Thê Tử Của Diêm Vương
Chương 5
5
Ngay khi ta xuống tầng thứ mười tám địa ngục, ta liền bảo y quỷ đem trả lại viên ngọc mà Diêm Tấn đã đưa cho ta.
Ngọc châu là Diêm Tấn tìm người xin thần quân ở trên thiên giới mà có được, viên ngọc ở đâu, ta sẽ ở đó.
Ngọc châu còn, thì ta còn.
Ngọc châu tắt, thì ta ch.ế.t.
Viên ngọc đã mất đi ánh sáng trước đó, khi được y quỷ trao cho Diêm Tấn.
Diêm Tấn tưởng ta muốn cắt đứt quan hệ với hắn nên rất tức giận liền nói: “Mặc kệ nàng ta.”
Chỉ bốn chữ đã xóa sạch mọi tình cảm của ta dành cho hắn hàng trăm năm qua.
Sau đại hôn của hắn và Tống Kiều Kiều, ta không bao giờ rời khỏi biệt viện của mình nửa bước.
Thỉnh thoảng có thể nghe thấy từ miệng của những âm binh:
"Diêm vương đại nhân đối xử với Kiều nương nương thật tốt, lại có thể vì nương nương mà phá vỡ quy tắc của địa phủ, kéo dài tuổi thọ cho tất cả những người thân của người ở nhân gian."
"Ta còn nghe nói Kiều Nương Nương sắp tới sẽ nắm giữ mọi việc ở Minh giới, hy vọng có thể cùng Diêm Vương trường sinh bất tử."
“Lần trước Diêm Vương còn nói, phải tìm một làn da tốt, để giữ cho Kiều nương nương trẻ mãi không già.”
Những lời này, nghe vừa quen thuộc lại vừa đau lòng.
Diêm Tấn cũng từng nói với ta: "Thanh Thanh, ta thích nàng sống tự do tự tại, không bị ràng buộc bởi những quy tắc của địa phủ."
"Thanh Thanh, nàng có đồng ý cùng ta tu hành, sống ở đây mãi mãi không?"
Ngươi xem, dù là nam nhân hay Diêm Vương đều vẽ ra những chiếc bánh to nhất và khó ăn nhất!
Ta nằm trên ghế đếm từng ngày, mười hai ngày nữa ta thực sự sẽ tiêu tán.
Y quỷ thay ta tu bổ hồn phách ngày nào cũng đếm gặp ta.
"Tiểu nương nương, người lại không uống thuốc rồi."
Ta cau mày, không ngờ thuốc của quỷ lại có thể đắng như vậy.
Y Quỷ quỳ trên mặt đất, cảm thấy có chút đau lòng nói: “Tiểu nương nương, người không vì chính mình thì cũng hãy vì đứa trẻ trong bụng mà chăm sóc bản thân mình cho thật tốt.”
Những lời này khiến ta thực sự nghi ngờ hắn ta không phải là một y quỷ mà là một bà tám ở nhân gian.
Ta đặt tay lên bụng và nghĩ, nếu Diêm Tấn biết về sự tồn tại của đứa trẻ này, hắn ta sẽ giết ta trước hay đứa trẻ trước.
Mùa đông ở địa phủ năm nay cực kỳ lạnh giá, tuyết rơi dày đặc.
Những năm trước dưới sự chăm sóc của Diêm Tấn, trong viện ta chưa bao giờ thiếu những vật liệu sưởi ấm.
Giờ đay ta gần như lạnh cóng, bên tai còn vang lên những âm thanh khó chịu.
6…..
Ngay khi ta xuống tầng thứ mười tám địa ngục, ta liền bảo y quỷ đem trả lại viên ngọc mà Diêm Tấn đã đưa cho ta.
Ngọc châu là Diêm Tấn tìm người xin thần quân ở trên thiên giới mà có được, viên ngọc ở đâu, ta sẽ ở đó.
Ngọc châu còn, thì ta còn.
Ngọc châu tắt, thì ta ch.ế.t.
Viên ngọc đã mất đi ánh sáng trước đó, khi được y quỷ trao cho Diêm Tấn.
Diêm Tấn tưởng ta muốn cắt đứt quan hệ với hắn nên rất tức giận liền nói: “Mặc kệ nàng ta.”
Chỉ bốn chữ đã xóa sạch mọi tình cảm của ta dành cho hắn hàng trăm năm qua.
Sau đại hôn của hắn và Tống Kiều Kiều, ta không bao giờ rời khỏi biệt viện của mình nửa bước.
Thỉnh thoảng có thể nghe thấy từ miệng của những âm binh:
"Diêm vương đại nhân đối xử với Kiều nương nương thật tốt, lại có thể vì nương nương mà phá vỡ quy tắc của địa phủ, kéo dài tuổi thọ cho tất cả những người thân của người ở nhân gian."
"Ta còn nghe nói Kiều Nương Nương sắp tới sẽ nắm giữ mọi việc ở Minh giới, hy vọng có thể cùng Diêm Vương trường sinh bất tử."
“Lần trước Diêm Vương còn nói, phải tìm một làn da tốt, để giữ cho Kiều nương nương trẻ mãi không già.”
Những lời này, nghe vừa quen thuộc lại vừa đau lòng.
Diêm Tấn cũng từng nói với ta: "Thanh Thanh, ta thích nàng sống tự do tự tại, không bị ràng buộc bởi những quy tắc của địa phủ."
"Thanh Thanh, nàng có đồng ý cùng ta tu hành, sống ở đây mãi mãi không?"
Ngươi xem, dù là nam nhân hay Diêm Vương đều vẽ ra những chiếc bánh to nhất và khó ăn nhất!
Ta nằm trên ghế đếm từng ngày, mười hai ngày nữa ta thực sự sẽ tiêu tán.
Y quỷ thay ta tu bổ hồn phách ngày nào cũng đếm gặp ta.
"Tiểu nương nương, người lại không uống thuốc rồi."
Ta cau mày, không ngờ thuốc của quỷ lại có thể đắng như vậy.
Y Quỷ quỳ trên mặt đất, cảm thấy có chút đau lòng nói: “Tiểu nương nương, người không vì chính mình thì cũng hãy vì đứa trẻ trong bụng mà chăm sóc bản thân mình cho thật tốt.”
Những lời này khiến ta thực sự nghi ngờ hắn ta không phải là một y quỷ mà là một bà tám ở nhân gian.
Ta đặt tay lên bụng và nghĩ, nếu Diêm Tấn biết về sự tồn tại của đứa trẻ này, hắn ta sẽ giết ta trước hay đứa trẻ trước.
Mùa đông ở địa phủ năm nay cực kỳ lạnh giá, tuyết rơi dày đặc.
Những năm trước dưới sự chăm sóc của Diêm Tấn, trong viện ta chưa bao giờ thiếu những vật liệu sưởi ấm.
Giờ đay ta gần như lạnh cóng, bên tai còn vang lên những âm thanh khó chịu.
6…..
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương