Thập Niên 70: Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức
Chương 45: Mùi Thịt Bốn Phía 1
“Mẹ cô không mắng sao?” Tô Tình cười nói.“Mẹ tôi mắng tôi làm gì, lời tôi nói cũng là thật.” Vương Mạt Lỵ nói, sau đó hỏi cô: “Cô nói cho tôi, cô chăm sóc bản thân như nào thế? Mấy ngày này chúng ta cũng thường xuyên làm việc cùng nhau, tại sao tôi đã mặc kín mít mà còn bị đen đi không ít, tôi thấy cô cũng không che chắn quá nhiều nhưng vẫn không đen đi một chút nào.”Tô Tình nghĩ thầm nói phần lớn là do gen, cô vốn dĩ tương đối trắng, từ nhỏ đã như vậy.Nhưng mà lời này cũng có chút kéo thù hận, liền nói: “Tôi cũng không biết, không biết có phải do lúc trước tôi dùng kem bảo vệ da Bách Tước Linh hay không, vẫn còn có chút tác dụng chống nắng làm trắng.”Hôm nay Vương Mạt Lỵ tới đây chính là vì cái này, cô ấy cười nói: “Tôi còn chưa nhìn qua mấy cái đó trông như thế nào.”Tô Tình vừa nghe lời này của cô ấy, trong lòng gần như hiểu rõ, đứng dậy nói: “Vậy cô chờ một chút, tôi đi vào lấy, hộp Bách Tước Linh kia của tôi còn dư lại một chút.”Cô liền đi vào cầm ra, còn dư không nhiều lắm, cũng chỉ còn trên dưới chừng một phần tư hộp.Nhưng mà Bách Tước Linh thật sự quá thơm, sau khi mở ra trước mặt Vương Mạt Lỵ, cô ấy đã ngửi thấy mùi hương trước mặt kia ập vào người, đôi mắt lập tức sáng ngời.“Đây là Bách Tước Linh, là lúc trước nhà tôi đã gửi lại đây cho tôi nhưng mà tôi dùng chỉ còn dư lại chút này, bởi vì mang thai nên khi bôi không biết có thể ảnh hưởng tới đứa bé hay không nên tôi không dùng, cô nhìn xem, nếu cô không chê thì tôi sẽ tặng cho cô.” Tô Tình nói. Cô vẫn còn dư một hộp, lần trước em trai cô gửi tới.Vương Mạt Lỵ liên tục nói: “ Vậy sao mà được chứ?”“Trước hết không nói đến mấy chuyện đó, cô hãy đi múc nước rửa mặt sau đó lấy một ít thoa lên xem sao.” Tô Tình nói.Vương Mạt Lỵ ngại ngùng nói: “Vậy tôi đi rửa mặt ngay nhé?”“Đi đi.” Tô Tình gật đầu một cái.Vương Mạt Lỵ liền đi rửa mặt, xong rồi dùng quần áo mình lau khô, sau đó chạy tới.Tô Tình lấy một chút bôi lên cho cô ấy, lập tức cả người thơm thật sự, hương thơm cũng thật ngào ngạt.Cô ấy nói: “Thật là quá thơm, cô có cảm thấy thế không?”Vương Mạt Lỵ vô cùng hài lòng, cô ấy còn chưa dùng thứ này bao giờ, dùng tốt nhất cũng chỉ là Cáp Lý Du nhưng không có hương thơm ngào ngạt như thế.“Thật sự rất thơm!” Vương Mạt Lỵ vui vẻ nói.“Đó là tất nhiên, mấy cái đó cũng không phải là hàng rẻ tiền.” Tô Tình không có gì luyến tiếc, rốt cuộc cũng chỉ dư lại như vậy một chút mà thôi, nhưng mà cũng không thể nói hào phóng như vậy, cô đưa cho cô ấy, nói: “Cho cô đấy.”“Cái này…này tôi sao có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?” Vương Mạt Lỵ thật sự không muốn lợi dụng cô, cô ấy cầm tiền tới đây và nói: “Chỗ này bao nhiêu tiền? Tôi trả cho cô!”“Một hộp còn nguyên cũng không hề rẻ nhưng mà chỉ còn chút này nên mới cho cô, dù sao tôi cũng không dùng được.” Tô Tình nói.Vương Mạt Lỵ thấy cô thật lòng cho cô ấy nên ngại ngùng nói: “Lần này tôi tới đây cô vừa pha nước tiếp đón tôi, lại cho tôi Bách Tước Linh, tôi cũng chưa có cái gì cho cô cả.”“Tôi nghe nói tay nghề làm giày của cô cực kỳ tốt đúng không?” Tô Tình nói.“Đúng đúng, tôi biết làm một chút, giày nhà tôi đều do tôi làm, ngay cả mẹ tôi cũng khen tay nghề của tôi cực kỳ tốt!” Vương Mạt Lỵ lập tức nói.“Vậy có thể phiền toái cô giúp tôi làm một đôi hay không? Chân tay tôi vụng về, trước kia ở nhà việc cũng chưa từng làm, cùng lắm là khâu vá một chút, giày thì tôi không biết làm.” Tô Tình cười nói.“Này có vấn đề gì đâu chứ? Lúc về tôi sẽ làm cho cô!” Vương Mạt Lỵ lập tức nói.“Vậy phiền cô rồi, đợi lát nữa tôi sẽ đưa nguyên liệu cho cô.” Tô Tình nói.Vương Mạt Lỵ gật đầu, lại nói chuyện khác với cô, chủ yếu chính là mấy chuyện ở trong huyện thành, cô ấy cả đời này đã đi qua nơi xa nhất chính là huyện thành, nhưng huyện thành đã rất phồn vinh, không biết nội thành trông như thế nào.Tô Tình cũng không tỏ vẻ bất ngờ nhưng mà chính xác là cũng lớn hơn so với huyện thành bên này.Trò chuyện một lúc lâu, Vương Mạt Lỵ lúc này mới mang theo nguyên liệu làm giày trở về, lần này tới, chị dâu cô ấy ở nhà ôm cái bụng không đi làm việc đã nghe thấy mùi hương thơm bá đạo kia nói: “Em chồng, trên người của em bôi gì thế? Cách xa như vậy vẫn ngửi thấy được.”“Thơm không?” Vương Mạt Lỵ nói.“Thơm!” Chị dâu cô ấy gật đầu nói.“Đây là Bách Tước Linh, thanh niên trí thức Tô tặng em đấy!” Vương Mạt Lỵ tâm trạng cực kỳ tốt nói.Chị dâu cô ấy rất kinh ngạc: “Thật sự? Tặng không cho em?”“Thanh niên trí thức Tô tay nghề không được tốt nên nhờ em hỗ trợ làm đôi giày.” Vương Mạt Lỵ nói.Chờ mẹ cô ấy quay trở lại, chị dâu cô ấy đã nói chuyện này với mẹ, thím Vương liền tìm con gái hỏi đây là chuyện gì vậy?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương