gì, cũng dám lạnh nhạt với anh trai]
[Cô ta có phải muốn chiếm tiện nghi của anh trai nhà tôi, cho nên mới nắm lấy tay anh trai không bỏ hay không?]
Ngôn luận cực phẩm của fans đến người qua đường cũng không nhìn nổi.
[Mấy người bình thường tý đi, bắt mạch thôi cũng bị mấy người nói thành nắm lấy không buông, nhìn nhiều hơn một cái có phải sẽ bị mấy người nói thành đang phóng điện hay không?]
Các fans suy bụng ta ra bụng người.
[Đương nhiên, nếu anh trai ngồi trước mặt tôi, tôi nhất định sẽ không nhịn được mà nhìn anh ấy chằm chằm, tôi sẽ luôn nắm lấy tay anh ấy không buông]
[Tôi cũng thế! Tôi muốn nắm tay anh trai đến thiên hoang địa lão!]
Lúc này Bạch Giới Tuệ cũng kết thúc việc bắt mạch cho Hướng Minh Húc.
Cô tạm thời không nói gì, cầm lấy khăn tay đã chuẩn bị ở một bên, thong thả ung dung lau tay mình.
“Tình huống cơ thể của tôi thế nào, cô nhìn được kết quả gì?” Hướng Minh Húc gấp không chờ nổi hỏi.
Chủ yếu là anh ta tin tưởng tố chất của cơ thể mình, rất hy vọng có thể nghe được kết quả tốt trong miệng Bạch Giới Tuệ.
Bạch Giới Tuệ tỉ mỉ mà lau khô tay, lại không nhanh không chậm mà gấp khăn tay lại, rồi sau đó mới ngẩng đầu nhìn về phía anh ta.
“Tôi đã có kết quả chẩn bệnh, thấy anh gấp như vậy, anh muốn hỏi cái gì? Tôi có thể trả lời vấn đề anh khá quan tâm trước.”
Hướng Minh Húc thanh thản dựa lưng vào ghế ngồi, lúc này anh ta cũng không quên bày pose, lấy góc nghiêng 45 độ đối với màn ảnh, lộ ra sườn mặt mà anh ta vừa lòng nhất.
Làm cho fans của anh ta kích động gào thét ở bên ngoài ống kính.
Hướng Minh Húc vẫn là thần thái chú chó con phúc hậu và vô hại kia: “Tôi không có gì muốn hỏi, cô tùy tiện nói đi, kết quả chẩn bệnh là gì, tôi rốt cuộc là có tình huống thế nào.”
Bạch Giới Tuệ nhìn thoáng qua nhân viên công tác bên ngoài ống kính, cuối cùng tầm mắt lại về trên người Hướng Minh Húc.
Cô hơi do dự: “Tình huống chẩn bệnh của anh có thể nói thẳng không, có chỗ nào cần kiêng dè hay không?”
Hướng Minh Húc không cảm thấy mình có tình huống gì cần kiêng dè, tuổi tác của anh ta nhẹ nhàng cơ thể khoẻ mạnh, cùng lắm thì chính là dễ tức giận, cũng không đến mức mắc bệnh nan y.
Hướng Minh Húc không để ý cười nói: “Tôi không có bệnh gì cần kiêng dè, cô có thể nói thẳng.”
Nhận được câu trả lời khẳng định của Hướng Minh Húc, Bạch Giới Tuệ gật đầu một cái.
“Nói tình huống của anh một chút trước, việc làm việc và nghỉ ngơi của anh vô cùng không quy luật, thường xuyên thức đêm hoặc không ngủ được, cho dù ngủ thì phần lớn cũng là sau nửa đêm, thời gian ngủ ít, thấp hơn thời gian ngủ so với người bình thường nghiêm trọng.”
Hướng Minh Húc không cảm thấy có chuyện gì, thậm chí còn cảm thấy đây là chuyện tốt.
“Đóng phim là như vậy, vì theo đuổi tiến độ, người trong đoàn làm phim đều không tránh được việc thức thâu đêm, đến giai đoạn quay chụp cuối cùng, toàn bộ đoàn phim đều quay cả đêm không ngủ, thời gian tôi chịu đựng lâu nhất là năm ngày, năm ngày liên tục không ngủ.”
Lại là câu chuyện cũ của Hướng Minh Húc, không biết đã nói mấy trăm lần.
Đặt xuống cảnh tượng trước mắt, vô cùng tương xứng, làm fans càng thêm đau lòng cho anh ta.
[Anh trai của chúng tôi thật sự rất chuyên nghiệp, lúc trước để quay một video ba giây, nghe nói anh ấy không ngủ cả đêm, treo cả đêm trên dây cáp]
[Tôi khóc chết, trình độ chuyên nghiệp của anh trai nhà tôi tuyệt đối là tiêu chuẩn của giới giải trí trong nước, nên để những người khác đến học]
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương