Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố
Chương 76
Nhà Hana,… Nó đột nhiên thấy lạnh sống lưng. Hình như đang có gì đó ớn lạnh lắm xảy ra. Điện thoại nó reo lên, nó ngơ ngác nhìn dãy số lạ, bắt máy : - Alô, ai vậy? - Mày nghĩ là ai? - Cee! – nó thốt lên. Lời nói đã thu được sự chú ý của Julia và Zoey. Zoey giật lấy mở loa ngoài. - Haha! May mắn thay mày chưa quên tao! Tao không ngờ mình tốt bụng đến mức này. Tao báo ày biết. Kevin của mày đang hấp hối ở đây này. Ồ, có cả nhóc Ken nữa. Phải làm sao đây? - Cái gì? – nó hoảng hốt, nước mắt bắt đầu ứa ra, Julia khẽ lắc đầu ý bảo nó bình tĩnh, đừng hoảng – Tôi… không tin. - Hừm. Không tin hả? Ba mươi phút trước, băng của anh hai tao phục kích ở bãi giữ xe chỗ hai người họ nói chuyện đây! Hai tên này xưng danh thiên hạ vậy chứ chả bằng ai, không đụng được một cái móng vào anh hai tao! Ngược lại, còn tơi tả đang chờ chết nè, không tin cứ tới nhà tao. À mà,… tao khuyên mày nên tới đây càng sớm càng tốt, trước khi chết, cũng phải cho ba người nhìn mặt nhau lần cuối chứ! Hahaha!!! – Cee nói, cười điên dại rồi tắt máy. Nó khóc nấc lên, đưa ánh mắt cầu cứu hai cô bạn. - Mày kệ nó đi! Đừng tin lời nó nói, chỉ giỏi bịa chuyện. Kevin với Ken mà ở cạnh nhau được xem là sự kết hợp mạnh nhất Sài Gòn rồi, làm sao bại trận đến nổi tả tơi như con điên đó nói! Vả lại lần trước lúc mày bị bắt cóc ấy, một mình Kevin đánh gục hết cả bang hội đó cơ mà. – Zoey bình thản, trề môi, tiếp tục cầm tờ báo lên đọc. - Đúng đấy! Nếu mày còn thấy lo thì gọi thử cho họ xem. – Julia cũng chuyển sang gọt táo. Nó gọi cho hắn, nghe tiếng nhạc phát ra từ trên tầng, biết ngay hắn vứt điện thoại ở nhà, nó tiếp tục gọi cho Ken, có người bắt máy : - Mày đang cố làm gì vậy hả? Hahaha! Vẫn không tin à? – giọng Cee. - Cô làm gì họ hả? – nó rưng rưng nước mắt. - Đã nói cứ tới đây đi, rồi biết ha! – Cee nói, dập máy. Nó quay qua Julia và Zoey, lại òa khóc : Nó quay qua Julia và Zoey, lại òa khóc : - Hình như nó thật sự giữ họ! Phải làm sao đây? - Đợi xíu tao gọi Josh. – Zoey lướt tay trên điện thoại, đợi hồi lâu – Alô! Kevin có chỗ anh không? - Không, có chuyện gì? - Anh nghĩ cậu ta đang ở đâu? - Tâm tình với Ken. - Cám ơn. - Có chuyện gì thế? - Cee nói Kevin và Ken bị đánh gần chết. Nghe câu này của Zoey, Hana như lo thêm, khóc to hơn, ngược lại, đầu dây bên kia im lặng đến đáng sợ, sau đó thì : - Hahahahaha!! Âu! Con nhỏ đó… háháhá!! Nó điên rồi! Có mơ chuyện đó mới xảy ra ha! Zoey tắt máy, quay sang an ủi nó : - Mày nghe chưa? Có sao đâu! Yên tâm! Mày làm như hai người đó là con nít không bằng! - Vậy tại sao Cee lại có điện thoại của Ken? - Chắc là… vì… gì đó! Mà túm lại, mày cứ yên tâm mà ngồi chơi. Nếu đến tối Kevin vẫn chưa về thì tính tiếp! Vậy ha, giờ để tao coi báo! Nó thở dài, nín khóc rồi, nhưng vẫn lo lắng lắm. Bỗng nhiên tiếng chuông cửa vang lên. Nó thở dài, nín khóc rồi, nhưng vẫn lo lắng lắm. Bỗng nhiên tiếng chuông cửa vang lên. Khoảng hai tuần trước,… Ken ngồi uống rượu một mình trong bar, ngẫm nghĩ cuộc đời và nhớ đến Hana. Đột nhiên có một cô gái, khuôn mặt trang điểm đậm đến giả tạo, mặc quần áo ngắn cũn cỡn, bó sát khoe dáng, tiến lại ngồi sát vào người cậu. Ken lừ mắt nhìn cô ta, cô ả cười : - Anh à! Anh đẹp trai quá! Đi chơi với em đi! - Biến. - Anh! Lạnh lùng vậy? – trong khi tựa người vào Ken tay cô ta bắt đầu chạm vào túi quần của cậu. - Cô làm trò gì vậy? - Anh đẹp trai, cho em mượn, có dịp gặp lại sẽ trả! – ả rút cái Oppo của Ken rồi đi luôn. Ken nghĩ là : “Cái điện thoại đó mình dùng cũng được một tuần rồi! Dù sao cũng cũ rồi, định mua cái mới! Thôi! Vứt cũng được!” Cậu đâu hay ả lẳng lơ đó lại là người mà Cee phái tới để lấy đồ dùng chuẩn bị cho kế hoạch ngu ngốc của ả. Nửa tiếng trước,… Nghe hắn và Ken nói chuyện, Steve ra hiệu tụi đàn em ra mặt. Hắn chỉ nhếch môi, Ken nhìn Steve cau mày, ra đây là anh của con điên dám bắt cóc Hana, cơ mà con đó tên gì ta? - Haha! Không ngờ bị phát hiện sớm thế! - Lắm trò! Nếu hôm nay tới đây để gây chuyện thì nhào vô luôn đi! – hắn chép miệng. Steve cứng họng, hất hàm ra lệnh xông lên, thế là cả lũ nghe theo, khoảng mấy chục thằng cầm dao xông vào hắn và Ken. và Ken. Sau một hồi vờn tụi kia, hắn bắt đầu đánh thật sự, nhưng chỉ mới dùng chân, hai tay còn đút túi quần. Trong khi Ken từ khi mới ra trận đã đánh như chưa từng được đánh, lên gối, đấm, đá,… Khốc liệt! Đứng bên ngoài xem, mồ hôi Steve vã ra như tắm, liên tục gọi tiếp viện, ngoài những thằng trong bang hội, còn những tên trong nhóm khác, vốn trước giờ không ưa gì Dark và Telk. Liên tục kéo đến cũng liên tục ngã rạp. Cuối cùng chỉ còn lại Steve mặt trắng bệt. Hắn quay lưng bỏ đi, để lại một câu : - Thằng đó để cậu xử, muốn làm gì thì làm. Ken im lặng nhìn Steve, và rồi… chuyện gì tới cũng đã tới. Hiện tại ở nhà nó,… Trước cửa nhà là hắn, đang thong dong đứng chờ người ra mở cửa, khuôn mặt lạnh lẽo như mình chưa gây chuyện gì. Nó thấy hắn, khóc um lên, rồi lôi đầu thằng nhỏ vào nhà, mắng ột trận cái tội ra ngoài mà không đem theo điện thoại. Hắn im re nghe chửi rồi lại lôi nó về phòng nó để ngủ. Hắn kiếm cớ là ngủ phòng nó dễ chịu hơn ngủ ở phòng hắn. Mặc nó đánh đập, chửi bới, khóc lóc, rên rỉ, hắn mặt dầy nằm trên giường nó nhắm mắt, như ta đây thăng rồi! Nó cũng bó tay, xách gối ra sofa ngủ. Đợi nó ngủ rồi, hắn xách nó lên giường ngủ chung. Hiện tại ở nhà Cee,… Cee tức giận đến nỗi mặt mày đỏ bừng vì không dụ được nó. Luôn miệng chê Steve yếu đuối khi thấy cậu lết về nhà mà người bê bết máu, thêm mấy cái xương sườn, cũng như chân phải, tay trái bị gãy. Ả đã chuẩn bị trước một kế hoạch hoàn hảo như vậy, thậm chí còn lấy điện thoại Ken! Ả nhờ Steve làm gì nào? Chỉ là cầm chân cho đến khi ả dụ được nó thôi! Mà chả phải Steve nói chắc như bắp sẽ trả thù, cùng với mấy nhóm khác cơ mà! Hỏng hết chuyện của ả! Thật tức chết! Nhưng chắc chắn ả sẽ không bỏ qua cho nó, Julia và Zoey. Lúc đó, nó ắt xì một cái, hắn nghĩ nó lạnh, ôm nó chặt hơn làm sáng hôm sau người nó tê cứng. Lúc đó, Julia đang đứng ngoài lang cang hóng gió, ắt xì một cái, bỏ vào trong phòng ngủ. Lúc đó, Zoey đang chuẩn bị cho trò vui ngày mai, ắt xì một cái, lại tiếp tục công việc. Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 77
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương