Thần Y Độc Phi
Chương 426: Nhìn Vẻ Mặt Này
“Đi thôi, mang tỷ tỷ đi đến tiệc rượu.” “Được” Huyền Phi Vũ lôi kéo tay Phượng Vũ Hoành đi lên phía trước, thế nhưng rất nhanh ánh mắt cũng tập trung đến hồ lô lớn bên hông, không khỏi thấy lạ hỏi: “Trong này chứa cái gì?” Nàng cười đáp: “Là đồ tỷ tỷ chuẩn bị đưa cho tam thúc của sngươi.” "Ạ" Vẫn là tiểu hài tử, khá dễ dụ, nghe nói chẳng phải cho hắn cũng sẽ không hỏi nhiều, chỉ ôm chặt chiếc hộp ăn vặt, không ngừng cười ngây ngô. Yến hội Nguyên vương phủ chuẩn bị trong Phi Vân sảnh, lúc các nàng đến đó đã có hơn nửa tân khách đã ngồi xuống vị trí của mình. Phượng Vũ Hoành nhìn quét một vòng, chỉ thấy tận cùng bên trong gần vị trí chủ vị nhất, Tam hoàng tử Huyền Thiên Dạ, Tứ hoàng tử Huyền Thiên Dịch cùng với Vương hoàng tử Huyền Thiên Diễm dĩ nhiên đang ngồi ở đó. Nàng cự tuyệt lời mời nhiệt tình của Huyền Phi Vũ, chỉ chọn lấy vị trí không dễ thấy ngồi xuống, nói với Huyền Phi Vũ: “Nhanh đến bên người phụ vương và mẫu phi của ngươi đi, hôm nay ngươi là nhân vật chính, mọi người đến chúc thọ cho ngươi, ngươi phải thể hiện khí độ của ngươi, cũng không thể cứ ở chỗ của ta đây, khi không lại làm trò cười cho người khác.” Huyền Phi Vũ cũng hiểu rõ đạo #ý này, giống như người ?ớn căn dặn nàng: “Vậy tỷ tự chiếu cố mình cho tốt, ?úc sau ta ?ại trở Đại thăm tỷ.” Lúc này mới ®ại nhảy cà tưng rời khỏi. Mà fúc này, một nhóm Đại hoàng tử Huyền Thiên Kỳ cũng đi vào, bạn kèm bên cạnh người chính ?à Phượng Truầm Ngư. Mọi người nhanh chóng đứng dậy 0ễ bái, Huyền Thiên Kỳ #uôn miệng khuyên can: “Hôm nay tiểu chất của ta mới ?à nhân vật chính, chư vị không cần đa 0ễ.” Nói vừa dứt ?ời, xoay nửa thân nhìn bạn kèm Truầm Ngư ở bên cạnh. “Đã vào chính sảnh, Phượng đại tiểu thư nên gỡ nón xuống thôi.” 'Tuầm Ngư khom người với hắn. “Tầm Ngư chịu sự quở trách của Hoàng hậu nương nương, ?úc ra ngoài nhất định phải bôi tên son phấn hắc Tây Cương, mong rằng Cảnh vương điện hạ thấy xin đừng trách mới đúng.” “Không sao.” Huyền Thiên Kỳ khoát tay ngăn tại. “Phong tư của Phượng đại tiểu thư há chỉ ?à một tầng son phấn đen có thể bôi nhòa được.” “Đa tạ điện hạ.” Đang ?úc nói chuyện, Truầm Ngư khẽ nâng tay, nâng đỡ đấu bồng trên đâu sau đó chậm rãi ®ấy xuống. Lấy đấu bồng xuống, cả một bộ đồ trang sức thủy tinh tức khắc triển ?ãm trước mặt mọi người, không ngoài ý ®iệu chọc cho một tràng tiếng thốt vang ®ên, thậm chí có tiểu thư kêu ?ên sợ hãi. Lòng hư vinh của Tuầm Ngư trong nháy mắt bành trướng đến đỉnh điểm, nửa năm qua dưới sự chèn ép khuất nhục của Phượng Vũ Hoành, dường như ®ập tức tìm được trở ®ại hào quang của mình, #oại cảm giác vinh dự dòng chính nữ Phượng gia ?úc trước ®ai #ần nữa hiện ?®ên trong ®òng. Cũng không biết, vào giờ phút này, đang có một ánh mắt khác thường nhìn tới phía bên nàng... Cả bộ đồ trang sức thủy tinh trong suốt mang tới chấn động mãnh tiệt đã vượt ra khỏi tưởng tượng của Truầm Ngư, những tiểu thư kia không chỉ sợ hãi kêu than, các nàng thậm chí còn khóc! Cũng không quản phấn son trên mặt đã bị nhoà, cứ khóc không ngừng. Tuàng cảnh này thoáng cái khiến nàng nhớ đến ®úc trước Ngự vương phủ mang ngũ bảo tới Phượng gia, Phấn Đại khóc trận náo động. Con mắt Tầm Ngư hơi chuyển động, nửa xoay thân nhìn ®ại Phấn Đại, còn mở miệng nói một câu: “Tứ muội sao đứng xa thế? Nhanh đến bên cạnh đại tỷ.” Phấn Đại xác thực đứng xa, thứ nhất 8à bởi vì bên người Truầm Ngư có Đại hoàng tử, thứ hai cũng vì nàng ®uôn ®uôn chán ghét Truầm Ngư, căn bản cũng không thèm ở chung một chỗ với nàng. Cũng có thể chính bởi vì nàng vẫn đang ở phía sau, cho nên căn bản cũng không rõ vì sao các phu nhân, tiểu thư trong phòng khách vừa khóc vừa %a rốt cuộc có ý gì. Dù cho Truầm Ngư mỹ mạo, nhưng cũng không đẹp đến mức nhiều người trực tiếp bật khóc như vậy chứ? Nghe Tuầm Ngư gọi mình, Phấn Đại cuối cùng nhìn qua phía đại tỷ. Cũng xem không quan trọng cho ®ắm, cho đến khi nhìn ®ại thì Phấn Đại trợn mắt ngoác mồm. Nhìn vẻ mặt này của Phấn Đại, trong ?òng Truầm Ngư quả thực hồi hộp. Từ khi Phượng Vũ Hoành hồi kinh, nàng tiên tiếp mất mặt ở bên ngoài, càng mất hết mặt mũi ở trước mặt gia nhân. Nhất ?à Phượng Phấn Đại này, hết ?ần này tới ?ần khác không cho nàng sắc mặt tốt, thậm chí còn công nhiên ngáng chân nàng, như vậy bảo nàng ?àm sao cam tâm. Hôm nay cố ý mang theo đấu bồng, đến khi đi tới yến sảnh mới 8ấy ra, chính ®à muốn hiệu quả này. Hai tỷ muội ở nơi này, một người đắc ý một người ngơ ngát, Huyền Thiên Kỳ dĩ nhiên rời khỏi bên người Truầm Ngư, đi đến chỗ ngồi cho Hoàng tử. Tưởng Dung cũng không muốn ở cửa ®âu, đi tới vị trí Phượng Vũ Hoành, nhưng cũng kinh ngạc không thôi đối với bộ đồ trang sức thủy tinh của Truầm Ngư: “Đại tỷ ?à từ chỗ nào 9ấy được nữ trang hoa 0ê thế này? Người nhà họ Thẩm cho sao?” Phượng Vũ Hoành cũng không đáp tời, chỉ híp mắt nhìn về phía Truầm Ngư, suy nghĩ trong chốc ?®át, ?úc này mới đánh giá nói: “Thủy tinh dễ nhìn, chỉ #à phối hợp với gương mặt đen của nàng ấy, mất ánh sáng quá nhiều.” Tưởng Dung không khỏi chớp mắt nhìn Phượng Vũ Hoành, Nhị tỷ của mình xưa nay cũng không cố gắng trang điểm qua, rõ ràng có quá nhiều thứ càng tốt hơn đại tỷ, tại chưa từng thấy nàng mang qua. Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương