Thẩm Hoài Nghiên x Yến Phán
Chương 6
11.
“Tối nay anh có đặt nhà hàng Nhật mà em yêu thích, đừng đến muộn nhé” Thẩm Hoài Nghiên cẩn thận thắt dây an toàn cho tôi.
Tôi nhìn bên ngoài cửa sổ, ra vẻ thản nhiên đề nghị với Thẩm Hoài Nghiên: “Bạn học mới vừa rồi hình như không có thẻ ăn ở trường, sao chúng ta không dẫn cô ấy theo cùng nhỉ”
“Không muốn” Thẩm Hoài Nghiên hờ hững đáp, tay lật mở cuốn sổ hướng dẫn.
"Sao vậy?"
Thẩm Hoài Nghiên thở dài: "Thẻ ăn của học sinh trao đổi được nhà trường cấp ngay khi họ chính thức nhập học. Cô ta rõ ràng đã hỏi em những điều hoàn toàn vô nghĩa. Còn nữa, khi anh bước vào, ánh mắt của cô ta sẽ dán chặt vào anh…"
“Thật sao?” Tôi không nhịn được cười nhẹ.
"Không phải là anh tự mình đa tình đâu. Anh biết chính xác cái nhìn ấy nghĩa là gì"
"Làm sao anh biết?"
Thẩm Hoài Nghiên quay đầu lại, có chút buồn bã nhìn tôi: “Bởi vì anh cũng nhìn em như vậy”
"Ồ, vậy sao?"
Đôi mắt anh đột nhiên trở nên sâu thẳm, trong con ngươi đen kịt chỉ hiện lên bóng hình tôi được phản chiếu lại.
“Hiểu chưa?” Anh cúi xuống gần hơn và hôn lên trán tôi.
Tai tôi nóng bừng: "Hiểu rồi"
12.
Ban ngày còn không có cách nào xác định được, nhưng hiện tại đã rất chắc chắn -
Tang Lạc cũng trùng sinh.
Tang Lạc: Học tỷ, mặc dù điều này có phần mạo muội, nhưng tôi nghĩ một người như chị không nên bị trói buộc bởi vinh gia vọng tộc. Chị nên theo đuổi hạnh phúc thực sự…
Nói bóng nói gió rằng Thẩm Hoài Nghiên không thuộc về tôi?
Câu nói này chính xác là mạo muội đó.
Không biết Tang Lạc trong nháy mắt làm thế nào nhìn ra tôi chính là liên hôn doanh nghiệp, nhưng sự trở lại đột ngột cùng ánh mắt cô ấy trao cho Thẩm Hoài Nghiên hôm nay chính là si tình.
Ngược lại tôi rất chắc chắn cô ấy cũng đến từ kiếp trước.
Bởi vì chỉ có Thẩm Hoài Nghiên của "kiếp trước" mới từ bỏ tôi và thích cô ấy.
Trong lòng tôi dần nảy sinh ra một ý nghĩ hoang đường.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Thẩm Hoài Nghiên ở kiếp trước không phải là cùng một người với Thẩm Hoài Nghiên ở hiện tại?
Nếu không, thực sự rất khó để giải thích tại sao cùng một người mà chỉ xuất ngoại có một năm đã thay đổi hoàn toàn như vậy.
Về phần Tang Lạc.
Tôi cũng ngưỡng mộ cô ấy ở một mức độ nào đó.
Cô ấy là một người làm việc chăm chỉ và sẽ cố gắng hết sức.
Gia đình của Tang Lạc khá khó khăn, nhưng cô vẫn có thể duy trì học bổng và tốt nghiệp khi cô đang làm nhiều công việc cùng lúc để trang trải cuộc sống.
Ít ai có thể chán ghét người ưu tú, thế nhưng sự ưu tú ấy của cô vẫn chưa đủ để xóa nhòa đi khoảng cách với gia đình nhà họ Thẩm.
Thẩm Hoài Nghiên của lúc đó đã không ngần ngại đối nghịch với mẹ mình để đi theo cô, thậm chí hợp tác với công ty bên ngoài đè c.h.ế.t sản nghiệp gia đình.
Nếu tôi nhớ chính xác, vào hôm trước khi tôi tái sinh, Thẩm gia vì chuyện của bọn họ mà trên dưới hỗn loạn, dì Thẩm còn phải nhập viện trong đêm.
Chẳng lẽ đối với họ đây là "phù hợp" và "hạnh phúc" ư?
Nếu tôi không được sống lại lần nữa, liệu Hoài Nghiên và Tang Lạc của lúc đó sẽ có được một kết cục viên mãn không?
Nếu linh hồn của "Thẩm Hoài Nghiên" kiếp trước và Thẩm Hoài Nghiên hiện tại không phải là cùng một người, vậy tôi phải làm gì mới có thể khiến anh không biến thành người đó?
Lòng bàn tay nắm chặt điện thoại bất giác đổ đầy mồ hôi lạnh.
Tôi nhìn vào hình đại diện của Tang Lạc trên khung trò chuyện, rơi vào trầm tư.
“Tối nay anh có đặt nhà hàng Nhật mà em yêu thích, đừng đến muộn nhé” Thẩm Hoài Nghiên cẩn thận thắt dây an toàn cho tôi.
Tôi nhìn bên ngoài cửa sổ, ra vẻ thản nhiên đề nghị với Thẩm Hoài Nghiên: “Bạn học mới vừa rồi hình như không có thẻ ăn ở trường, sao chúng ta không dẫn cô ấy theo cùng nhỉ”
“Không muốn” Thẩm Hoài Nghiên hờ hững đáp, tay lật mở cuốn sổ hướng dẫn.
"Sao vậy?"
Thẩm Hoài Nghiên thở dài: "Thẻ ăn của học sinh trao đổi được nhà trường cấp ngay khi họ chính thức nhập học. Cô ta rõ ràng đã hỏi em những điều hoàn toàn vô nghĩa. Còn nữa, khi anh bước vào, ánh mắt của cô ta sẽ dán chặt vào anh…"
“Thật sao?” Tôi không nhịn được cười nhẹ.
"Không phải là anh tự mình đa tình đâu. Anh biết chính xác cái nhìn ấy nghĩa là gì"
"Làm sao anh biết?"
Thẩm Hoài Nghiên quay đầu lại, có chút buồn bã nhìn tôi: “Bởi vì anh cũng nhìn em như vậy”
"Ồ, vậy sao?"
Đôi mắt anh đột nhiên trở nên sâu thẳm, trong con ngươi đen kịt chỉ hiện lên bóng hình tôi được phản chiếu lại.
“Hiểu chưa?” Anh cúi xuống gần hơn và hôn lên trán tôi.
Tai tôi nóng bừng: "Hiểu rồi"
12.
Ban ngày còn không có cách nào xác định được, nhưng hiện tại đã rất chắc chắn -
Tang Lạc cũng trùng sinh.
Tang Lạc: Học tỷ, mặc dù điều này có phần mạo muội, nhưng tôi nghĩ một người như chị không nên bị trói buộc bởi vinh gia vọng tộc. Chị nên theo đuổi hạnh phúc thực sự…
Nói bóng nói gió rằng Thẩm Hoài Nghiên không thuộc về tôi?
Câu nói này chính xác là mạo muội đó.
Không biết Tang Lạc trong nháy mắt làm thế nào nhìn ra tôi chính là liên hôn doanh nghiệp, nhưng sự trở lại đột ngột cùng ánh mắt cô ấy trao cho Thẩm Hoài Nghiên hôm nay chính là si tình.
Ngược lại tôi rất chắc chắn cô ấy cũng đến từ kiếp trước.
Bởi vì chỉ có Thẩm Hoài Nghiên của "kiếp trước" mới từ bỏ tôi và thích cô ấy.
Trong lòng tôi dần nảy sinh ra một ý nghĩ hoang đường.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Thẩm Hoài Nghiên ở kiếp trước không phải là cùng một người với Thẩm Hoài Nghiên ở hiện tại?
Nếu không, thực sự rất khó để giải thích tại sao cùng một người mà chỉ xuất ngoại có một năm đã thay đổi hoàn toàn như vậy.
Về phần Tang Lạc.
Tôi cũng ngưỡng mộ cô ấy ở một mức độ nào đó.
Cô ấy là một người làm việc chăm chỉ và sẽ cố gắng hết sức.
Gia đình của Tang Lạc khá khó khăn, nhưng cô vẫn có thể duy trì học bổng và tốt nghiệp khi cô đang làm nhiều công việc cùng lúc để trang trải cuộc sống.
Ít ai có thể chán ghét người ưu tú, thế nhưng sự ưu tú ấy của cô vẫn chưa đủ để xóa nhòa đi khoảng cách với gia đình nhà họ Thẩm.
Thẩm Hoài Nghiên của lúc đó đã không ngần ngại đối nghịch với mẹ mình để đi theo cô, thậm chí hợp tác với công ty bên ngoài đè c.h.ế.t sản nghiệp gia đình.
Nếu tôi nhớ chính xác, vào hôm trước khi tôi tái sinh, Thẩm gia vì chuyện của bọn họ mà trên dưới hỗn loạn, dì Thẩm còn phải nhập viện trong đêm.
Chẳng lẽ đối với họ đây là "phù hợp" và "hạnh phúc" ư?
Nếu tôi không được sống lại lần nữa, liệu Hoài Nghiên và Tang Lạc của lúc đó sẽ có được một kết cục viên mãn không?
Nếu linh hồn của "Thẩm Hoài Nghiên" kiếp trước và Thẩm Hoài Nghiên hiện tại không phải là cùng một người, vậy tôi phải làm gì mới có thể khiến anh không biến thành người đó?
Lòng bàn tay nắm chặt điện thoại bất giác đổ đầy mồ hôi lạnh.
Tôi nhìn vào hình đại diện của Tang Lạc trên khung trò chuyện, rơi vào trầm tư.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương