Thập Niên 80: Dưỡng Oa Ở Khu Vực Khai Thác Mỏ (Dịch)
Chương 5: Cơm Chiên Trứng
Lão thái thái vừa nói vừa đùng đùng đi lấy mấy quả trứng gà mái chỉ lớn hơn trứng cút không bao nhiêu “Đây nè, nhà này chỉ còn có sáu quả trứng, nếu bà ta có mặt mũi thì kêu trực tiếp lại đây tìm ta”.Vệ Mạnh Hỉ mặc kệ trứng gà ít hay nhiều, sáu quả trứng này vừa đặt vào tay cô liền cao hứng chạy lấy người.Trên giường đất năm đứa nhỏ hô hô ngủ, tiểu Ô Ô được anh chị đặt nằm ở chính giữa ngủ đến mồ hôi ướt nhẹp cái trán, ngực nhỏ hô hấp phập phồng, thỉnh thoảng còn bẹp bẹp cái miệng như dư vịt canh thịt vẫn còn đọng lại.Tủ nhà bếp vẫn khóa kín như bưng, Vệ Mạnh Hỉ nhặt một cây gỗ nhỏ có mắt nhọn ở đỉnh đầu cắm vào ổ khoá kết hợp một tay vừa xoay còn tai thì áp vô nghe âm thanh bên trong, ba giây đồng hồ sao “cạch” một tiếng...Cánh cửa tủ này cũng không phải dễ mở nhưng từ nhỏ cha của cô dã dạy cô chơi cửu liên hoàn, chơi xong rồi còn tự chính mình mở khóa rồi đem bảy tám ổ khóa trong nhà toàn bộ đều mở ra. Lúc ấy cha cô tung bay lên không trung rồi khen Tiểu Hỉ thật thông minh, về sau khẳng định trở thành sinh viên.Nhưng vận mệnh cuộc đời ai biết được, liền một năm sau.... Nhớ tới đây Vệ Mạnh Hỉ liền lắc đầu, quyết định quên đi những ký ức không vui vẻ ấy.Không nghĩ phòng bếp rách tung tóe như thế này mà trong tủ lại có khoảng 40 cân tiểu mạch, hơn ba mươi cân gạo trắng. Nhà họ Lục này đúng kiểu có thói quen “chuột tồn lương”, hôm nay đúng là tiện nghi cho Vệ Mạnh Hỉ cô, trước mắt lấy một ít để dành ăn mấy ngày, sau đó lấy ra một ít đủ sáu người ăn vo sạch sẽ đem đi nấu cháo, còn dư lại để nấu thành cơm.Động tác Vệ Mạnh Hỉ thật nhanh gọn, tuy rằng thời gian mọi người mới bắt đầu làm việc lại không lâu nhưng không thể không đề phòng trường hợp có người trở về bất ngờ. Cô đem hai muỗng mỡ heo bỏ vào nồi rồi đập hai cái trứng gà xào lên, tiếp đến bỏ cơm trắng vào. Thế là một nồi cơm chiên trứng thơm nứt mũi ra lò.“Mẹ làm cơm gì mà thơm quá!” Vệ Đông nghiêng cái đầu nhỏ nói.Vệ Mạnh Hỉ làm động tác bảo nó đừng lên tiếng rồi phân cho mỗi đứa một chén cơm trứng, lại đem canh trứng quấy vào cháo đút tiểu Ô Ô ăn “Hôm nay các con chỉ cần căng bụng ra ăn thôi, ăn rồi thì quên việc này đi, đừng nói với ai hết nghe chưa?”Bốn đứa nhỏ liếc mắt nhìn nhau rồi gật đầu thật mạnh.Tuy rằng bọn nó có chút sợ nhưng cơm chiên trứng gà thật thơm.Ăn ngấu nghiến xong Vệ Mạnh Hỉ đem cửa phòng bếp mở ra để mùi mỡ heo không đọng lại trong phòng, rồi đem nồi chén rửa sạch sẽ để lại chỗ cũ. Từ khi trở thành nhà giàu mới nổi cô rất lâu rồi chưa ăn qua món này.Cô bận trước bận sau thì Vệ Đông ôm tiểu Ô Ô ngượng ngùng xoắn xoắn người đi theo “Mẹ con đau bụng".“Là do ăn no quá đó” Vệ Hồng khờ khạo nói.Vệ Mạnh Hỉ nhăn mày: “Mấy đứa ăn gì?”Bọn nó liếc mắc nhìn nhau rồi phối hợp một cách ăn ý: “cái gì cũng chưa ăn”“Còn muốn ăn gì nữa hả? Tiểu vương bát đản con dê làm việc không làm, lão bà ta mệt sống mệt chết mỗi ngày phí công nuôi hai đứa con chồng trước” Chưa kịp nói gì thì bà Lục hùng hổ trở lại, “Nghe nói hôm nay Căn Hoa Căn Bảo bắt được ếch đồng, để đâu rồi?”Không nghĩ đến đứa nhỏ còn nhỏ có thể bắt được con ếch lớn, nhưng thật ra chính là nhăt được một con ếch chết mà thôi.Vệ Mạnh Hỉ nhàn nhạt trả lời: “Ăn rồi”.“Gì/ Các ngươi ăn vụng ếch đồng của ta? Các người con chồng trước ăn uống miễn phí nhà ta còn có mặt mũi ăn vụng ếch đồng nhà ta, đúng là phản rồi! Phản rồi!”Vệ Mạnh vén tay áo lên, chính là lão bà này bắt cô hôm nay phải khai đao.Ếch đồng là loài vật quý, toàn bộ nhà họ Lục đã vài ngày không dính một miếng nước luộc rồi, nghĩ tới thịt ếch đồng kia bà muốn lưu lại cho mình cùng ông Lục ăn, nếu ông Lục không ăn thì cho con trai thứ hai ăn, còn con trai thứ 2 không ăn sẽ muối lại chừa cho con thứ tứ và thứ năm chủ nhật về nhà ăn.Còn vợ của con thằng con thứ hai kia vừa lười lại vừa ăn nhiều, nể tình nó đem nửa cân đường trắng từ nhà mẹ đẻ trở về cho nó ăn một chân ếch đi, mắc công thông gia bên kia nói bà ngược đãi con dâu. Không quan tâm đến trong bụng cô ta mang là trai hay gái, bà cũng không đắc tội nổi với đồ lười như cô ta. Dù gì anh trai và chị gái của cô ta cũng công tác ở cung tiêu xã, ăn lương quốc gia, tương lai còn trông cậy vào bọn họ.Vợ thằng hai là đứa kiến thức nông cạn, chỉ bà đem thịt ếch đồng cho cô ta ăn thì cô ta nhất định cao hứng, đến lúc đó từ từ hồi báo nhà bà.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương