Thập Niên 70: Gả Chồng Vạn Dặm

Chương 50: Quà Cưới



Trong lòng Điền Vũ đã nắm chắc, nụ cười trên mặt càng thêm phúc hậu:

"Tròn 20 rồi, năm nay vừa tròn, tên là Điền Mật."

Điền Mật!

Lâu Lộ Hồi thầm lặp lại hai lần trong lòng, trong đầu một lần nữa hiện ra hình ảnh người con gái rẽ nước hiện lên, vô cùng ngọt ngào.

Thế là anh cong khóe môi, lấy trà thay rượu:

"Làm phiền chị dâu rồi."

Thành rồi sao?

Không ngờ tiểu đoàn trưởng Lâu có điều kiện tốt như vậy, lại thật sự có ngày trở thành em rể mình.

Điền Vũ vui mừng bật cười:

"Khách sáo làm gì, cơm nước xong chị viết thư cho nhà."

Hiện giờ chỉ chờ bên em gái trả lời nữa thôi.

...

Điền Mật hoàn toàn không biết chuyện mình lo lắng nhất đã được chị cả giải quyết, cô đang ngồi trên chiếc xe buýt cũ nát, lắc lư một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng tới thị trấn.

Bởi vì tình hình giao thông và trình độ lái xe của tài xế quá chấn động lòng người, Điền Mật dù nhảy dù cũng không nhũn chân, lúc xuống xe phải lê lết đôi chân rã rời vào bưu cục gửi thư, trên đường còn choáng đầu đến mức ợ lên nước chua.

Cho dù đau thương như thế, Điền Mật vẫn không quên tìm vui trong khổ, ngâm nga hai câu thơ, mẹ kiếp, cuộc đời thật là thảm hại.

Gửi thư xong, cô không lập tức đến nhà bạn học, mà dựa theo ký ức, mạo hiểm đến chợ đen trong thị trấn một chuyến, mua một đôi áo gối màu đỏ dùng lúc kết hôn.

Bạn thân kết hôn, không thể tay không đến nhà, càng đừng nói cô còn muốn ở lại nhà người ta một đêm.

Nhưng giá rất đắt, mất năm đồng lận, đắt đúng gấp ba so với hợp tác xã cung tiêu, quả thật là cướp tiền.

Nhưng cô phải mua, vì cô không có phiếu vải.

Sợ bị cho là đến cửa vòi tiền, bị đuổi ra ngoài, không chỉ mua áo gối, Điền Mật còn cắn răng vào hợp tác xã cung tiêu gọi một cân đồ ăn vặt không cần phiếu.

Thế là số tiền chín đồng cô khó khăn lắm mới tích góp được đã bị giảm xuống còn ba đồng, trong đó còn có một đồng do cha già tài trợ, quả là tiếc đứt ruột đứt gan.

Nhưng tiếc thì tiếc thật, nhưng xách đồ tới vẫn có chỗ hữu dụng, ít nhất lúc vào cửa, mẹ của bạn học rất nhiệt tình, cười không ngậm được miệng, còn lập tức đồng ý khi cô xin được ngủ lại.

"Cậu không có bao nhiêu tiền, sao lại mang nhiều quà đến đây vậy? Tớ gọi cậu tới là muốn cậu tham gia hôn lễ của tớ, lấy hai quả trứng gà là được. Áo gối này cậu mua ở đâu, tớ đi cùng cậu đem trả người ta."
Chương trước
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...