[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang
Chương 40: Ngày Đầu Tiên Đi Làm (5)
Nhóm dịch: Thất Liên HoaBởi vì sau giữa trưa phải báo cáo cuối ngày, các nhà phân tích phải đưa nó vào máy tính và gõ từng lệnh kiểm tra, dù có thời gian nghỉ giữa chừng nhưng cũng không quá nhiều.Giá cuối phiên vào giờ ngọ, nhưng Phàn Kỳ còn không thể đi, cô còn phải điền số liệu giá cuối vào.A Hào đứng ở bên cạnh cô chờ cô điền xong con số cuối cùng, thu tờ đơn và nói: “Tôi vẫn chưa ăn cơm, cô mua cho ta phần cơm cà ri thịt bò nạm và thêm một ly trà sữa nữa!”Giữa trưa chẳng qua chỉ có một giờ, hiện tại đã sắp 12 giờ rưỡi, Phàn Kỳ nhanh chóng đi ra ngoài đến tiệm đồ ăn thức uống bên cạnh đóng gói một phần cơm cà ri thịt bò nạm, và thêm hai ly trà sữa, còn mua cho mình muốn một phần sandwich, phỏng chừng trở lại công ty môi giới đã phải bắt đầu phiên giao dịch, chỉ có thể vừa điền vừa ăn.Hơn nữa buổi sáng cái kia điện tử Islay thu hút sự chú ý của cô, những tiên cổ như vậy đang thu hút những tài chính lớn, cô cũng phải chú ý một chút.Trong tay Phàn Kỳ cầm cơm trưa vừa mới tiến vào công ty môi giới, đến phòng họp dưới lầu, thấy A Hào thì định đưa cơm và trà sữa cho ông ta, nghe ông ta xả mắng một trận: “ Cô làm việc như thế nào? Không có mang theo đôi mắt phải không? Chỉ có ngực mà không có não thì đừng tới công ty môi giới! Đóng phim kiếm tiền không phải càng nhanh sao?”“Ông nói cái gì?” Phàn Kỳ nghe như lọt vào sương mù, bản thân nhạy cảm với số liệu, có số liệu không hợp lý chắc chắn sẽ phát hiện, có lẽ sẽ không sai quá nhiều chứ?A Hào cầm số liệu làm trò trước mặt mấy nhà phân tích: “Tự cô xem, tự cô xem đi! Cô điền hết cả số liệu tiên cổ vào rồi.”“A Hào, hôm nay là ngày đầu tiên Phàn Kỳ đến, ông bảo cô ấy viết nhiều như vậy, cô mắc một chút sai sót cũng là chuyện bình thường.” Có đồng nghiệp quát bảo A Hào dừng lại.Phàn Kỳ nghe thấy tiên cổ, từ trong tay A Hào rút tờ giấy kia ra, bên trên đúng là “điện tử Islay”, A Hào cầm lấy một mảnh giấy viết mã cổ phiếu khác cho cô: “Cô nhìn xem, là 0176, không phải 0116.”“Ông mở to mắt mà nhìn cho rõ ràng, số 0116 này là ai viết? Bút tích này là của tôi sao? Không phải ông điền mã cổ phiếu trước, sau đó căn cứ mã cổ phiếu của ông rồi lại điền vào sao?” Phàn Kỳ đập tờ giấy lên bàn, cầm lấy bút lông trên bàn, viết số “0116” lên bảng trắng: “Đây mới là chữ tôi viết.”Nhìn chữ trên bảng trắng, A Hào giơ tờ giấy trong tay lên: “Tôi cũng đưa tờ giấy này cho cô, là cô không có thẩm tra đối chiếu.”Những người kỳ cựu ở đây cho rằng người mới không dám phản kháng, Phàn Kỳ cười lạnh: “Ông không những không có ngực, cũng không có đầu óc, càng khuyết thiếu năng lực chức ngành, còn không có tinh thần trách nhiệm, ngay cả đạo đức cơ bản cũng không có.”Phàn Kỳ cầm lấy cơm cà ri và trà sữa trên bàn, đi hai bước rồi ném vào thùng rác trong góc tường, trong tay còn lại là phần cơm trưa của mình cô, nhìn lướt qua A Hào đang đỏ bừng cả khuôn mặt, cao giọng nói với Mã Gia Thắng: “Ông Mã, làm phiền ông phán xét chuyện này và cho tôi biết kết quả, tôi sẽ chờ ở khu nghỉ ngơi của công ty.”Phàn Kỳ cầm theo cơm trưa chuẩn bị ra cửa, xém chút đụng phải con trai của Liêu Kế Khánh, Liêu Nhã Triết, cô kêu: “Anh Tiểu Liêu.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương