Tha Thứ Cho Anh, Yêu Em! (For Give Me, I Love You)
Chương 19
Chỉ vài tuần dang nắng làm việc ở công trường mà da hắn sạm đen hẳn, chắc gần như mấy gã Indo. Các cô nương khoa Hóa thì không biết thật hay m**, luôn miệng xúyt xoa: “Hoàng ngầu ghê, da bánh mật, sô cô la… Giống y chang Cổ Thiên Lạc”. Cứ nghe mấy câu đó mà hắn muốn nổi khùng lên được. Thằng Quốc thì khỏi nói, trước khi đi làm nó đã đen nhem nhẻm, giờ thì nó y như cột nhà cháy, nếu ban đêm ra đường không có đèn dám người ta chỉ thấy bộ đồ của nó.Học ngành xây dựng nên hắn làm khá được việc, hiểu nhanh, biết cái gì nên và không nên khi đổ cột, dựng xà dù trước đó chưa làm qua. Anh Cường quản lý rất ưng bụng, thậm chí đôi lúc còn bàn luận bản vẽ kết cấu với hắn. Hắn cũng học được kha khá từ anh. Tuy nhiên, hắn mệt kinh khủng, mỗi ngày sáng đi học, chiều ra công trường, tối làm quán bar… nhiều lúc hắn thấy mình cày như trâu!…Dàn đèn bên góc phải quán cứ chớp chớp, nhá nhá. Không để ý thì thôi, nhưng nếu chú tâm thì nó dễ làm người ta phát bực. Chị chủ quán ngoắc hắn lại: “Em và Long lên coi thay cho chị, để mấy cha khách này cằn nhằn kiếm chuyện phiền lắm”.Hắn dựng cái thang vào tường, dặn Long: “Mày giữ chặt đó!”“Biết rồi”. Long nói chắc nịch.Hắn leo được 3 bậc, bỗng thấy chóng mặt, mọi vật nhòe đi. Hắn lắc lắc đầu, bóp trán.“Mày làm được không? Để tao…” – Long có vẻ không yên tâm khi thấy bộ dạng hắn. Nhưng câu đó của Long càng làm hắn muốn tiếp tục. “Sao không được?”Vừa dứt câu, hắn bước thêm bậc thứ tư, và bây giờ, hắn quay mòng mòng, cảm giác như đang ở trên con tàu Titanic lúc gặp bão. À, không phải, gặp băng trôi thì đúng hơn. Hắn buông ngừơi vì không giữ thăng bằng được nữa.“Rầm”. Hình như Long đã kịp đỡ hắn, chỉ có chiếc thang ngã ra sàn. Có tiếng lao chao……Hắn mở mắt, thấy mình đang nằm trên băng ghế, trong phòng thay đồ của quán.Tiếng nhạc vẫn xập xình ngoài kia. Mũi hắn cay xè. Khỉ thật, chắc thằng Long đã đổ cả chai dầu vào đó! Hắn loạng chọang đứng dậy, vào toalet rửa mặt.“Em khỏe rồi hả?” – Tiếng chị chủ khiến hắn giật mình. – “Vậy em ra phụ tụi nó, thứ bảy đông quá mà em lại…thiệt là…” Gịong chị ta vẫn ngọt dịu nhưng thật đáng sợ.“Để em ra.” – Hắn lách người qua góc hẹp giữa chị ta và cánh cửa phòng. Cô ca sĩ trên sàn nhảy cố gào thét trong tiếng ầm ầm của chiếc loa. Hắn thấy đầu bưng bưng…Chị chủ đưa tiền cho hắn và Long, sau khi đếm đi đếm lại 2-3 lần. Long cầm lấy, nói với chị: “Mai Chủ nhật cho tụi em nghỉ…”“Một đứa đến đi, nghỉ cả hai thì khó quá. CN lại là ngày cao điểm. Mấy tuần trước 2 em xin nghỉ thứ 2 mà.” Chị ta tỏ ra không hài lòng.“Nhưng thằng Hòang nó…” Long cố thuyết phục.“Hoàng nghỉ thì em đi làm nhe” – Chị chủ nói gút câu, không cho Long cơ hội thoái thác “Vậy đi, 2 đứa về được rồi”. Và chị ta kêu mấy đứa khác tới tiếp tục đếm tiền phát lương.Hắn nãy giờ vẫn nghe câu chuyện, nhưng không lên tiếng. Hắn mệt lả người, chỉ muốn nằm xuống giường, nên chuyện ngày mai có đi làm hay không hắn chẳng thể biết được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương