Theo Đuổi Vợ Yêu
Phần 70
Alice chết rồi sao? Mới hôm qua còn nói chuyện vui vẻ vậy mà hôm nay...___Hạ Tử Yên tỉnh dậy, nhìn khẽ một vòng xung quoanh. Bất giác tay cô khẽ sờ bụng mình!Còn đang mơ hồ cô đã bị một giọng nói làm tỉnh hẳn." Yên Yên! Em tỉnh rồi " Hàn Thiên Phong kích động, tiến đến ôm cô, anh vùi khuôn mặt đábg vui của mình vào cổ cô.Hạ Tủ Yên ngơ ngác nhìn anh sau đó ký ức dần hiện ra.Trước khi ngất cô đã thấy anh, đấy không phải mơ...Hàn Thiên Phong thấy cô ngớ ngẩn, anh liền nhẹ nhàng buông cô ra, vuốt tóc cô." Em thấy không khỏe sao? "Hạ Tử Yên vội mỉm cười với anh, lắc đầu." Em không sao, được thấy anh thật tốt. À mà, Tiểu Hi và Alice có an toàn không anh...em..còn chưa đưa họ ra ngoài "Anh thật ra không biết tình trạng của Alice, vì từ lúc vào bệnh viện, anh liền vào ở cạnh Hạ Tử Yên. Còn nữa, về vụ bị 3 phát súng từ Hạo Minh Như, anh không muốn để cô biết vì anh sợ cô kích động sẽ ảnh hưởng đến sinh linh nhỏ bé trong bụng cô.Phải! Hạ Tử Yên đã có thai được 3 tuần.Có một lần, anh ích kỷ thật sự anh không muốn người mình yêu cứ phải liên tục vì những nhiệm vụ mà gặp nguy hiểm, nên anh đã tự tay đưa cho cô một viên thuốc giống viên thuốc tránh thai để cô uống!Có trời mới biết khi anh nghe được tin cô có thai từ Mỹ Nhã anh đã vui mừng như thế nào.Cuối cùng anh cũng được làm Bố rồi!Nhưng điều làm anh hơi lo lắng là Hạ Tử Yên bị động thai, cô dùng sức quá mức sau này có thể sinh non." Họ an toàn rồi, em không cần lo lắng "Hạ Tử Yên mỉm cười sau đó ôm chặt người anh, tham lam hưởng thụ hơi thở từ anh.___" Chúng tôi đã cố gắng hết sức, 3 viên đạn đều trúng vào tim với lại cô ấy đã mất rất nhiều sức. Người nhà vào gặp cô ấy lần cuối "Hạo Thiên thất thần nhìn bác sĩ sau đó khẩn trương đi vào trong.Nhược Nhược, Minh Hạo, Vương Hi và Minh Triết gật đầu với bác sĩ rồi sải bước theo Hạo Thiên vào trong.Bước vào trong họ đã nhìn thấy một cơ thể được bao bọc bởi tấm màn trắng!Hạo Thiên khẽ bước tới, lấy tấm màn ra, anh đau lòng nhìn cô gái đang nằm trước mặt.Hạo Thiên anh tự trách, chỉ có một đứa em gái mà anh còn không bảo vệ được thì anh còn làm đàn ông làm gì? Đứa em gái mà trước khi mất mẹ đã giao lại cho anh chăm sóc giờ cũng theo mẹ mà rời bỏ anh!Là anh không dành đủ tình thương cho Minh Như nên cô bé mới trở nên thế này, tất cả là do anh.Mọi người đau lòng nhìn lão đại của mình, chắc chắn anh đang rất tự trách!Nhược Nhược khẽ bước lên vỗ vai Hạo Thiên." Đến cuối cùng cô ấy cũng quay đầu nói xin lỗi anh, đó có lẽ là niềm hạnh phúc lớn nhất của cô ấy! Lão đại, đừng tự trách nữa để cô ấy ra đi thanh thản "Nhược Nhược mạnh mẽ vỗ vai anh mặt dù tâm mình cũng rất đau. Hạo Minh Như chính là người đã ra tay chích ma túy làm bà chết từ từ,..Nhưng cô rất mệt, buông bỏ thù hận đó mới chính là một bước khởi đầu của cuộc sống mới! Có trả thù thì bà cũng đâu thể sống lại...Hạo Thiên xoay người nhìn ánh mắt mọi người, có được những người bạn người em như thế đã là hạnh phúc của anh." Lão đại, có thể Minh Như cô ấy không muốn thấy anh tự trách như vậy đâu " Vương Hi khẽ mỉm cười, nụ cười đấy chua xót.Minh Triết cũng vỗ vai anh tiếp thêm sức lực." Được rồi, cậu đừng tự trách nữa, giờ cậu vẫn còn một cục nợ "Minh Hạo gật đầu tán thành." Để em ấy yên nghỉ "Hạo Thiên xoay người nhìn thi thể của Hạo Minh Như, anh cuối người hôn lên trán con bé."Minh Như, em ra đi thanh thản nhé!"__Hôm nay là lễ tang của Hạo Minh Như.Hạo Thiên, Minh Hạo, Minh Triết và Vương Hi đều âu phục đen đứng trước ngôi mộ." Tiểu Nhược và Yên Yên không tới sao? " Minh Hạo hỏi." Có lẽ Tiểu Nhược vẫn thích ứng được, còn Yên Yên, Minh Như làm ra nhiều chuyện như thế..."Vương Hi chưa nói hết câu, giọng nói của Nhược Nhược đã vang lên." Tớ tại sao lại không tới chứ? Em gái của lão đại cũng như em gái tớ! "Hàn Thiên Phong và Hạ Tử Yên đi cùng cũng mỉm cười nhìn bọn họ." Để chúng em thấp nhang cho cô ấy rồi chúng ta tiếp tục nói " Hạ Tử Yên nói xong liền cùng Nhược Nhược và Hàn Thiên Phong sải bước đến gần ngôi mộ.Hận ư? Không còn nữa rồi! " Hạo Minh Như, cô ở trên trời nhất định phải phù hộ cho Alice và lão đại nhé! Ra đi thanh thản " Hạ Tử Yên đặt cây nhang xuống, khẽ nói." Hạo Minh Như, tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô. Chỉ mong cô phù hộ cho mọi người ở đây! Ra đi thanh thản "Nhược Nhược thở dài." Minh Như! Ra đi thanh thản " Hàn Thiên Phong đặt cây nhang xuống sau đó bước đến gần Hạ Tử Yên." Cảm ơn! Hai em rốt cuộc cũng tới "
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương