Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp
Chương 2: Người Vợ Xinh Đẹp Nghèo Khó
Tay Trần Khiêm có chút run rẩy, sờ lên gương mặt của hắn, cảm giác rất thật!“Đây là ai? Đây không phải là tôi!”Một cảm giác đau nhói xông lên đại não, trực tiếp khiến cho cơ thể nhu nhược yếu đuối này của hắn không chịu đựng được, nửa quỳ trước thùng nước thở hổn hển, vài ký ức hỗn độn hiện ra trước mắt.Trần Khiêm, hai mươi bốn tuổi, trình độ tiểu học, kết hôn được bốn năm, vợ tên Lý Nghiên, thất nghiệp, sống nhàn hạ từ nhỏ, đi khắp nơi đánh nhau, mê cờ bạc và thường xuyên đánh đập vợ…“Mẹ Kiếp!”Trần Khiêm la lên. Trùng sinh là có thật sao? Ta trẻ lại rồi. Trần Khiêm vui mừng khôn xiết. Trước đó hắn cũng là tuổi trẻ hăng hái gây dựng một công ty. Không ngờ con dâu độc ác lại nhẫn tâm tính kế hại hắn. Kiếp này tuy nghèo khó nhưng hắn có thể làm lại. Con dâu à con dâu ? Chờ đó, bố mày sẽ trả thù.Trần Khiêm sắp xếp lại ký ức, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn tờ lịch dán trên tường, cả người sững sờ như bị sét đánh.Ngày tháng trên tờ lịch vậy mà lại là: Ngày 14 tháng 06 năm 1989.Theo tính toán của hắn. Con dâu hắn hiện mới hơn hai mươi tuổi và đang quen con trai hắn.Hắn cầm tờ báo ngày hôm nay lên đọc: “Trần Khiêm, chủ tịch của công ty TNHH Tinh Không bị đột quỵ, hiện đang hôn mê.”Xem ra do mình xuyên không mà Trần Khiêm ở kiếp này bị như vậy.Hai tiếng sau, Trần Khiêm cuối cùng cũng tiêu hóa được những ký ức trong đầu mình, đây đúng là một câu chuyện tình yêu bi thảm của thời đại, Trần Khiêm và Lý Nghiên gặp nhau trong một buổi hẹn ra mắt. Do từ nhỏ Trần Khiêm đã bỏ học, cũng chẳng đi học nghề, nên cuộc sống của anh chẳng mấy ổn định.Lý Nghiên từ chối chuyện phòng the, muốn dùng cách này ép buộc Trần Khiêm, đồng thời đề nghị đi vào thành phố làm việc.Không ngờ Trần Khiêm vừa vào xí nghiệp làm được mấy ngày thì quen biết một đám bạn đểu, suốt ngày ăn nhậu chơi gái cờ bạc, sau khi bị xí nghiệp đuổi việc thì rượu chè be bét, có việc gì không hài lòng thì về nhà động tay động chân với vợ mình.Trần Khiêm như vậy càng khiến Lý Nghiên sợ hãi không dám trông cậy vào anh. Lý Nghiên đã nghĩ đến chuyện ly hôn, nhưng ở thời đại này, ly hôn là chuyện mà một người phụ nữ không dám nghĩ tới.Trần Khiêm nhớ lại hôm qua có nhậu say với đám bạn rồi tăng hai, tăng ba. Xem ra Trần Khiêm trẻ này say rượu còn hoạt động mạnh nên trúng gió chết. Hắn mới có cơ hội nhập vào.Ngoài cửa vang lên tiếng mở cửa, làm gián đoạn suy nghĩ của Trần Khiêm, anh bất giác ngẩng đầu nhìn về phía cửa.Trần Khiêm ngẩng đầu lên nhìn, không ngờ là một cô gái rất xinh đẹp, thân cao một mét bảy, vóc dáng thon thả, đường nét thanh tú và đôi mắt to sáng.Sự thuần khiết toát ra trên người cô, chắc chắn có thể đánh bại mấy hot girl nổi tiếng trên mạng sau này.Bốn mắt nhìn nhau, Trần Khiêm chậm rãi giơ tay chào hỏi:“Chào!”Lý Nghiên chưa từng nghe thấy chồng mình ăn nói nhỏ nhẹ như vậy, sững sờ được một lúc rồi mới cúi đầu nói:“Anh đói rồi chứ? Tôi đi nấu cơm.”“Cảm ơn!” Trần Khiêm nói.Lý Nghiên tưởng là lỗ tại mình có vấn đề, hai mắt mở to nhìn anh ngơ ngác, có vẻ không tin hỏi:“Anh vừa nói cái gì?”“Tôi nói cảm ơn.”Những lời như vậy có thể nói ra từ miệng của Trần Khiêm, Lý Nghiên cảm thấy tam quan của mình như sụp đổ, cô ngẩng đầu nhìn Trần Khiêm một cách khó tin.Người này, anh ta, đổi tính rồi sao?Hai người ngồi ăn sáng, Trần Khiêm cầm bát lên húp bát mì sạch bay, tiếng sụt sụt nghe rất đã tai.Trong quá khứ, hắn hay nhiều lần chia sẻ về tuổi thơ nghèo khó và những khó khăn khi khởi nghiệp. Bây giờ khi so sánh lại, Trần Khiêm mới phát hiện bản thân của khi đó hạnh phúc biết bao nhiêu.Lý Nghiên đứng dậy chuẩn bị dọn dẹp bát đĩa, Trần Khiêm vội vàng nói:“Để tôi làm, ăn không uống không đã rất ngại rồi.”Lý Nghiên bỗng chốc sững sờ, bát đũa trong tay bị Trần Khiêm lấy đi mang vào trong bếp rửa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương