Tên Sát Nhân Bí Ẩn
Chương 13: Băng đảng mafia
Trên con đường đi tìm kiếm sự thật, ta sẽ bị bao vây bởi bóng tối của những kẻ không muốn cho ta tiếp cận chúng, che mắt ta bằng những sự thật tạo dựng. Chính vì thế, hãy luôn mang theo chiếc đèn của lòng tin và đom đóm của chân lý sẽ tự dẫn lối cho chúng ta. -Vô danh- 6 giờ 30 phút tối. Những bóng đen đang rình rập trong bụi cây gần một căn nhà nhỏ đã bắt đầu kế hoạch của mình. Căn nhà số 24, quận 9 là một nơi hoàn hảo cho những người thích sống cách biệt với sự nhộn nhịp của chốn đô thị, một nơi hoàn hảo để tránh ánh mắt người đời. Nhà số 24 thoáng nhìn không có gì bất thường, nhưng ai mà ngờ được nó lại là nơi ẩn náu của một tổ chức mafia khét tiếng cơ chứ? Đèn trong căn nhà đã được thắp sáng, tức vẫn có người ở trong ấy. Cánh cửa gỗ đóng chặt trông nguy nga, bậc thềm đá nhìn sang trọng, căn nhà này xứng đáng để gọi là biệt thự. Một bóng đen chợt tiếng gần đến bậc thềm đá hoa cương, nó đi một mình,tóc được vuốt ngược về phía sau,khoác trên mình một bộ Com-lê trắng sang trọng và cầm theo một chiếc cặp nhỏ. Ánh đèn từ trong nhà khẽ hắt ra, để lộ một gương mặt quen thuộc: Song Tử.- Đứng yên đó. Một tiếng gọi chợt chặn đường Song Tử lại. Anh im lặng, quan sát người kia. Nếu thị lực của anh không có vấn đề thì có hai người thành niên mặc đồng phục bảo vệ đangtiến về phía anh. Hai người học trông không khác gì những người bảo vệ khác, nhưng nếu để ý kĩ hơn, lấp ló sau tay áo sơ mi xanhcủa hai người đó, Song Tử có thể thấy được một hình xăm trên tay họ. Đời nào bảo vệ lại đi xăm hình cơ chứ? Đay rõ rằng là dấu hiệu của người tham gia tổ chức thôi.Song Tử nhếch môi cười tự tin.- Nói với ông chủ của các ngươi rằng ta mang "thứ đó"đến cho ông ấy đây. Khôn hồn mà đón tiếp cho nồng nhiệt vào! SongTử nhập vai như diễn viên xuất sắc. Từ hành động cho đến biểu cảm, anh bắt chước và học theo 'người khách thực sự' không khác một chút. Hai người bảo vệ bắt đầu e ngại với vị khách lạ, vội vàng dẫn đường cho anh, không hỏi thêm câu nào nữa. Song Tử đã bước vào bên trong căn biệt thự, cánh cửa gỗ lại khép kín bảo vệ khu vực. Chợt, có ba bóng đen đột nhiên lao nhanh về phía hai người bảo vệ, dáng đi nhẹ nhàng mà dứt khoát, không để lại một tiếng động. Họ túm lại hai người bảo vệ kia, bịt miệng và đập mạnh vào thái dương của hai người xấu số. Họ khẽ kêu lên một tiếng rồi ngất lịm đi bất tỉnh. Đám người nọ nhanh chóng giấu cơ thể của hai người bảo vệ vào lùm cây gần đó.Đám mây đen chợt tản đi, ánh trăng chiếu sáng để lộ khuôn mặt của đám người kia, đấy chính là Thiên Yết, Bạch Dương và Nhân Mã. Ba người không nói không rằng, chỉ nhìn xung quanh kiểm tra rồi mới an tâm ra hiệu cho 10 người phía sau tiến đến bao vây lấy cánh cửa gỗ, chĩa thẳng súng vào trong.Ngón tay Thiên Yết khẽ động đậy, anh đưa ngón tay lên với ý cho mọi người chờ tín hiệu của Song Tử. "Bíp", chiếc điện thoại giắt bên hông của Thiên Yết chợt kêu lên một tiếng. - Ngay bây giờ!Bạch Dương đạp mạnh vào cánh cửa gỗ khiến nó bật tung ra. Chợp lấy thời cơ, cả ba người chạy ào vào trong, giương thẳng súng ra ba hướng, thét to:- Tất cả đứng yên! Cảnh sát đây!!Kế hoạch của họ thật sự khá đơn giản. Sau khi điều tra lịch hoạt động của băng tổ chức này, họ đã nắm được một số thông tin cơ bản của ông trùm cũng như lịch hoạt động của chúng trông ngày hôm nay. Theo như kế hoạch, đáng lẽ ra hiện tại ông trùm sẽ tiếp một vị khách để thương lượng một cuộc mua bán ma túy với "khách hàng". Vị khách này đặc biệt khó tính, khi làm ăn tuyệt đối không muốn đối tác của mình dẫn theo bất kì ai, kể cả bảo vệ. Chính vì vậy, nhóm của Thiên Yết đã nắm lấy thời cơ, đón đầu vị khách ấy và cho Song Tử đóng thế. Đây là một kế hoạch hoàn hảo, sau khi Song Tử đã đột nhập thành công và kiểm tra tình hình, anh ta sẽ bấm nút báo hiệu cho những người bên ngoài xông vào tóm gọn ông trùm.Nhưng không, trong căn phòng mà họ tưởng rằng chỉ sẽ có một người ấy, nó lại có quá đông kẻ thù. Thiên Yết đưa mắt liếc sơ căn phòng, tính nhẩm tại đây có hơn 15 tên là ít. Một chọi một, cơ hội sống sót của họ là 50%. Hơn nữa anh không thể nào di chuyển được. Họng súng dí sát vào thái dương của Song Tử, tên mafia bất chợt nhếch mép. Không cần biết vì lí do gì, chỉ cần anh di chuyển một cm thôi thì viên đạn sẽ bay khỏi nòng súng ngay. Thiên Yết, Bạch Dương và Nhân Mã cũng chung số phận. Mười người cảnh sát hỗ trợ phía sau cũng chẳng dám làm gì manh động. Tình thế hiện tại thực sự khốn đốn, họ đã lâm vào thế bất lợi. Nhưng, ngoài 15 tên kẻ thù đang đe dọa họ kia, vẫn còn một người nữa. Trên chiếc ghế sofa nệm đặt ở giữa phòng có một người đàn ông trung niên đang ngồi chễnh chệ trên ấy. Ông ta mặc một bộ đồ vest trắng sang trọng, cặp mắt kính dày không che nổi sự tàn độc của ông ta trong từng cái liếc mắt. Ông ta nhìn bọn họ, thả chiếc điện thoại vốn dĩ thuộc về Song Tử đặt xuống bàn, nhếch mép cười thỏa mãn. Thiên Yết cười nửa miệng, hạ súng xuống tỏ ý đầu hàng. Đợi đến khi tên mafia bên cạnh đã thả lỏng hơn một chút, anh nhìn thẳng vào người đàn ông đang ngồi trên ghế kia, cao giọng nói:- Cuối cùng kế hoạch bọn ta cũng đã bị bại lộ trước bọn mafia các người. Ông già ông nhìn vậy mà tay chân ghê thật đấy!Người đàn ông trung niên kia vẫn giữ nét mặt gian manh, lấy tay xoa cằm, nhếch miệng cười, nói:- Ta cũng không ngờ một ngày nào đó lũ cớm các ngươi sẽ tìm đến đây. Nhưng... - hắn ta chợt ngưng lại một chút. – Các người được ai sai đến đây?- Ngươi không cần phải biết! – Song Tử cao giọng thét to.Tên trùm hừ lạnh một cái, đưa mắt quét qua toàn bộ những người đứng trong căn phòng, gật nhẹ đầu một cái. Bỗng nhiên, những tên mafia khác đồng loạt lên đạn, khoảng cách giữa họng súng và đầu của bốn người chợt rút ngắn thêm mấy phần.Nụ cười trên môi người đàn ông kia chợt biến mất và thay vào đó là một vẻ mặt đáng sợ. Hắn ta lạnh lùng cất tiếng pha thêm đe dọa:- Ta hỏi lại lần nữa! Ai sai các ngươi đến đây?!! - Ta nói rồi! Bọn ta là cảnh sát!! – Bạch Dương hùng hồ đáp lại với hi vọng có thể áp đảo tinh thần của hắn ta.Nhưng không, khi Bạch Dương vừa dứt lời thì gương mặt của ông trùm một lần nữa lại nở một nụ cười khinh bỉ. Ông ta nhắm mắt, thở dài một tiếng rồi trừng mắt với bốn người, cất cao giọng ra lệnh cho đàn em:- Bây đâu! Đem vào tra tấn cho đến khi bọn nó chịu khai ra cho anh!Nghe lệnh của ông trùm, tên thanh niên đang chĩa súng vào đầu Thiên Yết bất chợt tiến nhanh ra sau lưng anh. Thừa cơ hội, Thiên Yết nhanh như chớp đã tóm lấy cánh tay của tên kia và vật hắn xuống đất, tịch thu lấy khẩu súng và kèm chặt tay hắn ra sau lưng. Động tác của anh nhanh đến nổi quỷ nhìn không kịp, người nhìn không ra, tên mafia nằm vật ra đất mà không biết mình vừa bị cái gì, ông trùm cũng trợn tròn mắt nhìn anh. Song Tử nhanh tay khóa chốt an toàn của khẩu súng tên mafia cầm trên tay rồi thong thả gạt chân, đạp con người đang khuỵu dưới đất cho bầm dập. Bạch Dương và Nhân Mã nhanh chóng phối hợp cùng 10 người cảnh sát phía sau phá gỡ vòng vây. Mà để làm điều đó, ắt một trận nổ súng sẽ xảy ra. Tiếng súng đạn phát lên dồn dập, song nhìn một lượt thì cũng chẳng ai bị thương nặng. Mười lăm tên mafia đã đầu hàng dưới họng súng của cảnh sát. Ông trùm lúc này há hốc cả mồm ra, vẻ mặt nom như không tin vào những gì mình vừa thấy, nhưng khi ông tỉnh táo lại thì đã thấy một luồng sát khí dày đặc tỏa ra bên cạnh mình. Nhìn lại thì thấy Thiên Yết đã dí họng súng vào thái dương mình bao giờ. Bọn họ đã lật ngược tình thế.Vẻ mặt của Thiên Yết cực kì bình tĩnh, nếu không nói trắng ra là đùng đùng sát khí. Song Tử đến bên cạnh Thiên Yết để hỗ trợ, còn Bạch Dương và Nhân Mã không cần nói cũng tự biết bản thân mình phải làm gì. Bạch Dương xung phong bước đến hành lang dẫn lối sang gian nhà sau, Nhân Mã tay cầm chặt súng, theo sau hỗ trợ Bạch Dương. Thấp thoáng cũng có khoảng 6 người cảnh sát đi theo hỗ trợ hai người. Mọi người chia ra đi lùng sục khắp ngôi nhà, quyết tâm không chừa một kẽ hở.Bạch Dương và Nhân Mã tiến gần về phía căn phòng ở cuối dãy nhà, nơi mà họ đoán chắc hẳn sẽ là nhà bếp. Bạch Dương ra hiệu cho Nhân Mã hỗ trợ anh, cô cũng gật gù đáp lại. "Két", tiếng cánh cửa gỗ mở ra nghe cọt kẹt. Đột nhiên, Bạch Dương cảm nhận được một bóng đen nấp sau cánh cửa, nhưng chưa kịp làm gì, anh đã thấy đầu mình đột nhiên bị choáng. Bóng đen kia từ sau cánh cửa lao vút ra ngoài, rồi nhanh như cắt đã đè Bạch Dương xuống sàn nhà, khóa chặt hai tay của anh lại. Nhân Mã thấy Bạch Dương gặp nguy hiểm, vội vàng chĩa súng thẳng vào bóng đen trước mặt, nhưng nhìn kĩ lại thì cô lại bị tên kia dí họng súng cướp được từ Bạch Dương vào mặt cô. Nhân Mã bất chợt giật lùi ra sau, nhưng với tình hình hiện tại cô không thể hành động mà không suy nghĩ. Bạch Dương đang bị kìm chặt dưới đất, dao kề ngay cổ, còn cô cũng đang được khám phá cấu tạo của súng lục từ nòng súng. Chỉ thấy người đe dọa sự an toàn của hai người là một thanh niên trẻ tuổi, nhưng một mình mà khống chế hai người cảnh sát chuyên nghiệp thế này thật không bình thường chút nào. Phải rồi, Nhân Mã nghĩ thầm, nơi tụi cô đang đứng là sào huyệt của một băng đảng mafia khét tiếng, bọn cô đã quá bất cẩn và ỷ vào đồng nghiệp của mình. Giờ thì, hối hận cũng đã muộn. Bấy giờ, đầu óc Nhân Mã rối tung cả lên, các nếp nhăn co lại làm việc hết công suất. Làm sao bây giờ? Nếu bây giờ cô hô to đánh động cho mọi người, cơ hội được ăn kẹo đồng của cô là 99%. Nhưng nếu cô đầu hàng thì tên kia có thể bắt hai người làm con tin để bắt luôn Thiên Yết và Song Tử, đường nào cũng chết. Không! Nhất định vẫn còn có cách nào khác, nhất định phải còn, chỉ là cô chưa nghĩ đến mà thôi. Nghĩ đi nào! Chắc chắn còn đường thoát ra khỏi tình trạng này mà!Chợt, cô thấy người kia khẽ động đậy, con dao kề sát cô Bạch Dương dường như nhích ra vài phần. - Aries?! Sagittirius?! – Người thanh niên chợt lên tiếng hỏi với giọng ngạc nhiên.- Hả?! Nhân Mã và Bạch Dương bất ngờ đồng thanh đều đến kinh ngạc. Chỉ thấy người thanh niên kia đã bỏ con dao ra khỏi cổ của Bạch Dương, hạ khẩu súng đang chĩa vào Nhân Mã xuống rồi đứng lên. Lúc bấy giờ, Bạch Dương mới có cơ hội nhìn rõ khuôn mặt của người tấn công mình, Nhân Mã cũng tròn mắt há hốc mồm ra.- Capricorn?!!!!! – Cả hai lại đồng thanh thốt lên kinh ngạc.- Hai người đang làm cái quái gì đây thế ?! – Ma Kết cau mày nhìn hai người.- Cái ?!!!!! Bạch Dương và Nhân đều trợn tròn mắt, nét mặt vô cùng khó hiểu. Tại sao Ma Kết lại ở đây? WTF?!! Tuy biết rằng hành tung của Ma Kết rất bí hiểm nhưng như thế này thì thật quá sức tưởng tượng. Đây là sào huyệt của băng đảng mafia đấy?! Thế quái nào mà anh có thể đột nhập vào đây mà không cần sự trợ giúp của chúng tôi thế?! Chẳng lẽ....Thấy hai người đã hóa đá, Ma Kết thở dài một tiếng rồi quay vào trong cất con dao vào tủ. Chỉ là nhất thời nghe tiếng súng nổ ầm ầm ở trước cửa rồi tiếng bước chân dồn dập về phía đây làm anh cảm thấy có chuyện không hay nên cầm dao tự vệ rồi tấn công người phía trước. Dù có là thần thánh anh cũng không thể ngờ được đó là cấp dưới của mình. Thật điên rồ!!- Rồi... - Ma Kết bất chợt lên tiếng. – Nói tôi nghe, hai người làm gì ở đây? ***Thiên Yết và Song Tử vẫn yên vị tại phòng khách cùng tên trùm băng đảng mafia Pann khét tiếng. Đã hơn 15 phút trôi qua, hai người họ vẫn chưa thấy Bạch Dương và Nhân Mã quay về liền đâm ra lo lắng. Tên trùm vẫn ngồi với dáng vẻ vô tư, thỉnh thoảng hỏi thêm vài câu châm chọc:- Các người khá đấy! Nhất là nhóc tóc đen này, lúc nãy ngươi dùng chiêu gì để trấn áp đàn em ta thế?! - Im mồm đi! – Thiên Yết cáu gắt quát.Chỉ thấy tên trùm hừ lạnh một tiếng, ngả người ra dựa vào lưng ghế sofa, dáng người thong thả vô cùng như chưa từng thấy khẩu súng của Thiên Yết đang dí sát thái dương mình. Da mặt Song Tử giật giật, nhìn ông trùm không chớp mắt. Qua hơn hai mươi mấy năm, gặp hàng nghìn người khác nhau, tra bắt hơn chục tên tội phạm trong 2 năm hành nghề mà anh chưa từng, chưa từng thấy một tên mafia đang bị súng chĩa vào đầu mà còn có thể đùa giỡn như thế được. Phải chăng đây là một đẳng cấp mới?! Phải học tập, phải học tập! Vì nhìn ông trùm lúc này ngầu phết đi được ấy! Chợt, hai người thấy bóng dáng của Bạch Dương và Nhân Mã dần tiến vào phòng khách. Song Tử thở phào nhẹ nhõm, mặt Thiên Yết cũng đỡ căng thẳng hơn vài phần. Nhưng... họ cảm nhận được có vài điểm không đúng trên gương mặt của hai người. Chỉ thấy gương mặt của Bạch Dương và Nhân Mã trắng bệch cả ra nhưng cũng không phải là biểu hiện của sự sợ hãi, mí mắt của họ giật liên hồi, môi mấp máy định nói gì đó rồi lại thôi. Thiên Yết chợt cau mày, nhiệt độ phòng lại giảm. Song Tử đã bật sẵn mode tự vệ, sẵn sàng đối đầu với bất cứ điều gì làm anh kinh ngạc. Đột nhiên, Bạch Dương quay đầu chầm chậm sang phía hai người, nặn ra một nụ cười như mếu, cất tiếng:- Scorpio, Gemini..... Ta lộn nhà rồi...Nghe được những lời Bạch Dương nới, cả hai người nghiêng đầu khó hiểu. Vẻ mặt không còn tỏ ra đáng sợ nữa mà thay vào đó là dấu chấm hỏi to đùng lơ lửng trên đầu. Chợt, họ thấy một bóng người từ đằng sau lưng Bạch Dương và Nhân Mã tiến lên phía trước thì cảm thấy ngu người tại chỗ, kinh ngạc hết sức.Ma Kết nhìn Song Tử và Thiên Yết một hồi lâu, nói với giọng chán chường:- Tôi cứ tưởng là ai, hóa ra là anh chủ mưu vụ này à, Scorpio?- Capricorn?! Anh làm gì ở đây thế?! – Thiên Yết cau mày, cao giọng hỏi lại.- Câu đó tôi hỏi anh mới đúng! – Ma Kết đáp. – Còn mang theo cấp dưới của tôi nữa, mục đích thực sự của anh khi đến đây là gì?!Thiên Yết cảnh thấy cái gì đó nghẹn lại trong cổ họng, muốn nói nhưng cứ cân nhắc mãi. Chợt, ông trùm ngồi trên ghế sofa kia đột nhiên cất tiếng cười ha hả khoái chí, ôm bụng lăn lộn mấy vòng.- Ngươi cười cái gì chứ?!!!Thiên Yết đỏ mặt tía tai quát lại tên trùm. Khoan đã, có gì đó không đúng – Thiên Yết nghĩ thầm – Chuyện này thật sự rất kì lạ!Chợt, sắc mặt Thiên Yết đột nhiên đen lại vài phần, sát khí phóng ra mạnh mẽ khiến ông trùm ngồi bên cạnh cũng phải ngưng điệu cười hoan hỉ của mình. Anh quay sang nhìn Ma Kết với đôi mắt hình viên đạn, giương thẳng khẩu súng về phía con người người đang đứng trước mình, lạnh lùng nói:- Capricorn! Anh biết nơi anh đang đứng là đâu chứ?Ma Kết im lặng một lúc lâu, cau mày nhìn Thiên Yết rồi đáp lại:- Sào huyệt của băng đảng mafia Pann.- Và nói cho tôi lí do anh không bị bắt giam khi đột nhập vào đây ? – Thiên Yết vẫn giữ nét mặt hầm hầm sát khí.Lại một khoảng không gian im lặng nữa hiện ra. Ma Kết lúc này như tội phạm đối diện với cảnh sát bức cung vậy, thật khó để diễn tả lời làm sao cho mình không bị ăn kẹo đồng. Anh hít một hơi rõ dài, thở ra, tự nhủ thầm việc gì đến cũng sẽ đến rồi ngẩng mặt tự tin, đáp lại. - Vì tôi là một thành viên trong băng đảng này! Song Tử, Bạch Dương và Nhân Mã há hốc cả mồm ra trước vẻ mặt điềm tĩnh của Ma Kết. Chỉ thấy Thiên Yết khẽ nhếch mép, ánh mắt mỗi lúc càng thêm sắc lạnh, anh cất tiếng:- Ha! Thảo nào khi tôi ra đề nghị tra hỏi băng đảng Pann này thì anh lại một mực từ chối. Anh chỉ đang bao che cho đồng bọn mà thôi! Anh đã phản bội lại thị trấn Bigos!!Ma Kết im lặng cúi đầu không nói, chỉ thấy anh thở dài một hơi, gãi gãi đầu rồi đáp lại:- Scorpio.... Anh hiểu nhầm chuyện này rồi!- Tôi có không? – Ánh mắt Thiên Yết chỉ thấy người đứng trước mình là kẻ thù.- Tôi nói họ không phải là hung thủ vì họ đúng không phải là hung thủ! Họ chưa hề quen biết với nạn nhân!- Thôi biện hộ đi! – Thiên Yết nhất thời quát lớn. – Ngươi đường đường là một người đứng đầu của sở cảnh sát Bigos, ấy thế mà lại tiếp tay cho giang hồ ra tay làm điều xấu để hưởng lợi. Ngươi không biết nhục à?! Nói đi! Ngươi ăn hối lộ của bọn chúng bao lâu rồi?!Ánh mắt của Thiên Yết dần càng sắc lạnh hơn. Song Tử đứng bên cạnh mà rùng mình. Bạch Dương và Nhân Mã đứng cạnh Ma Kết dường như cũng lọt vào tầm ngắm, cảm thấy bất an. Họ có thể cảm nhận được mode tự vệ của Song Tử đang được hình thành bên trong con người của họ, bấy giờ hai người mới hiểu được chống lại cái mode đó cũng cần ý chí kiên cường, thật nể phục Song Tử.- Điều đó, ngươi phải nói ngược lại mới đúng, nhóc đầu đen à!Chợt nghe tiếng của ông trùm bên cạnh, Thiên Yết tròn mắt quay sang nhìn ông. Ma Kết nghe mà cũng nghiêng đầu không hiểu ý. Chỉ thấy ông ta khẽ mỉm cười, lại là nụ cười tự tin kèm thêm chút khinh bỉ, ông cất tiếng:- Thằng Capr ăn hối lộ của bọn ta?! Hừ. Có chết bọn ta mới cúi đầu dưới bọn cảnh sát các ngươi! Ngươi phải nói là bọn ta cho người vào thâu tóm cả sở cảnh sát mới đúng.Song Tử, Bạch Dương, Nhân Mã nghe mà thừ cả người ra. Sắc mặt Thiên Yết bây giờ đen chẳng kém gì Bao Thanh Thiên, sát khí ngụt trời, ớn lạnh cả sống lưng.Da mặt Ma Kết cứ giật liên hồi. Cứ tưởng rằng ông ta sẽ phá gỡ sự hiểu nhầm ở đây, thế quái nào ông ấy lại thêm dầu vào lửa thế này?!Chỉ thấy ông trùm ngồi trên ghế sofa, nhìn hết người này đến người khác rồi thở phào một cái rõ to, ngước mặt lên trời, ánh mắt mơ mơ, cất giọng nhẹ nhàng nói:- Oài... giá mà bây giờ ta thốt lên được câu đó với các người nhỉ ??- Cái...?!!!Những người có mặt trong phòng lúc này không thể nào kìm nén được sự khó hiểu của mình nữa. Họ ngẩn cả người ra, tự hỏi rằng là do não mình thiếu iốt hay là do ông trùm này không được bình thường. Loáng thoáng đâu đây, ta có thể nghe thấy tiếng Ma Kết tự lấy tay bốp trán thật mạnh.- Nhưng mà nhóc này, ngươi cũng đã sai về một chuyện rồi! – Ông trùm nhẹ giọng nói. – Ngươi có biết tại sao băng đảng Pann này lại tồn tại được đến tận bây giờ mà không hề bị quấy rối không?- Tại sao? – Thiên Yết trầm giọng hỏi lại.- Vì bọn ta làm việc cho chính quyền, nhóc à!Bạch Dương, Song Tử và Nhân Mã trợn tròn mắt kinh ngạc, há hốc cả miệng ra. Chỉ thấy ngón tay Thiên Yết khẽ giật lên một cái, vẻ mặt nửa tin nửa ngờ. Ma Kết đứng ngoài dựa cột mà nghe, không lên tiếng.- Nhưng tại sao nhà nước lại muốn một tổ chức maifa tồn tại chứ?! Ý tôi là.... – Thiên Yết đang nói bỗng khựng lại, vẻ mặt nom như vừa nhận ra một điều gì đó, không tiếp lời.Người đàn ông ngồi trên ghế sofa khẽ mỉm cười, hai tay đan lại với nhau chống trước mặt, hết nhìn Thiên Yết lại nhìn vẻ mặt của những người xung quanh. Lúc này 10 người cảnh sát hỗ trợ cũng đã có mặt đủ tại đây, vẻ mặt nom cũng chả hiểu cái quái gì đang xảy ra, song cũng chẳng vội hành động.- Anh hiểu rồi chứ, Scorpio? – Ma Kết nãy giờ im lặng bỗng dưng lên tiếng. – Tổ chức này được xem là một con quái vật. Một con quái vật tồn tại để tiêu diệt những con quái vật khác. Chính vì thế bọn tôi mới không lo lắng về việc chính quyền địa phương vây bắt.- Công dân bình thường không biết chuyện này cũng phải. – Ông trùm tiếp lời. – Đây là mặt tối của tổ chức chính quyền không muốn bị lôi ra ánh sáng. Đúng thật là có những cuộc truy tìm dấu vết của tổ chức Pann, nhưng đó chỉ là những bài báo bịt mắt người dân. Bọn ta tồn tại để giải quyết rắc rối của những băng đảng mafia khác, đảm bảo trật tự cho thế giới ngầm, là ranh giới để chính quyền kiểm soát đất nước. Nói dễ hiểu hơn, bọn ta là "cảnh sát" của thế giới mafia.Thiên Yết dường như không tin vào những gì tai mình vừa nghe, cau mày căng thẳng tột cùng. Anh hạ khẩu súng xuống, mắt nhìn vào một khoảng không vô định trên nền gạch lát sàn. Khoảng không gian im ắng lại bao trùm cả một khu vực.- Tôi hiểu rồi. Xin lỗi vì đã đường đột kết tội mọi người không ra gì. – Thiên Yết chợt lên tiếng, giọng trầm trầm có pha lẫn một chút gượng ép.Không khí trong căn phòng lúc này nhẹ nhàng hơn hẳn, sắc mặt của mọi người cũng dịu đi phần nào. Chợt, Bạch Dương dạn dĩ mở lời phá gỡ không khí:- Vậy hóa ra anh gia nhập băng nhóm Pann là có lí do cả nhỉ, Capricorn? Tất cả chỉ để bảo vệ thị trấn Bigos này!- Gia nhập băng nhóm để bảo vệ thị trấn? – Ma Kết bất chợt cười nửa miệng. – Tôi vốn là thành viên trong băng nhóm này được 20 năm rồi, Aries!Ma Kết vừa dứt câu thì ngoài trời bỗng nổ lên một tia sét, ánh sáng lóa lên cả căn phòng, hệt như tâm trí của họ lúc này vậy. Chỉ thấy mọi người, trừ ông trùm ra, đều mang một vẻ mặt kinh ngạc, ngay cả Thiên Yết cũng phải trợn tròn mắt nhìn bóng người đang đứng ngay cửa. Ông ta đã nói đúng. Tổ chức Pann này đã thâu tóm cả sở cảnh sát chứ không còn là hợp tác đơn thuần nữa.Chợt, Ma Kết nhoài người ra ngoài cửa, nhìn lên bầu trời đang đầy mây đen, uể oải nói:- Gife à! Nếu ông không đi bây giờ thì trời sẽ đổ mưa đấy!- Được! Ta đi ngay, ta đi ngay! – Ông trùm đáp lại.Thiên Yết vẫn đứng như trời trồng, ngẫm lại những lỗi lầm cũng như nỗi xấu hổ mà mình đã gây ra. Chợt, khi ông trùm đi ngang qua anh, ông ta đột nhiên đập vào lưng anh một cái, nói:- Buồn làm cái gì! Tuổi trẻ ai mà chẳng sai lầm!Anh giật mình, quay người lại nhìn theo bóng dáng của ông thì chỉ thấy ông ta khẽ nhếch miệng lên cười, phong thái ung dung, chấp tay sau lưng bước ra cửa.Chiếc limo đen không biết đã chờ sẵn ở trước cửa từ bao giờ, một vệ sĩ mặc vest đen đã mở cửa xe giúp ông và nghiêm trang gập người cúi chào. Gife bước vào trong xe, cửa đóng lại, nhưng trước khi xe chuyển bánh, ông hướng ánh mắt nhìn năm người đang đứng trước cửa, cất cao giọng nói to:- Hi vọng sau này ta có thể đường đường chính chính mà họp tác với các ngươi!Chiếc xe limo đen lăn bánh xa dần, xa dần, để lại gương mặt ngơ ngác của năm người đứng trước cửa.- Ông ta nói muốn đường đường chính chính họp tác có nghĩa là cậu thanh niên kia là do ông ta sai đi để điều tra vụ án á?! – Nhân Mã chợt cất tiếng hỏi.- Một trăm phần trăm là vậy luôn rồi còn gì nữa! – Song Tử đáp lại với giọng chắc nịch.Năm người người bất giác đồng loạt thở dài. Chỉ vì một hành động "tốt bụng giúp đỡ" của ông ta mà đã khiến cho mọi người có một phiên được trổ tài hành động. Mà... dù sao thì họ cũng đã biết được một chút ít về gia thế của Ma Kết...- Trung úy! Ta về được rồi chứ?! – Một người cảnh sát trong đội hỗ trợ chợt lên tiếng.- Ờ... Về thôi! – Bạch Dương đáp lại với giọng uể oải.Mọi người bắt đầu tiến bước rời khỏi căn nhà với khuôn mặt khá ủ rũ. Mười người cảnh sát ở phía sau cũng muốn nhanh chóng trở về nhà ăn cơm.- Nhưng mà khoan đã này. – Ma Kết vội ngăn bước mọi người. – Các người giữ bí mật về chuyện này được chứ?Câu nói ấy tuy là câu hỏi nghi vấn nhưng sao lại nghe giống như câu nói ra lệnh kèm thêm chút đe dọa. Nhân Mã, Bạch Dương, Song Tử và Thiên Yết cùng bước đi không ngoảnh đầu lại, gật gù đáp:- Okê! Biết rồi!Bóng dáng của mọi người bước đi hiên ngang dần khuất đi sau ánh đèn đường lấp lánh giữa không gian tĩnh mịch.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương