Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện
Chương 523: Cứ Chờ Mà Xem
Lâm Văn Hoa quen biết mấy người bạn ở Cảng Thành, đề cử bọn họ cho Tô Hiểu Mạn, Tô Hiểu Mạn liên hệ thử, còn tặng qua đó không ít sản phẩm của Uyển Hề, mà bên kia cũng giới thiệu cho cô mấy nhân tài văn chương ở Cảng Thành, gửi cho cô mấy phần bản thảo.
Tô Hiểu Mạn dẫn người tới cho Triệu Thanh Thanh,, để cô ta liên hệ với bên kia, người thích ăn dưa và làm bạn qua thư từ như Triệu Thanh Thanh, nghe nói hiện tại đã phát triển thành bạn qua internet.
Cô cũng sáng lập một chuyên mục đề cử thư từ bạn bè ở trên tạp chí, lại rất được hoan nghênh.
Thứ đáng giá nhắc tới đó là, lần trước Đinh Trường Khải chụp ảnh bìa cho tạp chí Uyển Hề, không có kí tên, sau này có một vị đạo diễn ở Cảng thành tìm thấy tạp chí của bọn họ, dò hỏi người kia là ai, nói là khí chất rất thích hợp với một nhân vật trong bộ phim điện ảnh mới của ông ta.
Triệu Thanh Thanh liên hệ với đạo diễn kia, nhớ tới Đinh Trường Khải trong hiện thực. cứng họng cạn lời, nhưng mà vị đạo diễn này lại đặc biệt thưởng thức hắn, nói là muốn nhìn thấy Đinh Trường Khải.
Cô ta đưa địa chỉ và phương thức liên hệ cho đạo diễn, sau cũng không biết đạo diễn thôi miên Đinh Trường Khải kiểu gì, người này đi cùng ông ta tới Cảng Thành đóng phim điện ảnh.
Lúc mà Tô Hiểu Mạn và Triệu Thanh Thanh nhắc tới chuyện này, vẻ mặt vẫn cứ thổn thức: “... Cô nói xem có phải ánh mắt đạo diễn có vấn đề hay không thế?”
Nhìn bìa tạp chí của bọn họ, nói Đinh Trường Khải có khí chất rất thích hợp phim điện ảnh mới của bọn họ, nhưng mà Đinh Trường Khải trong hiện thực có cái khí chất đó hay sao?
Rõ ràng có đâu chứ?
Thế mà cũng được?
Anh trai bị cô ta chụp mấy tấm ảnh đã mặt đỏ tới mang tai mà lại muốn đi đóng phim điện ảnh ư??!!
Triệu Thanh Thanh: “Đời này của tôi chưa từng thấy chuyện nào như vậy!”
“Nhất định tôi phải đợi xem anh ta diễn là nhân vật gì mới được. Cô nói xem có khả năng anh Ta Diễn nhân vật gì nhỉ?”
“Hình như là bài bạc linh tinh.”
Tô Hiểu Mạn: “...” Chắc không phải là lão đại gì đó đâu nhỉ.
Cũng thật hiếm lạ.
Tô Hiểu Mạn kiến nghị: “Cô có thể cho anh ta làm bìa mặt mấy quyển tạp chí được đó, lỡ đâu về sau anh ta nổi tiếng hơn, thành minh tinh thì sao?”
Nói không chừng tạp chí Uyển Hề của bọn họ có thể nghênh đón được một đợt gió mới. Thanh Thanh cười ha ha: “Nếu sau này anh ta thành danh, lại kéo anh ta tới chụp ảnh cho tạp chí của chúng ta.”
“Hy vọng anh ta có thể thành danh.” Lúc Triệu Thanh Thanh nghĩ như vậy, nhưng lại không ôm hy bọn quá lớn.
Anh trai làm ở nhà xưởng này thật sự có thể diễn được hay sao?
Tới chụp bức ảnh hắn đã thẹn thùng đỏ mặt như vậy thì có thể diễn cái gì được đây? .
||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||
Triệu Thanh Thanh nói thầm ở trong lòng: “Cô nói xem chúng ta có nên giúp anh ta hay không?”
“Tôi muốn đi tìm mấy người bạn biết diễn kịch, kiếm chút kinh nghiệm thôi, tốt xấu gì cũng đi ra từ tạp chí Uyển Hề của chúng ta, ngàn vạn lần không thể để bị đạo diễn trả về được.
“Tôi dạy anh Ta Diễn như thế nào, chờ sau này nếu anh ta nổi lên, sẽ tới chụp quảng cáo cho chúng ta, chụp bìa mặt cho chúng ta.”
…
Tô Hiểu Mạn gật gật đầu, lại không nói gì cả, cô nghĩ thầm đã tới lúc con chồn Triệu Thanh Thanh ăn dưa rồi.
Cô gái Triệu Thanh Thanh này có chút không thích hợp.
Nhiệt tình với anh trai kia như vậy, chắc về sau không khéo mà bồi cả chính mình vào mất thôi.
Xong việc đám Triệu Thanh Thanh, Tô Hiểu Mạn là Liễu Phiên Nhiên nói về cái đề tài này, Liễu Phiên Nhiên đồng ý, cô ấy cảm thấy chuyện này rất có khả năng.
“Có đôi khi tình cảm chính là tới từ ngoài ý muốn.”
“Vậy chúng ta cứ chờ xem đi.”
*
Sau khi tới giữa hè rồi, đội nghiên cứu phát minh của Uyển Hề ra hai sản phẩm đó là sữa rửa mặt và phun dưỡng ẩm và bắt đầu cho vào sản xuất. Đây là bộ mỹ phẩn dưỡng da thứ nhất của nhãn hiệu bọn họ, người mua nửa tin nửa ngờ, đám Tô Hiểu Mạn cũng không làm tuyên truyền quá lớn về mỹ phẩm dưỡng da này.
Loại đồ như mỹ phẩn dưỡng da này, tự biên tự diễn tự khen rồi tuyên truyền khắp nơi, có khi còn làm cho người khác thấy phản cảm.
Dùng tốt thì chính là dùng tốt thôi, mà dùng không tốt thì chính là dùng không tốt, mỹ phẩm dưỡng da hợp với da của chính mình thì đương nhiên là sẽ quay lại mua.
Tô Hiểu Mạn dẫn người tới cho Triệu Thanh Thanh,, để cô ta liên hệ với bên kia, người thích ăn dưa và làm bạn qua thư từ như Triệu Thanh Thanh, nghe nói hiện tại đã phát triển thành bạn qua internet.
Cô cũng sáng lập một chuyên mục đề cử thư từ bạn bè ở trên tạp chí, lại rất được hoan nghênh.
Thứ đáng giá nhắc tới đó là, lần trước Đinh Trường Khải chụp ảnh bìa cho tạp chí Uyển Hề, không có kí tên, sau này có một vị đạo diễn ở Cảng thành tìm thấy tạp chí của bọn họ, dò hỏi người kia là ai, nói là khí chất rất thích hợp với một nhân vật trong bộ phim điện ảnh mới của ông ta.
Triệu Thanh Thanh liên hệ với đạo diễn kia, nhớ tới Đinh Trường Khải trong hiện thực. cứng họng cạn lời, nhưng mà vị đạo diễn này lại đặc biệt thưởng thức hắn, nói là muốn nhìn thấy Đinh Trường Khải.
Cô ta đưa địa chỉ và phương thức liên hệ cho đạo diễn, sau cũng không biết đạo diễn thôi miên Đinh Trường Khải kiểu gì, người này đi cùng ông ta tới Cảng Thành đóng phim điện ảnh.
Lúc mà Tô Hiểu Mạn và Triệu Thanh Thanh nhắc tới chuyện này, vẻ mặt vẫn cứ thổn thức: “... Cô nói xem có phải ánh mắt đạo diễn có vấn đề hay không thế?”
Nhìn bìa tạp chí của bọn họ, nói Đinh Trường Khải có khí chất rất thích hợp phim điện ảnh mới của bọn họ, nhưng mà Đinh Trường Khải trong hiện thực có cái khí chất đó hay sao?
Rõ ràng có đâu chứ?
Thế mà cũng được?
Anh trai bị cô ta chụp mấy tấm ảnh đã mặt đỏ tới mang tai mà lại muốn đi đóng phim điện ảnh ư??!!
Triệu Thanh Thanh: “Đời này của tôi chưa từng thấy chuyện nào như vậy!”
“Nhất định tôi phải đợi xem anh ta diễn là nhân vật gì mới được. Cô nói xem có khả năng anh Ta Diễn nhân vật gì nhỉ?”
“Hình như là bài bạc linh tinh.”
Tô Hiểu Mạn: “...” Chắc không phải là lão đại gì đó đâu nhỉ.
Cũng thật hiếm lạ.
Tô Hiểu Mạn kiến nghị: “Cô có thể cho anh ta làm bìa mặt mấy quyển tạp chí được đó, lỡ đâu về sau anh ta nổi tiếng hơn, thành minh tinh thì sao?”
Nói không chừng tạp chí Uyển Hề của bọn họ có thể nghênh đón được một đợt gió mới. Thanh Thanh cười ha ha: “Nếu sau này anh ta thành danh, lại kéo anh ta tới chụp ảnh cho tạp chí của chúng ta.”
“Hy vọng anh ta có thể thành danh.” Lúc Triệu Thanh Thanh nghĩ như vậy, nhưng lại không ôm hy bọn quá lớn.
Anh trai làm ở nhà xưởng này thật sự có thể diễn được hay sao?
Tới chụp bức ảnh hắn đã thẹn thùng đỏ mặt như vậy thì có thể diễn cái gì được đây? .
||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||
Triệu Thanh Thanh nói thầm ở trong lòng: “Cô nói xem chúng ta có nên giúp anh ta hay không?”
“Tôi muốn đi tìm mấy người bạn biết diễn kịch, kiếm chút kinh nghiệm thôi, tốt xấu gì cũng đi ra từ tạp chí Uyển Hề của chúng ta, ngàn vạn lần không thể để bị đạo diễn trả về được.
“Tôi dạy anh Ta Diễn như thế nào, chờ sau này nếu anh ta nổi lên, sẽ tới chụp quảng cáo cho chúng ta, chụp bìa mặt cho chúng ta.”
…
Tô Hiểu Mạn gật gật đầu, lại không nói gì cả, cô nghĩ thầm đã tới lúc con chồn Triệu Thanh Thanh ăn dưa rồi.
Cô gái Triệu Thanh Thanh này có chút không thích hợp.
Nhiệt tình với anh trai kia như vậy, chắc về sau không khéo mà bồi cả chính mình vào mất thôi.
Xong việc đám Triệu Thanh Thanh, Tô Hiểu Mạn là Liễu Phiên Nhiên nói về cái đề tài này, Liễu Phiên Nhiên đồng ý, cô ấy cảm thấy chuyện này rất có khả năng.
“Có đôi khi tình cảm chính là tới từ ngoài ý muốn.”
“Vậy chúng ta cứ chờ xem đi.”
*
Sau khi tới giữa hè rồi, đội nghiên cứu phát minh của Uyển Hề ra hai sản phẩm đó là sữa rửa mặt và phun dưỡng ẩm và bắt đầu cho vào sản xuất. Đây là bộ mỹ phẩn dưỡng da thứ nhất của nhãn hiệu bọn họ, người mua nửa tin nửa ngờ, đám Tô Hiểu Mạn cũng không làm tuyên truyền quá lớn về mỹ phẩm dưỡng da này.
Loại đồ như mỹ phẩn dưỡng da này, tự biên tự diễn tự khen rồi tuyên truyền khắp nơi, có khi còn làm cho người khác thấy phản cảm.
Dùng tốt thì chính là dùng tốt thôi, mà dùng không tốt thì chính là dùng không tốt, mỹ phẩm dưỡng da hợp với da của chính mình thì đương nhiên là sẽ quay lại mua.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương