Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại
Chương 37: Bàn Chuyện Buổi Tối
Editor: demcodonĐầu dây bên kia điện thoại, Trì Quân nói cám ơn: "Thật nhiều trứng vịt muối, thịt cũng thật nhiều! Cảm ơn dì, con sẽ giới thiệu bạn học đến chỗ dì."Lời nói truyền đến bên tai Chung Dịch, làm cho cậu có loại cảm giác kỳ lạ sai lệch. Đây là Trì Quân mà không phải Trì tổng nhỏ.Nhưng câu nói tiếp theo lại kéo cậu về hiện thực.Giọng của Trì Quân vẫn cứ trong sáng nhưng đã bình tĩnh hơn rất nhiều, nói với Chung Dịch: "Năm cổ đông ở đây thấy tớ ra sức như vậy..." Mặc dù trên thực tế, hắn làm rất ít, chỉ nhắc đến tình huống của Chu Hồng với Chung Dịch một câu: "Khẳng định rất thả lỏng, rất xem nhẹ. Mà bây giờ tớ chỉ là sinh viên năm nhất." Chung Dịch: "Đúng vậy, chỉ là sinh viên năm nhất. Có phải sắp đến sinh nhật cậu không?"Trì Quân ngẩn ra: "Còn sớm, mấy tháng nữa."Chung Dịch: "Vậy tớ phải bắt đầu suy nghĩ quà sinh nhật cho cậu thôi."Trì Quân lắc đầu cười, nhận túi nilon trong tay dì bán cháo lại đi mua đồ ăn cho mình."Tớ có một số ý tưởng." Hắn nói: "Nhưng sẽ mất nhiều thời gian để thực hiện."Nói đến chi nhánh công ty ở Bắc Kinh, Trì Quân tự nhiên là 'phe Thượng Hải'. Sự xuất hiện của Chung Dịch hoàn toàn khắc sâu thêm ấn tượng này.Nhưng những người thuộc phe Bắc Kinh sẽ phát hiện Trì tổng nhỏ và một số ban lãnh đạo cấp cao phe Thượng Hải dường như không đồng lòng. Bọn họ sẽ nghĩ như thế nào? Cảm thấy Trì Quân quá ngây thơ, tin vào gương mặt tử tế của mấy chú mà không nhìn ra được lòng tham sau lưng bọn họ sao?Dù như thế nào, Trì Quân là đứa con hợp pháp duy nhất của Trì Bắc Dương. Chi nhánh công ty ở Bắc Kinh cũng có người thạo tin tức biết được đứa con riêng của Trì Bắc Dương đã trực tiếp thực án dự án 300 triệu. Ngược lại, mặc dù Trì Quân không làm gì nhưng cũng không có lỗi.Chu Hồng và Tôn Chương là những người bị bỏ rơi. Những người thuộc phe Bắc Kinh sẽ tỉnh táo lại và phát hiện lôi kéo Trì Quân chỉ có lợi chứ không có hại.Một thiếu gia ngây thơ dù sao cũng tốt hơn phải tiếp xúc với một người tâm tư sâu sắc có dã tâm.--- ---Trì Quân quẹt thẻ lấy một chiếc xe đạp công cộng chạy dạo quanh khuôn viên sân trường.Cả đoạn đường nói chuyện với Chung Dịch, trong lúc vô tình đã chạy xe dưới lầu ký túc xá.Hắn để xe vào vị trí nhìn xung quanh một chút, từ bối cảnh trong màn ảnh tìm ra chỗ Chung Dịch đag ở đâu. Sau đó nói: "Thưa anh, giao thức ăn đây."Chung Dịch nghe vậy ngẩng đầu, cách một bụi hoa và cây cối nhìn thấy Trì Quân cười khanh khách xách theo túi nilon. Cậu lập tức cười theo đứng dậy, tiến lên hai bước nhận đồ trên tay Trì Quân.Hai người ngồi xuống. Quen biết hơn nửa năm, mùa thu năm ngoái bọn họ đã gặp nhau trong căn hộ của Trương Tiếu Hầu, ngồi trên cùng một chiếc ghế sô pha, lại cách nhau hai bàn tay. Nhưng lúc này, Chung Dịch và Trì Quân đã kề vai sát cánh. Trì Quân còn có thể tự nhiên mà gắp một đũa trứng vịt muối nát từ trong chén Chung Dịch.Hắn mua cơm chiên cho mình, khẩu phần rất nhiều, đầy đủ các thành phần. Trì Quân ăn hai muỗng cảm thấy hương vị ngon nên
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương