Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 206: Mạc Vô Tình



Doanh địa được dựng lên tạm thời, có vẻ vô cùng đơn sơ, đối phương cũng gần gần chỉ là dẫn Hà Tương Tư và Bạch Nhạc tiến vào trong một gian lều vải tương đối lớn chút.

Dưới ánh mắt cừu thị của nguyên một đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đệ, Hà Tương Tư thản nhiên ngồi xuống.

Bạch Nhạc lại chưa ngồi, mà yên ắng đứng ở sau lưng Hà Tương Tư, chăm chú quan sát đám người này.

Thanh niên cầm đầu kia tuổi tác chỉ chừng hai mươi bốn hai mươi lăm, một thân áo đỏ, bên hông treo một thanh kiếm, ý cười trên mặt lại không che giấu được mạt hàn ý giữa hai hàng lông mày, phảng phất chỉ cần nhìn thấy hắn, đáy lòng sẽ bất giác sinh ra một tia hàn khí.

Khí tức thu liễm, Bạch Nhạc rất khó nhìn ra được thực lực chân thật của đối phương, nhưng chỉ dựa vào cảm giác mà nói, tựa hồ còn đáng sợ hơn cả Cổ Hiên.

Cảm giác đó khiến trong lòng Bạch Nhạc không khỏi đột nhiên hơi nhảy.

Người khác không biết, chính hắn lại vô cùng rõ ràng thực lực Cổ Hiên, Lý Phù Nam cường thế như vậy, nhưng ở trước mặt Cổ Hiên đều phải chịu thiệt, thậm chí ngay cả bản thân Bạch Nhạc, nếu chỉ bằng Thông Thiên Ma Công, trước đây đều không phải đối thủ của Cổ Hiên.

Quan trọng hơn hết là, từ phản ứng của đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông chung quanh thì thấy, thân phận đối phương hẳn phải cực kỳ tôn quý.

Hiện tại Huyết Ảnh Ma Tông đã không phải Huyết Ảnh Ma Tông trong tay Phá Nam Phi trước đây, đối phương khả năng cao có quan hệ nào đó với Huyết Ảnh Ma Quân.

Đương sơ Phá Nam Phi gấp gáp muốn để cho Cổ Hiên mượn huyết tế bước đến Tinh Cung Cảnh như vậy, sợ rằng cũng xuất phát từ tâm tư muốn cho Cổ Hiên tranh phong với thiên tài bên người Huyết Ảnh Ma Quân.

Nháy mắt, trong đầu Bạch Nhạc chuyển qua vô số ý niệm, nhưng hiển nhiên, tâm tư đối phương lại hoàn toàn không đặt trên người hắn.

Thanh niên kia mỉm cười nhìn về phía Hà Tương Tư nói:

- Quên tự giới thiệu, Hà tiên tử, tại hạ Mạc Vô Tình, sư phó. . . Huyết Ảnh Ma Quân!

Nghe được câu này, dù là Hà Tương Tư đều không khỏi thoáng khẽ biến sắc.

Huyết Ảnh Ma Quân, uy hiếp mà cái tên này mang đến thực sự quá lớn, nếu đặt ở Thất Tinh Tông thì cũng tương đương với đệ tử Tinh Hà lão tổ, trong thế hệ này, thân phận có thể so sánh được với đối phương, sợ rằng chắc chỉ có mỗi Dương Bằng.

- Lời này của Mạc huynh không phải đang tự dát vàng lên mặt mình đấy chứ? Huyết Ảnh Ma Quân là nhân vật cỡ nào, nếu thật có truyền nhân, há chỉ dừng ở Linh Phủ Cảnh! Theo ta thấy, Mạc huynh cùng lắm chỉ được tính là đệ tử ký danh mà thôi.

Bạch Nhạc đứng sau lưng Hà Tương Tư đột nhiên lạnh lùng mở miệng nói.

Dù một mực không lên tiếng, nhưng Bạch Nhạc cảm nhận được rõ ràng bầu không khí tại trường, Hà Tương Tư độc thân mà đến, bản thân điều này liền đã có vẻ hơi yếu thế, nếu lại bởi vì thân phận đối phương mà bị đoạt mất khí thế, vậy liền không cách nào nói chuyện được nữa.

Vậy nên, Bạch Nhạc không đợi Hà Tương Tư làm ra phản ứng liền trực tiếp mở miệng, chèn ép đối phương.

Câu này, nháy mắt liền khiến Hà Tương Tư hồi thần.

Nếu đã đến đây, thân phận đối phương là gì căn bản không quan trọng, dù có thực sự là đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông thì cũng không thể thua khí thế, nghĩ vậy, trong lòng Hà Tương Tư bất giác nhiều thêm mấy phần cảm kích đối với Bạch Nhạc.

Mặc dù thực lực và thiên phú đều không sai, nhưng kinh nghiệm Hà Tương Tư hiển nhiên còn tương đối thiếu, bất tri bất giác liền rơi vào trong bẫy rập của đối phương.

Khẽ nhíu mày, lúc này ánh mắt Mạc Vô Tình mới lần đầu tiên rơi trên thân Bạch Nhạc, trong mắt chớp qua hàn mang, lạnh lùng nói:

- Ta đang nói chuyện với Hà tiên tử, ngươi tính là cái thá gì, cũng dám xen miệng?

Một tay chấp kiếm, Bạch Nhạc chậm rãi đạp ra trước một bước, nhàn nhạt nói:

- Ngươi lại tính là cá thá gì, cũng dám nói vậy với ta?

Trong lúc bước ra một bước này, trên thân Bạch Nhạc đột nhiên lộ ra một mạt kiếm ý khủng bố, sắc bén không thể ngăn.

Đối mặt với khiêu hấn từ Mạc Vô Tình, hắn không lùi bước nửa phần, trực tiếp đối chọi với thái độ gay gắt nhất.

Nháy mắt, trên thân Mạc Vô Tình đột nhiên lộ ra sát khí, trực tiếp khóa cứng Bạch Nhạc.

- Mạc Vô Tình, ta và Bạch Nhạc đại biểu tông môn chính đạo Thanh Châu đến đây, ngươi làm thế là muốn lần nữa khiêu khởi chiến tranh?

Đột nhiên đứng dậy chắn ở trước người Bạch Nhạc, Hà Tương Tư lạnh lùng mở miệng chất vấn.

Tông môn Thanh Châu và Huyết Ảnh Ma Tông đình chiến, đây là kết quả hiệp thương giữa Tinh Hà lão tổ và Huyết Ảnh Ma Quân, người dưới, vô luận là ai, tự nhiên đều không dám tùy tiện đánh vỡ cân bằng.

Bằng không, Hà Tương Tư há dám tùy ý đặt mình vào nguy hiểm.

- Bạch Nhạc, hắc! Ta nghe qua tên ngươi, sau này chúng ta sẽ có lúc tính sổ với nhau.

Liếc mắt nhìn Bạch Nhạc một cái, Mạc Vô Tình lạnh lùng nói.

Mặc dù từ lúc Bạch Nhạc tiến vào đến nay, Mạc Vô Tình tựa hồ không nhìn qua Bạch Nhạc lấy một lần, nhưng trên thực tế, trước đây dẫn lên động tĩnh lớn như vậy, Mạc Vô Tình há có thể không biết tên tuổi Bạch Nhạc.

Chỉ là Mạc Vô Tình không ngờ, Bạch Nhạc lại dám lớn lối đến vậy.

Nếu không phải cố kỵ Hà Tương Tư, nếu không phải nơi đây chính là chân núi Thất Tinh Tông, Mạc Vô Tình thậm chí dám đương trường chém giết Bạch Nhạc.

- Huyết Ảnh Ma Tông và ta vốn có huyết hải thâm cừu, ngươi không tìm đến ta, ta cũng sẽ tìm Huyết Ảnh Ma Tông tính sổ! Đi về nói cho Phá Nam Phi, rửa cổ chờ lấy, sẽ có ngày ta tự tay lấy tính mệnh của hắn.

Trong mắt chớp qua hàn ý, Bạch Nhạc lạnh lùng đáp nói.

Phá Nam Phi chết rồi, nhưng giờ chỉ giới hạn số ít người biết được, bên phía Huyết Ảnh Ma Tông, dù là Huyết Ảnh Ma Quân sợ rằng cũng chưa dám xác định! Với tình hình đó, Bạch Nhạc công khai tỏ ý muốn tính sổ với Phá Nam Phi, tự nhiên cũng nhằm phủi sạch liên quan.

Đương nhiên, trừ cái đó ra, cũng là để thị uy với Mạc Vô Tình và đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông tại trường, ta ngay cả Phá Nam Phi đều không sợ, chẳng lẽ còn sợ uy hiếp từ đám người các ngươi?

- Chỉ bằng ngươi?

Cười lạnh một tiếng, Mạc Vô Tình lại không tiếp tục để ý đến hắn mà quay sang Hà Tương Tư nói:

- Hà tiên tử, chúng ta không cần phải vòng vèo làm gì, hiện tại Huyết Ảnh Ma Tông ta đã trùng kiến sơn môn, tự nhiên cũng là tông môn Thanh Châu, lần này Thất Tinh Tháp bóc mở, Huyết Ảnh Ma Tông ta muốn năm mươi danh ngạch!

- Không khả năng!

Không chút nghĩ ngợi, Hà Tương Tư trực tiếp cự tuyệt:

- Thất Tinh Tháp bóc mở là chuyện nội bộ của Thất Tinh Tông, không liên quan gì tới tông môn Thanh Châu! Người Huyết Ảnh Ma Tông ngươi tới đây, có thể tính là hành vi khiêu hấn bản tông, đừng có lầm lẫn!

Nghe được Hà Tương Tư hồi đáp, Mạc Vô Tình lại đột nhiên cười rộ lên:

- Hà tiên tử, sợ là ngươi quá đề cao chính mình rồi! Ta chỉ đang nói ra điều kiện, còn về có đáp ứng hay không, sợ là chưa tới lượt ngươi quyết định.

Lời này rất lãnh khốc, nhưng không nghi ngờ là thật tình.

Nhiệm vụ tông môn mà Hà Tương Tư nhận được chính là tới đây đàm phàn với Huyết Ảnh Ma Tông, thăm dò rõ ràng yêu cầu mà thực lực của đối phương, chứ chưa hề cấp cho Hà Tương Tư quyền lực tự ý quyết định.

Bởi vì Bạch Nhạc, nhẫn nại của Mạc Vô Tình đã bị mài sạch, đến lúc đối mặt Hà Tương Tư, tự nhiên không còn nửa điểm khách khí.

Trong lòng trầm xuống, Hà Tương Tư lạnh lùng hỏi ngược lại:

- Nói vậy, ngươi liền có thể đại biểu cho thái độ Huyết Ảnh Ma Tông?

- Đương nhiên. . . Không thể!

Nhìn vào Hà Tương Tư, nét mặt Mạc Vô Tình chuyển lạnh, nhàn nhạt nói:

- Ngươi ta thật ra đều không đại biểu được tông môn, cùng lắm chỉ xem như ống loa truyền lời mà thôi! Chẳng qua, ngươi nói xem, nếu ta trói ngươi lại, để cho Thất Tinh Tông tới chuộc người, liệu có thể được nhiều thêm mấy danh ngạch không?

Dứt lời, trên thân Mạc Vô Tình đã lộ ra sát cơ nồng nặc.

Chương trước Chương tiếp
Tele: @erictran21
Loading...