Lấy ba túi muối đổi thật sự rất hời.
Khương Tư gật đầu: "Đổi.
"
"Vậy tôi sẽ xẻ thịt heo rừng, cô mang muối đến đổi.
" Tần Thâm nói.
"Được.
"
Trương Mã Nghị là họ hàng bên nhà bà nội, ông ta muốn đổi thịt heo rừng, nhưng lại không lấy ra được ba túi muối, liền đánh chủ ý lên đầu Khương Lâm Hải.
Trương Mã Nghị cười tủm tỉm nói: "Lâm Hải, đều là người một nhà, cho chú mượn ba túi muối đổi thịt heo rừng đi, lát nữa chú cho cháu ít hạt kê.
"
Trương Mã Nghị người này, là người keo kiệt nhất làng, Khương Lâm Hải sao có thể tin được ông ta đổi được thịt heo rừng rồi sẽ cho hạt kê.
Khương Lâm Hải trực tiếp nhìn về phía Tần Thâm, hỏi: "Hạt kê cũng đổi được thịt heo rừng sao?"
Tần Thâm gật đầu, "Được, 100 cân hạt kê đổi 20 cân thịt heo rừng.
"
Thịt heo rừng ba túi muối là đổi được, bỗng chốc đã tăng giá lên thành 100 cân hạt kê đổi 20 cân thịt heo.
Trương Mã Nghị sao có thể bằng lòng, "Lâm Hải, nhà cháu nhiều muối như vậy, chỉ ba túi muối thôi mà, đừng có so đo như thế.
"
Khương Lâm Hải lắc đầu, nghiêm mặt nói, "Trong nhà muối dưa nên đã chẳng còn lại bao nhiêu, ba túi muối đã là cực hạn nhà bọn cháu có thể vắt ra rồi, nếu không phải vì muốn con bé được ăn miếng thịt, cháu cũng không nỡ đổi đâu.
"
Trương Mã Nghị nghẹn họng, vẫn không cam tâm nói: "Vậy nhà cháu gần nhà Tần Thâm, ứng trước cho chú một trăm cân hạt kê đi, lát nữa chú trả lại cho.
"
Thời tiết nóng như vậy, Khương Lâm Hải lười phải nhiều lời với ông ta, "Không được, nhà bọn cháu vốn đã không có nhiều hạt kê, được rồi, không nói nữa, nói nữa người ta muốn say nắng luôn rồi.
"
Khương Lâm Hải trực tiếp ngắt lời, không cho Trương Mã Nghị chút cơ hội chiếm tiện nghi nào, chọc ông ta tức giận đến mức giậm chân tại chỗ, "Chuyện cỏn con như vậy cũng không chịu giúp, tình thân cũng không nhận, sống uổng phí bao nhiêu năm qua, thật sự quá ích kỷ!"
Khương Lâm Hải không thèm để ý đến ông ta, vác ngải cứu cùng Khương Tư về nhà.
Trương Mã Nghị thấy Tần Thâm bị người ta vây quanh, thịt heo rừng sắp bị đặt hết, vội vàng tiến lên nói: "Nửa túi muối, đổi với cậu 10 cân thịt thăn.
"
"Không đổi.
"
Trương Mã Nghị tức giận nói: "Thịt thăn có ngon bằng thịt mông đâu, nửa túi muối cậu nên biết đủ rồi.
"
Tần Thâm vác thịt heo rừng muốn đi.
Trương Mã Nghị chặn anh lại, "Cậu tuổi còn trẻ, sao một chút lễ phép cũng không hiểu, cậu kiếm được nhiều thịt heo rừng như vậy, không có muối, hai ngày là hỏng hết, tôi cho cậu nửa túi, đã là rất tốt rồi, còn hơn là để hỏng thối sinh dòi.
"
Tần Thâm lạnh lùng liếc ông ta một cái, "Tránh ra!"
Trương Mã Nghị không tránh, cứ nhất quyết muốn dùng nửa cân muối đổi 10 cân thịt thăn, mọi người xung quanh nói ông ta không biết xấu hổ, ông ta liền lớn tiếng la hét Tần Thâm là con trai của kẻ sát nhân, ăn thịt heo rừng của anh sẽ bị độc chết.
"Ah--"
Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp đất trời.
Thiên Tai: Toàn Dân Chạy Nạn, Ta Có Hàng Tỷ Vật Tư
Chương 30: Chương 30
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương