Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ?

Chap 40 (Full)



Môi còn chưa kịp nhếch Yoseob cứng hàm vì câu nói như đọc từ tiểu thuyết của Junhyung

"Anh...đừng nói là..." cậu run bần bật tái mét

"Phì! Giống trong phim không? Anh đóng đạt chứ Seobie?" khuôn mặt đang ngơ ngớ vô cảm, Junhyung không nhịn nổi phì cười dù cơ thể đau muốn chết

"Em nghĩ anh quên thật à? Xì!"

"..."

"Sao không nói gì? Giận anh à?"

"..." đôi tròng mắt vẫn trợn lớn chưa hết sợ hãi, Yoseob suýt tí xỉu. Cậu từ từ hoàn hồn

"Tên khốn vô lương tâm! Anh định doạ chết em phải không? Đồ tồi tệ, tên đại xấu xa" cậu hất tay khi Junhyung khó nhọc nhích tới

"Á! Hự! Hm..." hắn nhăn nhúm mặt đau đớn

"Á! Xin lỗi xin lỗi em lỡ tay! Anh ổn chứ Hyungie? Hyungie?"

"..."

"HYUNGIE!"

Junhyung gục im lìm, hắn lại bất tỉnh. Vốn đã rất yếu lại bị đụng vào vết thương, hậu quả Yang Yoseob gây ra thật khó lường!

"BÁC SĨ BÁC SĨ!" cậu nhảy xuống giường nhấn nút khẩn cấp, mở cửa hô hoán bác sĩ liên tục. Trời ơi cậu giết hắn chết rồi sao? Chỉ đụng nhẹ thôi mà!

***

Sau khi đội ngũ bác sĩ y tá đổ xô vào Yoseob buộc phải ra khỏi phòng, cùng lúc DooNa Kiwoon Hyunseung túc trực bên ngoài. Mặt cậu tái xanh như tàu lá

"Junhyung... Cậu ấy đã..." mọi người bắt đầu suy xụp

"Andwae! Anh ấy tỉnh rồi, còn sức phỉnh em cơ mà vì mất bình tĩnh giận quá em vô ý đụng nhẹ 1cái. Vậy mà Junhyung sụi lơ hu hu"

"..."

Tỉnh? Tỉnh thì tốt rồi! Tất cả thở phào 1hơi

.

.

.

10 sau Boyoung cùng các bác sĩ y tá khác ra ngoài, cô bàn bạc gì đó với họ rồi cúi đầu chào. Khi quay trở lại khuôn mặt vốn hoang mang tái xám nay nhẹ nhõm giãn ra rất nhiều

"Anh ấy đã qua khỏi cơn nguy hiểm! Vì hôn mê quá lâu nên sức đề kháng hơi yếu, vừa rồi Seobie làm động thương nên nhất thời ngất thôi"

Phù!

Yoseob lả người phịch xuống sàn

Yoseob lả người phịch xuống sàn

May quá!

Cuối cùng mưa tạnh cầu vồng đã lên...

***

2 tháng sau! Tại biệt thự Doojoon, tiếng đập cửa rầm rầm vang cùng tiếng Yoon đại công tử kêu gào như điên

"GINA! YANG GINA em mau ra đây cho anh! Giải thích cái que 2vạch đỏ trong thùng rác là gì?"

"KHÔNG BIẾT! Em không ra!"

"Anh bảo lần cuối có ra không thì bảo? Không ra anh đạp cửa vào đừng trách" giọng điệu Doojoon hù doạ không giấu được vui mừng kích động

Cạch!

Gina miễn cưỡng bước ra mặt mày bí xị

"Ra rồi!"

"Á hm..." Bất ngờ bị Doojoon khoá chặt môi bằng cái hôn sâu, cô chưa kịp hoàn hồn anh đã rời ra ôm siết vòng eo nhỏ, giọng nam trầm thì thầm bên tai

"Làm vợ anh đi, Ginie! Saranghae"

"..."

***

Biệt thự nhà Kikwang.

"Vệ sĩ ~ em đâu rồi Woonie a ~"

"Có giây phút nào anh để em yên ổn không Lee.Ki.Kwang?" Dongwoon giọng bất lực, đột nhiên muốn như hồi 12tuổi, anh ghét cậu đi cho khoẻ. Haizz ~

"Hê hê đừng quên tối nay có hẹn bên biệt thự Junhyung hyung"

"Lần thứ 107 trong 1buổi sáng. Đủ rồi nhé Lee.Ki.Kwang"

***

Tại bar Mastermind.

"MWO? Cậu...cậu..." Yoseob trợn tròn mắt đớ lưỡi nhìn Boyoung, cô bạn ngoan hiền của cậu trời ơi

"Nhỏ thôi! Muốn hét cho cả thế giới biết à đồ quỹ" Boyoung đỏ rần mặt bịt miệng cậu

"Hyunseung hyung thật quá lợi hại rồi chậc chậc!" giọng Yoseob cảm thán, miệng chép lia lịa

"Không phải 20tuổi cậu bị ăn sao? Tôi 24tuổi rồi"

"Cậu.vượt.rào! Park Boyoung!"

"Tôi thấy rất tuyệt" cô cười nháy mắt ranh mãnh. Jang đại thiếu gia, anh đã làm gì 1cô gái nhu mì ngoan hiền thế này?

"Tôi thấy rất tuyệt" cô cười nháy mắt ranh mãnh. Jang đại thiếu gia, anh đã làm gì 1cô gái nhu mì ngoan hiền thế này?

"Bỏ đi! Không phải cậu có hẹn với Hyungie à? Mùa xuân là mùa hẹn hò đấy, mau lượn đi giùm tôi"

"Boyoung~ Boyoung cô gái hiền lành chất phác của tôi~" Yoseob kêu ca

"Tôi mách "nhà tôi" giết cậu bây giờ!"

"Fine fine tôi đi đây. Tạm biệt" thấy đã đến giờ, Yoseob đứng dậy rụt cổ giả vờ sợ hãi co giò chạy.

.

.

.

30phút sau bên bờ sông Hàn. Vẫn chiếc BMW đen quen thuộc, vẫn bóng dáng thon dài anh tuấn với mái đầu tím uốn hơi bung đứng đó.

Yoseob rón rén phía sau, lách qua mấy ngọn cỏ lau, cậu cười hí hửng nhảy chồm đu lên lưng Junhyung

"Hey tên nhóc! Gọi em ra đây làm gì?"

Hắn quay lại bất ngờ cắn môi cậu ngấu nghiến đến khi Yoseob điên đảo thở hồng hộc mới buông ra, giọng tỉnh queo

"Xong rồi! Em ở đây! Anh đi về! Haha"

"YA! Tên khốn, vậy mà nói yêu em sao?"

.

.

.

Đồng hoa cỏ thơm rực rỡ vào mùa xuân, cơn gió thổi nắng ươm cùng tiếng cười đùa vui vẻ... Hạnh phúc, đến đây đã có thể dùng 2từ MÃI MÃI rồi...

---THE END---

LỜI KẾT

To readers!

Cám ơn các bạn đã cùng Cỏ đi 1quãng đường dài đến tận hôm nay!

Cuối cùng "Tên khốn, anh nói yêu tôi sao?" đã hoàn thành. Sống cùng nhân vật lâu như vậy có chút không đành lòng^^

Chap cuối này mong các bạn comment bắn pháo hoa nhiều vào keke!

7h tối mai Cỏ sẽ tung NEW FIC "Anh sẽ là đôi mắt"!
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...