Thanh Xuân Của Chúng Ta Đẹp Nhất Khi Ở Bên Nhau
Chương 23: Bí Mật Cậu Chưa Từng Biết!
Hôm ấy là cuối tuần vì nhóm IT của tôi đã qua bước đầu thử việc nên được sếp thưởng cho một bữa tiệc nhỏ, sau khi tan ca thì chúng tôi đến quán ăn gần Khối cảnh sát, cứ nghĩ chỉ có nhóm IT chúng tôi và trợ lý Tô nhưng không ngờ còn có cả Gia Luật và một vài người khác đã đợi sẵn ở quán. Thấy nhóm IT chúng tôi vừa đến một người trong số họ có mặt tại quán đứng dậy nhiệt tình chào đón:- Xin chào nhóm IT của chúng ta, tôi xin giới thiệu, tôi là Vương Lãng – Thiếu tá ở Khối Cảnh sát – Người đề nghị cấp trên thành lập nhóm IT, sau này nếu có gì thắc mắc và khó khăn mọi người cứ đến tìm tôi, tạm thời tôi sẽ quản lý mọi người trong thời gian sắp tới.Tiếp theo đó vị Thiếu tá tiếp tục giới thiệu các thành viên khác có mặt tại đó, vì chỉ có một mình tôi là nữ nên tôi có chút không được thoải mái cho lắm, tôi được xếp chỗ ngồi khá xa Gia Luật, thì lúc này cậu ấy lên tiếng:- Tuệ Liên, sang đây ngồi!Vừa dứt câu, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía tôi, tôi vẫn ngồi im không lên tiếng, chợt trợ lý Tô ngồi bên cạnh nhắc nhở tôi, tôi liền bảo không cần sang đâu, ấy thế mà Gia Luật lại đứng dậy đi về phía tôi và nắm tay tôi đến ngồi cạnh cậu ấy. Vị thiếu tá thấy tò mò liền quay sang hỏi nhỏ trợ lý Tô, cả hai nói gì đó và sau đó vị Thiếu tá chợt cười to lên, bắt đầu bữa tiệc đã công bố lý do và sau đó là bắt đầu mời rượu, vị Thiếu tá mời tất cả mọi người cùng nâng ly, tôi hơi lúng túng muốn từ chối, Gia Luật bên cạnh liền lên tiếng:- Anh Vương, cô ấy không uống được, để em uống thay phần cô ấy!Nhưng vị Thiếu tá không đồng ý bảo rằng của ai uống phần người đó, nếu uống thay phải uống gấp đôi, thấy vậy tôi cũng không từ chối nữa, uống hết một ly, cảm giác vị đắng bắt đầu lan tỏa, tôi liền nhăn mặt, Gia Luật bên cạnh liền gắp thức ăn bỏ vào bát cho tôi, lấy một đĩa trái cây để lại gần tôi hơn, lại ghé sát tôi hơn và bảo nếu không uống được thì cứ để cậu ấy uống thay. Vị Thiếu tá quan sát và có vẻ thích thú liền mời riêng tôi tiếp một ly, tôi lại không thể từ chối, mặt tôi vì không quen uống rượu nên bắt đầu đỏ ửng lên, và vì mới tan ca chưa kịp ăn gì đã phải uống rượu, tôi thấy hơi khó chịu, đành đi vội vào nhà vệ sinh. Sau khi tôi rời đi thì mọi người lại được dịp trêu Gia Luật:- Gia Luật, cậu giấu kĩ thế sao? Tính khi nào thì công bố đây!Trợ lý Tô lại bồi thêm vài câu:- Người ta là một đôi từ thanh xuân đấy, mọi người có thấy ngưỡng mộ chưa?- Vậy hôm nay tôi sẽ tác hợp cho hai người. – Vị Thiếu tá có vẻ khoái chí liền tiếp lời.Gia Luật không nói gì chỉ biết mỉm cười chấp nhận, cảm giác được tôi đi khá lâu, cậu ấy liền đi đến trước nhà vệ sinh nữ đợi tôi, khi tôi trở ra cậu ấy liền hỏi tôi cảm thấy thế nào, tôi chỉ nói không sao nhưng thực ra tôi đã nôn hết mấy ly rượu lúc nãy. Trở ra lại là tiết mục mời rượu, tôi thực sự không thể tiếp tục uống thêm nữa nhưng cũng không thể từ chối, tôi cầm ly rượu trên tay và sau đó Gia Luật đã uống tiếp thay tôi, lúc này đã bị vị Thiếu tá kia phát hiện thế là cậu ấy lại bị phạt uống tiếp hai ly. Trên bàn rượu mọi người đã ngà say, Gia Luật cũng xin phép đưa tôi về trước, lúc này không còn ai phản đối nữa, cả tôi và Gia Luật đều đã uống rượu nên không thể lái xe, đành gọi taxi để trở về, vừa lên xe Gia Luật đọc địa chỉ nhà tôi nhưng tôi bảo không vội về nhà, tôi không muốn Gia Huy thấy tôi trong tình trạng say rượu như thế này, thế là Gia Luật lại hỏi tôi muốn đi đâu, suy nghĩ một lúc lâu tôi nói muốn đến bãi biển nhưng Gia Luật từ chối vì tôi đang say rượu mà ra biển gió lại to, không thích hợp chút nào. Thấy Gia Luật không đồng ý, lại có chút rượu trong người tôi liền làm nũng, tôi lay nhẹ tay cậu ấy:- Đến một lát thôi, gần biển có khu nhà chắn gió, không sao, chỉ ngồi một lát rồi về nhé anh bạn già!Gia Luật đành miễn cưỡng đồng ý, vừa đến bãi biển không khí mát mẻ làm tôi thích thú, Gia Luật theo sau còn đeo luôn cả túi xách của tôi vì lúc này tôi dường như nửa tỉnh nửa say, vừa xuống taxi là vứt luôn túi xách và giày, tôi hào hứng đi lên ngọn hải đăng gần bãi biển, Gia Luật ở phía sau luôn miệng bảo tôi hãy cẩn thận. Trời đã về thu nên cảm giác khí trời cũng dịu nhẹ, tiếng sóng biển từng đợt vỗ vào bờ khiến tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm, khi đã lên đến nơi cao nhất của ngọn hải đăng, gió lúc này hơi mạnh hơn, thổi qua làm tóc tôi bay theo làn gió, tôi thích thú đứng vịn vào lan can của ngọn hải đăng và mỉm cười, lúc này Gia Luật cũng lên đến nơi, bảo tôi chú ý an toàn, và lấy điện thoại ra chụp lại bức ảnh về tôi ngay khoảnh khắc ngay đó. Tôi quay người lại thấy Gia Luật đang đứng phía sau nhìn tôi, tôi lần đầu tiên gọi thẳng họ và tên cậu ấy, làm cậu ấy ngẩn người ra mấy giây, sau đó chỉ 'Ừ' nhẹ một tiếng, tôi lại tiếp lời:- Tôi có một bí mật mà chưa từng nói cho cậu biết, cũng không muốn cậu biết, mãi mãi cũng không muốn!Gia Luật ngạc nhiên hỏi lại là chuyện gì thế, tôi lại tiếp tục kêu tên cậu ấy, có lẽ tác dụng rượu vẫn còn nên đầu óc tôi cứ lâng lâng, không biết là thật hay mơ, tôi nói:- Cậu biết không, tôi thích cậu, thích cậu lâu lắm rồi, thích từ lúc tôi và cậu là học sinh lớp một!Gia Luật liền bật cười và cho rằng là tôi say nên nói năng không tỉnh táo vì lớp một đã biết thế nào là tình cảm nam nữ đâu, cậu ấy đi đến xoa đầu tôi và bảo muộn rồi về thôi, gió biển về đêm lạnh lắm không tốt cho người say rượu như tôi, tôi lại lắc đầu không đồng ý đi về, và lại tiếp tục với vấn đề còn dang dở.- Cậu không biết đâu, tôi cũng không tin tôi lại thích cậu vào thời điểm ấy, nhưng có lần tôi xem phim với mẹ và vô tình nghe chị tôi kể khi thích một người thì khi gặp người ấy tim sẽ đập rất nhanh, cảm giác rất hồi hộp và đi đến những đâu đều nghĩ đến người ấy sẽ xuất hiện. Và cậu là người tôi suy nghĩ ngay lúc đó hơn nữa cậu cũng là người đã đi vào giấc mơ của tôi rất nhiều lần, từ lúc ấy tôi bắt đầu để ý cậu nhiều hơn, mỗi khi lên lớp tôi đều nhìn cậu, tôi biết khi nói những lời này ra cậu sẽ coi thường tôi nhưng tôi phải nói vì cậu phải có trách nhiệm với tình cảm của tôi trong suốt hai mươi năm qua.Nghe đến đây thì Gia Luật bật cười lớn hơn và tính thầm hai mươi năm có nghĩa là từ lúc chúng tôi chỉ mới bảy tuổi, tôi vẫn chưa dừng lại ở đó, vẫn cứ tiếp tục kể về những kỉ niệm khi tôi thích thầm cậu ấy, cậu ấy chỉ biết lắng nghe và bật cười vì những điều ấy trước giờ tôi chưa bao giờ kể, thấy tôi đứng không vững cậu ấy liền đỡ tôi và tôi lại làm nũng muốn cậu ấy cõng tôi vì tôi rất buồn ngủ rồi, vẫn không một lời trách mắng, cậu ấy nhẹ nhàng ngồi xuống và cõng tôi trên lưng, trong tiềm thức tôi vô tình hôn nhẹ lên má cậu ấy và không ngừng nói thích cậu ấy rất nhiều, cậu ấy thấy vui trong lòng, nhưng niềm vui của cậu ấy lại là điều mất mặt của tôi vào sáng hôm sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương