Sau kỳ thi tuyển sinh đại học.
Tề Miểu và những người bạn của cô điên cuồng chơi game suốt ba ngày ba đêm, chơi hết tất cả những trò chơi trực tuyến mà trước đây chưa từng chơi qua.
Chơi đã xong thì dùng mấy ngày kế tiếp để ngủ bù, ngủ đến mức trời đất tối sầm choáng váng mặt mày, cơm nước đều phải để Tề Liên bưng vào tận phòng đút tận miệng.
“Miểu Miểu dậy chưa nào?”
Người trong phòng quấn một cục nằm trong chăn, mơ mơ màng màng nghe thấy giọng nam trong trẻo bên ngoài cửa.
“Dạ……”
Tề Liên nghe cô gái trong phòng nhỏ nhẹ khe khẽ trả lời, hắn cong môi cười khẽ.
“Anh vào nhé.”
Tề Liên nhẹ nhàng đẩy cửa vào, đập vào mắt hắn là một cục phồng phồng nho nhỏ đang co ro lại thành một quả bóng dưới chiếc máy điều hòa không khí màu oải hương.
Hắn nắm nhẹ mép chăn, cưng chiều dụ dỗ, “Tề Miểu Miểu mau dậy đi nào, em đã nói chiều nay cùng ra ngoài ăn cơm với anh rồi mà.”
Tề Miểu thò cái đầu nhỏ của mình ra khỏi chăn, mái tóc rối bù che mất khuôn mặt, cô vươn hai tay ra, chiếc váy ngủ màu đen hai dây lỏng lẻo vất vưởng trên đôi vai gầy tưởng như sắp tuột xuống bất cứ lúc nào.
“Anh ơi, muốn ôm.”
Câu chữ se sẽ vương chút khàn khàn chứa đựng sự nhõng nhẽo vô ngàn, vừa nghe đã nhận ra cô gái nhỏ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.
Tề Liên dang tay ra ôm cô vào lòng mình, một tay nâng lấy mông cô một tay xoa xoa đầu cô, bồng người con gái lên đi vòng vòng xung quanh phòng.
Lúc này Tề Miểu đã tỉnh ngủ, cô vòng tay ôm lấy cổ anh trai mình, cặp đùi trắng nõn nà kẹp chặt lấy eo hắn.
“Em muốn đi vệ sinh.”
Thế là ông anh nào đó phụng mệnh bế bà trẻ này vào phòng vệ sinh, bỗng cô gái trong lòng vùng vẫy mấy cái hòng muốn xuống nhưng giãy mãi vẫn không xuống đất được.
“Á anh ơi, em muốn đi tiểu, anh mau thả em xuống.”
Tề Liên cọ cằm mình vào cái đầu nhỏ của cô, nói như ấy là hiển nhiên, “Ngoan nào, em không mang dép, để anh xi tiểu cho em.”
Khuôn mặt của Tề Miểu ngay lập tức đỏ lựng cả lên, cô đứng hình mất vài giây rồi sau đó vùi đầu vào vai của anh trai mình. Sau vài giây ổn định tinh thần lại thì lại lần nữa ngẩng đầu lên, không chút khách khí “ngao” một tiếng cắn vào lỗ tai ông anh trai quý hóa này.
Tề Liên cảm giác được bên tai trái của mình bị một mảnh ướt nóng bao bọc lấy, hàm răng trắng nõn kia chậm rãi mài vào gốc tai, kích thích nóng rực khiến vật dưới háng của hắn nháy mắt phản ứng lên.
“Đồ lưu manh!” Người con gái bỗng cảm nhận được dưới mông mình bị một vật gì đó cưng cứng chọc vào, giây sau thẹn quá mà trở tay đánh một cái lên đầu ông anh trai mình sau đó nhân cơ hội này nhảy xuống, nhảy xuống xong lại đá tiếp vào bắp chân của hắn, cướp lấy đôi dép hắn đang mang rồi dùng sức đẩy người ra khỏi nhà vệ sinh.
Tề Liên bị đuổi ra ngoài ra, chân trần đứng ở cửa nhà vệ sinh dở khóc dở cười.
Một lúc sau cô gái nhỏ mới sửa soạn tươm tất xong.
Chiếc váy màu ngà dài đến bắp chân, môi thoa son đỏ cam tôn lên vẻ thanh xuân phơi phới của thiếu nữ, sau cùng còn phối thêm một chiếc túi nhỏ màu trắng.
Người con gái xoay một vòng trước mặt anh trai mình, tủm tỉm hỏi hắn.
“Anh ới ơi, em mặc thế này có xinh không ạ?”
Tề Liên dang tay ôm lấy eo em gái mình, cưng chiều đáp, “Xinh.”
Cô nương bé nhỏ của tôi mặc thế nào cũng xinh hết.
Tề Liên dẫn Tề Miểu đến quán Trường Hương Tư mà cô đã mong mỏi từ lâu. Món Tứ Xuyên của quán này nổi tiếng với hương vị tuyệt hảo, Tề Miểu thích đồ cay, ngồi vào bàn mà món đó không cay sẽ không vui.
Kỹ năng nấu nướng của Tề Liên rất tốt, nước sốt do chính tay hắn làm đã thành công đánh trúng khẩu vị của em gái mình, chỉ dựa vào thực lực của bản thân thôi cũng đã đủ vỗ no bụng cô gái nhỏ này rồi.
Nhưng trước kỳ thi tuyển sinh đại học, để tránh phiền phức nên chế độ ăn uống của Tề Miểu đã bị ông anh mình kiểm soát, chuyển hoàn toàn sang ăn nhạt, ít đá ít cay khiến cho người con gái vì chuyện này mà khó chịu đến xém khóc đến nơi.
Cơm nước no nê xong Tề Miểu vác cái bụng căng tròn của mình đi theo anh trai tản bộ về nhà.
Suốt dọc đường đi cứ lúc đi lúc dừng.
Đi ngang qua cửa hàng bán hoa, Tề Miểu bị những khóm hoa đang bung nở khoe màu đua sắc kia thu hút, cô ngồi xổm trước một chùm hoa loa kèn rồi ngước đôi mắt mắt ươn ướt của mình lên nhìn vào ông anh trai của mình, Tề Liên hiểu ý lấy điện thoại ra, quét mã QR, một chữ thôi, mua!
Đi ngang qua cửa hàng thú cưng, Tề Miểu vui vẻ trêu chọc từng cái lồng sắt một, trêu đến mức khiến bầy chó con sủa vang trời mới hài lòng quay ngang vui vẻ xoa đầu một con chó Phốc sóc nhỏ bên trong chuồng, Tề Liên bất đắc dĩ mỉm cười cùng xoa đầu con Phốc sóc với em gái mình.
“Miểu Miểu muốn nuôi một con không?”
“Không ạ.”
“Không thích giống Phốc sóc sao?”
“Trên chó …” Tề Miểu cố ý dừng lại.
“Hả?” Tề Liên hỏi lại.
“Em vẫn thích anh nhất.”
Tề Liên nghe thế thì đơ mất vài giây, bàn tay đang đặt trên đầu con chó cũng hơi dừng lại.
Đi ngang qua cửa hàng kẹo, người con gái nắm lấy góc áo của anh trai mình đi dạo một vòng. Cô cầm một đống kẹo thủ công lên, những viên kẹo đủ màu sắc được gói trong giấy màu thủy tinh yên lặng nằm trong tay cô gái nhỏ tỏa ra ánh sáng chói mắt dưới ánh đèn rực rỡ, Tề Liên giật mình, cầm điện thoại lên chụp một tấm.
Tề Miểu phát hiện ra anh trai mình đang chụp lén thì tức tốc giật điện thoại của hắn lại dòm ngó: “Để em nhìn một cái!”
Trong điện thoại của hắn chỉ được chứa hình của cô mà thôi.
Click vào xem ảnh, trong bức ảnh là một cô gái mặc váy trắng có mái tóc dài đen xoăn bồng bềnh, trên bàn tay mảnh khảnh cầm đủ loại kẹo với đủ loại màu sắc rực rỡ khác nhau, đôi mắt người con gái ấy sáng lấp lánh rạng ngời, ánh đèn cùng giấy gói màu thủy tinh phản chiếu ánh sáng chói lóa mê hoặc lòng ai, tất cả hoà vào nhau tạo thành một bức ảnh vừa lộng lẫy lại vừa chói mắt.
Tề Miểu bấm chia sẻ, gửi ảnh qua điện thoại mình sau đó trả lại điện thoại cho hắn.
Tề Liên cất điện thoại đi, túm lấy cô lại xoa nắn má cô.
“Cái anh này, anh sắp chơi hỏng em gái mình rồi đấy.” Vị cô nương nào đó yêu kiều rên lên một tiếng, mỉm cười nhìn Tề Liên “giở trò” với mình.
Tề Liên nghiến răng ôm lấy eo cô gái của mình, gằn giọng, “Đi, về nhà phạt em.”
*
Vừa về đến nhà là Tề Miểu đã lao về phía ghế sô pha ném mình lên đó, tốc độ bay đến như một quả pháo nhỏ vậy. Cô cố ý nằm nghiêng, lấy một tư thế nổi bật nhất để khoe ra những đường cong đẹp mắt nhất trên cơ thể mình, xong xuôi ngược lên nhìn vào người đang cắm những bông hoa loa kèn mới mua vào trong bình gốm, không sợ chết mà mở miệng nũng nịu khiêu khích, “Anh ơi, anh đừng cắm nó nữa, lại cắm em này.”
Bàn tay đang cắm hoa của Tề Liên run lên, hắn quay đầu lại cười như không cười gằn giọng.
“Tề Miểu Miểu, em ngậm mồm lại.”
Hắn rửa tay rồi đi đến ngồi xuống ghế sô pha, Tề Miểu bò lại trèo lên chân anh trai mình.
Cô gái nhỏ ghé sát vào lỗ tai ông anh mình nhẹ nhàng hỏi: “Mới nãy anh còn bảo về nhà sẽ phạt em mà, giờ anh định phạt em như thế nào đây …” Đầu ngón tay của người con gái vươn lên chơi đùa vành tai của người tình, lúc nói chuyện còn cố tình phả hơi thở nóng hổi của mình vào đôi tai ấy, luồng khí ấm nóng yên lặng chui vào lỗ tai, mờ ám khôn cùng khiến Tề Liên chợt ngứa ngáy lên từng cơn.
“Miểu Miểu.” Tề Liên ngồi ngay ngắn lại.
Tề Miểu sung sướng nhìn vào vành tai của hắn, vành tai vốn trắng nõn ấy giờ đây lại bị cô sờ đến đỏ ửng cả lên.
“Anh ơi, em đã thành niên rồi, cũng thi đại học xong rồi, anh mau đến hôn em một cái đi mà.”
Tề Liên nghe thế thì vòng tay qua ôm lấy eo em mình, bàn tay còn lại đưa lên vuốt ve cổ của cô kéo cô lại gần hơn.
Đôi mắt của Tề Miểu rũ xuống che đi ánh sáng đang kích động nhảy nhót, đôi môi hơi mím lại trán chạm trán với Tề Liên. Hơi thở của họ quyện vào nhau, lông mi của họ rung rẩy cả lên, trái tim họ cũng đập rộn ràng bồi hồi.
Đôi môi của anh trai vừa mềm lại vừa ấm.
Bờ môi họ giao nhau như thể cỏ khô gặp tia lửa, phút chốc bốc cháy lên lan khắp trái tim của hai người.
Tề Liên ôm lấy eo cô kề sát cô vào người mình, đôi tay của người con gái đặt lên vai hắn, sau một hồi lại di chuyển nó ra sau cổ hắn.
Họ không nói tiếng nào, giờ đây chỉ có đôi môi kề sát vào nhau, đầu lưỡi quấn lấy nhau trao cho nhau nụ hôn dài trong hương hoa tao nhã.
Tề Miểu sinh ra trong một gia đình không có tình yêu, cha thì nghiện rượu còn mẹ thì thích cờ bạc, ngày nào hai người họ cũng cãi vã cả. Năm cô 8 tuổi, trong lúc cãi vã mẹ cô đã vô tình đẩy cha cô xuống cầu thang, vì cấp cứu thất bại nên ông đã qua đời, mà mẹ cô trong sự sợ hãi cũng đã tự tử bằng cách nuốt thuốc ngủ.
Đột nhiên trong gia đình này chỉ còn lại mỗi mình cô.
Họ hàng xô đẩy qua lại, cuối cùng chỉ có mợ họ là tốt bụng nhận nuôi cô mà thôi. Mợ họ tên là Phạm Vi, vì mợ khó mang thai được nên khi còn trẻ hai vợ chồng mợ đã nhận nuôi một cậu bé tên là Tề Liên, người này lớn hơn Tề Miểu bốn tuổi. Sau đó chồng mợ bất ngờ qua đời nên mợ sống một mình với Tề Liên.
Trước 8 tuổi, Tề Miểu không cảm nhận được nhiều tình yêu thương, mỗi ngày đều trải qua trong sự bàng hoàng và đần độn.
Sau 8 tuổi, cô như được tái sinh.
Phạm Vi và Tề Liên rất yêu thương cô, bọn họ nuôi dưỡng bông hoa cúc nhỏ yếu ớt nhút nhát ban đầu thành đoá hồng nhỏ dũng cảm tươi sáng.
Vào năm cô 16 tuổi, Phạm Vi gặp mùa xuân thứ hai của đời mình, người ấy là một họa sĩ điềm đạm hòa nhã. Dưới sự theo đuổi nồng nhiệt của họa sĩ và sự động viên của anh em Tề Miểu, mợ kết hôn với họa sĩ và lên đường sang xứ người. Họa sĩ là giáo viên dạy tại một trường cao đẳng nghệ thuật ở quốc gia ông đang sống, ông ấy dự kiến ba năm sau sẽ trở lại Trung Quốc phát triển.
Năm cô 17 tuổi, cô và Tề Liên đã xác định tình ý trong lòng của đối phương, từ đây cô đã có được một người bầu bạn trọn đời với mình. Nhưng lúc cô học cấp ba cả hai vẫn chưa từng tiến thêm một bước tìm hiểu thân thể nào của nhau cả.
Tức chết mà, Tề Miểu rất muốn tiến thêm một bước bước đến ranh giới ăn thịt nhưng Tề Liên lại kiên quyết bảo vệ trận địa này, điều này cũng làm cho kỹ năng cợt nhả bên trong cô gái nhỏ ngày càng tăng lên. Nếu cô không thể chiếm được thân thể của hắn thì cô phải trở thành người phụ nữ trong miệng của hắn cho bằng được.
Sau đó dưới sự tấn công cợt nhả của em gái, người anh trai dịu dàng trong sáng ban đầu đã dần dần trở thành một tên lưu manh giả danh tri thức, này đại loại gọi là lấy độc trị độc lấy dâm trị dâm trong truyền thuyết đó.
Đêm khuya.
Tề Miểu tắm rửa xong mặc váy hai dây mà mình thích nhất bước vào phòng ông anh trai mình.
“Anh ơi, đêm nay chúng mình ngủ chung nhé?” Người con gái ôm gối dựa vào mép giường, ép bộ ngực trắng nõn thành đường cong phập phồng nhấp nhô, ánh mắt lấp lánh sáng ngời như chó con nhìn chằm chằm vào hắn.
Tề Liên cười khẽ, nhéo nhéo mặt cô, “Em cho rằng anh nhịn được ư? Hay cho rằng em nhịn được?”
Cô gái nhỏ lẩm bẩm đứng dậy định rời đi.
Người nào đó vòng tay qua ôm lấy eo người yêu từ phía sau, dựa vào ngửi mùi thơm trên tóc cô, rồi lại cúi xuống hôn lên chiếc cổ trắng sứ mỏng manh trước mắt.
Tề Miểu cắn môi.
Tề Liên xoay người cô lại.
“Lần đầu tiên nên cần phải chuẩn bị tốt, bé cưng từ từ thôi.”
Hắn nhẹ nhàng tách môi cô ra dây dưa quấn lấy.
Nhưng chỉ hôn thôi.
Tề Miểu nằm trong vòng tay anh trai mình, đôi chân nhỏ duỗi ra mép giường đung đưa lên xuống.
“Hay là hai chúng ta mỗi người ngủ một đầu hén? Mà thôi, em sợ đến nửa đêm anh sẽ bị hương thơm dưới chân của em làm cho tỉnh ngủ mất, đến lúc đó lỡ anh không kìm được mà ra tay với em thì biết làm sao đây.”
Tề Liên cạn lời.
Người con gái lấy tay gõ vào chân hắn, ý bảo hắn trả lời.
Hắn nắm lấy cổ tay em gái mình, “Em đúng là chó con mà.”
Cô gái nhỏ khó hiểu, “Hả? Mặc dù em còn trẻ trung dễ thương hơi bám người xíu nhưng “chó con” là hình dung con trai mà. Anh hai, anh OUT.”
“Không, từ này đặc biệt phù hợp với em.”
Tề Miểu: “?”
“Vú thì nhỏ còn người thì như chó.”
“!!”
Tề Miểu dựng lông, thở phì phò chuẩn bị đứng dậy khỏi người thằng cha này rồi lấy gối tẩn hắn một trận cho hả dạ.
Nhưng Tề Liên đã đoán trước được điều này rồi, hắn ấn chặt người con gái lên đùi rồi cúi xuống dùng nụ hôn của mình chặn lại cơn giận của cô bạn gái đang tức hùi hụi này.
“Ư … Thằng đểu này … Em giết… Anh …”
“Bé Miểu Miểu ngoan.”
Cuối cùng Tề Miểu bị hôn đến lả cả người, hai mắt cô gái nhỏ ươn ướt mơ màng say đắm, cả người giống như một chú mèo con mà ngã vào lòng người yêu của mình.
Hắn cứ ôm em gái mình như thế, nhẹ nhàng vỗ lưng cô dỗ cô ngủ.
Sau khi xác nhận cô gái trong lòng đã ngủ say xong thì lúc này Tề Liên mới nhẹ nhàng bồng cô lên đi ra ngoài, đi đến phòng ngủ của cô rồi dịu dàng đặt cô lên giường, đắp chăn đàng hoàng, điều chỉnh lại nhiệt độ.
Xong xuôi cúi xuống hôn lên mắt người đang say giấc ấy.
“Miểu Miểu, ngủ ngon.”
Chúc ngủ ngon, cô gái bé nhỏ của tôi.
*Câu “Vú thì nhỏ còn người thì như chó.” là thế này, giải thích ban đầu từ gốc là “tiểu nãi cẩu” = chó con, cún con; từ dùng miêu tả tính tình của đàn ông, xong ai đó làm cái screencap trên weibo có màn nói chuyện nữ chê nữ là “tiểu nãi cẩu,” rồi cô B nói từ đó dùng cho con trai mà, A đáp dùng cho mày cũng hợp lắm, tại dú mày nhỏ, người mày chó. Câu này tựa tựa câu “healthy và balance” từng hot rần rần á, không hẳn là chửi nặng đâu. (Cre: Thần Chuối.)
Dù không nặng nhưng câu này thâm quá, ông Liên giở cái nách lên coi có thâm hông mà sao thâm độc quá dậy ^^
Thân Mật Khăng Khít - Bào Bất Tri
Chương 1: Muốn hôn và muốn ôm
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương