Thập Niên 80: Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu
Chương 35:
Bớt chút thời giờ nhìn Vương Giai, thấy người nọ đang đắc ý, Kiều Sơ Dương cúi đầu chửi thầm, giờ cứ làm khó người khác đi, đến lúc thời thế thay đổi, để xem người ta hành hạ ông thế nào.Phí không ít sức lực mới hoàn thành bài thi, lúc thu bài, Vương Giai ngoài cười nhưng trong không cười mà nhìn Kiều Sơ Dương nói: “Đồng chí Kiều Sơ Dương, thế nào? Cảm giác vẫn ổn chứ?”Kiều Sơ Dương cố nhịn không lườm ông ta, nói: “Đề xác thật có khó khăn, nhưng cũng thể hiện là chúng tôi vẫn chưa học đủ.”Mềm mại mà đáp trả, làm Vương Giai nghẹn một hơi ở cổ.Lúc Trần Đào tới trả sách đôi mắt còn hồng hồng, nói: “Lần này khẳng định thi rớt rồi.”Kiều Sơ Dương cũng thấy khó chịu, nếu thật sự là cô đắc tội Vương Giai, ông ta làm khó cô được rồi, sao cứ phải bắt bao nhiêu người chôn cùng?“Cô yên tâm đi, lần này đề khó là khó chung, nếu mọi người đều không thi đỗ, viện trưởng truy xét, nói không chừng sẽ thi lại, lúc đó chúng ta ôn kĩ hơn nữa là được.”Nói ra cũng là an ủi chính mình.Trần Đào gật đầu, hiển nhiên không quá tin tưởng.Tâm trạng Kiều Sơ Dương đang không tốt, có giấu kĩ đến đâu cũng vẫn có sơ hở, lúc chăm sóc Đổng Vĩ Quân rõ ràng cũng không mấy tươi tỉnh.Đổng Vĩ Quân hỏi: “Làm sao vậy? Gặp chuyện gì rồi à?”Kiều Sơ Dương nói: “Nói cho anh cũng vô dụng, anh vẫn nên toàn tâm toàn ý nghỉ ngơi, mau chóng khoẻ lại đi!”Đổng Vĩ Quân lấy một cái hộp được đóng gói tinh xảo ra, nói: “Nói hay không thì tùy cô thôi, bạn tôi mang cho cái này, nghe nói con gái thích ăn mấy thứ này mà, cho cô đó!”Kiều Sơ Dương nhìn bao bì đóng gói là biết đây là chocolate, ở thời này mấy món ăn vặt rất khan hiếm, nhưng về sau chocolate sẽ chậm rãi phát triển trở thành lựa chọn tốt nhất của mấy đôi tình nhân. Tuy biết Đổng Vĩ Quân không nhất định là có ý kia, nhưng Kiều Sơ Dương vẫn nhịn không được đỏ mặt.“Thứ này nhìn đã biết là đồ tốt, anh vẫn nên giữ lại đi! Cũng là tấm lòng của người ta.” Kiều Sơ Dương từ chối.Đổng Vĩ Quân đột nhiên trở nên nghiêm khắc: “Bảo cô nhận thì cứ nhận đi, nói nhiều làm gì! Đàn ông đàn ang như tôi ai lại đi ăn chocolate!”Kiều Sơ Dương bĩu môi, nhận lấy cái hộp, lanh lùng nói: “ Tôi đưa cái này cho chị Phương là được rồi chứ gì, giờ không có tâm trạng ăn.”Đổng Vĩ Quân càng thêm bực mình, lạnh mặt nói: “ Chỗ tôi vẫn còn, đừng có lấy đồ của tôi đi tạo quan hệ với người khác!”Kiều Sơ Dương mặc kệ hắn, thu xong đồ liền đi, ai cũng bảo đây là công việc béo bở, chỉ là vừa mới đến không lâu đã bị cuốn vào trận đấu trên cao tầng, hiện tại đến cả người bệnh cũng thế này, Kiều Sơ Dương là người biết nhịn nhưng cũng phải nhăn nhó.Mấy hôm sau, có kết quả thi, quả nhiên là tiếng kêu than dậy trời đất. Ngữ văn với toán thì không nói, ít nhất vẫn theo trình độ bình thường của mọi người, chỉ là, tiếng Anh không ai đạt tiêu chuẩn.Kiều Sơ Dương cầm bài thi 56 điểm của mình, cũng nhịn không được đỏ hoe cả mắt.Phạm Vệ Phương ôm vai cô, cũng không biết nói cái gì bây giờ, ai cũng biết là Vương Giai giở trò đằng sau, nhưng các cô chỉ là mấy hộ sĩ nho nhỏ, làm được cái gì đây? Chỉ có thể im lặng mà chịu thiệt thòi.Phạm Vệ Phương nói: “Dương Dương, đừng buồn nữa, cũng không phải chỉ có mỗi một kì thi, chờ lần sau, Vương Giai khẳng định không có biện pháp nhúng tay vào, cô nhất định có thể thi đậu.”Vừa nói, Phạm Vệ Phương vừa lột một viên kẹo đưa tới bên miệng Kiều Sơ Dương.Kiều Sơ Dương nhìn thử, là một viên chocolate.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương