The Monarchical Song - Huyền Ca Vương Quyền

Chapter Xviii : Gift From A Prince



Show your love by vote, comment and share ^^

Hãy comment nhân vật nam chính mà bạn yêu thích nhé *so excited* !!!!

Have a good weekend ;)

JK

_______________________________________________________

The Monarchical Song

Bản văn kiện được viết và in dấu mực Hoàng Gia Corodo.

- Hãy chuẩn bị một đoàn cống sứ và chọn ra một tiểu thư xinh đẹp để gã cho Hoàng tử Ikanne như Aragon nói !

- Vâng, tôi sẽ chuẩn bị ngay ! Công nương Xeiroan, Ngài thấy được không ạ ?

Ông ngẫm nghĩ rồi gật đầu, một tiếng cười nhỏ vang lên từ ngoài cửa phòng. Công chúa Eflen đẩy cửa vào và nói:

- Cha muốn gả Xeiroan sang Foanton sao, vậy cho con đi theo cùng đoàn khâm sứ được không ?

- Nói cho Ta nghe lý do vì sao phải cho con đi xem ?

- Chẳng phải có người của Hoàng Gia đi cùng mai mối sẽ hay hơn sao. Hơn nữa, con cũng muốn xem anh Aragon thế nào !

- Con không nhớ anh con nói gì sao ?

- Anh ấy nói con không được tỏ ra quen biết hay xen vào việc của anh ấy khi anh ấy đang ở ngoài cung, nhưng đâu có nói sẽ không cho con gặp đâu Phụ Vương !

- Con còn nhỏ, đi đường xa Ta không an tâm !

- Có đoàn hộ tống mà Cha, còn có cả anh Aragon nữa, ai dám làm hại con ! – công chúa hết sức nài nĩ ình.

- Công chúa nói cũng có lý thưa Bệ Hạ, Hoàng tử không thể ra mặt, để công chúa đi theo sẽ cho thấy chúng ta tôn trọng Foanton. Như vậy sẽ tốt hơn !

Eflen vui vẻ khi được ưng thuận, song ông làm thế phần vì muốn biết Aragon dạo gần đây như thế nào. Dạo gần đây ông thường hay có dự cảm sẽ có việc gì đó sắp xảy ra với Aragon nên tâm trạng bồn chồn, để Eflen có thể giải tỏa mối nghi hoặc bấy lâu.

[TMS]

Năm thứ XXXVI của Đế Quốc Lupastheon , Vương triều Targarien , Thủ đô Alanda – Thánh Địa Hòa Bình

Charles đi dọc theo hành lang xưởng vũ khí, quan sát những những thợ rèn đang làm việc của mình bên những chiếc lò lửa nóng hổi, tiếng nguyên liệu thôc chạm vào nhau ồn ả theo từng bước chân của những quái thú đang kéo, đẩy, khuân vác.

Đan xen với ánh lửa thiêu đốt của địa ngục ở phía bên trái, ở bên phải xưởng đang tuôn trào dòng nước từ biển lớn Siren, vũ trí rèn trong lửa đỏ của bóng tối và làm nguội bằng nước biển Siren cùng những bùa chú ếm vào làm cho chúng có độ bền chắc đến kinh ngạc. Những thợ cả đang quản lý công việc, kiểm tra chất lượng của những tấm thanh kiếm, lưỡi đao, khiên, giáo và những thứ khác. Và pháp sư trên tay tung những quả cầu lửa và ếm tà thuật vào vũ khí.

Mất một lúc lâu để đi hết xưởng vũ khí ở Alanda, anh gặp Lorein đang đứng trên tháp đài quan sát những tàu bay ra vào cảng.

- Cảng quân sự ở Pagar như thế nào rồi ?

- Hoạt động rất tốt, đúng như mong đợi của chúng ta và hơn nữa, có vẻ như bọn địch vẫn chưa đánh hơi thấy cảng bí mật của chúng ta !

- Rất tốt, Ta sẽ cử thêm những tinh binh, pháp sư và những chiến thú giống ra đó ! Hãy biến Pagar thành cảng quân đội sánh bằng với Alanda đi !

- Tôi cũng mong như thế, Pristy đang nổ lực hết sức để quản lý nơi đó. Và nhà nguyện mật theo yêu cầu của Vocardo cũng đã xây xong ! – Lorein nói, tránh nhắc đến tên của Dolenza, dù rằng anh vô cùng muốn biết Dolenza hiện đang như thế nào. Ở Corodo hẳn là ngập tràn nguy hiểm.

- Vocardo Dolenza sẽ quay về, sớm thôi !

- Thật chứ ?

- Dolenza đang ở Foanton, bằng cách nào đó tên Hoàng tử Ikanne đó muốn lập Vocardo là Hoàng tử phi !

- Sao ? – Lorein gầm lên, thấy rung động khủng khiếp.

- Colwet nói nếu Corodo không can thiệp, sẽ tìm cách đưa Dolenza đi. Ở biên giới cũng đã có một đội quân tinh nhuệ của chúng ta sẵn sàng rồi. Lorein, cậu không cần lo lắng !

Không-cần-lo-lắng ư, ngày nào Dolenza vẫn còn ở nơi chết tiệt đó thì ngày đó anh vẫn còn lo lắng.

- Hãy để tôi đi, tôi sẽ đưa Dolenza về !

- Không, chỗ của cậu bây giờ là ở Pargan. Dolenza tự biết phải làm gì ?

- Charles, Dolenza chỉ có 2 người mà mắc kẹt ở giữa hoàng cung Foanton lẫn Corodo !

- Dolenza đã bình an đến giờ, không thể vì một chuyện như thế mà hỏng việc được. Hơn nữa, Dolenza mong muốn cậu quản lý cảng Pargan, theo sát Pristy và Shirin. Cậu biết vì sao Dolenza quyết định bám trụ lại Corodo thời gian qua rồi đấy, vì Dolenza muốn khai thác càng nhiều thông tin càng tốt . Chiến tranh sắp nổ ra rồi Lorein và không có gì ngăn cản được đâu. Nó sẽ còn tệ hại hơn thế chiến đầu tiên, đã có mật tin gửi từ Reiser về, quân đội bà ta tăng theo cấp số nhân– Charles trầm giọng nói – Chúng ta cần Simbength, khu quân sự Alanda và cả cảng quân sự Pargan nữa, Lorein, hãy tận sức ở nơi đó vì Lupastheon và vì Dolenza, nếu không hậu quả phải gánh chỉ có thể là máu mà thôi !

Lorein và Charles cảm thấy rõ bầu không khí nặng nề bao trùm nơi đây. Chiến khu của Corodo ở Iftican, là một trở ngại lớn nếu Corodo thật sự đối đầu với Lupastheon, nhưng tin tức từ Reiser chuyển về cũng dáy lên mối đe dọa rất lớn, những đòn hiểm và Nữ Hoàng Reichenstein tung ra bấy lâu chỉ mới là khúc dạo đầu cho sức mạnh của bà ta. Đó là vì sao, Hoàng Gia Lupastheon thường xuyên có những cuộc gặp mặt, hàng loạt những người tài được chiêu mộ từ việc thông thương kinh doanh, quản lý quốc khố và rất nhiều lĩnh vực khác và đặc biệt là quân sự. Lupasthoen thúc đẩy hoạt động thông thương của nhân dân để tăng quốc khố và vận hành Hoàng Gia và quân sự. Bên dưới cuộc sống bình yên này đang có một cuộc chiến âm thầm diễn ra để chuẩn bị cho sự tranh chấp khủng khiếp của các Đế chế.

Dolenza đã từng nhắc đến điều đó suốt nhiều năm qua, đó là Vocardo tài giỏi nhưng cũng tàn nhẫn. Bất cứ kẻ quant ham, vô dụng đều bị trừng trị làm gương. Và chính sách đó được giữ vững cho đến ngày hôm nay và tạo nguồn lực đủ tốt cho Đế chế song như thế vẫn chưa đủ. Lupastheon cần nhiều hơn, một khi Reiser xuất binh thì có nghĩa tử thần cũng bắt đầu tiếp gót, cái ác quy phục dưới chân bà ta quá nhiều, vinh danh sức mạnh và quyền lực của Reichenstein. Điều đó như loại bệnh dịch lây lan cho toàn thế giới bóng đêm này – Charles lo âu nghĩ.

Tại Foanton,

- Colwet, hãy chuẩn bị đến gặp Hoàng Đế đi ! – Tiarthrone nói. Colwet cũng cần bày tỏ ý định của Corodo là muốn gả công nương danh giá cho Ikanne thay vì Cireen.

- Vâng, còn Dolenza ? – Colwet nhìn sang Tiarthorne và nhìn Dolenza. Câu hỏi không thật sự chú tâm lắm, và dường như anh muốn ở lại đây với Dolenza hơn là giao việc chăm sóc thiếu niên nhỏ tuổi kia cho Tiarthorne.

- Ta sẽ chăm sóc Dolenza !

- Ta sẽ chăm sóc Dolenza !

- Cũng không cần đâu…tôi thấy khá hơn rồi !

- Dolenza ! – Tiarthorne chờ thị nữ đi ra ngoài hết rồi nói – Ta nghĩ ngươi nên tạm thời tiếp tục đóng giả nữ nhi một thời gian, ngươi cũng biết là nam giả nữ để đột nhập vào đây thì không có lợi cho chúng ta !

- Tất nhiên rồi !

Dolenza nói bước xuống giường, thấy mình còn khá yếu ớt. Chàng tắm gội sạch sẽ, cả người suốt hôm qua đã bẩn thỉu quá rồi. Tiarthorne ở lại phòng, hắn nhìn về phía gian phòng trong và hỏi vọng vào:

- Ngươi có cần Ta băng bó giúp không ?

- Không, tôi tự làm được !

- Vai ngươi thế sao mà làm ?

- Bây giờ, tôi vẫn đang trong thân xác phụ nữ, không tiện lắm ! – Dolenza nói trong khi cố gắng quấn băng qua vai bằng một cánh tay lành lặn và một cánh tay bị thương.

Tiarthorne không tranh cãi thêm, song không hiểu sao hắn cảm thấy hồi hộp một cách quái gỡ. Hắn vẫn còn bị ám ảnh bới Dolenza trong thân xác thiếu nữ. Rất xinh đẹp, quyến rũ nhưng đó không hẳn là lý do chính, khuôn mặt phảng phất nét gần gũi với hắn, vì hắn thân với Dolenza ư ? Song, mặc đó là lí do gì thì đó là sự thu hút kì quặc mà hắn chưa bao giờ trải qua. Dù hắn biết nhiều đàn bà đẹp, cũng là kẻ sắc đá nhưng cảm giác đứng gần Dolenza khi đó tạo cho hắn cảm giác dễ chịu đáng nguyền rủa.

Nếu Dolenza thật sự là con gái…

Hắn lắc đầu tự cảnh cáo mình vì những suy nghĩ thiển cận và thiếu thực tế đó. Dolenza mà là phụ nữ thì cả quân đội Iftican chắc chẳng có ai là đàn ông. Nhưng chàng ta có phải quá tài sao, làm Ikanne mê mệt vì mình, tên hoàng tử đó nửa lời cũng không trách Dolenza khi chàng giết đám tù binh. Chỉ vì cái phép biến đổi quá tài tình và cả khả năng diễn kịch kia nữa. Song hắn vẫn không phủ nhận một điều, Dolenza rất điển trai, song là kiểu điển trai mang dáng dấp của thiếu niên pha lẫn thiếu nữ. Hắn chưa bao giờ nghĩ nàng là phụ nữ nên nhìn đi nhìn lại cũng chỉ là tên con trai ưa nhìn với thân hình mảnh dẻ.

Hắn rút thanh kiếm ra kiểm tra và cố gằng bình tâm bằng suy nghĩ về thành Foanton, đảm bảo phòng ngừa mọi thứ xảy ra ngoài ý muốn. Song sự bình tâm không đến với hắn được lâu. Dolenza xuất hiện, như lời dặn dò với thân phận là phụ nữ, ăn vận như một công nương quyền quý. Dolenza ngồi xuống ghế dài, vẫn còn mệt mỏi vì chất độc trong người:

- Sao thế ? – Dolenza hỏi khi thấy Tiarthorne nhìn mình chằm chằm, nhìn như thể hắn vừa trông thấy một con quạ biết nói.

Dolenza có thể rất thông minh và thấu hiểu người khác song đôi khi cũng có sai sót. Chàng bỏ lỡ ánh mắt phó tướng quân, có chút gì đó ngạc nhiên, kì lạ và cũng như bị thôi miên vậy. Chợt chàng hỏi:

- Ngài không phải đang suy tính việc để tôi lại chứ ?

- Ngươi nói gì ? – Tiarthrone hỏi không phải vì hắn không nghe chỉ là đơn thuần hắn phẫn nộ

- Ngài không phải có ý định gả tôi đi đấy chứ ? – Dolenza hỏi chất giọng châm biếm

- Dù Ngươi có cầu xin Ta, cũng không ? Không phải Ikanne hay bất cứ kẻ nào cả !

Dolenza hơi bất ngờ trước thái độ căng thẳng của Tiarthrone, nàng nói:

- Chà, câu trả lời khác với mong đợi đấy !

- Đừng hỏi nhiều, tóm lại, Ta sẽ nghĩ cách mang Ngươi đi ! Cũng đừng tơ tưởng cuộc sống sang giàu ! Chỗ của Ngươi là ở quân khu Iftican !

Dolenza mỉm cười hài lòng với câu nói của hắn:

- Hãy giữ lời đấy ! – Dolenza nói và hắn gật đầu. Nụ cười chàng lại được dịp dãn ra, chàng tiếp – vậy vị trí của tôi là chiến binh và tôi sẽ ở cạnh Ngài khi cần, Tiarthrone !

Có tiếng bước chân và Hoàng tử Ikanne đi nhanh vào dù bước đi gượng gạo, Dolenza vội đứng lên không để ý đến biểu hiện của Tiarthrone nữa, nàng đã không biết tim hắn đã lệch một nhịp vì lời nói đó:

- Cireen ! – Dolenza nhìn một hồi mới biết gã đang gọi cái tên ‘giả’ của mình.

Dolenza quỳ xuống thi lễ:

- Xin ra mắt Điện Hạ. Thần thiếp mang tội nặng vì ….

Lời nói chưa nói xong thì Ikanne đã kéo Dolenza và ôm chặt vào lòng:

- Nàng không cần phải nói gì cả, nàng không có lỗi ! Chính nàng đã cứu Ta khỏi tên thích khách đó, Ta phải cảm ơn nàng mới đúng !

Dolenza bối rối khi bị Ikanne ôm chầm, song cái thân phận này không thể nhúc nhích được, càng không thể nói rằng Dolenza là chiến binh. Dolenza thở phào rất khẽ thì Ikanne cuối cùng cũng buông ra, nàng quả thật chẳng muốn kẻ lạ mặt động vào mình. Ikanne nâng cằm nàng lên, vuốt ve bờ má mịn màng vẫn còn xanh xao của nàng, ưu tư hỏi:

- Nàng còn đau không ?

- Không ạ ! – Dolenza nói tránh dây dưa lâu dài.

- Đừng dối, nàng trông vẫn còn mệt lắm ! – Dolenza cảm giác rùng mình khi nhận ra những ngón tay của gã vuốt trên khuôn mặt mình và gã đang ngày càng cúi thấp xuống dần. Tiarthorne đứng cách một quãng, bị xem như người vô hình nhìn thấy Dolenza cư xử rất vụng về khi tên Hoàng tử ngày càng tiến gần, mấy ngón tay lúng búng của Dolenza bấu chặt vào mép áo, sự yếu ớt trên khuôn mặt bây giờ thay bằng sự lo âu như thiếu nữ mới gặp người yêu.

- Nàng làm sao thế, Ta có làm gì nàng đâu ! – tính cách hào hoa phóng túng của vẻ hoàng tử đẹp trai Ikanne lại lần nữa phô bày khi nhận thấy sự lúng túng không che giấu của Dolenza.

Có ai biết Dolenza bị dị ứng với đàn ông và tiếp xúc gần với đàn ông không ? Song cái biểu hiện lúng túng đó hệt như thiếu nữ kia lại làm người ta nhầm lẫn với việc một cô gái bối rối khi đang đứng trước người yêu. Gã chạm những ngón tay vào gáy của Dolenza, hít nhẹ mùi thơm từ mái tóc mượt của nàng. Môi gã hôn lên má. Tiarthorne có thể cảm giác Dolenza đến thở mạnh cũng không dám, mặt đỏ lên.

Không lẽ vì ngượng ?

Phải, Dolenza đang kiềm nén muốn điên lên đây. Dù có mạnh mẽ như con trai chẳng lẽ lại không biết ngượng. Ồ, và cả cảm giác muốn giết người nữa !

Môi gã không có ý định dừng lại ở má thôi. Tay gã vòng qua eo và kéo Dolenza về phía mình, tay kia chạm vào cổ nàng. Dolenza thật sự rất muốn nhào ra và tháo chạy đi vạn dặm. Cái cảm giác này hệt như đang bị lợi dụng, bị lợi dụng nhưng không thể phản kháng, chỉ thấy môi gã ngày càng day dưa hôn trên má, trên trán, trên mũi và di đến khóe môi của nàng.

Tiarthorne đứng ở ngoài cửa song vẫn đang lén quan sát qua khe cửa. Hắn siết chặt thanh kiếm, đôi mắt bỗng đằng đằng sát khí nhìn Hoàng tử và Dolenza đang vô cùng thân thiết. Hắn bỗng căm ghét Hoàng tử vô cùng, song sự giận dữ với Dolenza lại nhân lên gấp đôi, Dolenza sao có thể để gã ôm hôn như vậy ? Chẳng lẽ cũng thích gã sao , tên Hoàng tử Ikanne đó có gì hay chứ ?

Dù đã từng nghe nói, Dolenza có hứng thú với đàn ông và cũng là con trai nhưng hắn vẫn không dứt ra cảm giác khó chịu đó được. Và hắn chợt tự hỏi cảm giác đáng chết trong mình là gì ?

Phải Dolenza giả gái rất đẹp, đẹp hơn rất nhiều phụ nữ hắn biết. Song hắn sao có thể ghen khi Dolenza là con trai chứ.

Nhưng sự thật hắn vẫn cứ hành xử như kẻ đang ghen.

Nhưng sự thật hắn vẫn cứ hành xử như kẻ đang ghen.

Hắn quay mặt đi, chẳng muốn nhìn thêm cảnh đó nữa và Zerra, kẻ vừa mới đến, lại tò mò nhìn vào bên trong. Tiarthrone nhìn Zerra và cả thanh kiếm đang bị siết chặt run lên từng hồi của anh ta, anh ta có tình cảm với Dolenza, hắn đoan chắc như thế. Việc đó quá rõ ràng, và nguy hiểm hơn, đó không phải mối quan hệ bình thường.

Zerra nghiến chặt răng, nếu anh ở ngai vị hoàng tử, mọi chuyện đã khác. Anh không thể để Dolenza ở lại đây, không thể, trăm lần hoàn toàn không. Anh muốn băm vằm gã ra, cảm giác ghen tức không kiềm nén trào dâng trong người.

Dolenza hành động khi ý thức được Ikanne nếu càng tiếp xúc lâu nữa thì chỉ sợ nửa giờ sau sẽ lôi nàng lên giường ngay trong phòng này. Nàng đẩy gã ra và đưa tay lên trán vờ mệt mỏi:

- Hoàng tử, thiếp thấy hơi choảng ! – Nàng thầm nghĩ, cảm giác chán ghét vô kể “tên khốn khiếp, hãy cảm ơn cái chức danh của Ngươi đi, nếu không thì Ta đã giết ngươi bằng một nhát kiếm rồi”

- Đừng lo, Ta sẽ gọi người mang thật nhiều thuốc bổ cho nàng !

- Vâng, cảm tạ Ngài ! – Dolenza nói ngồi xuống ghế cạnh Ikanee. Nàng cố tỏ ra thật mệt mong hoàng tử tha cho.

- Nàng phải nhanh chóng khỏe lại để nhanh chóng được sắc phong !

- Vâng … – Dolenza đáp lấy lệ, đầu muôn vàn ngơ ngác. Nàng tưởng Tiarthrone phải nói rõ việc thả nàng về Corodo chứ - sao cơ…?

- Nàng sẽ ở đây, và không chỉ ở chức phi tần nhỏ bé, nữ thần của Ta ! – Ikanne sau đêm đó đâm ra càng si mê Dolenza hơn nữa. Thật là ngoài ý muốn !

- Ngài cứ đùa, hoàng tử phi của Ngài sẽ không vui đâu…

- Corodo hứa sẽ gả cho Ta một công nương danh giá làm hoàng tử phi vì tình ban giao. Còn về Izabélle, cô ta dù sao cũng muốn về tộc mình và hơn nữa…ta không thích cô ta nữa. Cô gái sắp trở thành Hoàng tử phi của Ta rất xinh đẹp hơn nữa, Ta rất thích cô ấy !

Ikanne thật sự muốn cô gái đó sao, cứ ngỡ gã đang nói đến ai khác. Dolenza không nắm bắt được ý tứ câu nói song Tiarthorne ngoài kia đã tỏ ra lo lắng khi nghe gã nói. Corodo giữ đúng lời hứa giúp Izabélle đoàn viên với gia tộc và người yêu và gả một công nương danh giá cho Ikanne để có cuộc hôn nhân chính trị. Nhưng công nương danh giá đó tất nhiên không thể là Dolenza, song dường như Dolenza đã ‘lọt vào mắt xanh’ của hoàng tử hào hoa mất rồi.

Dolenza tròn mắt nhìn gã, vẻ hoàn toàn không nắm bắt được ý tứ của hoàng tử. Vẫn chưa hiểu được ngụ ý đằng sau mà nghĩ rắng gã chỉ đơn thuần nói đùa. Dolenza trong quân trận thông minh bao nhiêu thì trong tình cảm lại dốt nát bấy nhiêu. Ikanne nhìn đôi mắt đầy nghi vấn của Dolenza mà không khỏi buồn cười, xem ra cô gái này không tinh ý như gã nghĩ, nhưng như thế không làm nàng ta kém hấp dẫn.

- Chắc chắn sẽ là một công nương xứng đôi với Ngài ! Thần thiếp vui mừng khôn xiết vì điều đó ! – cái đầu tối nghĩ của Dolenza cuối cùng cũng nhảy ra được ý nghĩ. Câu nói chỉ nghe thôi đã tố cái sự thật thà của chủ nhân nó. Một câu cầu chúc vô thưởng vô phạt và đồng thời đưa luôn chủ nhân nó vào tròng.

Tiarthorne thở hắc, nửa tức giận nửa buồn cười khi nhìn thấy Dolenza. Cứ phải lựa lúc quan trọng để tối nghĩ cơ đấy Dolenza, Dolenza sắc sảo hắn biết giờ đang ở đâu rồi. Quả thật, câu nói đó làm Ikanne phá lên cười thích thú.

- Ta vốn nghe phụ nữ Corodo nắm bắt rất nhanh những vấn đề ấy kia mà ?

- Sao Ngài lại cười ? Và…Ngài đang nói đến vấn đề gì vậy ? – Dolenza nhăn trán vẻ thắc mắc hỏi.

Tiarthorne nếu có thể đã muốn xem trong đầu Dolenza đang nghĩ cái gì trong biết, hôm nay trí thông minh chắc là vẫn còn ‘mê man’ bởi độc chất rồi. Nhìn vẻ mặt vô tội đó chẳng nào con cừu non trong tay con cáo già Ikanne, sợ đến lúc bị ‘chén’ sạch vẫn còn không biết. Hay cứ để tên Dolenza ở lại cho sáng mắt – hắn thầm nghĩ bực tức khi nhìn thấy sự ngơ ngác đó, hắn nghĩ Dolenza sẽ sướng điên lên khi biết được ý tứ câu từ. Kẻ nào lại không ham sang giàu, đặc biệt là sẽ còn trở thành bậc mẫu nghi của cả đất nước.

- Cireen, nàng thật ngây thơ quá ! Ý ta muốn Corodo gả nàng cho Ta ! Dù sao nàng cũng là phi tần của Ta rồi còn gì ? Nàng sẽ là Hoàng tử phi của Ta !

Bây giờ Dolenza mới hiểu hết ý nghĩa câu nói. Tiarthorne bỗng chốc chuyển từ tức giận sang khôi hài thầm kín khi nhìn thấy khuôn mặt Dolenza chuyển từ ngơ ngác sang hoảng loạn và cuối cùng là sa sầm xuống. ‘Bây giờ mới thông sao Dolenza’. Xem ra hắn phải tìm cách cứu Dolenza đây, khác hẳn với suy nghĩ muốn ném nàng ta lại cách đây vài giây Tiarthorne cũng chẳng hiểu sao tâm trạng mình thay đổi chóng mặt như vậy ?

Vì nhận ra Dolenza không ưa gì Ikanne chăng ?

Hắn đúng là điên thật rồi ! – Tiarthorne gõ vào trán mình và tránh đi. Hắn phải tìm cách tách Dolenza ra trước khi thân phận của cậu ta bị bại lộ.

Khi Ikanne rời đi, hắn bắt gặp ánh mắt của Zerra. Ánh mắt khinh thường và chứa đầy căm phẫn trong đó, những gân máu đỏ nổ lên làm đôi mắt đỏ của anh trông vô cùng đáng sợ. Tiarthrone nhìn Zerra tự hỏi anh ta đang mưu tính gì nếu Dolenza thật sự bị giữ lại ?

Dolenza gần như phát điên lên sau khi đuổi hết thị tì đi. Tiarthrone và Zerra không có ở đó, hay đúng hơn là Colwet đảm bảo xung quanh không có ai. Đập vỡ chiếc bình và hất văng bình rượu, Dolenza vẫn đang trong cơn kích động không kiềm nén. Colwet cố sức khuyên giải nàng trước khi những âm thanh đó làm ọi người nghe thấy:

- Ta không muốn, Ta phải ra khỏi đây ! – Dolenza thở từng cơn trong tâm trạng kích động. Nàng rút kiếm khỏi bao và lăm lăm tiến tới cửa.

- Xin hãy bình tĩnh, tôi chắc chắn sẽ đưa Ngài đi, xin hãy nhẫn nhịn !

- Ta không thể chịu nổi tên đó một phút nào nữa, hắn làm ta buồn nôn ! – Dolenza gần như hét lên.

- Vocardo, đừng hét, bọn họ có thể nghe thấy !

Dolenza khụy xuống giường:

- Ta không muốn, Colwet, Ta có thể sẽ giết hắn !

Colwet quỳ xuống cạnh Dolenza:

- Xin hãy nhẫn nhịn, chúng ta sẽ rời khỏi đây ngay khi Corodo đi ! Tôi sẽ không để cho bọn chúng chạm tay vào người, không một ai có quyền chạm tay vào người khi người không muốn, Vocardo. Tôi thề ! Hắn sẽ không thể chạm tay đến bất cứ người con gái nào của Lupasthoen, với người thì lại càng không !

Anh hôn lên tay nàng, chờ nàng bình tĩnh lại và rời đi, anh sẽ chuẩn bị chu toàn đảm bảo có thể mang Dolenza đi sớm nhất có thể. Ngoài khung cửa sổ, Zerra nép mình vào sát bờ tường sau những bụi hồng gai.

“Người con gái của Lupastheon !” – những gì Colwet nói thật là vậy sao ? – “Dolenza thật sự là con gái và là người Lupastheon sao ?

[TMS]

Tiarthrone đón lấy con chim đưa thư vừa bay đến phía mình, để con vật trên vai và lấy ổng thư trên chân nó xuống. Bức thư có dấu sáp của Hoàng Gia Corodo, kèm theo một bức thư có cả ấn tín của Hoàng Đế và cả Hoàng tử Corodo. Kèm theo đó là một bức thư từ triều đình về lộ trình của việc công chúa Eflen cùng hôn thê của Ikanne và đoàn hộ tống đang lên đường đến Foanton. Sau đó đoàn hộ tống sẽ bảo vệ công chúa với nhóm người của Tiarthrone và đồng thời bảo vệ quay về Corodo. Hắn đọc nội dung thư thầm nghĩ mình sẽ phải nói gì với Đức Vua Foanton và Ikanne về việc Hoàng tử Aragon ra mặt bảo vệ người của Corodo đây. Hắn bắt gặp Colwet đang thất thỉu quay về, đoạn cười lớn và nói:

- Có thứ này Ta tin sẽ giải quyết mối lo ngại của chúng Ta !

Colwet lặp tức xem bức thư:

- Thật là đúng lúc quá, nhưng Hoàng tử Corodo lại giúp đỡ cho Dolenza ?

- Chuyện đó Ta không rõ – hắn đáp – song có cả ấn tín Hoàng gia thì Foanton cũng phải nể tình và trả người thôi. Còn chuyện về hoàng tử Aragon, có lẽ khi nào quay về Hoàng cung, Ta sẽ tìm hiểu sau !

Colwet búng tay, thầm nghĩ ngợi về Zerra, có phải anh ta có tình cảm gì với Dolenza không. Colwet không phải không thấy chỉ là không nghĩ lại dám ra mặt như thế.

‘Hoàng tử phi Foanton, Hoàng tử phi Cireen ’ – Dolenza ngồi một cách đỏm dáng trên chiếc ghế dài sang trọng để cho thị nữ chải tóc ình. Vẻ đẹp của hoàng tử phi tương lai không che được sự âu lo, bức bối trên khuôn mặt. Nàng ngắt những cánh hoa lily một cách hờn dỗi để những cành hoa vươn trên sàn.

‘Hoàng tử phi Foanton, Hoàng tử phi Cireen ’ – Dolenza ngồi một cách đỏm dáng trên chiếc ghế dài sang trọng để cho thị nữ chải tóc ình. Vẻ đẹp của hoàng tử phi tương lai không che được sự âu lo, bức bối trên khuôn mặt. Nàng ngắt những cánh hoa lily một cách hờn dỗi để những cành hoa vươn trên sàn.

- Công nương đừng lo, lễ phong tước hoàng tử phi chỉ kéo dài nửa ngày thôi !

- Ta không lo về buổi lễ !

- Vậy là về hoàng tử ? Nếu vậy xin công nương đừng bận tâm, hoàng tử rất yêu công nương còn gì!

Sự si mê của tên hoàng tử đó không chỉ bó gọn trong tính phong lưu của gã mà bây giờ còn tự nhiên công khai trước mặt mọi người. Và sự tình tứ đó làm Dolenza cảm thấy cực kì khó chịu và bức bối. Dolenza ra lệnh cho thị nữ lùi ra hết trước khi vò mái tóc vừa được chải chuốt của mình rồi nằm vật trên giường:

- Phải làm sao bây giờ ! Điên mất thôi ! – than thở tỉ tê cũng chẳng thể nào. Gã hoàng tử đó lại sắp đến với mầy món trang sức với xuất xứ ở tận đâu đâu cho xem. Dolenza có rất nhiều việc phải làm vậy mà bây giờ mắc kẹt ở đây với tên hoàng tử đó, thật trớ trêu.

Tiarthorne khi đấy gõ cửa tiến vào, hắn đã có một thứ có thể giúp tên ‘lính chì’ đó có thể thoát khỏi tình cảnh giở khóc giở cười này. Dolenza nhìn hắn và ống thư trong tay hắn nữa:

- Ngươi thật may mắn đấy ! – hắn nói khẽ vỗ vỗ ống thư vào tay.

- Ý Ngài là gì ?

- Sáng nay Ta nhận được lệnh từ Triều Đình ! Ngươi sẽ quay trở về Corodo sớm thôi !

- Như thế nào ! – Dolenza hỏi ngay tức khắc, nhìn vào lá thư có in con dấu sáp đỏ của Corodo đã được bốc ra.

Tiarthrone đưa thư cho Dolenza xem:

- Dù Ta không biết rõ lý do, nhưng qua phong văn trong thư, Foanton sẽ không thể làm khó chúng ta được.

Tiarthrone nói khi Dolenza đọc bức thư đó.

- Đích thân hoàng tử Corodo triệu ngươi về Hoàng gia, còn nói rất rõ nếu Foanton không muốn gây bất hòa thì phải cho ngươi đi, đổi lại Corodo sẽ tổ chức một lễ cưới long trọng bậc nhất cho Ikanne. Còn ngược lại, hoàng tử Aragon nói nếu không thả ngươi thì sẽ cử quân đến mang đi ! – Tiarthrone dựa người và ghế, quan sát khuôn mặt rạng rỡ của Dolenza. Và nàng cười khi nhìn thấy giấu ấn Hoàng gia của Hoàng tử ở cuối thư. Có thứ này, nàng sẽ quay về Corodo được rồi.

Nàng thầm cảm ơn Zerra vì điều đó.

- Hoàng tử rất ít khi xen vào việc này, hơn nữa còn có lời nói Ngài hiện giờ không có trong cung điện, sao lại có thể biết được chứ ? – Tiarthrone hỏi, đảo mắt nhìn Dolenza.

- Làm sao tôi biết, nhưng dù sao cũng tốt quá rồi ! – Dolenza ngoác miệng cười không ngớt.

- Xem ra Ngươi rất vui mừng !

- Tất nhiên rồi, nếu gặp Aragon thì hãy nói tôi vô cùng cảm ơn Ngài ấy nhé !

- Ngươi muốn thì tự đi mà cảm ơn ! – gập lá thư lại, Tiarthrone cáu kỉnh nói khi Dolenza vui vẻ đi khắp phòng.

Hắn có thể nghe tiếng cười nói của nó ở bên ngoài, Colwet đang cõng chàng ta trên vai mà cả hai đang bộc lộ sự vui mừng trong căn phòng riêng. Zerra mỉm cười tiến vào, Dolenza khi thấy anh ta đã lặp tức bổ nhào đến và choàng tay qua vai anh, Zerra trong phút chốc cảm giác những khớp cơ trên mình trở nên cứng đờ một cách vô thức, anh có thể cảm thấy mùi hương thoảng qua từ mái tóc và sự gần gũi hơn bao giờ hết của Dolenza. Tai anh vang lên tiếng cười của Dolenza, qua những lọn tóc lòa xòa của nàng, anh nhận ra ánh mắt Tiarthrone, ánh đầy sự lạnh lẽo. Tiarthrone đang trải qua xúc cảm ngược lại hoàn toàn với thứ anh đang có. Zerra nhìn vào đôi mắt của Tiarthrone lẫn ánh nhìn pha chút khiêu khích đó và anh ôm Dolenza, giữ chặt thân hình đó trong người. Và phút chốc, anh chợt hiểu ra một vài thứ quan trọng nhưng trên hết vẫn là một suy nghĩ khắc nghiệt:

Dolenza phải là của riêng anh !

Sao anh có thể ngu ngốc như thế, nhan sắc đó xinh đẹp như nữ thần, sao lại có thể là của nam giới. Tiếng cười đó trong như tiếng suối sao bảo là tiếng của chiến binh mà anh vẫn tin. Và cả thân hình nhỏ nhắn kia nữa, nàng ấy sở hữu tất cả vẻ đẹp của nữ giới, chỉ là che giấu sau bộ quân phục thô kệch nhưng bao nhiêu lâu qua, anh chưa một lần nghi ngờ cũng chưa một lần hồ nghi.

Nhưng nàng ấy là ai và vì sao nàng ấy ở đây ? Dù sao, nếu nói nàng ấy là kẻ ác, anh không thể tin đặc biệt khi thấy nụ cười rạng rỡ đó.

Tiarthrone siết chặt tay, ánh mắt lưu lại ở bức thư, một bức thư quá lộ liễu và để nhiều sơ hở. Hoàng tử có thể để lộ ngần ấy sự quan tâm của mình chứ ! – hắn nhếch mép cười, ắt là do sự oan trái.

[TMS]

Một tiểu thư mà Corodo phái đến để thực hiện cuộc hôn nhân chính trị với Foanton sẽ đến vào chiều nay. Và là một giai nhân được sàn lọc kĩ càng, tuy hắn vẫn chưa hài lòng lắm vì dường như Dolenza vẫn xinh đẹp hơn. Cuộc hôn nhân được chuẩn bị nhanh chóng và cô tiểu thư ấy cũng đang trên đường đến Foanton với hàng trăm lễ vật đi cùng, hơn nữa còn có công chúa Eflen đi cùng để chúc phúc.

Ikanne tất nhiên không dễ dàng để cho cô gái đó thay thế, song tình cảm phóng túng của gã không thể làm ảnh hưởng đến tình cảm ban giao của hai nước khi nhận được bức thư của Hoàng tử Corodo yêu cầu Cireen hồi cung, nàng có nhiệm vụ để tiếp quản chức vụ trong giáo hội.

Cireen cố gắng lắm mới không để bản thân mình cười toe toét trong buổi lễ sắc phong, cuộc chia tay của Ikanne và Cireen kéo dài và đượm màu chia cắt. Ikanne rõ ràng có tình cảm đặc biệt nên níu kéo mãi rất lâu. Song cuộc chia tay của Ikanne và Dolenza lại là điều mừng rỡ cho người kị binh nọ.

Thoát khỏi hoàng cung, Dolenza cười rộ mừng rỡ và cười vui vẻ suốt chặng đường. Colwet ở lại tham dự lễ cưới và để đảm bảo trấn an triều thần và đảm bảo an toàn một lúc khi Zerra, Dolenza và Tiarthorne về trước. Dolenza mừng rỡ thoát khỏi lốt nữ nhân quay về với hình dạng chiến binh.

Dolenza dành cho Zerra những nụ cười ngọt ngào, nàng rung động, không phủ nhận điều đó. Nàng đã từng rung động với những người con trai khác, song đối nàng rung động và yêu là hai khái niệm khác nhau. Và sự rung động đó chưa bao giờ vượt quanh ranh giới được xa hơn, vì đơn giản một điều trên thế giới này chỉ có một người duy nhất có thể làm nàng yêu chân thành mà thôi. Dolenza ngờ ngợ nhận ra sự khác biệt trong ánh mắt Zerra nhìn mình, nó khác với những ánh mắt trước đây. Nó chứa đầy hàm ý quyến rũ và quan tâm, và điều đó làm nàng hơi chột dạ. Nàng biết bản thân đã để lộ quá nhiều sơ hở trong chiến dịch vừa rồi và nếu nàng không phải sắp tiến đến gần mục đích thì nàng đã không mạo hiểm như thế.

Dolenza tự nhắc mình phải cẩn thận hơn trong cách hành xử, không thể để lộ quá nhiều đặc biệt là trong tầm quan sát của kẻ tinh ý như Tiarthrone. Dolenza đã thả một chút phép thuật và một quyển sách trong phòng Tiarthrone, thứ mà chàng tin là ghi chép những bí mật quân sự và Tiarthrone thường mang theo quyển sách đó bên mình. Một hôm nọ, Dolenza phát hiện Tiarthrone đang bận chuẩn bị ở ngoài trại với con quái thú của hắn, còn quyển sách ngay trên chiếc bàn ở trong lều, Dolenza lẻn vào, nguyện lời chú trong khi tay đón lấy chất lỏng màu xanh hệt như con sâu to chảy xuống tay. Dolenza hơi thắc mắc khi thấy dịch lỏng có hai màu xanh và đỏ, song không suy nghĩ nhiều vội cất nó vào lọ và lẻn ra khi Tiarthrone quay lại. Khi về đến Lupastheon, dùng dịch lỏng đó cùng với những ma thuật khác có thể biết được tất cả thông tin giấu trong quyển sách ềm bùa cất giữ đó.

[TMS]

Zerra mang một đĩa thức ăn đến cho Dolenza khi chàng ngồi trên mỏm đá sau cả ngày di chuyển, chàng vui vẻ đón lấy và cảm ơn Zerra:

- Vết thương của cậu bình phục hẳn chưa ? – Zerra thay đổi cách xưng hô với Dolenza từ dạo ở Foanton, giọng cũng nhẹ nhàng và gần gũi hơn. Mắt anh ngắm nghía khuôn mặt Dolenza trong giây lát trước khi quay mắt đi, anh muốn nhìn lâu hơn nhưng sợ chàng có thể sẽ chú ý và anh lo lắng không biết Dolenza sẽ phản ứng thế nào.

- Cũng ổn, đội trưởng ! Duy có lúc liều thuốc làm tôi hơi buồn ngủ ! – Dolenza đáp.

Zerra gật đầu và hỏi:

- Dolenza, tôi biết cả rồi !

- Sao cơ ? – Dolenza giữ giọng bình thản song sự âu lo vẫn dấy lên trong giọng nói. Dolenza nhìn sang Zerra cảm giác miếng thịt đang mắc nghẹn lại ở cổ, không lý nào.

Zerra vẫn đảo mắt quan sát xung quanh đảm bảo không có ai nghe thấy đoạn đối thoại riêng của hai người. Xung quanh cách vài tán cây rậm với quân trại hoàn toàn không có người. Và khi anh quay sang nhìn Dolenza, đó dường như là một Zerra khác với người Dolenza biết. Anh đã biết được bí ấn của Dolenza và điều đó thể hiện rõ qua sự ngạo nghễ trong ánh mắt của anh, giọng Zerra mang đầy quyền lực và sự quyến rũ. Lời nói thoát ra mang âm hưởng của sự ràng buộc mạnh mẽ:

- Ta biết nàng là ai !
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...