Tên Ngốc Chính Là Anh ! Nhưng Em À, Em Là Cô Ngốc Đó Đấy
Chương Playboy Đỗ Phong
Có câu " đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma" Vâng câu nói đó đã được ứng nghiệm lên người cậu ta Đỗ Phong.- Anh, anh nói đi sao con quỷ cái này cứ bám lấy anh không chịu buông? - tiếng một cô gái lanh lảnh phát ra từ trong shop quần áo.- honey, cô ta nói em là quỷ cái kìa. - một giọng nói khác được truyền ra, giọng điệu nũng nịu.- Tránh ra, các người đang làm gì Phong của tôi thế nào. - tiếng hét lớn vang lên chưa đựng sự bực tức.Và người ta thấy phía trong shop quần áo ba cô gái đang giành nhau một chàng trai. Ồ, anh chàng đó thật đẹp trai nha, bị các người đẹp kéo qua kéo lại trông thật tội.- Cậu nghĩ cô gái nào giành được anh ta - tiếng bàn tán có vẻ rất hào hứng từ ngoài vọng vào.- Cậu nghĩ cô gái nào giành được anh ta - tiếng bàn tán có vẻ rất hào hứng từ ngoài vọng vào.-...- Này,...- lại cái giọng đấy-...- Hay chúng ta góp vui đi - Cậu thật rảnh, mau đi thôi - người 'kia' nói, tiếng nói chậm dãi không nóng mà cũng chẳng lạnh thật khó để nắm bắt được suy nghĩ.Mải lắng nghe, chàng trai quên mất rằng mình đang bị ba em xâu xé.Mải lắng nghe, chàng trai quên mất rằng mình đang bị ba em xâu xé.- Honey. Tiếng gọi làm anh giật mình, không nói không rằng anh đẩy cô ta ra rồi nhanh chóng rời đi.Không biết sao cái đoạn hội thoại ngắn ngủi kia cứ vọng mãi trong đầu Phong, cậu có thể tưởng tượng ra được cái vẻ mặt hào hứng của cô ta khi mà " ai giành được anh ta nhỉ, chúng ta vào góp vui đi". Chưa bao giờ Phong cảm thấy sợ mấy cô nàng đó như bây giờ. Chẳng hiểu sao mà cậu luôn mong ngóng được gặp 'cái người rảnh rỗi' đấy. Lòng mải mê suy nghĩ mà quên béng rằng mình đã cho thằng bạn thân leo cây???
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương