Ngay sau đó, một luồng khói trắng bay ra khỏi quan Tài.
'Tấm gỗ che giống như cung thần, hóa thành một luồng tàn ảnh, bay thẳng đến ngực Trần Khiêm.
Bụp!
Trần Khiêm giơ tay tấn công nó.
Mới vừa ra tay, Trần Khiêm hoảng sợ.
Một luồng sức mạnh đánh úp tới.
Làm cơ thể Trần Khiêm lùi về sau mấy chục mét.
“Trần Khiêm, anh có sao không?”
Chu Nặc vội vàng lo lắng hỏi.
Nói thật lòng, mặc dù Chu Nặc có suy nghĩ lợi dụng mạng sống của Trần Khiêm nhưng khi thấy Trần Khiêm
bị thương, cô ta vẫn thấy lo lắng cho anh.
Dù sao, đây không phải lần đầu tiên Trần Khiêm cứu mình.
Nếu không nhờ anh ta thì e là mình đã chết rồi.
“Sao thứ này mạnh quá vậy! Lại là một Mã Vĩnh Tân nữa!"
Gân xanh trên cánh tay Trần Khiêm đã hăn lên, cánh tay tê rần.
Mà khói trắng trong quan tài chưa hoàn toàn biến mất.
Anh nhìn thấy một đôi ủng quan thời cổ đại chậm rãi xuất hiện trên quan tài.
Sau đó một thi thể mặc quan phục cao chừng hai mét, mặt mọc đầy lông đứng trên quan tài.
Mặt hắn đen nhánh, lông tóc xanh tím, mắt màu xanh lục, răng nanh màu trắng.
Móng tay đối thủ giống như quỷ dạ xoa, dài khoảng hai mươi centimet.
“Cương... cương thi!”
Chu Nặc vội vã đỡ Trần Khiêm lên.
Gào!
Cương thi nhìn Trần Khiêm và Chu Nặc một lúc lâu rồi tức giận gầm lên.
Nhảy một bước dài khoảng hai mươi mấy mét, tấn công Trần Khiêm.
Thân hình này giống một ngọn núi nhỏ che phủ xung quanh!
Thiên Nhãn!
Trần Khiêm nhắm nghiền mắt, đôi mắt thứ ba xuất hiện.
Âm!
Bắn ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ, bay về phía cương thi.
Âm!
Nhưng khi lưồng sáng tiếp xúc với cơ thể cương thị, ngoài việc làm hắn ngừng tạm thời thì không còn tác dụng gì.
Trần Khiêm định bay.
Cương thi đã đến giữ chặt bả vai Trần Khiêm.
Sức của hắn giống như xích sắt được chế tạo từ sắt hàng nghìn năm, giống như anh đã bị khóa lại.
Khó mà tránh thoát được.
Gào!
Cương thi ném Trần Khiêm đi.
Đâm liên tục ba mươi mấy tảng đá lớn.
Sức mạnh của chiêu này làm cơ thể Trần Khiêm như sắp vỡ tan, muốn ngưng tụ chân khí cũng không ngưng tụ nổi.
Súc sinh này mạnh quát
'Trần Khiêm che ngực, kinh hãi không thôi.
Mà cương khi đã phun khói đen, bắt đầu đi về phía Trần Khiêm.
“Súc sinh mày đừng nhúc nhích nữa, mày và đứa con mới sinh ra của mày bị kẻ thù giết hại, chôn thây ở đây, oán khí cực kỳ mạnh. Nếu mày dám bước một bước. nữa, tao sẽ tiêu diệt đưa con còn nằm trong tã lót của mày!"
Lúc Trần Khiêm phụt máu, không biết phải đối phó thế nào.
Chu Nặc chạy đến quan tài màu son, chịu đựng mùi hôi thối, lấy một cái tả lót màu sắc rực rỡ ra.
Thi thể đứa trẻ bên trong đã tan thành mây khói từ lâu.
Chỉ còn phần tả bọc trẻ.
Nhưng hiển nhiên cương thi rất quý trọng thứ này.
Nên nó dừng chân ngay.
Gào!
Nó phẫn nộ gào lên với Chu Nặc.
'Thì ra ban nấy khi Trần Khiêm chiến đấu với cương thi, trong lúc Chu Nặc sốt ruột, cô ta tình cờ nhìn thấy nắp quan tài và một số chuyện ghi lại cuộc đời của chủ nhân quan tài.
Cũng không biết có tác dụng hay không nên mới thử.
Nhưng hiển nhiên Chu Nặc đã cược đúng!
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Chương 2071: Uy hiếp
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương