Thần Y Độc Phi

Chương 398: Không Cần Thủ Hạ Lưu Tình



Nha đầu kia đáp lời liền nhanh chóng đi khỏi, Triệu ma ma vừa thay xiêm y cho lão thái thái vừa nói: “Lão thái thái, ngài ngàn vạn lần cũng chớ tự hù dọa mình, Nhị tiểu thư bên kia không phải còn có Ngự Vương điện hạ sao, cho dù hoàng thượng có phạt, chẳng qua cũng chỉ là xả giận, có điện hạ bên đó, thế nào cũng không để Nhị tiểu thư thua thiệt.”

“Thế nhưng chân hắn vẫn chưa tốt, làm sao có thể đối với A Hoàng giống như trước đây?” Dù thế nào, lão thái thái cũng không tin trên đời còn nam nhân nào thật sự chỉ một lòng với nữ nhân.

Triệu ma ma không cho rằng như thế, nàng nhắc nhở lão thái thái: “Ngày hôm qua tại Đồng Sinh Hiên, thái độ của Ngự Vương điện hạ đối với Nhị tiểu thư, ngài cũng đã thấy tận mắt, đâu có dáng vẻ ngăn cách?”

Lão thái thái tỉ mỉ nhớ lại, cũng cảm thấy đúng như lời Triệu ma ma nói, trong lòng cũng cảm thấy thoải mái hơn không ít.

Lúc này, ngoài cửa có đã có người đến thông báo: “Lưu ma ma, Vương ma ma đến thỉnh an lão thái thái.”

“Mau mời.”

Theo tiếng thỉnh, ngoài cửa có hai phu nhân cung trang đi vào, khoảng bốn mươi tuổi, thân hình cao gầy, diện mục hà khắc, dáng người đi đoan chính, mắt nhìn thẳng, đến khi cách lão thái thái khoảng năm bước thì dừng lại, cùng nhau hành lễ: “Lão nô thỉnh an lão thái thái, chúng ta phụng lệnh hoàng hậu nương nương đến dạy quy củ cho Tứ tiểu thư, mong lão thái thái chiếu cố nhiều hơn.”

“Hai vị ma ma chớ nói vậy, nhanh đứng dậy, nhanh đứng vậy.” Lão thái thái muốn tự mình đứng dậy đỡ, nhưng với thân thể bà làm sao có thể chỉ đành nhờ Triệu ma ma làm giúp: “Đứa trẻ Phấn Đại này tuổi còn nhỏ

không hiểu chuyện, còn thỉnh hai vị ma ma tha thứ nhiều.”

“Lão thái thái có thể yên tâm, chúng lão nô không dám cãi ý chỉ của hoàng hậu nương nương.” Lúc hai ma ma nói chuyện, trong mắt lóe lên nghiêm ngặt cũng nhìn lão thái thái gật đầu liên tục.

Không lâu lắm, Phượng Phấn Đại được hạ nhanh mang từ Phật đường đến Thư Nhã viện, quỳ một ngày một đêm, nha đầu này sớm đã mất tinh thần, tóc cũng tản đi, trên mặt cũng thấy thiếu đi mấy phần huyết sắc, đi đường cũng lắc lư mấy bước. Thấy lão thái thái, ngoảnh lại không thỉnh an, ngược lại mở miệng hỏi: “Tổ mẫu, người tha cho Phấn Đại đi, nếu Phấn Đại chết, phụ thân trở về người làm sao ăn nói với phụ thân?”

Lão thái thái không để ý nàng, cùng hai vị ma ma nói: “Đây là Tứ tôn nữ của lão thân.”

Hai người đứng dậy, đầu tiên là hướng Phấn Đại làm một cái thỉnh an tiêu chuẩn, nói: “Lão nô thấy qua

Phượng Tứ tiểu thư.”

Phấn Đại cau mày: “Các ngươi là ai?”

Một trong hai vị ma ma nói: “Chúng lão nô là ma ma dạy dỗ trong cung, phụng lệnh của hoàng hậu nương nương đến dạy Tứ tiểu thư học quy củ.”

“Học quy củ? Học quy củ gì?” Phấn Đại không hiểu: “Ta không vào trong cung, vì sao người trong cung lại đến dạy quy củ? Tổ mẫu, các nàng rốt cuộc là muốn làm gì?

“Càn rỡ!” Lão thái thái vỗ ghế một cái: “Hai vị ma ma đây là phụ lệnh của hoàng hậu nương nương đến Phượng phủ, há có thể để ngươi nói bậy?”

“Thế nhưng, vì sao?” Vừa thốt lêm xong, lập tức nhớ tới lời nói của Huyền Thiên Minh hôm qua, hai mắt sáng ngời, chuyển qua hỏi Lưu ma ma: “Là Cửu điện hạ nói với hoàng hậu nương nương sao?” Lưu ma ma gật đầu: “Đúng vậy.”

“HaI” Phấn Đại thoáng cái đã vui lại: “Ta nói mà, Cửu điện hạ có lòng với ta, bằng không sao lại đặc biệt mời hai ma ma tới dạy ta quy củ? Các vị yên tâm, Phấn Đại nhất định học tốt, tương lai sẽ không để Cửu điện hạ mất mặt.”

Nghe những lời này của Phấn Đại, khuông mặt già nua này của lão thái thái không biết để đâu, hai vị ma ma cũng mờ mịt, vị Vương ma ma kia nói: “Lão nô không hiểu Tứ tiểu thư đang nói gì, chỉ biết lúc Cửu điện hạ nói với hoàng hậu nương nương là thế này Phượng gia có vị Tứ tiểu thư, quen khóc lóc om sòm, không biết lễ nghỉ liêm sỉ, làm bổn vương rất khó chịu.”

“Hừ”” Lão thái thái kêu lên một tiếng đau đớn: “Nghe rồi chứ? Cửu điện hạ chỉ cảm thấy ngươi không biết liêm sỉ, thế nào cũng nhìn không ra là có lòng với ngươi?”

Lưu ma ma cũng gật đầu: “Người Cửu điện hạ ngưỡng mộ là Nhị tiểu thư của quý phủ, đây là chuyện ai nấy đều biết. Tật xấu nói chuyện không biết giữ mồm giữ miệng này của Tứ tiểu thư nên để chúng nô tỳ giúp sửa lại.”

“Không thể nào." Phấn Đại thét một tiếng chói tai: “Sao hẳn có thể nói ta như vậy? Nhất định là do các. người nói dối, nhất định các người là do Phượng Vũ Hoành phái đến chỉnh ta. Cút! Đầu cút hết cho ta.”

Phấn Đại phát điên, xông lên trước liền bị hai ma ma đẩy trở về. Lưu ma ma bị nàng đẩy một cái vẫn ôn nhu như thường nhưng Vương ma ma bên kia lại nổi giận, từ trong tay áo lấy ra một đoạn roi nhỏ, vung tay lên, quất tới sau lưng Phấn Đại.

Trong cung đánh người cũng có bí quyết, cách một miếng đậu hũ vẫn có thể quất nát miếng gỗ phía dưới, còn có thể không làm nát miếng đậu hũ, huống chỉ là xiêm y.

Phấn Đại chỉ cảm thấy sau lưng đau rát, gào khóc một trận.

Vương ma ma kia nắm roi trong tay âm thanh lạnh lùng nói: “Cái này là Chấp Phượng tiên, trên đánh phi tần, dưới phạt cung nữ, Phượng gia Tứ tiểu thư hôm nay có thể được một roi này cũng nên lấy làm vinh hạnh.”

Phượng lão thái thái cũng gật đầu nói: “Ma ma nói không sai, hy vọng hai ma ma có giúp lão thân giáo dục tốt Tứ tôn nữ này, nên đánh thì đánh, nên phạt thì phạt, không cần thủ hạ lưu tình.”

“Lão nô lĩnh mệnh.”

Tuy Phấn Đại không chịu nhưng hai ma ma này vẫn được đưa đến viện của nàng.

Nhìn các nàng vừa đi, lão thái thái nhanh chóng nói cùng Triệu ma ma: “Trời tốt rồi, mau, ngươi tự mình đến cửa cung một chuyến. Giờ A Hoành cùng Tưởng Dung đều chưa về, thật là làm ta lo chết.”
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...