Thập Niên 70 Xuyên Thành Người Vợ Đoản Mệnh Của Địa Chủ

Chương 26: Muốn Quay Về



“Ở đây có tổng cộng 1872 cái máy ghi âm cần sửa chữa, giá cả dựa vào mức độ hao tổn của nó mà quyết định, cho nên mấy ngày kế tiếp sẽ vất vả cho các vị.”

Nói xong, Lục Thừa lần lượt mời thuốc lá cho từng người.

“Đúng rồi, trong mấy ngày này, ba người chúng tôi cũng sẽ hỗ trợ, chỉ mong các vị đừng chê chúng tôi làm cản trở công việc.”

Các kỹ thuật viên đều tỏ vẻ không thành vấn đề.

Đơn hàng cần sửa chữa lớn như vậy, môi trường làm việc đầy đủ tiện nghi, dạo quanh một vòng chưa chắc có thể tìm được một nơi như vậy được.

Có chuyện tốt thế này, ai mà không thích.

Còn không phải là chỉ dạy cho Lục Thừa ba người một ít sao, chỉ cần đưa đủ tiền công, bọn họ cũng nguyện ý.

“Vậy chúng ta cùng nhau kiểm tra và phân loại số hàng này đi.”

Nhiều máy ghi âm như vậy, chắc chắn phải phân loại trước, kế tiếp là sửa chữa những loại bị hỏng nhẹ, cuối cùng mới đến hàng không sử dụng được. Lục Thừa nghe xong, gật gật đầu, cùng Trương Triệu và Đại Ngưu làm theo.

Sau khi kiểm tra một lần, mấy người bọn họ đều có cái nhìn hoàn toàn mới về máy ghi âm.

Nhìn bên ngoài món đồ chơi này, nó trông giống như một cái hộp sắt có bánh xe quay tròn trong đó, không ngờ bên trong thật phức tạp! Cái gì đầu từ, mạch điện... lúc trước bọn họ cũng chưa từng nghe qua, quả thực chính là thiên thư!

Đáng tiếc, Lục Thừa đối với những kiến thức hoàn toàn xa lạ này vẫn nắm bắt được, anh học rất nhanh. Vài ngày sau, nhóm kỹ thuật viên đều nói Lục Thừa đã có thể sửa chữa những chi tiết đơn giản, như vậy chẳng mấy chốc sẽ thành nghề. Trương Triệu và Đại Ngưu còn cần tiếp tục cố gắng.

“Hai trăm cái máy này đã được sửa chữa xong, ông chủ Lục đến kiểm tra một chút.”

Người nói chuyện là kỹ thuật Diêu, qua mấy ngày này ở chung, ông không những trở thành người đứng đầu trong nhóm kỹ thuật viên, còn có quan hệ tốt với Lục Thừa.

Lục Thừa nghe vậy, buông bút đi qua, phát hiện nhóm kỹ thuật viên bọn họ thế nhưng lại sửa chữa cả bên ngoài cái máy, quả thực cùng hàng mới xuất xưởng giống nhau như đúc.

“Các vị vất vả rồi, đêm nay tôi làm chủ, mời tất cả cùng đếnTiệm Cơm Quốc Doanh gần phố điện tử ăn mừng.”

“Được”

Lời nói của Lục Thừa được mọi người hưởng ứng nhiệt liệt.

Lúc sau, Lục Thừa nói riêng với Trương Triệu cùng Đại Ngưu.

“200 cái máy ghi âm này, các cậu hãy mang chúng nó đặt trước cửa kho hàng. Bắt đầu từ ngày mai, cửa hàng này của chúng ta chính thức khai trương”

“Không vấn đề gì.”

Hai người vừa nghe lập tức liền đáp ứng. Đối với bọn họ việc mua bán có thể kiếm tiền so với học tập kỹ thuật có ý nghĩa hơn nhiều. Mấy ngày này nếu không phải bởi vì Lục Thừa căn dặn, họ đều muốn buông xuôi.

Lục Thừa nhìn ra suy nghĩ của bọn họ, nghiêm túc nhìn vào mắt hai người:

“Kỹ thuật vẫn cần phải học, có khách thì tiếp đón, không khách liền tiếp tục học.”

“Vâng.”

Hai người trả lời với vẻ ảo não.

Lục Thừa có chút buồn cười, những thứ anh cho là có giá trị, hai người này lại nhìn không ra.

“Đúng rồi, số hàng này tuy được sửa chữa giống như mới, nhưng cũng không phải hoàn toàn mới, cho nên không thể lấy giá bán lẻ trên thị trường mà bán ra. Phải dựa theo tỉ lệ chênh lệch mà tính chiết khấu, phân ra ba mức độ 7, 8, 9. Cũng chính là từ 70-100 đồng, chi tiết các cậu tự quyết định”

Trương Triệu vừa nghe có chút ngoài ý muốn:

“Giá thấp như vậy sao? Chúng ta sửa chữa xong chính là hoàn toàn mới mà.”

Lục Thừa nghiêm sắc mặt nói:

“Làm buôn bán phải giữ chữ tín, chúng ta là kinh doanh lâu dài, không phải vì ích lợi nhất thời mà lừa gạt khách hàng, nhớ làm đúng theo lời tôi.”

“Được, đều nghe anh Lục.”

Cửa hàng đồ điện rốt cuộc cũng khai trương, những cố gắng học tập trong mấy ngày này cũng không uổng phí, buôn bán cũng đi dần vào quỹ đạo, vì thế Lục Thừa muốn trở về thôn Hạ Hà một chuyến.

Anh là người vừa kết hôn không được bao lâu liền mang theo hai người anh em đi xuống phương Nam.Trương Triệu bọn họ đều là thanh niên độc thân, đương nhiên không hiểu tâm tình của người đã có vợ.

Thấy Anh Lục có biểu hiện kỳ quái. Xảy ra chuyện gì rồi? Trương Triệu hai người ở bên cạnh lén lút đánh giá Lục Thừa, muốn hỏi lại không dám hỏi.

“A Triệu.”

“A? Anh Lục, có chuyện gì?”

Trương Triệu giật mình, vội đứng nghiêm.

“Tôi tính qua mấy ngày nữa trở về thôn một chuyến, cậu cùng Đại Ngưu có muốn gửi cái gì về cho người nhà thì hai ngày này chuẩn bị một chút.”

Ánh mắt Trương Triệu rực sáng lên:

“Tốt quá, anh Lục, nhờ anh mang giúp vài món đồ về cho ba mẹ tôi! Anh Lục, anh yên tâm trở về, tôi cùng Đại Ngưu cũng đã quen việc, trông coi cửa hàng tuyệt đối không thành vấn đề.”

Lục Thừa vỗ vỗ bả vai nhỏ bé của cậu ta, cười nói:

“Có các cậu ở đây tôi yên tâm, ngày mai tôi đến nhà ga mua vé, xem có thể mua được vé ngày gần nhất hay không. Trở về chuyến này khoảng chừng hơn nửa tháng mới có thể quay lại.”

Trương Triệu cùng Đại Ngưu lập tức tỏ vẻ không có vấn đề:

“Anh Lục yên tâm trở về, có chúng tôi ở đây nhất định không để xảy ra chuyện.”

Lục Thừa vẫn là có chút không yên tâm:

“Nếu có gì không hiểu thì hãy hỏi kỹ thuật Diêu, việc trong cửa hàng nhiều quá có thể nhờ ông ấy giúp đỡ một chút.”

Qua mấy ngày tiếp xúc, Lục Thừa nhìn ra Diêu Kế Ba có ý muốn đi theo mình làm việc lâu dài, hơn nữa trình độ kỹ thuật của ông ta là tốt nhất trong cả nhóm. Đương nhiên, nhân tài như vậy Lục Thừa sẽ không bỏ qua.

Trương Triệu cùng Đại Ngưu tỏ vẻ đã hiểu ý của anh.

Đại Ngưu bẻ ngón tay dè dặt:

“Anh Lục, tôi muốn đem một nửa số tiền kiếm được gửi về nhà, tiện thể gửi thêm một ít đặc sản Thâm Thành. Đi lâu như vậy nhất định ông rất nhớ tôi, thật vất vả mới tự mình làm ra tiền nên muốn cho ông biết để cùng vui mừng. Có điều, đặc sản hình như hơi nhiều...”

Đặc sản Thâm Thành toàn là đủ loại trái cây vùng nhiệt đới khiến cho bọn họ nhìn không chớp mắt, hơn nữa còn có lạp xưởng, rượu trái cây, bồ câu non, hàu sống......

“Không sao, cậu từ từ suy nghĩ. Có nhiều hơn nữa tôi cũng mang về giúp cậu.”

Lục Thừa đối đãi với Đại Ngưu tựa như em ruột, cùng Lục Trừ giống nhau, luôn là bao dung.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Thừa liền đến nhà ga xếp hàng mua vé, mua được vé ba ngày sau đi Giang thành, từ Giang thành đổi xe đi thành phố Bắc Hà.

Diệp Kiều đang rất bận rộn ở thôn Hạ Hà, cũng không biết chồng mình sắp về. Tuyểndụng nhân công, sản xuất tương ớt, ký kết đơn đặt hàng, việc nào cũng cần cô ra mặt. Hơn nữa, trong cuộc thi tuyển kế toán lần trước, Diệp Kiều đã phát hiện Chu Quảng Phát có chút là lạ, cũng sợ tên này về sau sẽ gây chuyện, cho nên đặc biệt chú ý tới nhóm thanh niên trí thức.

Cuối cùng Diệp Kiều tìm trưởng thôn đề nghị, để cho vài người trong nhóm đó đi theo bên cạnh cô, cùng nhau làm tương ớt. Cũng tiện cho việc chọn ra người thích hợp để sau này dạy học cho thôn dân và trẻ em.

“Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề.”

Tuy nói trưởng thôn vẫn luôn tách nhóm thanh niên trí thức cùng các thôn dân ra. Nhưng đều ở cùng một thôn, có đôi khi ông cũng sợ xảy ra chuyện. Lúc này có Diệp Kiều chủ động xem chừng thay, ông đương nhiên vui vẻ.

Sau đó, mấy người thanh niên trí thức bị điều tới bên cạnh Diệp Kiều, đi theo Diệp Kiều học việc.

Tuy nói hiện tại xưởng thực phẩm còn chưa xây dựng xong, nhưng bởi vì thành phố coi trọng việc này, cho nên chẳng những nhà ăn cơ quan đặt đơn hàng dài hạn, ngay cả các Tiệm Cơm Quốc Doanh lớn cũng tìm tới Diệp Kiều.

Sau khi biết được việc này, Trương Thúy Thúy vui vẻ hoa tay múa chân, sinh động như thật kể cho cả nhà nghe chuyện lúc trước cùng Diệp Kiều đi Tiệm Cơm Quốc Doanh bị từ chối như thế nào.

“Bọn họ thật quá đáng, ngay cả nếm cũng không chịu nếm, còn nói đậu nành thôn chúng ta chỉ có thể làm phân bón. Vẫn là Kiều Kiều nhà ta có bản lĩnh”

Diệp Kiều giặt quần áo ở một bên chỉ cười cười, không nói chuyện.

Người nhà lại càng ngưỡng mộ Diệp Kiều hơn, Viên Hiểu Quyên mượn cơ hội đi đến bên cạnh Diệp Kiều.

“Em dâu, tôi nghe người khác nói cô đang cần người? Cô thấy tôi thế nào? Quan hệ giữa tôi và cô so với nhóm thanh niên trí thức kia gần hơn nhiều.”

Cánh tay đang đánh quần áo của Diệp Kiều dừng lại một hồi, chị dâu còn chưa biết được bao nhiêu con chữ, cô cũng không dám để cô ta tham dự.

“Chị dâu, chắc chị không có thời gian để giúp tôi đâu.”

Diệp Kiều nghĩ nhanh trong đầu, cô cần phải tìm việc cho Viên Hiểu Quyên.

Có rồi!
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...