Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 211: Tu Pháp Điện



Vừa mới bước vào Tu Pháp Điện, lập tức liền có một cỗ linh khí nồng nặc đập mặt, phảng phất như chỉ trong nháy mắt, cả người như được ngâm trong linh tuyền.

- Quả nhiên đây mới là để uẩn của tông môn Địa cấp!

Trong lòng ngấm ngầm cảm thán một tiếng, Bạch Nhạc lại cũng hiểu được, những nơi thế này, dù là ở trong Thất Tinh Tông cũng tuyệt đối không phải mỗi đệ tử đều có cơ hội hưởng thụ, bản thân hắn có thể tiến vào là được dính thơm lây từ Hà Tương Tư.

Thoáng đánh giá xung quanh một lượt, lúc này Bạch Nhạc mới phát hiện, nơi đây còn được ngăn cách thành rất nhiều tĩnh thất.

- Hà sư tỷ!

Chớp mắt liền có đệ tử đi ra nghênh đón.

Đưa lên lệnh bài đệ tử của mình, Hà Tương Tư mở miệng nói:

- Lần này Bạch Nhạc cùng lúc hoàn thành nhiệm vụ tông môn với chúng ta. Ta hỏi qua Lâm trưởng lão, có thể cho phép hắn cùng theo ta tiến vào Tu Pháp Điện tu hành.

Xác định tin tức trong lệnh bài thân phận xong, đệ tử kia nhẹ giọng đáp:

- Nhiệm vụ tông môn có thể đổi lấy tu hành nửa tháng trong Tu Pháp Điện, Bạch Nhạc không phải đệ tử bản tông, tuy có thể phá lệ nhập môn, nhưng thời gian tất phải cắt giảm, chỉ được đình lưu trong Tu Pháp Điện bảy ngày. Hà sư tỷ, ngươi xác định chứ?

Nghe được lời này của đối phương, trong lòng Bạch Nhạc đột nhiên không nhịn được hơi nhảy, bởi vì mang theo mình, thời gian lại vẫn bị giảm nửa, phần nhân tình này, mình tính là thiếu lớn.

- Xác định!

Không chút ngập ngừng, Hà Tương Tư lập tức hồi đáp.

- Tu hành hay là tu pháp?

Đệ tử kia lần nữa hỏi.

- Tu hành!

Lần này Hà Tương Tư hồi đáp càng nhanh.

Gật đầu, lúc này tên đệ tử kia mới dẫn Hà Tương Tư và Bạch Nhạc đi tới trước cửa một gian tĩnh thất, dùng lệnh bài trong tay mở ra cửa đá, đợi sau khi Hà Tương Tư và Bạch Nhạc tiến vào, lập tức liền đóng lại, đồng thời mở miệng nói:

- Bảy ngày sau, ta sẽ quay lại nhắc nhở.

Két một tiếng, tùy theo cửa đá đóng lại, Bạch Nhạc có thể cảm nhận được rõ ràng, linh khí nơi đây nồng nặc hơn bên ngoài rất nhiều lần.

- Tư tỷ. . .

Bạch Nhạc mở miệng muốn nói gì đó, chỉ là lời còn chưa thốt ra thì đã bị Hà Tương Tư ngắt lại.

- Cơ hội khó được, nếu ngươi không muốn lãng phí phần tâm ý này của ta thì cố gắng trong vòng bảy ngày đột phá đến Linh Phủ trung kỳ.

- Được rồi!

Trầm mặc một lúc, Bạch Nhạc lập tức nhận lời, đã đến nước này rồi, tự nhiên không cần phải dong dài, bó gối ngồi xuống bồ đoàn trên đất, bài trừ hết thảy tạp niệm, tập trung tinh thần tu luyện.

Nhìn vào Bạch Nhạc, Hà Tương Tư cũng ngồi xuống bồ đoàn gần đó, lại không vội vàng tu luyện.

Trên thực tế, đến cảnh giới hiện nay của nàng, dù có ở lại trong Tu Pháp Điện, ý nghĩa cũng không lớn! Rốt cuộc, luận tu vi, nàng đã bước vào Linh Phủ đỉnh phong, muốn đột phá, thứ thiếu không phải tu vi tích lũy, mà là đốn ngộ theo kiểu linh quang chợt hiện.

Từ Linh Phủ bước vào tinh cung, bản thân liền là một đạo lạch trời rất khó vượt quá.

So với ở đây tu hành, kỳ thực tu pháp mới càng có trợ giúp với nàng, rốt cuộc nàng đi vốn là con đường đạo pháp.

Chỉ là lần này vì thành toàn Bạch Nhạc mới cùng lúc đến đây tu hành.

Ánh mắt dừng ở trên người Bạch Nhạc, trong lòng Hà Tương Tư không khỏi có chút phức tạp.

Mặc dù thời gian tiếp xúc không dài, nhưng Bạch Nhạc lại mang đến cho nàng cảm thụ tuyệt nhiên bất đồng với những người khác, không chỉ ở thiên phú hay thực lực, mà còn ở phần đảm đương và quyết đoán của hắn.

Năm đó Mạc Vân Tô. . . Cũng là như thế.

... ... . ..

- Lão tổ, ngài quyết định chưa?

Ngồi ở hạ thủ, nhìn lên Tinh Hà lão tổ mới vừa mở mắt, tông chủ Thất Tinh Tông nhẹ giọng mở miệng nói.

- Vào liền vào đi, vốn là thời buổi rối loạn, để cho đám tiểu bối này nhiều thêm mấy phần ma luyện, chưa hẳn đã là chuyện xấu.

Trong lòng hơi chút trầm xuống, tông chủ Thất Tinh Tông lần nữa mở miệng nói:

- Sợ là sợ, việc này ảnh hưởng đến danh dự bản tông.

Lắc đầu, Tinh Hà lão tổ nhẹ giọng nói:

- Ngay cả Đạo Lăng Thiên Tông, hiện nay đều khó mà duy trì danh tiếng thiên tông vô thượng, chút đỉnh thanh danh kia lại có đáng gì.

So với người khác, Tinh Hà lão tổ càng nhìn được mở.

Thoáng ngừng một lúc, Tinh Hà lão tổ tiếp tục nói:

- Phía Đạo Lăng Thiên Tông có tin tức chưa?

- Đạo Lăng Thánh Nữ bế quan, lần này có người nói Tử Dương Chân Nhân sẽ đích thân tới Thanh Châu.

Tông chủ Thất Tinh Tông giải thích nói.

- Tử Dương!

Hơi chút trầm ngâm, Tinh Hà lão tổ lắc đầu nói:

- Con người Tử Dương sát phạt quá nặng, tâm tính phách lực đều không đủ, khó thành đại sự! Nếu hắn đã muốn tới, vậy cứ kệ hắn đi náo với Huyết Vô Ngân là được.

Lời này tông chủ Thất Tinh Tông không dám tiếp.

Nói thế nào Tử Dương Chân Nhân cũng là một trong Đạo Lăng Thập Nhị Kim Tiên, Tinh Hà lão tổ có thể đánh giá, nhưng hắn lại không cách nào phụ họa.

Chỉ là, nếu đã hiểu được thái độ của Tinh Hà lão tổ, chuyện tiếp sau đó, tự nhiên cũng dễ xử lý.

Lúc trước Huyết Ảnh Ma Tông là do mạch Đạo Lăng Thánh Nữ trấn áp, hiện nay Đạo Lăng Thánh Nữ không lộ diện, lại để Tử Dương Chân Nhân trước nay không hợp với Thánh Nữ nhất mạch tới Thanh Châu xử lý, bản thân điều này liền đủ để chứng minh rất nhiều vấn đề.

Dưới tình huống như vậy, Thất Tinh Tông sống chết mặc bay, kệ cho Tử Dương Chân Nhân và Huyết Ảnh Ma Quân giao thủ, không nghi ngờ mới là lựa chọn tốt nhất.

Khom lưng cúi đầu, tông chủ Thất Tinh Tông lui ra ngoài.

... ... ...

Linh khí ngưng tụ thành vòng xoáy, điên cuồng tuôn vào trong Linh Phủ, cảnh tượng như thể, ngay cả Hà Tương Tư đều không khỏi hơi có chút biến sắc.

Bản thân Hà Tương Tư vốn đã thành tựu Tử Phủ, nhưng giờ nhìn lại, mặc dù cùng là Tử Phủ, từ phẩm chất mà luận, so với Bạch Nhạc thì thực sự chênh lệch quá xa.

Rất khó tưởng tượng, tông môn như Linh Tê Kiếm Tông làm sao lại xuất hiện thiên tài đến vậy.

Đáng tiếc nhất là, Bạch Nhạc thà buông bỏ cơ duyên với Thất Tinh Tông, cũng không muốn dứt bỏ Linh Tê Kiếm Tông, quả thực khiến người bóp cổ tay than thở.

Chỉ là, nói đi thì cũng phải nói lại, nghĩ đến kiếm đạo của Bạch Nhạc, Hà Tương Tư không muốn thừa nhận cũng không được, Linh Tê Kiếm Quyết thật có chỗ độc đáo! Nếu Bạch Nhạc thật có thể từ trong Thất Tinh Tháp được đến công pháp truyền thừa càng tốt, tương lai tất sẽ trở thành nhân vật thiên kiêu như Lý Phù Nam.

Đương nhiên, Bạch Nhạc không biết tâm tư này của Hà Tương Tư.

Còn về Lý Phù Nam, hắn chưa bao giờ là mục tiêu mà Bạch Nhạc muốn theo theo đuổi.

Đối với Bạch Nhạc mà nói, hiệu quả từ Tu Pháp Điện thực sự quá rõ ràng, có thể nói, từ lúc bắt đầu tu hành tới nay, Bạch Nhạc chưa từng có được cảm giác sướng khoái như thế.

So sánh ra, dù là hiệu quả từ Tụ Linh Trận, so với nơi này thì cũng chênh lệch cực lớn.

Huống hồ, Bạch Nhạc lại không có nhiều linh thạch như vậy để tùy ý tiêu xài.

Chỉ sau hai ngày ngắn ngủi, linh lực trong cơ thể Bạch Nhạc đã một hơi đạt được đỉnh điểm của Linh Phủ sơ kỳ, sở dĩ không lập tức đột phá, không phải là không thể, mà là Bạch Nhạc càng khuynh hướng ở xây đắp căn cơ càng thêm hoàn mỹ.

Bạch Nhạc một mực nhớ được lời dặn trước kia của Vân Mộng Chân, đột phá quá nhanh, từ dài hạn mà luận thì không có ích lợi cho tu hành.

Đáng tiếc, bên cạnh còn có Hà Tương Tư, bằng không, mượn cơ hội này, Bạch Nhạc có thể tôi luyện ma khí Thông Thiên Ma Công một phen, càng nhanh khiến cho hai loại lực lượng đạo ma đạt tới trạng thái cân bằng mới.

Chẳng qua, Bạch Nhạc lại phát hiện, những linh lực này cũng có thể dùng để rèn luyện Thông Thiên Ma Thể.

Hơn nữa khác với Thông Thiên Ma Công, tôi luyện đối với Thông Thiên Ma Thể càng thêm kín đáo, mặc dù Hà Tương Tư ở bên cạnh cũng không phát hiện ra được manh mối gì.

Chương trước Chương tiếp
Tele: @erictran21
Loading...